Tà Y Độc Phi Của Yêu Vương
Hai huynh muội Đường Nguyệt chưa kịp nói xong thì chưởng quầy đã cắt ngang:
"Đường công tử, Đường tiểu thư thành thật xin lỗi nhưng chủ tử không tiếp khách nên xin hai đừng làm khó ta"
"Được, vậy Đường Tam và tiểu muội xin cáo từ. Phiền chưởng quầy thay Đường Tam đa tạ lâu chủ." Đường Tam không hề tuctức giận mà chắp tay khách khí nói với chưởng quầy
"Được "
Khi Đường Tam cùng muội muội mình - Đường Nguyệt đang muốn rời khỏi thì thanh âm trầm ấm của Hàn Kỳ lại vang lên:
"Chủ tử muốn gặp họ"
Chưởng quầy khá ngạc nhiên khi nghe thấy Hàn Kỳ noi như vậy, ngay cả những vị khách phía dưới lầu và hai huynh muội Đường gia cũng thật bất ngờ.
Nhưng hắn cũng không dám để chủ tử đợi lâu được a~. Hôm nay tâm tình chủ tử cực kì không tốt nha, vậy nên chưởng quầy nhanh chóng né qua làm tư thế thỉnh rồi dẫn đường cho hai huynh muội Đường gia:
"Đường công tử, Đường tiểu thư chính là ở đây. Ta chỉ có thể dẫn hai người đến đây thôi"
Đường Tam và Đường Nguyệt hai huynh muội cũng là người hiểu đạo lí nên chắp tay đa tạ chưởng quầy rồi tiến lên gõ cửa.
"Cốc.. Cốc... Cốc"
Nghe được tiếng gõ cửa Hàn Kỳ lên tiếng:
"Vào đi"
Có lẽ Hàn Kỳ chỉ có thể dịu dàng ôn nhu với một mình Uyển Nhu còn đối với những người khác chính là lạnh lẽo như băng sơn.
Tiến vào hai huynh muội Đường Tam chưa kịp nói gì thì đã nhận ngay cái ánh mắt lạnh thấu xương của Uyển Nhu, sau khi đánh giá xong Đường Nguyệt cùng Đường Tam nàng mới lên tiếng:
"Ta hỏi các ngươi trả lời "
"A...Đ...Được "
Hai huynh muội khá kinh ngạc nhưng cũng không dám hó hé gì, dù sao Uyển Nhu bây giờ chính là đang toả ra uy áp cường đại để uy hiếp bọn họ. Đúng vậy, là trắng trợn uy hiếp một cách trần trụi tuy nàng đã áp chế nhưng vẫn khiến hau huynh muội bọn họ và những người khác trong nhã gian đều hít thở không thông.
"Con heo cái bị chọc tiết hồi nãy là ai? "
Uyển Nhu không khách khí một chút nào mà đánh thẳng vào mặt người khác khiến cả hai huynh muội Đường gia và Lý Thanh Phong đều co rút khóe miệng. Các còn ba người Hàn Kỳ thì không nói tiếng nào vì bọn họ quá quen với cách nói chuyện độc mồm độc miệng này rồi.
"...."
"..."
"..."
Không quan tâm đến biểu cảm của hai huynh muội Đường gia và ca ca da mặt mỏng của mình mà lặp lại câu nói vừa rồi:
"Là ai? "
Thấy nàng có vẻ mất kiên nhẫn cộng với uy áp mà Uyển Nhu vô tình phóng thích ra khiến Đường Tam phải kinh hãi mà lắp bắp nói:
"Là.... Là đại tiểu thư của Hàn gia... Hàn Như Mai"
"Ân"
Uyển Nhu nheo đôi mắt nguy hiểm lại mà cười... khụ, cười cười vô cùng âm hiểm. Nhìn đến một màn này toàn bộ người trong nhã gian đều cảm thấy khí lạnh chạy từ dưới chân xông lên đỉnh đầu.
Ba người Lý Thanh Phong và huynh đệ Đường gia có lẽ không biết nhưng Hàn Kỳ, Hoả Phượng và Lam Hoả kỳ lân thì quá hiểu nàng nên ngay cả thở cũng không dám thở mạnh. Cứ như vậy càng ngày ba người Hàn Kỳ càng cúi thấp đầu xuống không dám nhìn Uyển Nhu trong ánh
Cái này cũng không thể trách bọn họ được, vì mỗi lần Uyển Nhu cười như vậy thì chắc chắn có kịch hay để coi nhưng cũng không nên vì vậy mà đi trêu chọc nàng lúc này.
Một lúc lâu sau Uyển Nhu mới từ từ lên tiếng:
"Hàn Kỳ, tính toán những tổn thất của chúng ta rồi gửi cho Hàn gia, ân~"
"Vâng"
Không kịp suy nghĩ nhiều Hàn Kỳ nhanh chóng phi thân xuống dưới tiến hành mệnh lệnh của nàng.
Sau khi Hàn Kỳ rời khỏi Đường Tam khá kinh ngạc rồi ngước lên đánh giá Uyển Nhu
Ngồi trước mặt hắn là một tiểu cô nương thanh tú chỉ tầm mười tuổi đang ngồi thưởng thức các món ăn của Túy Tiên lâu. Đường Tam thật sự rất khiếp sợ vì uy áp lúc nãy là do tiểu cô nương này phóng ra, tính tới bây giờ nàng mới tu luyện có năm năm có thừa nhưng tu vi của nàng... Có lẽ chỉ có thể gọi là yêu nghiệt để hình dung.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...