Ta Xuyên Về Quá Khứ Mang Theo Không Gian Kì Diệu Bên Người FULL


Khi mẹ của chú Lý biết do chính mình nên con trai mới không lấy vợ được, bà ấy đã suýt khóc đến mù mắt, thậm chí còn có ý định tự tử khi không có chú Lý ở bên cạnh.

Lần đó, chú Lý vừa ra khỏi nhà, bà ấy liền lấy cây kéo đã giấu dưới gối ra c.ắ.t c.ổ tay của mình.

Cũng may, bởi vì bà ốm đau nằm trên giường từ năm này qua năm nọ, nên sức lực của đôi tay vì thế cũng giảm đi, nên vết thương trên cổ tay của bà ấy cũng không sâu, tuy mất rất nhiều máu, nhưng vẫn có thể cứu chữa được.

Vì sự việc này, chú Lý đã nói thẳng với mẹ mình rằng dù cả đời không cưới được vợ, chú ấy cũng không muốn mất mẹ.


Nếu lần sau bà còn như vậy nữa, chú ấy nhất định sẽ đi theo bà!
Sau này, hai mẹ con cũng không nghĩ đến chuyện chung thân đại sự của chú Lý nữa, cô vợ hiện tại của chú Lý là từ nơi khác chạy nạn đến, bởi vì quá đói nên ngất trước cửa nhà chú ấy.

Sau khi chú Lý cứu cô ta, chú ấy mới biết rằng cô ấy đã bị gia đình bỏ rơi khi chạy trốn khỏi nạn đói, cô gái nhỏ là một người thật thà, thẳng đến khi chú Lý cứu cô ấy, và biết được chú Lý đã ngoài ba mươi tuổi, mà chưa có vợ nên nhất quyết đòi ở lại làm vợ chú ấy, thậm chí còn đảm nhận cả trách nhiệm chăm sóc mẹ của chú Lý!
Vốn dĩ chú Lý không muốn, cô gái đó nhỏ hơn chú ấy mười một tuổi, lớn lên cũng không xấu, nếu có điều kiện chắc chắn cô ấy rất dễ dàng tìm được một gia đình tốt!
Nhưng cô gái nhỏ chính là đem lòng yêu chú Lý, ngay cả mẹ của chú ấy đều giúp đỡ một tay, bỗng nhiên trong nhà xuất hiện một cô gái nhỏ lạ mặt, hàng xóm chỉ chỏ bàn tán, cô ấy còn tự giới thiệu với hàng xóm mình là vợ của chú ấy, cái này coi như xong, thanh danh của cô gái nhỏ đã bị hủy hoại hoàn toàn, nên không muốn cưới cũng phải cưới.

Mấy năm nay, vợ chú Lý cũng sinh cho chú ấy hai đứa con, quán xuyến chuyện trong gia đình một cách rất có nề nếp, chú ấy cũng đã quen với cuộc sống có vợ con ấm cúng như này.

Chính là mỗi ngày về nhà chỉ thấy thương vợ, mấy năm nay đều đi theo chú ấy chịu khổ.

Bây giờ chú ấy có được món thịt kho tàu ăn ngon như vậy, điều đầu tiên nghĩ đến chính là mẹ, vợ và hai đứa con nhỏ.


Chú Đổng rất tán thành hành động của chú Lý, tuy rằng thịt là do ông cho, chú Lý ăn hết thịt cũng không sao, nhưng để vợ con và mẹ già ở nhà ăn rau ăn trấu thì thật không tốt.

Suy cho cùng, chú Đổng đổ nhiều thịt như vậy là vì muốn cả nhà của chú Lý đều được nếm thử món mới! Cũng để thử người này, xem mình có nên làm bạn với người này không.

Hứa Mỹ Lam thấy thịt trong hộp cơm của chú Đổng thiếu nhiều như vậy, nên đổ một ít từ hộp cơm của mình cho chú ấy, mấy ngày nay mỗi ngày cô đều nấu một ít thịt, ăn ít đi cũng không sao.

“Mỹ Lam, con xem cha giống như heo mà nuôi à!” Chú Đổng thấy trong hộp cơm của mình lại có nhiều đồ ăn hơn sau khi đổ cho chú Lý ít thịt kho tàu, liền nhịn không được lấy tay đỡ lấy trán, có chút dở khóc dở cười, Hứa Mỹ Lam ăn hai ba miếng liền ăn cơm xong, vẻ mặt ngơ ngác không hiểu ông ấy đang nói cái gì.

Thu dọn hộp cơm xong, cô đứng dậy đeo giỏ lên lưng nói với Chú Đổng.


“Cha, con ăn no rồi, con đi về trước đây.” Dừng lại một chút, cô vẫy tay với chú Lý nói: “Tạm biệt chú Lý!” Sau đó cô bước ra khỏi phòng nhà bếp và trong nháy mắt cô biến mất không còn thấy bóng người!
Lúc này, chỉ còn lại chú Đổng và chú Lý ngồi trong bếp hai mặt nhìn nhau!
Hứa Mỹ Lam đi thẳng về nhà sau khi rời khỏi phòng khám, bây giờ cô muốn bán mấy con gà mái già ở trong không gian cho bà lão kia, người đã cho cô một khởi đầu tốt đẹp vào buổi sáng.

Đi được nửa đường, Hứa Mỹ Lam tìm một chỗ vắng người, lấy hai con gà mái già từ trong không gian ra, trói chặt chúng lại, cho vào giỏ rồi che lại bằng tấm vải cũ mà cô đã dùng để trùm cái giỏ lại khi cô đến chợ đen vào buổi sáng!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận