Ta Xuyên Không Thành Tà Thần

Quân Huyền sờ nhẹ vào trong túi áo vẫn có một vật cứng rắn nhưng kích cỡ có chút nhỏ bé như tinh thạch thú. Sờ vào vật này Quân Huyền liền có chút nhớ đến hôm đó. Hôm đó buổi đêm, Quân Huyền hắn và Linh Nhi đi tìm thử nơi tu luyện có âm khí nồng đậm cho Linh Nhi.

Quả thật trời độ, Quân Huyền và Linh Nhi không mất bao lâu tìm được một nơi có âm khí cực kỳ dày đặc. Nơi này như một đầm lầy vậy, nhưng nhìn qua không có gì nguy hiểm. Còn âm khí nơi đây độ nồng đậm đến mức Linh Nhi cảm tưởng hấp thụ xong liền có thể đột phá lại cảnh giới cũ, hoặc có thể tiến thêm.

Nhanh chóng Linh Nhi tiến lại nơi trung tâm của đầm lầy, nàng thi triển công pháp Quân Huyền đưa cho bắt đầu hấp thụ âm khí và tinh hoa mặt trăng cùng một lúc.

Không mất thời gian quá lâu Linh Nhi liền hấp thụ sạch sẽ âm khí trong đầm lầy, cảnh giới của nàng không những khôi phục mà còn tiến thêm một tiểu cảnh giới nữa. Đúng lúc ấy không rõ ở đâu có một con cá sấu trong đầm lầy há miệng to đớp tới như muốn nuốt trọn Linh Nhi.

Vừa đạt được cảnh giới mới còn chưa kịp khoe gì mà đã gặp cường địch, Linh Nhi không chút run sợ nào, thi triển hồn kỹ có trong công pháp để đọ sức mạnh với cá sâu nhị tinh yêu thú này.

Cá sấu là nhị yêu vốn dĩ có thể có thể chiếm ưu thế của một địa hồn như Linh Nhi nhưng giờ Linh Nhi đã khác. Nàng theo công pháp Quân Huyền đưa càng chiến càng hăng hơn, đặc biệt là dưới ánh mặt trăng thì nàng đúng là khiến nàng như hổ mọc thêm cánh. Qua vài thời thần sau Linh Nhi đã giết được yêu thú cá sấu này và lấy thêm được một nhị tinh yêu thú cho Quân Huyền.

Quả thật như Quân Huyền đã từng nói, nếu Lục Hoành có thể có số điểm vượt hơn hai viên tinh thạch nhị cấp yêu thú thì hắn sẽ lấy thêm viên này ra trực tiếp áp chế Lục Hoành không để hắn chiếm được ưu thế lần nào.

Qua lần huyền cảnh này, có lẽ hắn, Tiểu Ly và Linh Nhi đã khuấy động huyền cảnh thật rồi.

Sau khi bốn người Tiểu Ly, Quân Huyền và hai nữ thần nhận được lệnh bài để tiến vào huyền dương trì thì liền cáo từ nhau hẹn gặp lại. Quân Huyền cũng không nói gì thêm liền nắm tay Tiểu Ly kéo về hồn hệ trước ánh mắt ghen tị của nhiều nam sinh ở đó.


- Cảm ơn đệ! – Tiểu Ly thỏ thẻ vào tai Quân Huyền.

- Nếu không có đệ giúp ta sợ không có cơ hội vào huyền dương trì.

Quân Huyền mỉm cười, hắn nhìn chăm chú Tiểu Ly rồi nhẹ đáp:

- Tỷ với ta còn cảm ơn gì chứ, tỷ giúp ta nhiều rồi ta chỉ mới bù được một chút thôi.

Tiểu Ly cũng gật đầu đồng ý. Nàng và Quân Huyền không mất quá lâu đã tới nơi học viên hồn hệ tụ tập ở đó, vừa đến nơi hắn và Tiểu Ly được chào mừng khỏi nói như anh hùng thắng trận trở về. Quân Huyền cũng cười tươi đáp lại những lời cảm ơn những sự kỳ vọng đã đặt trên hắn. Hồn hệ học viên được một phen nháo nhào vì mừng rỡ cả lên, khác hẳn với huyền hệ bên kia thì mặt mày học viên có chút đen lại, nhanh chóng giải tán.

Lần này Quân Huyền thật sự thay đổi đại cục rồi, hồn hệ thắng huyền hệ là điều chưa từng có những năm gần đây nhưng hắn đã làm được!

Quân Huyền và Tiểu Ly cùng những học viên nhanh chóng trở về hồn hệ thông báo cho những người chưa biết. Những lão sư cũng như chờ từ trước thấy Quân Huyền trở về liền nồng nhiệt đón tiếp chúc mừng. Hồn hệ được một phen còn vui hơn tết đến. Cũng vì tin mừng này Vân Lam đã đồng ý cho mở một buổi tiệc. Mọi người mang theo niềm vui bắt tay vào chuẩn bị.

Hắn nhìn quanh những lão sư chúc mừng lại không thấy có Linh Mộng và Vân Lam, Quân Huyền lấy cớ về phòng chuẩn bị vài thứ xong liền tiến đến phòng phó viện trưởng.

Hắn đến phòng phó viện trưởng để gặp Vân Lam không phải do Vân Lam chức vụ cao, hắn đến lấy lòng hay gì cả. Mà đơn giản Quân Huyền đến để cảm ơn nàng đã giúp hắn có khả năng đứng đầu danh sách như ngày hôm nay.

Như thói quen, Quân Huyền tiến vào biệt viện của nàng. Nhanh như chớp đến trước cửa phòng nàng, không rườm rà gõ cửa thông báo này nọ Quân Huyền trực tiếp mở toang cánh cửa phòng để bước vào.

Nhưng vừa mở cửa phòng ra Quân Huyền hắn đứng hình ngay lập tức. Hắn nhìn thấy Vân Lam ở trong phòng nhưng chưa vội tiến vào vì ở phòng còn có thêm một người khác. Người này là Linh Mộng lão sư. Hai nàng đang ngồi trên bàn vừa uống nước vừa nói chuyện. Không biết vì sao hai nàng lại đồng thời ở đây nhưng quan trọng là hắn không phải đi hai nơi tìm người.

Hắn nhìn gương mặt hai mỹ nhân liền cảm giác quen thuộc được gợi lên, hắn nhanh như chớp chạy đến tính ôm Vân Lam ăn mừng nhưng đang tiến vào gần Vân Lam thì phải đi qua Linh Mộng trước. Vừa bước tới trước Linh Mộng hắn bị chặn đứng lại bởi một cái véo tai của nàng. Nàng véo tai và cười đểu nói thêm:

- Quân Huyền công tử tính đi đâu mà vội vàng như vậy?

Bốn từ “Quân Huyền công tử” làm cho Quân Huyền hắn biết cảm giác này chẳng có chút lành nào. Linh Mộng lão sư có bao giờ khách khí với hắn như vậy đâu? Hắn sởn cả gai ốc lên nhẹ nhàng đáp:


- A! Linh Mộng lão sư, ta chẳng qua là muốn chia sẻ niềm vui một chút thôi.

Linh Mộng cười nhan hiểm: “Vậy sao Quân Huyền công tử không tới luyện đan môn chia sẻ cùng ta và học tỷ lại vội lên phòng phó viện trưởng vậy?”

Quân Huyền gặp tình huống này thì liền sử dụng não một cách nhanh nhất có thể, trong ba giây hắn phải có đáp án cho nàng không thì nàng sẽ cho hắn ăn hành đủ.

- Linh Mộng lão sư người có điều không biết. Ta có tới luyện đan môn trước cơ mà không có gặp người, mọi người trong môn cũng đi chuẩn bị cho bữa tiệc tối nay nên ta liền tới phòng Vân Lam lão sư.

Linh Mộng nghe xong cũng gật gù chấp nhận đôi chút. Quả thật từ lúc ở quảng trường học viện về nàng chưa về luyện đan môn chút nào, nếu Quân Huyền đến nàng không biết cũng là có khả năng.

Đến lúc này, Linh Mộng mới buông tai hắn ra để lộ ra tai hắn một màn đỏ ửng. Nhìn qua Linh Mộng hung dữ Vân Lam liền phì cười. Nàng miệng nhỏ mở lời:

- Không nghĩ tới ngươi lại có chút bản lĩnh như vậy. Theo ta tính toán thực lực ngươi có khả năng lọt top ba thôi.

- Nhưng không ngờ lại chiếm vị trí top một. Đúng là không thể ngờ được.

Được Vân Lam khen Quân Huyền ửng đỏ cả mặt, hắn bên ngoài có thể lạnh lùng nhưng khi đối diện với Vân Lam thì tỏ ra lạnh lùng là điều không thể. Quân Huyền gãi gãi đầu đáp:

- Là do lão sư dạy giỏi.

Vân Lam cười nhẹ nhàng nói tiếp:


- Ngươi lần này đáng khen đấy, 10 năm hồn hệ bị huyền hệ chèn ép ngươi lại là người đầu tiên có thể phá vỡ.

Nghe điều này, Quân Huyền liền sáng mắt, hắn tò mò hỏi lại:

- Vậy có được thưởng không? Ví dụ như đan dược giúp ta tấn thăng địa hồn sư chẳng hạn?

Thấy tính ham tài của Quân Huyền lại lộ ra, Vân Lam vẫn bình thản đáp:

- Không có thưởng riêng nhưng có cơ hội vào huyền dương trì thì thời gian ngươi tấn thăng địa hồn sư cũng sẽ nhanh thôi.

Quân Huyền có chút thất vọng ra mặt. Hắn thở dài một hơi rồi nói tiếp:

- Vân Lam lão sư ta có vật này…không biết có đổi được hồn kỹ huyền cấp không?

- Ồ, lấy ta xem thử. – Vân Lam gương mặt có chút mong chờ thử xem tiểu tử này rốt cuộc còn thứ gì ngoài tinh thạch thú đã nộp lên cho học viện.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui