Ánh sáng máy tính chiếu trên mặt, hất lên mắt kính, làm nổi bật sống mũi cao thẳng của Sở Hoài Cẩn.
Chỉ là......!Sở Hoài Cẩn nhìn máy tính, biểu tình giống như lạnh hơn.
Trên mạng rất ít thông tin về Phương Tầm Du, anh thậm chí hoài nghi có phải mình tìm sai tên rồi hay không, gửi tin nhắn cho thằng bạn thân họ Tề xác nhận lại lần nữa.
【 Tề Tinh Xán: Chậc chậc chậc, có một số người, miệng nói không có hứng thú, sau lưng lén lén lút lút tìm hiểu con nhà người ta.】
Sở Hoài Cẩn:......
Tề Tinh Xán nhắn tin lia lịa.
【 Tề Tinh Xán: Phương Tầm Du, mày không phải tìm sai tên rồi đi, người ta vô cùng đẹp đó ai ơi!】
【 Tề Tinh Xán: tao cũng chưa từng tìm.
Mày tìm lại thử xem.
Cậu ấy trước đó hình như mới kí công ty, chưa được bao lâu đâu, nhan sắc ấy thực lực ấy, nếu không phải chưa hết thời hạn hợp đồng tao chắc chắn kéo cậu ấy về.
】
【 Tề Tinh Xán: Ảnh chụp có khả năng không bộc lộ hết được khí chất đặc biệt của người ta đâu.
Kiến nghị bạn thân tao lần sau trực tiếp đến hiện trường tự mắt thưởng thức.】
Sở Hoài Cẩn nhìn tin tức Tề Tinh Xán gửi tới, giương mắt nhìn nhìn kết quả chính mình tìm được, trầm mặc.
Kết quả cho mục tìm kiếm ba chữ Phương Tầm Du không nhiều, trên Weibo không đến 10 mục toàn thứ linh tinh vụn vặt.
Trong đó có một tin giải trí LAND xác thực kí hợp đồng cùng Phương Tầm Du, còn lại cũng không xác định có phải Phương Tầm Du hay không.
Đáng tiếc Sở Hoài Cẩn theo ấn vào tài khoản Weibo được tag, phát hiện chỉ có chuyển phát tin tức kí hợp đồng, thậm chí không có đăng thêm cái gì khác.
Sở Hoài Cẩn lại lần nữa trầm mặc.
Anh cũng không biết tại sao đối với cái tên Phương Tầm Du phá lệ quen thuộc, hình như đã từng nghe qua ở đâu, nhưng không có nhớ ra.
Hiện tại rất muốn nhìn thấy ảnh chụp của cậu ấy
Anh hiếm thấy mà để bụng loại chuyên này.
Kiên trì thay đổi nơi tiếp tục tìm kiếm
Kết quả tìm kiếm trên Baidu càng kỳ quái hơn
Một quyển tiểu thuyết vai chính là Phương Tầm Du, phần bình luận giao lưu đến hừng hực khí thế.
Ảnh chụp liên quan đến cái tên Phương Tầm Du tất cả đều do cư dân mạng tự phát hoạ hình tượng từ tiểu thuyết.
Sở Hoài Cẩn:......
Anh cũng không mất kiên nhẫn tiếp tục kéo sang mấy trang sau, rốt cuộc ở một xó xỉnh kia tìm được mấy tấm ảnh chụp 'Phương Tầm Du'
Nhưng mà ——
Nhìn ảnh chụp, Sở Hoài Cẩn lần này hoàn toàn tự bế.
Thở dài một hơi, dựa lưng vào ghế, bất đắc dĩ mệt mỏi cả tinh thần lẫn thể xác mà nở nụ cười, không hiểu vừa rồi mình kiên trì vì cái gì.
Trên máy tính, tấm ảnh Sở Hoài Cẩn thật vất vả mới tìm được chiếm toàn màn hình, mãnh liệt đánh sâu vào thị giác người xem.
Người kia mái tóc giả màu cam ánh hồng dài lưng chừng, quần áo một thân từ trên xuống một màu đen, nạm thêm ít đinh tán, cổ mang một đống vòng đa sắc màu, năm ngón tay đeo nhẫn đầy đủ kiểu dáng.
Hai bức ảnh là phong cách này, còn một bức còn lại càng quá đáng hơn.
Vì cái đầu màu hồng cánh sen, quả thực làm ô nhiễm thị giác, ô nhiễm luôn cả tinh thần.
Sở Hoài Cẩn sửng sốt một chút, trên mặt khó có được một loại cảm xúc mang tên là "Dại ra".
Chấn động nhìn tạo hình 'thập cẩm' của đối phương, nghĩ đến Tề Tinh Xán và Ngưu đạo dụng công khen lấy khen để 'nhan sắc thần tiên' của Phương Tầm Du, não bộ kịp thời thanh tỉnh.
Lông mày nhăn lại, mặt vô biểu tình nhìn chằm chằm hình ảnh có lực tác động lớn này, có chút mơ hồ nghĩ....
Không nghĩ tới, khẩu vị lão Ngưu cùng lão Tề cũng hơi.....
ĐẶC BIỆT.
Không thể lấy hình tượng này xuất C vị đi?!
Cố tình giờ này Ngưu đạo vừa nghe được tin tức từ Tề Tinh Xán, cực kỳ phấn khởi mà nhắn tin cho Sở Hoài Cẩn.
【 Ngưu đạo: Vừa mới nghe tiểu Tề nói, cậu cũng chú ý Phương Tầm Du? 】
【 Ngưu đạo: Tiết mục bên này còn mấy ngày nữa mới chiếu, Phương Tầm Du trước cũng không nổi danh lắm, không bằng cậu trực tiếp đến đây nhìn xem.
】
Sở Hoài Cẩn:......
Ngưu đạo không biết trong thời gian ngắn ngủi này, nội tâm Sở Hoài Cẩn trải qua cái gì, cũng không để ý sự trầm mặc của y hưng phấn bừng bừng bạo tin.
【 Ngưu đạo: Nếu cậu đến, chú chuẩn bị cho cậu một chỗ ngồi đặc biệt, dễ dàng quan sát nhất.
】
【 Ngưu đạo: Đúng rồi, nghe nói Phương Tầm Du biết hát tuồng.
】
Sở Hoài Cẩn nhìn những lời này của Ngưu đạo rồi nhìn đầu tóc cùng trang phục người trong ảnh chụp, không tự chủ được mà rùng mình.
Tưởng tượng đến cảnh người này đi xướng tuồng, cảnh tượng ấy....thật vi diệu.
"Hoài Cẩn ca" trong khi Sở Hoài Cẩn nhìn hình chụp lâm vào suy tư, tiểu trợ lí đem tài liệu vào, vô tình liếc tới màn hình máy tính của Sở Hoài Cẩn, nháy mắt gập ghềnh mà nói chuyện "Tài liệu...em em em để để đây..."
Tiểu trợ lí ánh mắt lung lay nhìn 'đầu công' trên màn hình, đang chuẩn bị cúi đầu giả bộ không nhìn thấy, trực tiếp trốn đi, lại nghe ông chủ nhà mình nhẹ nhàng ho khan.
Ngay sau đó, từ lúc nhập chức tới nay, lần đầu tâm hồn run rẩy mà nghe ông chủ hỏi chuyện.
Sở Hoài Cẩn nghiêng nghiêng về trước, dùng âm thanh bình tĩnh, không nghe ra vui buồn hỏi ra 3 vấn đề trí mạng...
"Nhìn thấy sao?"
"Cậu cảm thấy, hắn thế nào?"
"Lớn lên......" thanh âm lãnh đạm kia khó khi ngưng một chút, "Đẹp sao?"
Tiểu trợ lý:??
Tiểu trợ hít hà mấy hơi, nội tâm như gặp động đất cấp 8, nhìn tạo hình có tính công kích ở kia, lại nhìn ông chủ ánh mắt nghiêm túc ôn nhu, bằng vào kinh nghiệm nhiều năm, cảm thấy được chuyện này tuyệt đối không đơn giản.
Nhìn Sở Hoài Cẩn luôn là gương mặt không cảm xúc, hiện tại trong con ngươi ấy như ẩn như hiện liếc mắt đưa tình, như có một tia sấm sét bổ vào trong lòng...
Hắn đột nhiên ngộ ra.
Đúng rồi, làm trợ lý lâu như vậy, hắn vẫn luôn thấy ông chủ một bộ cao lãnh vô dục vô cầu.
Ngày thường ngoài công tác thì chưa có để tâm tới ai.
Tiểu trợ lí cảm thấy mình đã biết được bí mật nào đó.
Nghiêm tuc nhìn lại bức ảnh lần nữa, thần kì phát hiện, chỉ cần bỏ qua đầu tóc kì quái, lớp trang điểm loè loẹt kia, đối phương xem như cũng có chút thuận mắt.
Thậm chí nháy mắt cảm thấy người trên màn hình mi thanh mục tú hướng chính mình cười, quá đáng yêu.
"Đẹp!"
"Em cảm thấy đặc biệt đẹp!"
Tiểu trợ lí phút chốc phát huy hoàn toàn khả năng vuốt mông ngựa, ngữ khí kiên định khích lệ "mặc dù tạo hình có chút quái, nhưng tỉ lệ ngũ quan phi thường chuẩn."
"Bị lớp trang điểm che mất một nửa nhưng mặt mày này có thể nhìn ra là một mỹ nhân" tiểu trợ lí khen lấy khen để, càng khen càng thấy đẹp, hâm mộ nói "Hơn nữa mặt cũng nhỏ, mũi cao, lông mi dài...."
"Hắn thật sự nhìn rất đẹp..."
"Hoài Cẩn ca, không hổ là anh!!!"
"Mắt sáng như gương!"
Sở Hoài Cẩn:???
Trầm mặc nhìn ảnh chụp, nội tâm Sở Hoài Cẩn đang gặp chấn động, đầu óc không thanh tỉnh lắm một bên hoài nghi nhân sinh một bên tự mình thuyết phục
Hừm....giống như...còn có điểm đẹp???
******
Phương Tầm Du còn không biết quá khứ thảm thiết của chính mình bị người ta tìm ra chuyên tâm ghi hình tiết mục.
Bọn họ đang tham gia chụp hình tuyên truyền, thuận tiện chọn chủ đề cho sân khấu đầu tiên.
"Ô ô ô, Du Du nhà mình ăn gì mà đẹp quá zợ!!!"
Hoá trang xong Lâm Tinh Vũ không chút che giấu nào thưởng thức sắc đẹp, balabala mà nói.
"Không có tiền đồ" so sánh với Lâm Tinh Vũ lau chau, Quý Hải Phong càng bình tĩnh, ghét bỏ nói "Cách Du Du xã một chút, đừng luôn một bộ dáng chưa hiểu sự đời "
"Du Du đúng là nhan bá giới giải trí " Lâm Tinh Vũ nghiêm túc lên "gương mặt này về sau chắc chắn nổi"
"Tớ đã thấy nhiều minh tinh" Lâm Tinh Vũ nhíu mày "Nhiều người không phải nhân phẩm kém, thì lớn lên đặc biệt xấu, mặt trét toàn phấn"
"Ngoài Hoài Cẩn ca ra, Du Du so với người khác đẹp hơn nhiều" Lâm Tinh Vũ ngây người nhìn Phương Tầm Du, nghĩ nghĩ, lắc đầu, sửa miệng nói "không đúng, so với anh ấy Du Du còn đẹp hơn!
"Kỳ thật cũng không phải" Lâm Tinh Vũ nói xong, nghĩ lại có chút rối rắm sờ sờ đầu, thật ra không so sánh được "chủ yếu không cùng phong cách, tớ không nói được...."
"Dù sao hai người đều là thần nhan giới giải trí."
Hoài cẩn.
Lúc nghe được hai tiếng 'Hoài Cẩn' Phương Tầm Du hoảng thần.
Hai từ quen thuộc này khiến cậu nhớ tới cố nhân quen biết khi còn chưa xuyên qua
Lớn lên cũng rất đẹp.
Nhưng là......
Cậu rất lâu rồi chưa nhìn thấy hắn.
Phương Tầm Du rũ rũ mắt, nhẹ nhàng mím môi.
"Cậu gặp rất nhiều minh tinh?" Phương Tầm Du không nói chuyện, nhưng Quý Hải Phong nhạy bén tìm ra lỗ hổng, nửa đùa giỡn hỏi Lâm Tinh Vũ "Nhà cậu đây là xưởng sản xuất cái gì, mà sao thấy nhiều minh tinh thế?'
Lâm Tinh vũ sửng sốt một chút, sau đó mặt không đỏ tim không loạn trả lời
"Không phải gia đình, tớ khoác lác đấy!"
Quý Hải Phong:???
Tốc độ chụp ảnh tuyên truyền rất nhanh, trong lúc Quý Hải Phong cùng Lâm Tinh Vũ đấu võ mồm, buổi quay chụp đã hoàn thành.
Mọi người trở về, quây thành một vòng, cùng nhau chọn chủ đề cho lần công chiếu đầu tiên
Bởi vì mọi người có lĩnh vực am hiểu riêng, cho nên sân khấu biểu diễn đầu tiên, tổ tiết mục chia thành ba nhóm, vocal, dance và rap.
Màn hình lớn chiếu các đoạn ngắn về các chủ đề cần chọn.
Mỗi cái Phương Tầm Du đều xem rất nghiêm túc
Hát không khó, vũ đạo càng đơn giản, chủ yếu là khác tiết tấu.
"Cậu muốn chọn nhóm nào?" Chọn chủ đề ưu tiên theo xếp hạng cấp bậc, ba người xếp hạng gần nhau, Quý Hải Phong ý đồ lần nữa ôm đùi vàng Phương Tầm Du quay đầu, nhỏ giọng hỏi "Cùng nhau sao?"
"Tớ muốn chọn nhóm thanh nhạc" Phương Tầm Du không chút do dự nhỏ giọng trả lời
Trước mắt xem ra, tổ vocal là ổn thoả nhất
Rốt cuộc cơ sở biểu diễn không khó, ca hát càng ít nhìn ra chênh lệch giữa các tuyển thủ, mỗi người chỉ phân một đoạn ngắn, điệp khúc cùng nhau hát, đục nước béo cò nhất.
Hơn nữa trước đó mọi người cũng đa biết trình độ ca hát của cậu, Phương Tầm Du không xác định được đoạn đó cắt đi nhiều hay ít, để không phát sinh thêm vấn đề gì, cậu cũng không muốn chọn thêm kỹ năng khác.
Phương Tầm Du cẩn thận tự hỏi.
"Chúng ta cùng nhau" Lâm tinh Vũ nhanh chóng ôm đùi "Thêm tớ nữa!"
Trần Hứa Lễ bên cạnh nghe được mấy người Phương Tầm Du nói chuyện, không tiếng động lộ ra nụ cười chế giễu
Phương Tầm Du không có khả năng đi tổ vocal
Thời gian đến sân khấu đầu tiên không còn bao nhiêu thời gian, mà mấy chủ đề vũ đạo độ khó không nhỏ, trừ phi là tuyển thủ dance chuyên nghiệp, còn lại các tuyển thủ khác dễ dàng luyện rap cùng vocal hơn, mà một khi hai tổ này đủ số lượng đủ, Phương Tầm Du xếp sau căn bản không được chọn.
Trần Hứa Lễ đoán rất chuẩn.
Đến cuối cùng, trừ bỏ mấy người có trình độ vũ đạo cực kì cao như An Giai Ly, Lý Gia Chu cùng hai luyện tập sinh giải trí Thiên Tinh, còn lại không ai chọn tới.
Sau đó tuyển thủ F ban, cho dù chọn nhóm dance, cũng chọn bài tương đối đơn giản
"Toang quá đi mất, không phải còn lại mấy bài khó kia thuộc về chúng ta luôn đi.." Lâm tinh Vũ nhìn mọi người lựa chọn, khẩn trương nhắc đi nhắc lại
"Tớ thấy《vampire 》khá tốt," Quý Hải Phong nói tiếp "Đều là đại lão có thể ôm đùi"
"Không phải" Lâm Tinh Vũ vẻ mặt như nhìn đứa ngốc "Cậu không thấy mọi người đều không chọn tổ kia sao?"
"Tổ càng nhiều đại lão, đánh nhau trong nội bộ cũng lớn, hơn nữa một tổ chỉ có một vua, chúng ta cũng không phải đứa ngốc, làm gì phải vào làm nền, mỗi ngày nhìn thần tiên đánh nhau, còn không phải cùi bắp trở thành ông nội cùi bắp sao?"
Quý Hải Phong đơn giản chỉ muốn ôm đùi:....
"Chọn tổ này đi" Phương Tầm Du như không hiểu nhìn những chủ đề kia, mấy vũ đạo này cũng không có chênh lệch là bao, chỉ là nhìn thoáng qua, chỉ nhóm《vampire》còn dư lại ba vị trí, nhanh chóng quyết định, "Vừa lúc còn ba người"
Lâm Tinh Vũ vừa nói không cần cùng đại lão đánh nhau:????
Quý Hải Phong vừa mới cảm giác Lâm Tinh Vũ nói đúng:???
"Chúc mừng các bạn đã tổ đội thành công!' giọng nói MC vang lên "Bên cạnh là phòng luyện tập, còn lại 4 ngày, mọi người nỗ lực, tranh thủ đem lại sân khấu đầu tiên tốt nhất."
"Hai ngày nữa tập đầu tiên sẽ được công chiếu."
"Bốn ngày sau là hiện trường công diễn đầu tiên, chúng ta sẽ chọn ra 500 người may mắn nhận vé vào khán đài xem."
"Thời gian tiếp theo, hi vọng mọi người nghiêm túc chuẩn bị chủ đề công diễn, cho mọi người xem phong thái nam đoàn tuyển thủ《 cùng ngươi đồng hành 》!"
MC vừa nói xong, nháy mắt vang lên tiếng mọi người thảo luận.
"Trời nạ, lần công diễn đầu tiên sẽ có khán giả tới xem, thật khẩn trương."
"Đúng vậy, còn tốt là không chọn tổ đặc biệt mạnh, bằng không lên sân khấu sẽ bị thảm, ánh mắt khán giả đều bị các đại lão chiếm đi hết..."
"Đúng thế, Phương Tầm Du quá thảm, rõ ràng là đại thần Vocal, nhưng chỉ có thể chọn dance, thật sự là quá xui xẻo rồi"
Mọi người vừa thảo luận, trộm đồng tình nhìn qua Phương Tầm Du đang đau khổ đứng đấy.
Mấy người tới phòng tập, Lý Gia Chu luôn xụ mặt không nói chuyện cũng mở miệng
"Nhảy, cậu làm được sao?" Lý Gia chu nhíu nhíu mày "Tôi hơi nặng lời nhưng cũng nói thẳng"
"Tuy vocal của cậu tốt, nhưng tôi không có khả năng kéo theo tất cả các cậu."
"Các cậu cần tăng cường tập luyện, nói thật, tôi tôn sùng thực lực, nếu không phải vấn đề tổ tiết mục, tôi căn bản không nghĩ nhảy cùng các cậu."
"Tôi cũng không muốn người ta bảo tôi ngược đãi các cậu đâu."
"Các cậu luyện một ngày trước đã, sau đó chúng ta căn cứ vào tiến độ luyện tập chọn đội trưởng cùng C vị sau" Nói xong, Lý Gia Chu cầm máy tính, ngồi vào bên cạnh xem video, chuẩn bị luyện tập.
"Cậu ấy vẫn luôn như vậy đấy"
"Người có thực lực khó tránh khỏi có chút kiêu ngạo" An Giai Ly xấu hổ nhìn ba người kém nhất nhất nhóm vũ đạo cười cười "Các cậu đừng để trong lòng."
"Chờ tôi luyện xong bài, tối nay chỉ cho các cậu."
"Tôi học nhảy nhanh hơn cậu ấy' An Giai Ly nhỏ giọng nói với ba người "Bài này hơi khó, tôi mất chừng ba giờ mới nhớ xong."
An Giai Ly nói xong, nhíu nhíu mày, nhìn sắc mặt ngưng trọng của Phương Tầm Du, lo lắng đối phương bị Lý Gia Chu mắng rồi suy nghĩ nhiều "Cậu không sao chứ?"
Hai luyện tập sinh giải trí Thiên Tinh cũng an ủi
"Không sao đâu, đến lúc đó chúng tôi luyện xong, buổi tối cùng các cậu chậm rãi luyện tập."
"Nhảy không tốt không sao."
"Cậu cũng đừng quá lo lắng"
Phương Tầm Du nghe xong, lông mày xinh đẹp hơi nhíu lại, sắc mặt khổ đến không nói hết
Nhưng mà khả năng vũ đạo của cậu quá tốt đi.
Dựa vào tốc độ rùa bò này, đồng đội của cậu...khi nào mới có thể luyện xong đoạn vũ đạo này đây a?
"Trình độ hiện tại của tôi chưa tốt lắm..."
Nhưng so với các cậu vẫn tốt hơn một chút
Phương Tầm Du muốn nói lại thôi
"Không sao" An Giai Ly nhìn bộ dáng muốn nói rồi thôi của cậu "Nếu cậu có ý tưởng gì, nói thẳng là được."
"Không cần phải sợ hãi, chúng ta cùng nhau thảo luận."
"Cậu cứ việc nói."
An Giai Ly nói xong, nhìn Phương Tầm Du nhấp nhấp môi nói, con ngươi đầy rối rắm cẩn thận
"Vậy nếu tôi học xong vũ đạo, cũng có thể dạy các cậu sao?"
Nhóm thực tập sinh:???
________________
Tác giả có lời muốn nói:
Nhóm thực tập sinh: gì gì gì? Phương Tầm Du nói loạn xì ngầu gì thế?
Lâm Tinh Vũ/Quý Hải Phong: Du Du cậu điên rồi sao Du Du?
Phương Tầm Du: cậu chính là sợ hãi....đến lúc đó có khán giả, vạn nhất bọn họ biểu diễn quá kém, nhìn ra cậu quá mạnh, hoàn toàn toang rồi! (ô ô, kiếm tiền thâth khó mà, áp lực tâm lí thật lớn TT)
——————
Sở Hoài Cẩn lúc đầu *nhìn lịch sử đen của Phương Tầm Du*: chẳng lẽ thẩm mỹ của tui có vấn đề?! aiiii nhìn giống như càng nhìn càng đẹp?!
Tiểu trợ lí: omg, không nghĩ tới minh fhcinhs là người đầu tiên phát hiện Sở Hoài Cẩn thích nam nhân, ngẫm lại có chút kích động
Cười chết mất, đột nhiên nghĩ đến, nếu Sở Hoài Cẩn tìm thấy tiểu thuyết, phát hiện nam chủ lại là hắn
hôm nay tình cảm hai người có tiến bộ nho nhỏ
Du Du nghe được tên tiểu Sở! Còn khen trước mặt cậu! Con dân phải cảm tạ Lâm Tinh Vũ!!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...