Khiến con người mệt mỏi nhất chính là thời gian này, cho nên Tô Lạc suốt một đường đi không gặp bất cứ trở ngại nào.
Bỗng nhiên, trên hành lang dài dằng dặc, một bóng người đâm đầu về phía Tô Lạc.
Mọi hướng đều là tường, Tô Lạc không thể tránh được!
Tô Lạc lập tức dính chặt vào tường, nhờ bóng tối để che dấu hình dáng mình.
Nàng làm giảm hết sức cảm giác tồn tại của chính mình.
Tô Lạc nhìn xuyên qua ánh sáng ảm đạm, đôi mắt híp lại nhìn bóng dáng duyên dáng thanh mảnh đang chậm rãi đi tới.
Ở cung điện dưới đáy hồ này, Tô Lạc không quen biết nhiều người, tính đâu ra đấy cũng chỉ có hai người là Yên Hà Tiên tử và Lý Dao Dao.
Nhưng Tô Lạc đã từng có duyên gặp mặt người ở trước mắt.
Người này không phải ai khác, chính là thị nữ trước đó đã theo bà phù thủy già đến thạch lao.
Rõ ràng tu vi của thị nữ này không cao, cho nên đến tận khi ở khoảng cách rất gần như vậy, nàng ta mới nhận ra được sự khác thường.
Thế nhưng, nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh.
Tô Lạc đã sớm sử dụng Đại Hư Không Thủ Ấn trên đầu cô nương này.
Đúng lúc nàng ta kinh ngạc trợn to hai mắt, mắt Tô Lạc đã sáng lên, Đại Hư Không Thủ Ấn lập tức đập xuống.
Một tiếng va chạm rất nhẹ.
Thị nữ có dung mạo khuynh thành này bị đánh vào đầu nên váng vất, hai mắt quay vòng vòng như nhang muỗi, sau đó từ từ ngã xuống đất.
Nếu như nàng ta ngã xuống, tất nhiên sẽ phát ra tiếng va chạm.
Cho nên không đợi nàng ta ngã xuống đất, cánh tay thon dài của Tô Lạc đã đỡ lấy thân hình mềm nhũn của nàng ta.
Nhưng vào đúng lúc này, một con dao găm lạnh lẽo đâm tới phía trước ngực của Tô Lạc!
Thị nữ này không hề bị ngất!
Nàng ta vì muốn thích sát Tô Lạc, nên không hề hét lên.
Lúc này, khoảng cách giữa hai người rất gần, tay phải của Tô Lạc đỡ lấy nàng ta, thế là phần ngực mới bị lộ ra.
Con dao găm như một con rắn độc lạnh lẽo tàn nhẫn, đâm thẳng về phía trái tim Tô Lạc.
Con dao găm vô cùng chính xác, không có nửa phần dây dưa, chắc chắn là tuyệt kĩ Tất Sát của thị nữ này!
Khoảng cách gần như vậy, lại thêm không hề có chút phòng bị nào, gần như không một ai có thể thoát khỏi cú đâm này.
Thế nhưng.
Khi con dao găm của thị nữ này chỉ còn cách Tô Lạc một tấc.
Con dao găm này lập tức dừng lại, đứng im trong không khí.
Thị nữ không tin nổi, đột nhiên tăng thêm lực, nhưng con dao vẫn đứng im không hề động đậy.
Đây rốt cuộc là chuyện gì vậy?
Chẳng lẽ có quỷ sao?
Đúng lúc thị nữ này đang cảm thấy rất buồn bực, từ trong ống tay áo của Tô Lạc xuất hiện một con dao găm. Con dao găm nhanh lẹ và chính xác cắt qua cổ họng của thị nữ này.
Tô lạc vốn dĩ cũng là một nhan khống.(1)
Cô nương xinh đẹp như hoa này, Tô Lạc không hề có ý muốn giết hại.
Nhưng nếu như chính nàng ta là người ra tay tàn nhẫn không chút lưu tình, vậy đừng trách Tô Lạc không khách khí nữa.
Một dòng máu tươi phun ra.
Hai mắt thị nữ này trợn tròn lên, không cam lòng nhìn Tô Lạc.
Nàng ta đánh lén người khác, nhưng ngược lại lại bị đối phương giết chết?
Khóe miệng Tô Lạc nhếch lên một nụ cười lạnh lùng giễu cợt: “Đánh giá quá cao ngươi rồi!”
Nếu như người thị nữ này lập tức hô to lên, mà không trổ tài định ám sát nàng, thì Tô Lạc gặp rắc rối rồi.
Cuối cùng, người thị nữ này cũng từ từ nhắm mắt lại...
Tô Lạc lắc đầu.
Với bản năng của sát thủ, nàng theo bản năng có thể phản kháng lại sự tiếp cận của người lạ, cho nên đã sớm có sự phòng bị với thị nữ này.
Sớm đã có lớp phòng bị trên người là Không Gian Hư Vô rồi.
Sau khi đặt thi thể của thị nữ này vào một góc tối, nàng cẩn thận suy nghĩ một chút.
Đây là thị nữ luôn theo sát bà phù thủy kia, vừa rồi nàng ta có bưng một chén canh.
Nhìn cái khay gỗ đỏ nằm trên mặt đất, Tô Lạc lại vội vàng trao đổi với Tiểu Thần Long, rất nhanh, khóe miệng Tô Lạc lại nhếch lên một nụ cười bí ẩn khó lường.
***
(1) Nhan khống: Ý chỉ những người rất coi trọng diện mạo, cho rằng con người lớn lên xinh đẹp mới là lẽ trời. Những người này về cơ bản rất thích nhìn diện mạo của người khác, lại càng thích nhìn ngắm những người đẹp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...