Đám người bọn họ mỗi người đều là luyện dược sư có tiếng của nước Đông Lăng, cấp bậc thấp nhất cũng là luyện dược sư trung cấp. Thế nhưng hiện tại lại thua cả một vị luyện dược sư sơ cấp, tình huống như vậy bảo bọn họ làm sao có thể chấp nhận được?
Thậm chí bọn họ căn bản còn không rõ, Dung Vân đại sư tại sao lại nhìn trúng nha đầu kia, để nha đầu kia lọt vào vòng trong như vậy chứ?
So với sự kinh ngạc của người khác, tâm tình của Cảnh Đế bị chấn động hơn nhiều.
Lúc này, Cảnh Đế ngồi cứng ngắc trên long ỷ, ánh mắt nhìn Tô Lạc cực kỳ phức tạp.
Trong đầu hắn đột nhiên hiện ra lời Nam Cung Lưu Vân từng nói trước khi đi.
Nam Cung Lưu Vân nói, bất luận có điều gì không có khả năng phát sinh trên người Tô Lạc thì đều không cần phải kinh ngạc, bởi vì nàng chính là người có vận khí tốt như vậy. Nếu Cảnh Đế có đủ can đảm làm khó Tô Lạc, chờ hắn trở về, hắn sẽ san bằng toàn bộ đế quốc. Đây là nguyên văn lời Nam Cung Lưu Vân đã nói.
Đến hiện tại, Cảnh Đế vẫn nhớ rõ lúc Nam Cung Lưu Vân nói ra những lời này, lúc đó sương lạnh bao phủ căn phòng, độ ấm nhanh chóng xuống tới âm độ, khiến hắn có một loại ảo giác như nhìn thấy Tử Thần.
Cảnh Đế ngây ngốc mà nhìn Tô Lạc, gian nan nuốt nước miếng.
Nhiều luyện dược sư trung cấp, luyện dược sư cao cấp đều bị Dung Vân đại sư khinh bỉ như vậy, thế nhưng Tô Lạc chỉ là luyện dược sư sơ cấp nho nhỏ, vậy mà... nàng lọt vào vòng trong?
Cái này không phải vận khí thì là cái gì?
“Hoàng Thượng, người có muốn đi đến Dao Trì Lý gia...” Thái giám tổng quản nhẹ giọng âm thầm nhắc nhở Cảnh Đế.
Vừa rồi, Cảnh Đế đã phân phó, dặn dò chuẩn bị sính lễ. Hiện tại, sính lễ đã chuẩn bị xong, chỉ cần đi hạ sính.
Sự việc này nên đi sớm chứ không nên chậm trễ.
Trong đầu Cảnh Đế lúc này vô cùng hỗn loạn và rối rắm, nhất thời không biết nên làm thế nào cho phải.
Ông nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng quyết định yên lặng quan sát, chờ Dung Vân đại sư tuyển chọn được đệ tử, như vậy, kết quả sẽ chắc chắn và ông cũng sẽ không chọn lầm người.
Khi đó, muốn cùng Dao Trì Lý gia hạ sính thì Nam Cung Lưu Vân cũng không thể phản bác.
“Cứ để yên đó đi.” Chờ có kết quả cuối cùng mới an toàn tuyệt đối.
Không phải Cảnh Đế tin tưởng Tô Lạc có thể thắng, mà ông tin tưởng ánh mắt nhìn người của Nam Cung Lưu Vân.
Tin tức được truyền đi rất nhanh.
Tô Lạc còn chưa hồi phủ, tin tức đã nhanh như tốc độ lây lan của virus mà tràn đến Tô phủ.
Tô Tử An vốn dĩ còn cho rằng Tô Lạc đến điện Kim Loan sẽ làm trò cười cho mọi người, thật là không thể không lo lắng, nhưng nghe đến bên ngoài truyền tai nhau tin tức tốt như vậy, hắn lập tức ngây ngốc.
Cái gì? Tô Lạc được vào vòng trong?
Hơn nữa, các luyện dược sư trung cấp, cao cấp khác đều bị Dung Vân đại sư khinh thường, vậy mà, Tô Lạc mặc dù đến trễ nhưng vẫn được vào vòng trong? Ông trời sao lại ưu ái nàng đến vậy!
Nha đầu thúi này còn bao nhiêu bí mật đang giấu hắn?
Đầu tiên là che giấu khả năng thực sự, bí mật tu luyện.
Bây giờ lại gắt gao che giấu thân phận luyện dược sư.
Nếu không phải lần này Dung Vân đại sư thu nhận đồ đệ, chỉ sợ đến kiếp sau phụ thân như hắn cũng không biết nữ nhi của mình là luyện dược sư.
Thấy Tô Lạc hồi phủ, Tô Tử An vốn dĩ định chạy ra ngoài đón.
Nhưng hắn nghĩ lại, cảm thấy làm như vậy thì quá mất mặt, mất tôn nghiêm của người làm phụ thân như hắn, cho nên, hắn ho khan một tiếng, ngồi ở đại đường chờ Tô Lạc đến bái kiến hắn.
Nhưng hắn chờ mãi, chờ mãi cũng không thấy Tô Lạc đến.
Hạ nhân không phải nói nha đầu thúi này đã hồi phủ sao? Đã hết nửa ngày rồi, có bò từ cửa phủ bò vào đại đường thì cũng sớm tới nơi rồi chứ?
Tô Tử An nghiêm mặt, trừng mắt nhìn quản gia đang vội vàng đi đến, hỏi: “Tứ tiểu thư đâu? Tại sao không thấy nàng đến đây?”
Trên mặt quản gia hiện lên một tia xấu hổ: “Bẩm, Tứ tiểu tư trực tiếp đi về Tử Đằng Uyển rồi ạ.”
Nói như vậy, Tô Tử An ngồi bực mình ở đại đường đều là do hắn tự chuốc lấy?
Sắc mặt Tô Tử An tức khắc trầm xuống.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...