Editor: Luna Huang
Một hồi thịnh đại tuyển phi yến, lại một lần nữa vì một câu nói của Địch Diên Diên mà kết thúc, Địch Diên Diên vốn định muốn đi theo cha hồi phủ, chỉ là, hoàng hậu di nương lưu nàng lại, nói lưu nàng ở trong cung ở vài ngày, thực chất là vì cái gì Địch Diên Diên rất rõ ràng!
Nhưng Địch Diên Diên lại vẫn như cũ muốn tiếp nhận, nàng biết mấy ngày này di nương thật không tốt, nếu ở lại trong cung có thể thuận lòng của nàng liền lưu lại đi, phản chính tâm ý của nàng vô luận như thế nào cũng sẽ không đổi cũng sẽ không thay đổi!
Địch Diên Diên vào ở hoàng cung còn không phải chuyện lạ gì, chỉ là lần này có chút bất đồng, nhưng hôm nay nàng xác xác thật thật xác xác thật thật trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích!
Nàng biết lấy tính cách của Phượng Linh Sương nhất định sẽ không dễ dàng buông tha nàng, nàng ngoài sáng ở trong cung chẳng khác nào đưa dê vào miệng cọp, thế nhưng, Địch Diên Diên nàng cũng không phải con cừu nhỏ nhu thuận chờ người mổ…
Ở trong cung cũng không tự tại như trong nhà mình, tai vách mạch rừng, hiểu biết phức tạp, không nghĩ qua là liền rất dễ rước họa vào thân, nàng cũng không thích ở đây hy vọng bình an vượt qua mấy ngày, mau mau trở về, chỉ là, chuyện phát triển chắc chắn sẽ không như nàng suy nghĩ.
…
Sáng sớm ngày thứ hai, lúc ăn sáng cùng hoàng hậu, Tuyệt vương đi tới Phượng Hi cung, hoàng hậu lấy nghỉ ngơi làm lý do, để hai người bọn họ hảo hảo nói chuyện.
Phượng Linh Tuyệt đã nhiều ngày cũng đều tiến cung, vì gần thủy lâu đài, hắn chỉ là muốn nhân mấy ngày nay loại bỏ tất cả hiểu lầm trong lòng Diên Diên đối với hắn, nếu là không có hiểu lầm, để Diên Diên biết mình là thật tâm với nàng có lẽ sẽ đáp ứng!
“Diên Diên, những điểm tâm nà,.
nàng nếm thử xem có thích hay không?”
Lúc này có thể lẳng lặng cùng nữ nhân mình ngưỡng mộ trong lòng ngồi ở lương đình, xung quanh không có người bên ngoài, Phượng Linh Tuyệt tựa hồ rất thích một chỗ như vậy, chỉ có như vậy mới có thể hảo hảo lẳng lặng nói chuyện với Diên Diên…
Đây là cảm giác chưa từng có, trước kia hắn chưa bao giờ biết vì nữ nhân của mình thích chuẩn bị điểm tâm nàng thích ăn, sau đó ngồi tâm sự như vậy sẽ cảm giác mỹ hảo là như vậy, nguyên lai hắn cũng có thể có những hạnh phúc bình thản này.
“Tuyệt vương thực sự thật hăng hái, ta đã dùng qua đồ ăn sáng, ăn không hết nhiều như vậy, ngươi cũng ăn chút đi.
”
Nhìn mười món điểm tâm tinh xảo màu sắc loá mắt trên bàn đá, Địch Diên Diên cũng nhất thời muốn ăn, đồ ăn sáng vừa rồi di nương liên tục tận tình với nàng, nàng cũng không ăn no được, nhưng bây giờ điểm tâm nhiều như vậy tuy nói đều là mình thích ăn nhưng là dù sao cũng ăn không được bao nhiêu.
Từ trong miệng Xuân Tuyết biết được những điểm tâm này đều là Phượng Linh Tuyệt một tay cho người chuẩn bị, những thứ này đều hợp khẩu vị của mình, đây là trùng hợp hay…? Nghĩ tới đây, thái độ nguyên bản bất hòa của Địch Diên Diên thoáng buông lỏng chút!
“Diên Diên, nàng gọi bổn vương, Tuyệt!”
Tuy rằng Diên Diên có điều buông lỏng nhưng từ trong miệng của nàng trong miệng xưng hô bất hòa với mình, Phượng Linh Tuyệt nghe liền cảm giác khó chịu, ngược lại, nếu là nghe nàng gọi hắn Tuyệt, hắn chắc chắn thư thái một ít!
“Không, ta cũng không quen Tuyệt vương, để người nghe được cũng không tốt!”
“Diên Diên, lẽ nào đến bây giờ nàng còn không rõ tâm ý của bổn vương?”
Nghe như vậy, gương mặt ôn hòa vốn cócủa Phượng Linh Tuyệt lúc này trở nên có chút muộn nộ, nữ nhân này luôn muốn kéo khoảng cách với mình? Lẽ nào, trong lòng của nàng thật có Tà Vô Phong kia? Một lòng muốn gả cho hắn trở thành Tà vương phi?
Nghĩ tới đây, Phượng Linh Tuyệt lập tức khẩn trương, hắn cũng không nguyện thấy nữ nhân mình thích khó khăn lắm mới tìm được ở trong ngực của nam nhân khác!
Trực tiếp đứng lên, vươn song chưởng, túm chặt hai vai của Địch Diên Diên, đem thân thể yếu đuổi của Địch Diên Diên chuyển trước mặt của mình, cúi người nhìn dung mạo xấu xí vô cùng của nàng, lại vẫn như cũ định mắt nhìn, yếu một chút cũng không có hạ thấp nóng bỏng trong mắt, hắn giờ phút này chỉ muốn mau sớm xác định tâm ý của Diên Diên, hắn muốn trong mắt Diên Diên chỉ có hắn!
“Tâm ý của Tuyệt vương, tiểu nữ tử không chịu nỗi, Lấy thân phận điều kiện của Tuyệt vương muốn nữ tử gì mà không thể, càng muốn chọn ta đây một xấu nữ không đúng tý nào, đây không phải là buồn cười sao?”
Hắn có mưu kế gì, nàng bây giờ cũng không nguyện miệt mài theo đuổi, chỉ là muốn nam nhân này không nên tiếp tục quấn lấy, sau đó tiếp tục giải quyết Tà vương, để cho mình tiếp tục sinh hoạt tự tại!
“Có phải không đúng tý nào hay không, trong lòng bản thân nàng tự rõ, hơn nữa, dung mạo bổn vương không để ý, vô luận Diên Diên hình dạng thế nào, lòng của bổn vương đối với nàng cũng sẽ không thay đổi!”
Nhìn phượng mâu vô cùng chân thành tha thiết nóng cháy của Phượng Linh Tuyệt, Địch Diên Diên không khỏi nhìn định nhãn, nếu là diễn trò, vậy nam nhân này cũng diễn thật tốt, ngay cả ảnh đế hiện đại cũng không gì hơn cái này! Nhưng nếu không phải diễn trò, những lời này đều phát ra từ nội tâm, đây liền để cho nàng càng không rõ! Cho dù biết nàng cũng không giản đơn như bề ngoài, cũng không phải nói thích liền thích a, nhìn ánh mắt nam nhân này trước mắt càng ngày càng thâm thúy, Địch Diên Diên càng không rõ…
“Diên Diên, ta yêu nàng! Không biết từ khi nào thì bắt đầu liền yêu… Đáp ứng ta, gả cho ta vi phi, được không?”
Nhìn biểu tình nhất thời không biết nên phản ứng không biết nên của Địch Diên Diên, Phượng Linh Tuyệt quyết định thừa cơ mà lên, quyết định đem tâm tư của mình nhất nhất biểu lộ, chỉ cần Diên Diên đáp ứng, vậy vô luận Tà Vô Phong nói cái gì đó cũng vô dụng!
Lúc này, vì kéo gần cự ly của mình cùng Diên Diên, hắn cũng không dùng bổn vương mà dùng ta, hắn lúc này không còn là một danh vương gia, mà là một nam nhân phổ thông yêu!
“Không được! Ta không muốn làm vương phi! Ta đối với ngươi không có bất kỳ cảm giác gì, nên… Không nên ép ta!”
Trong khoảng thời gian ngắn, nàng chỉ cảm thấy, nam nhân này là thật! Tình cảm của hắn dành cho mình là thật, không vì cái gì khác, chỉ cần phượng mâu vô cùng thâm thúy chân thành tha thiết kia, liền có thể hoàn toàn khẳng định, bởi vì cảm tình trong con ngươi lộ ra ngoài vô luận như thế nào cũng diễn không ra được! Huống chi, lấy tính cách của Phượng Linh Tuyệt, làm sao vì nàng hát tuồng hí này chứ!
Đối mặt cảm tình chân thành tha thiết như vậy, Địch Diên Diên cảm thấy không thể hồi báo, nàng không muốn thực sự gả cho nam nhân này, vô luận tình cảm của hắn đối với nàng là thật hay giả, nhưng tình không thể nào miễn cưỡng được…
“Diên Diên, ta không phải là muốn ép nàng, thế nhưng, mắt thấy Tà vương muốn bức hôn, cướp nàng đi, nàng bảo ta làm sao cho phải?”
…
Đi ở trong hành lang, hồi tưởng câu nói cuối cùng của Phượng Linh Tuyệt, Địch Diên Diên không lời chống đở, nhìn nam nhân bị bản thân cự tuyệt sau đó nói ra câu kia, Địch Diên Diên cũng cảm giác mình ngoan tuyệt, thế nhưng, lúc này, nàng càng phải ngoan tuyệt! Đối mặt chuyện tình cảm tuyệt đối sẽ không ướt át bẩn thỉu, cho dù Phượng Linh Tuyệt là nam nhân ưu tú như thế nào đi nữa, không thương chính là không thương, nàng chỉ là hy vọng Phượng Linh Tuyệt mau chóng hiểu rõ điểm ấy!
Khi nàng nghĩ rõ ràng phải làm sao trả lời nam nhân nhìn như tình kia, hoàng thượng liền truyền người đến bảo hắn đi, thần sắc thái giám vội vàng, có lẽ là xảy ra đại sự gì, vốn có Phượng Linh Tuyệt còn muốn nói gì, nàng nàng cắt đứt, phản chính lúc này, giữa bọn họ nói thêm gì đi nữa cũng không có cái kết quả gì, không bằng để cho nàng từ từ suy nghĩ…
“Tiểu thư, suy nghĩ gì nghĩ đến nhập thần như thế?”
Nhìn tiểu thư mình ở lương đình nói xong với Tuyệt vương, nhất phó tâm sự tràn đầy, Thanh nhi cũng không khỏi lo lắng, tuy rằng bình thường nàng đỉnh đạc, nhưng tâm sự gia nàng cũng biết, tiểu thư nhà mình, từ nhỏ tiểu thông minh tuyệt đỉnh, chuyện muốn làm đại thể khác hẳn với thường nhân, nhưng vô luận thông minh nhạy bén như thế nào đi nữa, tâm như tâm như thất khiếu lả lướt mọi chuyện nhìn thấu qua cũng luôn luôn sẽ có lúc mù quáng, nhất là trong chuyện tình yêu, tiểu thư liền không biết xử lý, một Tà vương cũng đã để cho nàng tâm phiền, nhưng bây giờ lại thêm Tuyệt vương, xem ra, tiểu thư nhà nàng có một trận tâm phiền ý loạn, Thanh nhi không khỏi cười thầm…
“Không có gì, như có chút chuyện chận ở trong lòng, ta phải từ từ suy nghĩ cẩn thận…”
Suy nghĩ cẩn thận, nên nói thế nào với Phượng Linh Tuyệt, để cho hắn yên tâm bỏ mình!
“Yêu, bổn cung tưởng ai, nguyên lai là hoa hồ điệp này!”
Ngay khi chủ tớ chủ tớ Địch Diên Diên sóng vai đi trên hành lang, trò chuyện, từ xa đến gần, tràn ngập thanh âm kiều mị ngạo khí hung ác chậm rãi truyền đến…
“Tiểu thư, cẩn thận!”
Hôm nay Phượng Linh Sương có chút bất đồng, thường ngày mặc dù Phượng Linh Sương cũng hận tiểu thư, nhưng nói như thế nào cũng không có sát khí như hôm nay, trong mắt tràn ngập ngoan tuyệt như vậy, Thanh nhi nhìn cũng không khỏi sợ hãi!
“Ân… Công chúa cũng đi ra tản bộ?”
Vẻ mặt cười khẽ, Địch Diên Diên nhất phó không sợ hãi, không nghĩ tới, nhãn lực của Thanh nhi còn chưa phải sai, đến Phượng Linh Sương hôm nay có chỗ bất đồng, cũng đã nhìn ra.
“Tản bộ? Bổn cung cũng không như ngươi sửu nữ nhân này hăng hái!”
Vẻ mặt khinh thường, nếu không phải Ninh nhi bên cạnh lôi kéo, nàng đã có thể bước nhanh xông lên phía trước, hung hăng giáo huấn sửu nữ nhân thấp hèn này!
“Cũng phải, công chúa điện hạ một người vô cùng bận, phải cố khiêu vũ, lại phải cố cùng vịt hoang chơi đùa, sao rảnh rỗi giống ta người rảnh rỗi này, ở chỗ này tản bộ, không biết công chúa hôm qua tắm rửa vài lần, lại là hương thảo gì lau da thịt mềm mại trên mặt, mới tẩy đi mùi thối?”
Vị công chúa điện hạ này thấy nàng khó có được bình tĩnh như vậy, nhất là qua sự kiện ngày hôm qua, nàng nên hận nàng tận xương! Nhưng bây giờ ngoại trừ sát khí giấu diếm trên người, coi như thu liễm không ít cuồng ngạo khí, vô khác, chắc là có mưu kế gì khác!
“Công chúa, nàng đắc ý không được bao lâu!”
Nhìn chủ tử gần phát tác, tựa ở bên tai Phượng Linh Sương, Ninh nhi thấp giọng nói một câu, nghe Ninh nhi khuyên như vậy, nghĩ đến đại kế của các nàng, trong lòng tựa hồ sung sướng rất nhiều.
So sánh với Phượng Linh Sương, Ninh nhi tương đối trầm trụ khí, đêm qua chủ tớ bốn người thương định tốt mưu kế, cũng không thể để chủ tử nhất thời xung động phá hư!
“Hừ!”
Hừ lạnh một tiếng, trực tiếp cùng Ninh nhi cùng một đám cung nữ từ bên người bên người đi qua, nhất phó không cùng so đo, Phượng Linh Sương như vậy kỳ quái hơn nữa…
“Thanh nhi, dùng bồ câu đưa tin, để Bạch Tuyết mau trở lại…” Muốn đánh âm mưu của đôi mẫu nữ kia, không dựa vào khá một người biết chút khinh công cũng không có thể, nên, Bạch Tuyết phải lập tức quay lại! Nếu là đôi mẫu nữ kia nàng làm những gì quá phận, cũng đừng trách nàng không khách khí!”
“Vâng!”
—— đề lời nói ngoài ——
Hôn nhẹ cũng không nên buông tha ngẫu a… Ngẫu đang cố gắng trong lạp! Cấp chút động lực ba… Ô ô…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...