CHƯƠNG 65: THÂN THẾ CỦA CẢNH THƯƠNG
Editor: Luna Huang
Bạch Tuyết cứ như vậy lẳng lặng đứng ở địa phương không xa Cảnh Thương, lại chắc là sẽ không quấy rối hắn, nhìn hắn chuyên tâm nghiên cứu chế tạo giải dược, nàng nàng đã nghĩ, nhìn bản thân có cái gì có thể giúp một tay, nhưng tựa hồ, nàng cho dù hiểu sơ dược lý, một ít dược trên tay Cảnh Thương nàng còn là căn bản nói không ra tên…
“Yên tâm, ta tuyệt đối có thể trong vòng hai ngày nghiên cứu ra giải dược…”
Nguyên bản Vương phi vừa lúc trúng độc, hắn vẫn không có thể xác định mình rốt cuộc cần bao nhiêu ngày mới có thể nghiên cứu ra giải dược, thế nhưng, khi hắn nhìn đến địa phương sinh trưởng không có bất kỳ thực vật nào, cư nhiên sẽ bay ra mấy con văn huỳnh!
Hơn nữa sẽ ở trên tay của Hình Lâm bay bên người Vương phi! Hương vị văn huỳnh yêu nhất đó là tiên thứ, cái này sợ là Hình Lâm cũng không biết, mà ở tình huống như vậy lại không biết!
Thế nhưng, hắn quả thực thập phần lý giải!
“Ngươi thật giống như rất hiểu loại độc chất lăng hương này…”
Những lời này của Bạch Tuyết mới nói ra, liền thấy độc vương vẫn lẳng lặng ở trong góc đột nhiên đứng lên, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Cảnh Thương cùng Bạch Tuyết, thần sắc có chút khẩn trương, hoàn toàn lộ ra một thần tình không nghĩ thấu…
Bởi vì hắn hoàn toàn thật không ngờ, Lâm nhi cư nhiên biết dùng lăng hương!
“Độc vương, ngươi biết thế nào nghiên cứu chế tạo giải dược?”
Bạch Tuyết cũng kinh ngạc, nguyên tưởng rằng độc vương chuyên tâm nghiên cứu chế tạo giải dược của hoàng hậu, không nghĩ tới hắn nghe được lăng hương cư nhiên phản ứng như vậy!
“Cảnh Thương, Cảnh… Chẳng lẽ ngươi là hậu nhân của Cảnh Tử Mạc?”
Độc vương không có trực tiếp trả lời vấn đề của Bạch Tuyết, mà là suy nghĩ một chút, ngoài miệng hơi toái niệm, sau đó sẽ kinh ngạc lần thứ hai trợn to hai mắt!
“Nguyên lai độc vương cũng đã nghe nói qua thái tổ phụ của ta!”
Cảnh Thương thấp giọng cười, không nghĩ tới còn có người nhận thức thái tổ phụ của hắn! Gia tộc tiêu thất trên đời đã lâu này của bọn họ nguyên lai cũng có người biết được!
“Nguyên lai còn là thái tổ phụ của ngươi! Trách không được ngươi sẽ có bản lãnh như thế!”
Trong giọng cảm thán của độc vương mang theo một chút an ủi, không nghĩ tới gia tộc Cảnh thị chìm nghỉm nhiều năm như vậy, lại còn huyết mạch tương truyền, nguyên bản còn vì một lòng muốn vì đồ nhi của mình chuộc tội mà chuyên tâm nghiên cứu giải dược của hoàng hậu mà không có chú ý tới thanh niên nhân này.
Chỉ là một lòng cảm thấy hắn có thể trong thời gian ngắn như vậy hoàn toàn nói ra hết được độc hoàng hậu trúng có những thứ gì, càng có thêt đi qua tóc hoàng hậu quan sát được tình huống lưu chuyển của nội độc tố hiện nay trong người hoàng hậu, thanh niên nhân này là một khả tạo chi tài, nhưng tuy là có thiên phú như Lâm nhi, nhưng tuyệt đối sẽ không có tạo nghệ như Lâm nhi, dù sao trên đời này có thể có tài nghệ như vậy chỉ có hắn, mà hắn chỉ truyền cho Lâm nhi, cũng là bởi vì Lâm nhi có tạo nghệ tốt!
Mà hiện khi biết hắn là tằng tôn của tiền bối Cảnh Tử Mạc, liền càng nhìn càng thuận mắt,, càng xem càng nhìn quen mắt! Nguyên lai, đây là cố nhân chi tử! Như vậy, máu lưu truyền trong cơ thể, vô sự tự thông cũng không phải là không thể được, nhớ năm đó hắn bất quá cũng là có được một quyển sách do Cảnh Tử Mạc lão tiền bối viết lại từ ngày thường nghiên cứu tâm đắc mà có được một thân bản lĩnh!
Trước mắt vị Cảnh công tử này nhất định là có được tất cả chân truyền của Cảnh Tử Mạc tiền bối! Như vậy bản lĩnh của hắn đến cùng lợi hại tới trình độ nào, đây thật là càng ngày càng để hắn cảm thấy có hứng thú!
“Thái tổ phụ…”
Mặc dù không có trong miệng tiểu thư biết được chuyện lúc nhỏ của Cảnh Thương, bởi vì tiểu thư cùng nói đều không phải là người nói thị phi, nhưng ước chừng vẫn là nói qua, Cảnh Thương cùng Lãnh Lăng Trần là từ nhỏ lớn lên với Tà vương, đều là một thân một mình, không còn bất kỳ thân nhân trên đời, mà Tà vương càng trực tiếp đem hai người xem như huynh đệ!
Nên lúc này trên mặt của Bạch Tuyết lộ vẻ nghi vấn, chưa từng có nghe nói qua bất luận thân nhân gì tồn tại, mà nói ra thái tổ phụ của mình, trong con ngươi Cảnh Thương càng nhiều hơn chính là thất lạc cùng ai mặc…
“Kỳ thực, lăng hương là thái tổ phụ Cảnh Tử Mạc của ta nghiên cứu ra, vốn có ý nghĩa không phải là hạ độc, mà là cứu người, chỉ là độc tính của lăng hương này quá lớn, nếu cứu người phải thập phần cẩn thận…”
Loại độc chất này với hắn mà nói là rất quen thuộc, chỉ là chưa hề truyền đi, vì sao Hình Lâm nghiên cứu ra được?
“Nên, ngươi mới có tự tin trong vòng hai ngày nghiên cứu ra giải dược?”
Lòng Bạch Tuyết tràn đầy vui mừng, nàng biết, độc tiểu thư trúng chủ yếu chính là lăng hương, nếu loại độc chất này là thái tổ phụ của Cảnh Thương truyền xuống, như vậy nhất định lý giải lý giải, vạn vật tương sinh tương khắc, nếu nghiên cứu ra độc dược, giải dược nhất định có thể nghiên cứu ra được! Nghe được tin tức này, trên mặt Bạch Tuyết xuất hiện dáng tươi cười khó được!
“Cảnh công tử, có chuyện gì có thể tùy thời để ta hỗ trợ!”
Biết đây không phải là hỏi chơi, nên độc vương thoáng cái đứng lên, lần này hưng phấn là bởi vì chuyên tâm suốt đời nghiên cứu chế tạo độc dược, nhưng vẫn không thể nghiên cứu ra lăng hương, hôm nay, lại có thể giúp hậu nhân của Cảnh Tử Mạc lão tiền bối nghiên cứu chế tạo giải dược của loại độc chất lăng hương này! Điều này có thể để hắn không hưng phấn sao?
“Ân…”
“Nên, ngươi nhất định không cần lo lắng!”
Cảnh Thương thấy Bạch Tuyết nguyên vốn cũng có chút mặt tái nhợt, hắn biết, nàng là đem tất cả trách nhiệm đều đổ lên trên người của mình! Mà bây giờ, làm người trong lòng nàng, càng làm huynh đệ của Vương gia, đồng thời, vị Vương phi này đặc biệt càng làm hắn nhìn với cặp mắt khác xưa, tất cả thân phận, vô luận muốn hắn nỗ lực cái gì, hắn cũng sẽ đem hết toàn lực cứu tỉnh Vương phi!
“Ân…”
Kinh qua lần đối thoại này, ba người trong phòng lần thứ hai trở lại trạng thái vừa nãy, thế nhưng trong tay Cảnh Thương làm cái gì, trên mặt lại là một bộ muốn nói lại thôi!
Mà Bạch Tuyết, còn lại là vẫn dừng ở hình dạng muốn nói với Cảnh Thương, nhưng không biết làm sao mở miệng…
“Ta…”
“Ngươi…”
“Ngươi nói trước đi…”
“Ngươi muốn nói…”
Hai người đồng thời nói, cũng đồng thời dừng lại, tựa hồ không có tiến bước muốn nói, đều đang đợi câu nói kế tiếp của đối phương!
“Hậu bối bây giờ a! Ha ha, hai người các ngươi rất có tướng phu thê! Ha ha, từ từ trò chuyện, lão phu đi ra bên ngoài tìm chút dược liệu!”
Nói xong, độc vương liền phi thường thức thời ly khai phòng, sau đó cất bước ra khỏi phòng lúc thuận lợi đóng cửa phòng, trong phòng khắp phòng dược liệu, hương liệu, các loại thảo dược, đồng thời tràn ngập một loại bầu không khí mập mờ, hai người đều muốn phát triển tiến thêm một bước, thế nhưng thật giống như quả thực không biết làm sao mở miệng…
“Nghe nói qua Bắc Nguyệt quốc có một gia tộc Cảnh thị chưa? Lúc đó lúc thái tổ phụ ta làm đương gia, chỉ tiếc, lúc gia gia của ta chưa qua mười tuổi, liền chịu khổ gian nhân làm hại bị diệt môn, thái tổ mẫu cùng thái tổ phụ ta song song bị giết, một trung bộc bên người thái tổ phụ đưa gia gia lên thâm sơn, sống cuộc sống lánh đời mai danh.
Sau này, triển chuyển chi hạ, cha ta lớn lên liền tới, Mị quốc thế nhưng đến Mị quốc thành thân với nương ta xong, ta vẫn chưa tới hai tuổi, liền vô cớ chết đi, về phần nguyên nhân cái chết, ta đến bây giờ còn chưa tra được! Sau lại, ta được phụ thân của Vương gia đưa đến bên người Vương gia, lớn lên bên Vương gia.
”
“Đến bây giờ còn chưa tra được, người nhà của ngươi tại sao bị giết?”
Tuy rằng không muốn nhắc tới chuyện thương tâm của Cảnh Thương, nhưng không biết vì sao, thời khắc này Bạch Tuyết cũng hình như lý giải tất cả của Cảnh Thương! Tuy rằng lúc Cảnh Thương nói thân thế của mình chưa từng có nhiều bi thương, thậm chí hắn đến thái tổ phụ, tổ phụ của hắn đều chưa từng gặp mặt, chính là thân cha cùng thân nương của mình cũng sẽ không có bao nhiêu ấn tượng, thế nhưng Bạch Tuyết hiểu rõ, cái loại mất đi thân nhân này là cảm giác gì, hơn nữa người trong nhà mình vô tội bị hại chết, như vậy tuyệt đối sẽ không phải không có cảm giác nào!
“Không có… Có lẽ là vì một quyển sách của thái tổ phụ ta mà rước lấy họa diệt tộc, mặc dù sau đó cũng có gia bộc nhắc với ta, cũng lưu lại tâm huyết suốt đời của thái tổ phụ gia gia cùng cha, cũng không ai có thể nguyên do chân chính biết bộ tộc Cảnh thị chúng ta bị diệt tộc!”
Ngoại trừ Vương gia, Lãnh Lăng Trần còn có Tà đế biết thân thế của hắn, Bạch Tuyết là một người duy nhất không lớn lên bên cạnh của hắn biết được thân thế của hắn.
Nhưng không biết vì sao, hắn là muốn cho nàng biết, không phải là muốn nàng đồng tình, mà là muốn nó chân chân thiết thiết nhận thức hắn!
“Độc hương lăng hương này là thái tổ phụ ta nghiên cứu ra, chỉ dùng để cứu người, nhưng sau lại bởi vì có kịch độc, hơn nữa độc tính quá bá đạo mà bị thái tổ phụ thu lại, hơn nữa Cảnh thị diệt tộc, lăng hương này liền chậm rãi bị thế nhân truyền lưu là độc hương thế gian hiếm thấy, chỉ là chẳng biết tại sao, Hình Lâm lại có thể lần thứ hai để nó hiện thế!”
“Hắn từ nhỏ thích nghiên cứu những thứ này, nhất là kỳ dược kỳ độc thế gian, hắn đều muốn nghiên cứu ra, hơn nữa thiên phú của hắn cực cao, nghiên cứu ra cũng không phải việc khó… Vậy ngươi biết phương pháp giải độc của lăng hương chứ?”
Bạch Tuyết vẫn tương đối hiểu Hình Lâm, điểm này nàng không có nửa điểm kiêng kỵ đã nói ra toàn bộ ý nghĩ trong lòng mình, cũng không nghĩ Cảnh Thương nghe xong có thể có bất kỳ tâm tình gì hay không, chỉ là nàng một lòng nghĩ muốn hiểu rõ hắn! Không hy vọng Cảnh Thương coi thường Hình Lâm mà làm trễ nãi thời gian cứu trị tiểu thư!
“Ân, chỉ là, trong cơ thể của Vương phi còn có những thứ độc tố khác, việc này không thể không lo lắng, nếu không chỉ sẽ hoàn toàn ngược lại.
”
Cảnh Thương tự nhiên biết Bạch Tuyết là có ý gì, hắn sẽ không vào lúc này mà ăn dấm, quan trọng nhất vẫn là phải cứu tỉnh Vương phi! Hơn nữa phải bắt chặt thời gian, nếu không Vương gia cứ tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp! Mà giải dược của hoàng hậu, hiện tại bởi vì có hỗ trợ của độc vương, đã đang tăng nhanh thời khắc nghiên chế, còn thiếu mấy vị thuốc, những thứ này cũng không khó tìm…
Khó tìm, là nhiều loại dược liệu trân quý trong giải dược của Vương phi! Đây sợ là trong Phượng Dạ quốc khó tìm được, nghĩ tới đây, đầu mày có chút nhíu chặt…
“Làm sao vậy?”
Xem ra, Cảnh Thương là nghĩ cái gìm nhìn biểu tình tự nhiên biết không phải chuyện tốt gì!
“Trong giải dược của Vương phi có một vị thuốc, ta nghĩ có một người sẽ có, nhưng lại không biết, người kia có nguyện ý lấy ra hay không…”
Còn nhớ rõ, ngày đó, tim của hắn vẫn mất trật tự, lại luôn có thể trong lúc lơ đảng ngửi được một loại hương khí, loại hương khí này rất đặc biệt, có thể để người thư giãn tâm tình khẩn trương, cho người ngưng thần tĩnh khí, nhưng quan trọng nhất không phải là cái này, mà là thiên địch của lăng hương, vạn vật tương sinh tương khắc, cho dù là thiên địch của tiên thứ, cũng chỉ có một trong một đất sinh trưởng mới có thể tìm được, nên tuyệt đối sẽ không tùy ý nhìn thấy, không nghĩ tới chính là, trên người của người kia lại sẽ có!
—— đề lời nói ngoài ——
Cảm tạ các vị chi trì! Ngày hôm qua lại đoạn canh, sở dĩ ngày hôm nay vô luận viết đáo đa vãn đều phải viết xong, nếu không thực sự thái xin lỗi mọi người!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...