Tà Vương Song Hành! Nương Tử Đừng Hòng Trốn!


"Cùng đi cứu bọn họ nào!"- Kình Phong cao hứng.

Hắn chờ đến mòn mỏi cả rồi!
Nhưng mà....
" Hoàng thượng, sự an nguy của người..."- Trương Dương đại nhân có ý để hoàng thượng ở lại phủ nghĩ ngơi.

Người đứng đầu sau này của một nước, không thể gặp chuyện được!
" Không sao, ta chỉ đứng từ xa yểm trợ.

Với lại..."- Huyền Chi Tử vỗ vai Mặc Ảnh " Ngươi sẽ bảo vệ trẫm!" Tay hắn bốp chặt vai của Mặc Ảnh.

Lại một tia sét nổi lên!
Mặc Ảnh tựa hồ như muốn đánh cho tên huynh đệ cũ của hắn một trận.

Nhưng nơi này đông người, không tiện giải quyết "hoàng thượng" như ngươi!
Sao ta cứ có cảm giác có tia lửa giữa hai người bọn họ ấy nhỉ?
Trương Liêu Vũ đứng nhìn, thật hết nói nổi!

Ra hai người bọn họ ở chỗ quen biết từ trước a...
...
"Gì chứ?"
" Tên khốn Huyền Chi Tử ấy đích thân đến Cát Tử Yên?"
Không lẽ bọn chúng đã phát giác được việc ta ngầm thu thập những tên ma thuật sư kia?
" Lúc nãy ta vừa nhận được tin báo, không thấy có ai khả nghi rời khỏi Sa La Cát cả! Nó chứng tỏ rằng bọn chúng chỉ đang lẩn trốn gần đây thôi!"
" Mau cho quân đi lục soát khu vực xảy ra hỗn chiến lúc nãy!"
"Rõ."- Hai tên quan cận thần nghe lệnh, liền lui xuống.
Ta đã xem qua lai lịch của tên Chu La Kì.

Gia cảnh không có gì đặc biệt.

Cớ sao phải đích thân tên Huyền Chi Tử ra sức giúp hắn.

Không lẽ...
Lúc nãy tin báo rằng gia đình tên Chu La Kì vừa được cứu bởi hai tên ma thuật sư.

Sức mạnh của chúng được báo rằng sánh ngang với một đội quân của nước chư hầu.


Nếu vậy, tên Huyền Chi Tử đang khẩn trương vì hai kẻ đó sao?
Hoàng Thái Cực cười nham nhở.
Lần này, chỉ cần ngươi đến Sa La Cát cứu người liền không có đường về.
" Người đâu?"
"Có thuộc hạ."
" Đoàn quân nghe lệnh ta, trong trận đánh sắp tới, kẻ nào lấy được thủ cấp của tên Huyền Chi Tử sẽ được ta trọng thưởng!"
"Rõ!"
Huyền Chi Tử tên khốn nhà ngươi!
Hoàng Thái Cực ta có chết cũng phải lôi ngươi theo cùng!
...
Xóa tan sự yên tĩnh của màn đêm
Bọn lính được lệnh lục soát toàn bộ khu vực lúc trưa.
Chúng cứ thế mà giẫm đạp lên cỏ cây, tiếp tục tạo ra một mớ hỗn độn
" Ngươi đi tìm bên kia."
" Có động tĩnh gì thì phải báo ngay!"
Bọn chúng cứ thế chia nhau ra xem xét.

Một tên đã phát hiện ra hang động phía trước.

Tiếc là miệng hang đã bị bịch kín lại bởi nhiều tảng đá lớn.
Không lẽ bọn chúng trốn trong này...
Nhưng vách đá khổng lồ thế này, làm sao có thểxê dịch được. 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận