Tà Vương Mị Hậu: Triệu Hồi Sư Xinh Đẹp


Tuyết Ẩn kinh ngạc ngẩng đầu, Tông chủ Xà gia đã trở lại, vừa vặn ngay lúc này? Hơn nữa nghe trong lời của Vương công công, Xà Tông chủ nguyện ý đồng ý cho nàng cái danh nghĩa con thừa tự của ông ta rồi à?
"Tông chủ đã trở lại? Khi nào trở về?" Đại lý Tông chủ rõ ràng cũng cực kỳ kinh ngạc, việc này vậy mà ông ta lại không hề biết.

"Xà Tông chủ cũng vừa hồi đế đô không lâu, sớm đã tới chỗ hoàng thượng, chờ hai vị tiểu thư tiến cung rồi.

" Vương công công cung kính nói.

Đại diện Tông chủ nhìn thoáng qua Tuyết Ẩn, đành vậy, đã đưa tới chỗ của đệ đệ làm con thừa tự rồi, cũng tốt, không cần khống chế, nàng cũng không thể không thay đổi cách đối xử với Xà gia.

Lúc này Xà Ngọc Kỷ và Xà phu nhân đứng ở ngoài, vừa vào cũng đúng lúc nghe được.

"Đại tiểu thư Xà gia cũng đã ra rồi, thôi không nên nhiều lời nữa, chúng ta đưa hai vị tiểu thư tiến cung đây.

" Vương công công khẽ hành lễ, sau đó nhanh chóng rời đi.


Tuyết Ẩn, Xà Ngọc Kỷ với đám người ở sau, cùng đi ra cửa Xà gia.

Đến cửa phủ thì thấy hai chiếc xe ngựa, không khỏi có chút kinh ngạc, một chiếc có bề ngoài hoa lệ, được một con yên yêu thú ngũ giai kéo xe, còn chiếc còn lại là thì được một con ngựa thuộc hạng thượng phẩm kéo xe.

Khác biệt như vậy khiến không chỉ có người Xà gia mà những người qua đường cũng cảm thấy kinh ngạc, không khỏi dừng bước lại thầm thì bàn luận.

"Nhị tiểu thư, mời lên xe ngựa kia.

" Vương công công tươi cười, cung kính nói với Tuyết Ẩn, dẫn nàng tới chiếc xe được con yên yêu thú ngũ giai kéo.

"Làm phiền công công rồi.

" Tuyết Ẩn khẽ gật đầu, sau đó giẫm lên lưng nô tài đi lên xe ngựa, động tác cao quý tao nhã, làm cho người ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui.

"Đại tiểu thư, mời bên này.

" Đưa Tuyết Ẩn và Manh Tử Hề lên xe ngựa riêng xong, liền xoay người lạnh lùng nói với Xà Ngọc Kỷ.

Xà Ngọc Kỷ lạnh lùng nhìn chiếc xe ngựa xa hoa, bàn tay trái còn lại dưới ống tay áo nắm chặt thành quyền, trong lòng phẫn nộ không thôi, nhưng trên mặt vẫn ra vẻ bình tĩnh, "Đa tạ công công.

" Nói xong đưa tay đỡ lấy tay tỳ nữ leo lên chiếc xe ngựa.

Vương công công hành lễ với Đại diện Tông chủ, sau đó dẫn đoàn người rời đi.


"Người vừa lên chiếc xe ngựa xa hoa kia, là Nhị tiểu thư Xà gia sao?"
"Đúng vậy, đôi mắt bạc kia chính là đặc trưng của Nhị tiểu thư, là con ngươi độc nhất vô nhị trên thế gian, giống như tu vi của nàng, thiên tài tam hệ ma pháp.

"
"Thật khó tin, trước đây còn nghe đồn là một tiểu thư phế vật toàn diện, quả nhiên là không nên đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài.

"
"Cho nên nha, nên đối xử tử tế với mỗi đứa con trong nhà, miễn cho đến lúc nào đó người ta thăng tiến rất cao rồi, thì lúc đó đến nịnh bợ đã chậm.

"
!
Xe ngựa khởi hành, dân chúng bắt đầu lên tiếng xầm xì, một số truyền vào tai của Tuyết Ẩn, nhưng nàng chỉ cười cười, làm như không nghe thấy.

"Tuyết Ẩn, xem ra sau trận chiến ở Nam tháp, ngươi đã danh chấn thiên hạ rồi.

" Manh Tử Hề nghe những tiếng nghị luận, tâm tình cực kỳ tốt.


"Danh chấn thiên hạ thì sao chứ, bọn họ chẳng qua là mừng cho Bắc Ngung đế quốc có thêm một thiên tài, thêm một khả năng có cường giả để nước khác kiêng kỵ mà thôi.

" Tuyết Ẩn vô tâm nói.

Kỳ thực, nếu có thể, nàng cũng hy vọng có thể được yên bình, có một gia đình yên bình, có cha mẹ thương yêu, hoặc là có ca ca muội muội gì đó, không có nhiều phiền não như vậy, người một nhà tương thân tương ái.

Mà không phải là một gia tộc như thế này, vì lợi ích của gia tộc, hoặc là vì ích lợi cá nhân, nghĩ tất cả mọi biện pháp để đối phó với đối phương, bẻ gãy hai cánh của nó, đạt lấy mục tiêu của bản thân.

Gia đình kiểu đó được cao là gia đình sao? Hay chỉ là một cái danh nghĩa để ở lại thôi.

Nhưng để bảo vệ người mình để ý, nàng nhất định phải cường đại.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui