Tà Vương Độc Sủng Thứ Nữ Vi Hậu


Phong Thất Dạ nheo lại mắt lạnh, hai bên má bị bóng đèn lồng tỏa xuống, tai rộng bỗng nhiên run rẩy vài cái, sau đó liễm hạ mí mắt, ngữ điệu kéo dài lại không thiếu ý tứ uy hiếp: " Phải không? Bổn Vương nhớ rõ đã từng nói với ngươi, không cho phép ngươi ức hiếp Hoa nhi!"
Hắn khi nào thì nói qua như vậy? !
Lãnh Nguyệt thấy Phong Thất Dạ xoay người về miình, giữa hai hàng lông mày không kiên nhẫn lại nhăn chặt, môi anh đào mới mở, hàm dưới liền bị Phong Thất Dạ quặc trụ, lực đạo mạnh mẽ cuối cùng làm cho thân hình nàng không tự chủ được lui về phía sau vài bước.
Bên tai lại lần nữa nghe được: " Hạ Lan Lãnh Nguyệt, nếu như lại để bổn vương biết được ngươi ở trong phủ tác uy tác quái, bổn vương sẽ lấy mạng của ngươi!" Phong Thất Dạ hung ác nói, thiết chưởng vung, để lại Lãnh Nguyệt mở hàm, xoay người liền rời khỏi lương đình.
Mà từ đầu đến cuối ở Long Tu đang đợi ở sau lương đình cùng Long Tình, khó hiểu đối mặt với nhau, Long Tu sắc mặt trầm xuống liền nâng bước đuổi theo bước chân Phong Thất Dạ.
Người đi trà lạnh, nửa nén hương trước lương đình còn phi thường náo nhiệt, lúc này chỉ còn lại có hơi lạnh gió đêm cùng Lãnh Nguyệt bị Phong Thất Dạ vứt đến bên lương đình cùng Long Tình.
Trầm mặc, yên tĩnh, ngay cả ve đang kêu cũng cảm nhận được bầu không khí bất đồng, ngưng kêu to .

Nửa hướng, Long tình đột nhiên nâng tầm ămts, ánh mắt nhìn về phía một cây cổ thụ cách lương đình không xa, nghiêng tai lắng nghe một, ánh sáng mâu trung lưu chuyển. Hơi an thâm, lúc này mới đi vào lương đình, đứng bên người Lãnh Nguyệt không nói được một lời, nhỏ giọng an ủi nói: " Vương phi, gia có nỗi khổ tâm!"
Gương mặt Lãnh Nguyệt dầy đặc vẻ lo lắng, nghe được Long Tình nói, sợi tóc hai bên má hỗn độn, kín đáo hỏi: " Long Tình, hắn nói ta ức hiếp Hoa nhi đúng không?"
" Vương phi, việc này có nội tình khác, tạm thời không tiện tiết lộ, nhưng mà . . . . . ."
Long Tình có chút vội vàng giải thích, lại bị Lãnh Nguyệt nâng tay cắt ngang: " Đừng ngại! Ta căn bản là không quan tâm cái nội tình gì đó, nếu vị Hoa Nhi kia cho ta chụp mũ như thế, ta không ngồi tử tế, chẳng phải là thực xin lỗi với tên Tà vương phi! Dẫn đường, phải đi xem nàng một lúc!"
" Vương phi . . . ."
Sắc mặt Long Tình khó xử chau mày, mà Lãnh Nguyệt nâng mặt quay sang, đối mặt Long Tình, thanh âm xa cách nói: " Ta mặc kệ ngươi là Mạn Dao hay Long Tình, nếu ta muốn làm chuyện gì, ngươi cố tình ngăn cản, vậy sớm rời đi, ta không muốn mang theo người có mục đích tiếp cận ta!"
Nhìn chằm chằm vẻ mặt Lãnh Nguyệt nghiêm túc, Long Tình hít sau một hơi, hạ quyết tâm sau đó mở miệng: " Vương phi, đi theo ta!"

Hành động Long Tình, làm cho vẻ mặt Lãnh Nguyệt hơi hiơ dịu đi nửa phần, mặc kệ những người khác như thế nào. ít nhất việc Long Tình làm đại biết lập trường của nàng.
Thấm thủy Hiên
Thủy Mộng Hoa lúc này đang nằm ở trên nhuyễn tháo, gương mặt mang ý cười nói: " Chàng làm như vậy thật sao?"
"Chủ tử yên tâm đi! Lão nô tận mắt thấy, vương gia mới từ hoàng cung trở về, sau khi biết được tin tức lập tức đi hậu viện tìm nàng ta tính sổ !" Lưu cô nịnh nọt đem táo đã tước vỏ cho Thủy Mộng Hoa, giọng điệu hả giận cũng làm cho ý cười trên mặt Thủy Mộng Hoa càng đậm.
" Phu nhân, Vương phi đã đến!"
Đang lúc Thủy Mộng Hoa còn muốn mở miệng nói cái gì đó, tỳ nữ ngoài cửa chạy vào lại gật đầu quấy rầy lời của nàng.
Nghe vậy, Lưu cô lập tức cười nói: " Chủ tử, chắc chắc là bị vương gia giáo huấn, hiện tại vội tới thỉnh tội người !"
" Hoa muội muội, ngươi thế nào rồi?"
Người chưa tới tiếng đã tới trước, Lãnh Nguyệt còn không có bước vào Thấm Thủy Hiên, giọng nói thanh thúy như hoàng anh xuất cốc uyển chuyển hàm xúc đã truyền vào trong tai mọi người.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui