“Nôn - - “
Thiếu nữ xinh đẹp hoa lệ lộng lẫy bị Dạ Thất Thất tâm tình dào dạt làm mẫu khi nói mà ói ra, nguyên một đám đám hộ hoa sứ giả phía sau nàng ta nộ khí đằng đằng trừng mắt nhìn Dạ Thất Thất, bộ dáng hung ác như muốn đem nàng ăn vào trong bụng vậy.
“Chậc chậc... Tâm lý tố chất không được rồi tiểu mỹ nhân à, mới như vậy đã không chịu nổi. Ta còn chuẩn bị nói với ngươi một tý phương pháp ăn thịt trên đùi đây, nhưng mà nhìn bộ dạng này của ngươi hẳn là không có lộc ăn rồi!” Dạ Thất Thất lộ ra dáng tươi cười sáng lạn về hướng thiếu nữ xinh đẹp vừa ói kia, lộ ra hai hàm răng trắng tinh. Nàng còn cố ý trò đùa dai giống như nuốt nước miếng một cái, một bộ dáng thèm nhỏ dãi, ánh mắt từ trên lỗ tai rồi chuyển qua bắp đùi nàng ta.
“A - - ngươi cái người điên này, cách xa ta một chút...”
Thiếu nữ xinh đẹp bị nàng nhìn đến toàn thân sợ hãi, hét lên một tiếng núp ở sau lưng một người thiếu niên, trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi.
“Vị tiểu thư này, ban ngày ban mặt ngươi cũng không thể tùy ý vu hãm người tốt à, ta chỉ là cung cấp mấy loại phương pháp tra tấn, thuận tiện giới thiệu hai loại mỹ thực cho ngươi, ngươi không thích thì coi như xong, có cần thiết phải phản ứng lớn như vậy sao? Ta nhát gan ngươi đừng ầm ầm ĩ ĩ dọa ta, đến lúc đó ngươi phải bồi thường phí tổn cho ta!” Dạ Thất Thất cố ý đề cao giọng nói rất lớn tiếng, người bên ngoài xếp hàng chờ đi vào khảo nghiệm cũng nghe được lời của nàng, ngay cả mấy lão giả trong phòng cũng nghe thấy.
Thương hương tiếc ngọc là cái gì? Dạ Thất Thất không hiểu, nàng chỉ biết là người kính ta một thước, ta sẽ nhường một trượng; người nhục ta một phần, ta xin trả gấp mười lần!
Dạ Thất Thất nàng cái gì cũng ăn được, chính là không ăn thiệt thòi!
Nàng mới vừa nói hai loại phương pháp này, mặc dù nàng không có tự mình nếm qua, nhưng nàng lại thấy tận mắt thấy người khác nếm qua. Không, căn bản đó không thể gọi là một người, mà là một việc phá hủy nàng làm cho nàng nhớ tới đã cảm thấy chán ghét buồn nôn.
“Tiện nhân, ta muốn giết ngươi!” Thiếu nữ xinh đẹp phẫn nộ không chịu nổi, rút kiếm đâm tới Dạ Thất Thất!
Dạ Thất Thất đang muốn vận chuyển linh lực đánh bay nàng ta, đột nhiên phát hiện một chuyện rất nghiêm trọng - - linh khí trong cơ thể nàng khô kiệt, không cách nào điều động cho dù là một tia linh khí.
Ách... Dường như, giống như mình không cẩn thận lại kéo cừu hận cho mình rồi!
“Nữ hài tử đừng cả ngày kêu đánh kêu giết, ôn nhu kiều mỵ mới có người thích.” Dạ Thất Thất ỷ vào "Tuổi cao" mười bảy tuổi của mình lúc tránh né công kích của thiếu nữ xinh đẹp, trong miệng còn không ngừng thành khẩn dạy bảo thiếu nữ xinh đẹp kiêu ngạo ương ngạnh kia.
“Ngươi chết đi, hỏa lôi thuật!”
Thiếu nữ xinh đẹp dưới cơn nóng giận, trực tiếp kết động pháp quyết, một cái hỏa cầu tràn đầy sát khí đánh tới Dạ Thất Thất...
Trong cơ thể trống trơn không hề có linh lực, Dạ Thất Thất chỉ có thể đứng chịu đòn, trong lòng nàng ân cần thăm hỏi tất cả tổ tiên mười tám đời cô nương kia một lần.
Bị chú định nguyên tại chỗ không thể nhúc nhích, trong lòng Dạ Thất Thất phát bực, quân tử động khẩu không động thủ, cô nương này không có đọc qua sách sao? Ngay cả đạo lý này cũng không biết sao? Chờ lão nương khôi phục tu vi, lão nương nhất định treo ngược nha đầu ngươi lên dụng quyền hảo hảo nói đạo lý với ngươi...
“A - -” sau một tiếng kêu thảm thiết, liền truyền đến một mùi khét thịt nướng.
Dạ Thất Thất không có chờ được đau đớn như trong dự liệu, chờ được lại là một bóng dáng nhỏ gầy làm việc nghĩa không chùn bước che trước mặt bản thân, dùng thân thể giúp nàng đỡ được hỏa lôi thuật của thiếu nữ xinh đẹp!
“Ngươi... không có sao chứ?” Vốn là Dạ Thất Thất muốn hỏi hắn tại sao phải giúp mình ngăn cản lần này, nhưng sau khi nhìn đến ánh mắt tinh khiết như chú nai con trên gương mặt khô gầy như củi của hắn, nàng không hỏi ra miệng được nên lời nói lại trở thành như vậy.
“Ta... không có không có không có... không có việc gì! Ngươi... Ngươi ngươi ngươi không có việc gì thì thì tốt rồi.” Phong Tháp Tháp cười đến không chút tâm cơ nào, lấy ra túi tiền từ trên thân thả tới trong tay nàng, “Này... Này cái này nhanh nhanh trả cho ngươi, còn còn còn... còn không không không không đủ.”
Thấy một bộ dáng nghiêm túc của hắn giao túi tiền trên tay mình, Dạ Thất Thất không khỏi cười mắng một câu: “Ngốc tử!”
Phong Tháp Tháp vò đầu, không hiểu vì sao nàng chửi mình ngốc tử?
Nhưng mà hắn cũng không có quấn quít lấy nàng mà hỏi, bởi vì địa phương bị hỏa lôi thuật đánh trúng thật sự rất đau, thịt đều bị đốt trọi rồi...
“Thật sự là tiện nhân, cấu kết nam nhân, hôm nay nếu ngươi không quỳ xuống nhận sai cầu xin tha thứ bổn tiểu thư, bổn tiểu thư liền đánh chết hai người các ngươi - - “
Thiếu nữ xinh đẹp nhìn thấy vậy mà lại có người không biết từ nơi nào nhảy ra đến giúp con tiện nhân kia đỡ được hỏa lôi thuật của nàng ta, lúc này giận dữ, trường kiếm chỉ vào bọn họ phẫn nộ quát.
“Hồ nháo! Trong học viên cấm tư đấu, niệm tình các ngươi là lần đầu vi phạm, lần này liền không tính toán với các ngươi, nếu có lần sau nữa toàn bộ trọng phạt!
Cửa phòng khảo nghiệm lần nữa bị mở ra, một vị đạo sư khảo nghiệm đi ra lạnh lùng trừng mắt nhìn thiếu nữ xinh đẹp cầm kiếm đả thương người, ngược lại nhìn qua Dạ Thất Thất nói: “Dạ Thất Thất, ngươi thông qua khảo hạch linh căn, kế tiếp chỉ cần ngươi có thể thông qua bí cảnh khảo hạch, ngươi có thể trở thành học viên chính thức của Xích Hỏa học viện, hy vọng ngươi không để cho chúng ta thất vọng!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...