Về nhà, Hoàng Việt tắm rửa sau đó lên phòng, nằm lên giường, hắn liền xem xét xem hiện tại mình có bao nhiêu tích phân, thấy con số 11613 hiện lên, Hoàng Việt khá vui mừng, bây giờ, hắn muốn rút thưởng.
“ Hệ thống, ta muốn rút thưởng ba mươi lần!” Hoàng Việt trao đổi với hệ thống.
“ Đinh! Kí chủ rút trúng ô chúc may mắn lần sau!”
“ Đinh! Kí chủ rút trúng ô chúc may mắn lần sau!”
“ Đinh! Kí chủ rút thưởng được mặt nạ đặc chế từ hệ thống!”
...
“ Đinh! Kí chủ rút thưởng được tình duyên phù!”
“ Đinh! Kí chủ rút thưởng được gói kiến thức Tiếng Ý sơ cấp!”
“ Đinh! Kí chủ rút thưởng được mì tôm hảo hảo!”
...
“ Đinh! Kí chủ rút thưởng được bịch snack khoai tây chiên Poca vị rong biển!”
“ Đinh! Kí chủ rút thưởng được một lọ sơ cấp gen cường hóa dịch!”
“ Đinh! Kí chủ rút thưởng được cục gạch!”
“ Đinh! Điểm tích phân của kí chủ còn 8613” Hệ thống liên tiếp thông báo.
“ Ái chà, nhiều thứ linh tinh ghê, không biết có lời không nhỉ, để vào thương thành xem nào, mặt nạ đặc chế 150 điểm tích phân, tình duyên phù 2000 điểm tích phân, haha, gói kiến thức Tiếng Ý sơ cấp 1000 điểm tích phân, sơ cấp gen cường hóa dịch 5000 điểm tích phân, Phen này ta lời to rồi, haha!” Hoàng Việt cười phá lên, xem ra hôm nay hắn gặp may mắn.
Lấy bịch snack khoai tây chiên ra nhâm nhi, Hoàng Việt hấp thụ gói kiến thức tiếng Ý, luồng tri thức về ngôn ngữ Ý tràn vào đầu Hoàng Việt, trở nên quen thuộc như đã thực hành hàng trăm lần. Tiếp đó, Hoàng Việt lấy mặt nạ đặc chế ra đắp trên mặt, sau đó lấy lọ sơ cấp gen cường hóa dịch ra.
“ Hệ thống, sơ cấp gen cường hóa dịch này dùng bẳng cách uống vào à? “ Hoàng Việt hỏi.
“ Đúng vậy! Kí chủ uống để sử dụng!” Hệ thống đáp
Hoàng Việt liền uống lọ sơ cấp gen cường hóa, trong lòng thầm chờ mong, liên quan đến gen chắc chắn sẽ khiến hắn có thay đổi không nhỏ, mà lọ thuốc này giá lại 5000 điểm tích phân nữa chứ.
“ Hệ thống, gen cường hóa dịch này có tác dụng gì thế?!” Hoàng Việt tò mò.
“ Điều này sáng mai kí chủ thức dậy sẽ biết.” Hệ thống đáp.
“ Hừ, có thế mà cũng không nói với ta!” Hoàng Việt hừ nhẹ, xem ra sơ cấp gen cường hóa dịch cần có thời gian để phát huy tác dụng, bèn nằm trên giường lấy điện thoại ra lướt facebook.
“ Thi xong rồi, ai sẽ hóa rồng đây?” Trong nhóm 12A3, Linh Chi đăng một bài bình luận.
“ Chắc là thằng Nam thôi!” Một bạn học vào trả lời.
“ Dạo này thằng Việt tiến bộ dữ lắm, đừng khinh thường nó!” Phúc Hoàng bình luận.
“ Thằng Việt là chắc rồi, không cần bàn cãi đâu!” Hoàng Tuấn vào trả lời chắc nịch.
“ Ai giải thích cho tao tại sao dạo này thằng Hoàng Việt tiến bộ dữ thế với!” Bảo Thy cũng tò mò.
“ Haha, có lẽ là thông minh đột xuất đi!” Hoàng Tuấn bình luận.
Nhìn mấy đứa bạn thảo luận về mình, Hoàng Việt phì cười, cho một like rồi xuống ăn cơm một mình, sau đó ngủ sớm một giấc.
“ Đinh...Đong...Đinh...Đong!” Tiếng chuông báo thức reng lên, Hoàng Việt tỉnh dậy, vươn vai, giấc ngủ này cậu ngủ đặc biệt sâu, trong mộng lại thấy mình và Kiều Linh tay trong tay dạo phố, thầm giận báo thức điện thoại phá tan mộng đẹp của mình.
“ Ai da, mùi gì mà thối dữ vậy?” Hít một ngụm không khí, Hoàng Việt thấy một cỗ mùi thối bốc lên, hình như bắt nguồn từ trong chăn của mình, lật ra xem thì thấy một đám chất màu đen nhơn nhớt, còn dính vào quần áo, liền lấy bộ đồng phục rồi chạy vào phòng tắm.
Nhìn vào trong gương nhà tắm, Hoàng Việt trợn hốc mồm, hắn có chút không nhận ra khuôn mặt của mình, sóng mũi cao, lông mày dày hướng lên trên cao như kiếm, môi mỏng lại, đôi mắt đen láy đầy sức hút, làn da mịn màng như da em bé, đặc biệt là hắn nhìn thấy mặt mình ở mức cao hơn mọi khi, có lẽ là cao lên được khoảng năm centimet, thân thể cũng cân đối hơn hiện lên sáu múi cơ bụng.
“ Trời ơi, mình đây sao?” Hoàng Việt trợn mắt ngoác mồm, nếu tối hôm qua chấm điểm nhan sắc của hắn chỉ được 65/100 thì hiện tại là 80/100, có thể coi là một anh chàng đẹp trai, tuấn tú.
“ Haha, thế này còn sợ gì không cua được Kiều Linh nữa!” Hoàng Việt cười lớn, hắn thầm hiểu đây là tác dụng của thuốc sơ cấp cường hóa gen, trong lòng thầm mong đợi sự ngạc nhiên của đám học sinh trong trường đã từng trêu chọc hắn, để xem còn ai nói hắn không xứng với Kiều Linh nữa.
“ Hệ thống, mở giao diện thuộc tính!” Hoàng Việt mặc niệm
Kí chủ: Trần Hoàng Việt, Chủng tộc: Nhân tộc
Điểm thuộc tính:
Sức mạnh: 2,5. Nhanh nhẹn: 2. Thể chất:2. Tinh thần 2,2” Hệ thống hiển thị.
“Wow, haha, tố chất cơ thể tăng lên toàn diện thế này, quá tốt rồi!” Hoàng Việt cười lớn.
Tắm sạch cơ thể xong, Hoàng Việt ăn sáng cùng gia đình.
“ Ti, sao hôm nay ba thấy con đẹp trai dữ vậy, đẹp hơn cả ba rồi nè!” Ba Hoàng Việt ngạc nhiên.
“ Anh hai, em cũng thấy anh hai đẹp trai hơn mọi khi đó!” bé Na khen ngợi.
“ À, có lẽ do anh hai tập thể dục nhiều giảm cân nên đẹp như vậy đó mà, haha!” Hoàng Việt cười trừ.
“ Ti à, trông con đẹp trai hơn ba con hồi trẻ nhiều!” Mẹ Hoàng Việt trêu.
“ Do con là con của mẹ mà!” Hoàng Việt nịnh.
“ Đinh! Kí chủ nhận được 40 điểm tích phân!” Hệ thống thông báo
Đến trường lúc sáu giờ sáng, sân trường còn khá vắng vẻ, Hoàng Việt ngồi một góc ngắm cảnh, nháy mắt đây đã là năm thứ ba hắn học ở ngôi trường này, tuy áp lực học tập khá lớn nhưng cũng có những khoảnh khắc vui đùa, thư giãn của những lễ hội đặc biệt.
“ Việt, đi sớm hả mày, ái chà, sao trông mày khác xưa quá, ốm rồi đẹp trai hẳn!” Tuấn nhìn Hoàng Việt trầm trồ.
“ Haha, quá khen, tao biết tao đẹp trai mà!” Hoàng Việt tự sướng.
“ Ờ, hôm nay biết kết quả thi rồi, mày nhắm mày được bao nhiêu!” Tuấn hỏi.
“ Chắc tao phải xa mày sang lớp 12A1 rồi Tuấn ơi!” Hoàng Việt than vãn.
“ Mày chắc ăn vậy à, mà hôm qua tao đi thăm thằng Tâm rồi, giờ nó chẳng biết gì nữa, kể cả ba nó cũng bệnh!” Tuấn tỏ ra khá buồn.
“ Ừ, tội nó!” Hoàng Việt thở dài.
“ Mày sang lớp mới nhớ đừng quên tao nhé, ra chơi vẫn tụ họp bình thường được mà!” Tuấn nói.
“ Ừ, sao tao quên mày được nhóc, haha, ở lại nhớ học tốt đấy!” Hoàng Việt dặn dò.
“ Ok bạn hiền!” Tuấn đáp.
Nói chuyện được một lát, các bạn học sinh đã đến trường đông đủ, Hoàng Việt và Tuấn vào chỗ ngồi khu vực lớp mình, thầy hiệu trưởng cũng chủ trì lễ chào cờ và hát quốc ca.
“ Chào các em, đặc biệt là các em khối 12, kì thi khảo sát chất lượng đầu năm đã qua đi, nhìn chung về mặt học lực các em đã tiếp thu tốt kiến thức mà các giáo viên giảng dạy, đặc biệt có một số học sinh chăm chỉ đạt được điểm số vượt trội, những em đó sẽ được chuyển vào các lớp chuyên của khối đó, hôm nay, thầy xin tuyên dương các em học sinh đó trước toàn trường.
Thứ nhất, khối A thầy xin tuyên dương bạn Đỗ Thành Trung, học sinh lớp 12A2, điểm môn Toán: 9.5, Vật Lý: 9.5, Hóa 10.”. Thầy hiệu trưởng tuyên cáo.
“ Wow, điểm số cao quá!” Các bạn học sinh xì xầm
“ Đến lớp mình rồi, không biết ai được điểm cao nhất!” Một bạn cùng lớp Hoàng Việt chờ đợi.
“ Chắc là thằng Nam thôi!” Một bạn khác nói.
“ Tiếp theo là bạn Trần Hoàng Việt, học sinh lớp 12A3, điểm môn Toán: 10, Vật Lý; 10, Hóa: 10” Thầy hiệu trưởng đọc nhấn mạnh.
“ Đinh! Kí chủ hoàn thành nhiệm vụ đứng nhất lớp kì khảo sát chất lượng đầu năm, nhận được 1000 tích phân!” Hệ thống thông báo
“ Vãi, mày cừ lắm Việt!” Tuấn khen ngợi.
“ Thằng Việt sao tiến bộ dữ vậy nè!” Bảo Thy một mặt hâm mộ. Cách đó không xa Hoàng Nam trên mặt hiện rõ vẻ khó chịu, hắn tưởng rằng như mọi khi, điểm số hắn cao nhất lớp nhưng mộng đẹp đã bị Hoàng Việt phá tan.
“ Ba điểm mười luôn, kinh thế!” Các học sinh khối dưới xầm xì.
“ Đinh! Kí chủ nhận được 2314 điểm tích phân!” Hệ thống thông báo
“ Tiếp theo là em Hoàng Xuân Vinh, học sinh lớp 12A4, điểm môn Toán: 9, Vật Lý: 9.5, Hóa 9.5, Kế đến là lớp 12A5,...” Thầy hiệu trưởng liên tục nói.
“ Chúc mừng ông nha Việt, sang lớp mới cố gắng học tốt!” Phúc Hoàng nói lời chúc mừng.
“ Ừa, cám ơn ông!” Hoàng Việt đáp.
“ Đặc biệt là các lớp chuyên, thầy xin tuyên dương các bạn Huỳnh Thị Kiều Linh lớp 12A1, Nguyễn Hoàng Hiệp lớp 12B1,..., các em đã đạt điểm số cao nhất lớp mình!” Thầy hiệu trưởng nói.
Tại khu các học sinh lớp 12A1, việc Hoàng Việt được điểm cao nhất lớp cũng được thảo luận.
“ Ê Linh, đợt này sang lớp mình có thằng Hoàng Việt hồi trước đòi kua bà đó!” Thảo Ly nói với Kiều Linh.
“ Thằng mập đó đó hả, tui nhớ nó học hành có gì nổi trội đâu!” Ngọc Minh chen giọng.
“ Thôi, mấy bà đừng nhắc tới hắn nữa!” Kiều Linh muốn đổi sang chủ đề khác.
“ Ê Phú, thằng hôm bữa tao bảo mày cũng chuyển sang lớp mình kìa!” Công Mẫn, một học sinh lớp 12A1 nói với đứa bạn ngồi cạnh.
“ Thằng đó hả, tao nói nó không có cửa mà!” Hữu Phú tỏ ra ngạo mạn.
“ Cũng phải, haha, cỡ nó chỉ làm đầu gà lớp 12A3 được thôi, sang đây chỉ có nước làm đuôi phượng!” Công Mẫn buông đùa.
“ Được rồi, các em học sinh theo hàng về lớp, các em được chuyển sang lớp mới sẽ có thầy chủ nhiệm các lớp chuyên đón các em!” Thầy hiệu trưởng ra hiệu buổi chào cờ kết thúc, cho học sinh về lớp của mình.
“ Em nào là Trần Hoàng Việt, ra đây với thầy!” Vừa ngồi vào lớp được một chút, một thầy giáo mà Hoàng Việt biết tên là Tú là chủ nhiệm lớp 12A1 đứng trước lớp gọi, Hoàng Việt đứng lên đi theo thầy đến lớp 12A1, cùng với năm bạn đạt điểm cao nhất các lớp khác.
“ Chào các em, hôm nay thầy xin giới thiệu năm bạn học sinh mới sẽ vào học lớp chúng ta, đây đều là các bạn học giỏi nhất của các lớp thường” Thầy Tú vừa nói vừa đưa tay hướng vào Hoàng Việt và các bạn khác đang đứng trên bục giảng.
“ Wow, anh chàng này đẹp trai quá ta” Một bạn nữ bất ngờ.
“ Linh, thằng Việt này nó hết mập rồi mày ơi, trông cũng ngon zai phết!” Thảo Ly quay xuống nói với Kiều Linh. Kiều Linh trên mặt cũng hiện lên vẻ bất ngờ.
“ Thằng Việt này sao ốm nhanh dữ vậy ta, coi bộ không dễ ăn nha Phú!” Công Mẫn có vẻ ngạc nhiên nói với đứa bạn kế bên.
“ Coi là vậy thì thế nào, vẫn không bằng tao được!” Hữu Phú tỏ ra tự tin.
“ Ừ, trường này kiếm đâu được đứa nào vừa đẹp trai vừa học giỏi như mày chứ!” Công Mẫn nịnh thằng bạn thân của mình.
“ Đinh! Kí chủ nhận được 35 điểm tích phân!” Hệ thống thông báo.
“ Các em tự giới thiệu mình trước lớp đi!” Thầy Tú nói.
“ Chào mọi người, mình là Đỗ Thành Trung, trước đây học lớp 12A2, mong được mọi người đón nhận và giúp đỡ!” Thành Trung giới thiệu đầu tiên.
“ Chào các bạn, mình là Trần Hoàng Việt, trước đây là học sinh lớp 12A3, hy vọng chúng ta có thể có một năm học vui vẻ cùng nhau!” Hoàng Việt cười nói, đôi mắt đôi khi hướng tới vị trí giữa lớp, nơi có Kiều Linh ngồi đó.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...