Ta Viết Truyện Sa Điêu Để Cứu Vớt Sư Môn


[Tu vi của Cơ Dữ Ý không bằng Sư Vân Tịnh.

Hắn có thể ám toán được đối phương bên ở trong bí cảnh, ngoài việc cấu kết với yêu ma ra, còn nhờ vào Phược Tâm Tằm này.]
Ngu Thù: [Ồ, tốt lắm, Cơ Dữ Ý để Phược Tâm Tằm ở đâu?]
Hệ thống: [...]
Hệ thống: [Ta hầu như đã biết kí chủ muốn làm gì, nhưng ta khuyên ngươi nên dừng tay lại.

Trước tiên, trong nguyên tác không nói rõ điều này, nên ta cũng không biết vị trí cụ thể của nó ở đâu, ngoài ra, Phược Tâm Tằm chính là vật đại hung, kí chủ không thể khống chế nổi nó.]
Ngu Thù thấy hệ thống vô dụng, nàng không nói chuyện với nó nữa.
Nàng đánh giá khắp người Cơ Dữ Ý từ trên xuống dưới một lượt, trong lòng đã có suy tính.
Lúc Cơ Dữ Ý chuẩn bị dùng một chiêu đánh nàng rơi khỏi lôi đài, Ngu Thù liền giẫm lên kiếm khí của đối phương, sử dụng bộ pháp quen thuộc tránh khỏi một kiếm của hắn.
Cơ Dữ Ý ngẩn người.

Thật kỳ quái! Cũng không biết bình thường nàng học bộ pháp gì mà lại kỳ lạ như thế.
Những tu sĩ khác đều biết sự lợi hại của kiếm khí hóa thành thật, ai nấy đều trốn còn không kịp, nàng lại dám giẫm lên nó, thật sự...!rất không bình thường.
Cơ Dữ Ý lắc đầu, ném những suy nghĩ lung tung ra khỏi đầu.
Dù gì đi nữa, Ngu Thù cũng là đệ tử thân truyền của Côn Luân Ngọc Kinh, dù nàng có tu luyện thân pháp hiếm có cũng là chuyện bình thường.

Hắn không nên dao động vì điều đó.
Nhưng Cơ Dữ Ý là nhân vật phản diện, trước giờ vốn rất ghen tị, tâm cảnh của hắn quả thật không tốt lắm.

Sau khi Ngu Thù giẫm tán loạn lên kiếm khí của hắn ba lần, hắn không nhịn được lên tiếng: "Ngươi… ngươi đang dùng chiêu thức gì thế?"
Ngu Thù suy nghĩ một lát rồi nói: "Đây không phải chiêu thức gì cả, mà là giày sắt do sư huynh luyện khí của chúng ta tự tay chế tạo ra.

Lưỡng Khai Hoa có thể chống ma lực, chống sức mạnh vật lý, cho dù lên núi đao hay xuống biển lửa cũng đều không có vấn đề gì! Tâm động không bằng hành động, nếu Cơ tiên quân nhìn trúng nó, ta sẽ chuẩn bị cho ngươi một đôi giày giống như vậy."

"Chúng ta còn cung cấp dịch vụ thêu lên gót giày miễn phí, Cơ tiên quân đã nhìn trúng câu từ nào chưa? Chữ phải ngắn chút, nếu không sẽ không thể thêu lên được."
Cơ Dữ Ý: "..."
Hắn suýt chút nữa hộc 3 lít máu.
Xỉ nhục! Một sự xỉ nhục trần trụi! Hai mắt Cơ Dữ Ý đỏ bừng, hắn phát hiện ra bản thân thật đáng xấu hổ, vậy mà lại động lòng với đôi giày sắt có thể giẫm lên kiếm khí kia.
Nếu hắn sở hữu một đôi giày sắt như vậy, vậy chẳng phải là từ nay về sau hắn không sẽ không phải sợ binh khí sắt nhọn, cũng có thể giẫm lên kiếm khí như đi trên đất bằng giống với Ngu Thù à?
"Giá cả thứ này ra sao?"
"500 linh thạch.

"
"Sao ngươi không ăn cướp luôn đi? "
Ngu Thù cười nói: "Lời này của Cơ tiên quân sai rồi, đây là giày sắt cao cấp được đặt riêng để chế tạo.

Ngoài ra còn cung cấp dịch vụ thêu chữ, thể hiện cá tính của người dùng.

Cơ tiên quân tài năng và anh tuấn như vậy, chẳng lẽ cá tính của ngươi lại không đáng giá 500 linh thạch à?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui