Ta Viết Truyện Sa Điêu Để Cứu Vớt Sư Môn



Cửu Chuyển Đại Tràng được bưng lên cho giám khảo.
Suất Vân Phù ở bên hồ rửa tay, hơi chạm lên mặt nạ trắng bạc, mặt không chút thay đổi lạnh nhạt nói: "Xin giám khảo chỉ giáo."
Cơ Dữ Ý giương mắt lên, không biết vô tình hay cố ý vừa hay đối diện với Suất Vân Phù.
Suất Vân Phù rất hiểu tính nết của vị "bằng hữu" này, chỉ cần xẹt qua một cái chớp mắt liền biết đối phương đã nhìn thấu được lớp ngụy trang của hắn.
Cũng đúng.
Chỉ là một cái mặt nạ bạc thi triển đạo pháp, làm sao có thể chống lại được hỏa nhãn của Nguyên Anh chân nhân.
Cơ Dữ Ý mở miệng trước: "Cơ mỗ thưởng thức đại tràng, yêu thích nhất là hương vị nguyên thủy.

Thí sinh trước làm Cửu Chuyển Đại Tràng đã loại bỏ đi toàn bộ mùi tanh, cho nên đã làm mất đi bản vị."
"Tuyển thủ Tiểu Suất là hắc mã của cuộc thi trù vương tranh bá, hy vọng sẽ không làm cho Cơ mỗ thất vọng." Hắn và Suất Vân Phù đối mắt nhau: "Có nắm chắc không, Tiểu Suất? Ha Ha, thật sự là một cái tên hay."
Đây là công khai khiêu khích.
Rất hiển nhiên, Cơ Dữ Ý đã nhận ra thân phận của Suất Vân Phù.


Hắn giữ kín không nói ra có lẽ là vì ở trong lúc bình luận sẽ dễ dàng làm nhục Suất Vân Phù hơn.
Đối với "bằng hữu" đã sớm đọa ma trong tin đồn này, Cơ Dữ Ý không hề che dấu chút ác ý nào của hắn.
Suất Vân Phù bình tĩnh nhìn lại.
Hắn nói: "Ta đã bỏ đi phần lớn mùi tanh của ruột, nhưng cũng đã giữ lại một phần.

Tin rằng đây chính là vị mà ban giám khảo Cơ yêu cầu."
Lời này vừa dứt, như sét đánh giữa trời quang!
Đây chính là Cửu Chuyển Đại Tràng, nguyên liệu vốn là thông đạo bài tiết của động vật, còn có thể giữ lại một phần vị gì? Rất rõ ràng là…
Sắc mặt mọi người đều đại biến!
Thực Tu tiền bối ngộ ra.
Suất Vân Phù đột nhiên thay đổi món ăn, là vì hắn biết lúc Cơ Dữ Ý bình phẩm cho điểm, bản thân chắc chắn bị làm khó dễ.


Không bằng động tay động chân trong đồ ăn, để Cơ Dữ Ý ăn chút khổ nạn, cũng coi như trả thù lại!
Tiểu tử này, thật sự chỉ có mình ngươi!
Hai má Cơ Dữ Ý run rẩy: "Ngươi… ngươi cố ý giữ lại đúng không?"
Suất Vân Phù đáp: "Trong quá trình tẩy rửa ruột già, ta không cẩn thận để sót lại."
Cơ Dữ Ý: "… Là cố ý, hay là không cẩn thận?!"
Hai tròng mắt đằng sau mặt nạ của Suất Vân Phù cong lên, sung sướng nói: "Là cố ý không cẩn thận."
Cơ Dữ Ý: "!!!"
Hiện tại hắn mới phát hiện ra mình vậy mà lại rơi vào quỷ kế của Suất Vân Phù!
Món Cửu Chuyển Đại Tràng này hiển nhiên đã giữ lại một ít thành phần không nhân đạo.
Nếu như hắn không ăn, vậy không có cách nào làm khó dễ Suất Vân Phù ở giai đoạn bình phẩm cho điểm.
Mà nếu hắn ăn những thành phần này vào trong bụng, thì chính là trúng quỷ kế của Suất Vân Phù!
Khuôn mặt Cơ Dữ Ý vặn vẹo, sắc mặt văn nhã ngày thường cuối cùng cũng không giữ được nữa.
Mặt hắn đỏ bừng, đôi đũa run rẩy, lỗ mũi mấp máy.

Run rẩy gắp từ trong đĩa ra một miếng ruột già, đưa đến bên miệng.
Trong xoang mũi, ngoại trừ mùi hương nồng đậm, quả nhiên ngửi thấy một ít "Hương vị nguyên bản"!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui