Tà Tu


Mấy lão đầu nghe Liễu Đồng nói liền nhìn qua mỹ phụ bên cạnh.

- Liễu lão nói không sai chuyện này để mấy lão đầu bọn ta giải quyết là được.

Mỹ phụ khẽ mỉm cười, nụ cười quyến rũ vô tận, cũng may là mấy lão đầu bên cạnh đã quen chỉ tội cho Lý Tinh đứng nhìn như một thằng ngu.

- Chẳng phải Liễu lão cũng có Tống Dung, Triển Minh sao ? Đúng rồi ta nghe nói tiểu nha đầu đi theo bên cạnh Tống Dung cũng là một thiên tài hiếm có.

Liễu Đồng không ngờ lại bị phản đòn, lão quay sang nhìn Lý Tinh.

- Nếu các người đã nói như vậy thì chuyện muốn chọn ai làm sư phụ cứ để cho hắn tự quyết định.

- Như vậy mới giống người.

- Hử.

- Ý của ta là làm như thế này mới giống tác phong của lão đầu người.

Lúc này ánh mắt của đám trưởng lão đều nhìn chằm chằm Lý Tinh chỉ cần hắn gật đầu bọn họ sẽ lập tức lao tới.

- Tiểu bối đa tạ các vị trưởng lão quan tâm, Liễu trưởng lão đối với tiểu bối rất tốt, tiểu bối không có ý muốn bái sư lần nữa.

- Người chắc không ?
- Tiểu tử không cần sợ có bọn ta ở đây Liễu lão đầu không dám làm gì người đâu.

Mấy tên trưởng lão nhìn bộ dáng do dự của Lý Tình liền ra sức tung chiêu, trong lòng thầm nghĩ tiểu tử trước mặt bị Liễu lão đầu uy hiếp nên mới không dám nói.


Lý Tinh do dự không quyết không phải hắn sợ Liễu Đồng mà vì hắn đã tiêu không ít thứ tốt của lão nếu bây giờ trở mặt thì làm sao trả đây.

- Những lời đệ tử nói đều là thật lòng có thiên địa chứng giám.

- ẦM… ẦM…
Đúng lúc này bên ngoài truyền đến từng tiếng sấm khủng khiếp như thiên địa đang nổi giận.

- Không phải linh vậy chứ ?
Lý Tinh lén nhìn lên trời nếu như có biến hắn lập tức chui vào thần lô đỉnh.

- Có chuyện gì vậy ?
- Đó là thiên kiếp, có người đột phá địa nguyên cảnh.

- Chắc là tiểu tử Thiên Minh kia.

Từ cảnh giới kim đan cảnh trở đi khi đột phá một đại cảnh giới đều phải chịu thiên kiếp nhưng thiên kiếp có kèm theo dị tượng giống như bên ngoài thì ít nhất cũng phải là cấp bật địa nguyên cảnh.

- Móa, tên nào canh giữa trưa đi đột phá, mém chút hù chết lão tử.

Sao khi thiên kiếp tán đi, mấy lão đầu cũng lần lượt rời đi, trước khi rời khỏi phòng bọn họ không quên mời Lý Tinh tới chỗ của bọn họ tham quan vài lần.

Lúc này trong phòng chỉ còn lại hai người, Liễu Đồng dùng ánh mắt già đời của mình quan sát Lý Tinh.

- Sao người không bái bọn họ làm sư ?
- Sư phụ đối với đệ tử ơn trọng như núi, không màn gia thế thu nhận đệ tử, ân đức này đệ tử không dám quên.

Liễu Đồng nhìn bộ dáng nghiêm túc của hắn, vẻ mặt hiện ra tiếu ý, với kinh nghiệm mấy trăm năm lăn lộn của lão chẵng lẽ còn không biết tiểu tử này nghĩ gì sao ?
- Nếu người đã quyết định như vậy thì từ nay về sao đi theo ta, chỉ cần người nghiêm túc tu luyện, không gây sự với mấy ngoài kia ta có thể đảm bảo cho người một cuộc sống thoải mái.

- Đệ tử sẽ nghi nhớ.

Lý Tinh gật gật dầu, nơi này đúng là họa hổ tàng long chỉ một tên canh cổng cũng có tu vi cao hơn hắn thì hắn có thể đi gây chuyện với ai.

- Nhưng nếu bọn họ gây chuyện với đệ tử thì sao ?
- Người yên tâm bên trong Vô cực cung còn chưa có ai dám đụng đến người của đan cung.

Liễu Đồng nhìn vẻ mặt nghi ngờ của hắn, sắc mặt lão trầm xuống.

- Người không tin lão phu sao ?
- Không phải chỉ là mấy hôm trước đệ tử vừa bị ám sát cho nên…
- Có gì cứ nói thẳng đi.

Lý Tinh biết không qua được lão liền lộ ra cái đuôi của hắn.

- Sư phụ có thể cho đệ tử vài món bảo vật phòng thân không ? không cần quá cao cấp chỉ cần vài món địa cấp là được nếu không thì phái vài tên hóa thần cảnh đi theo bảo vệ đệ tử cũng được.

- Tiểu tử người không sợ nghẹn chết sao ?

- Không sao chỉ cần có sư phụ bên cạnh cho dù là thần ma có đến đệ tử cũng không sợ.

- ẦM…
Đúng lúc này bên ngoài lại lóe lên một cái, một cột ánh sáng từ trên trời chiếu thẳng xuống, nguyên khí trong vòng 100 dặm gần như bị hút cạn.

- 100 dặm thần quang đúng là thiên tài vạn năm có một.

Khi vượt qua thiên kiếp địa nguyên cảnh trở lên sẽ được thiên địa chúc phúc, thiên phú càng cao thần quang càng lớn, tương truyền thần quan vượt qua 50 dặm sẽ trở thành thiên kiêu một cõi.

Liễu lão đầu nhìn nơi thần quang chiếu xuống ánh mắt tràn đầy tán thưởng.

- Thánh cung sắp xuất hiện một tuyệt thế thiên tài.

Lý Tinh lần đầu nhìn thấy thần quan, vẻ mặt càng thêm đặt sắc.

- Lão tử thề không đội trời chung với người.

Thần quang chiếu xuống mà hắn tưởng thần ma chạy tới, tên này vừa tiến vào địa nguyên cảnh đã dọa hắn hai lần nhất định sao này sẽ trở thành đại địch của hắn, không thể để tên này lớn được.

- Sư phụ biết ai đang độ kiếp sao ?
- Trịnh Thiên Quân.

- Hắn là tên trẻ trâu nào vậy ? sao lại chọn ngay lúc giữa trưa độ kiếp ?
- Tên đó chính là thánh tử của Vô cực cung tốt nhất người nên tránh xa hắn.

Lý Tinh nghe đến hai chữ thánh tử thầm nghĩ hắn vừa mới tới Vô cực cung lại đúng lúc thánh tử độ kiếp, không lẽ hai người có duyên nên hắn vừa tiến cung thì tên kia liền thành công độ kiếp.

- Xem ra lão tử đã trách lầm đối phương, có cơ hội phải mời đối phương một bữa để làm quen à không để tạ lễ mới đúng hắc hắc…
Liễu Đồng nhìn tên đệ tử đứng cười một mình, lão cũng không rãnh để quan tâm, thiên tài tất nhiên phải khác với người thường, lão lấy ra năm vật phẩm để trước mặt Lý Tinh.

- Ở đây có 5 món vũ khí phòng ngự địa cấp, người thích món nào thì lấy món đó.

Lý Tinh nhìn 5 thứ trước mặt có áo giáp, chuông đồng, khiên bạc, ngọc bội và một cái vòng đeo tay.


- Sư phụ cái ngọc bội này sử dụng thế nào ?
- Thứ này gọi là tỏa hồn chỉ đánh vào nguyên hồn không đánh vào nguyên lực.

- Là sao ?
- Thứ này có hai cách dùng thứ nhất người dùng nguyên hồn của mình rót vào bên trong, tỏa hồn sẽ cường hóa nguyên hồn của người để tấn công đối phương, bây giờ người là kim đan sơ kì nếu sử dụng tỏa hồn hợp lý không chừng có thể đánh bại một tên kim đan trung kì thẩm chí hậu kì.

Muốn trở thành một đan sư thì nguyên hồn không những hùng mạnh mà còn phải lớn hơn so với người thường vì khi luyện đan sẽ tiêu tốn nguyên hồn nhiều hơn nguyên lực, trừ Lý Tinh.

- Thứ hai khi nguyên lực của kẻ thù người chạm vào tỏa hồn sẽ bị thứ này cắn trả chỉ cần bên dưới địa nguyên cảnh nguyên hồn sẽ tạm thời bị phong tỏa nhưng chỉ được vài giây.

Lý Tinh nghe lão đầu nói hai mắt sáng rực, đây là thứ mà hắn đang tìm.

- Sư phụ đệ tử có thể lấy thêm một cái không ?
- Có thể.

- Khà khà đa tạ sư phụ.

- Nhưng không thể mang đi.

- Éc…
Sao khi rời khỏi phòng lão sư phụ, Lý Tinh được dẫn đến phòng của mình, căn phòng hắn dưỡng thương lúc trước là của Trình Kiên còn trước mặt mới là phòng của hắn.

- Lão sư phụ này cũng chịu chơi thật.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận