Tà Tu


Tiêu Tuấn nghe mấy tên bên dưới bàn tán chỉ muốn bay xuống đánh bọn chúng một trận, lần này danh dự của hắn xem như xong.

Nguyệt Ngôn cầm kim bài trong tay, ánh mắt khẽ liếc nhìn Lý Tinh, trong khoảnh khắc nàng đi ngang đám người Vô phong giáo đã thi triển tuyệt kĩ thiên thủ như lấy kim bài của Tiêu Tuấn nên Ưng vương giáo mới giành được thêm một kim bài.

Sao khi phần thi cuối cùng kết thúc, kết quả được công bố trước mặt mọi người.

- Hạng nhất Ưng vương giáo 14 điểm.

- Hạng nhì Thất sơn giáo 12 điểm.

- Hạng ba Vô phong giáo 10 điểm.

- Hạng tư Hằng nguyệt giáo 6 điểm.

- Hạng năm Thanh thần giáo 3 điểm.

Hai ngày sao các đại giáo đều lần lượt rời khỏi Hàn thành, bọn họ còn phải chuẩn bị cho huyết ma cốc sấp tới, bên trên bầu trời một con yêu cầm khổng lồ đảo lượn vài vòng sao đó đáp xuống phủ thành chủ.

- Trịnh thành chủ cáo từ.

- Hứa chấp sự bảo trọng.

Hứa Minh dẫn theo toàn bộ đệ tử Vô cực cung ngồi lên phi cầm rời đi, tốc độ phi cầm cực nhanh chỉ thoáng chốc đã bay hơn trăm dặm rời khỏi phạm vi Hàn thành.


Lý Tinh ngồi trên lưng phi cầm cảm giác vô cùng thoải mái, tuy bọn họ di chuyển với tốc độ cực nhanh nhưng không gian xung quanh lại không bị ảnh hưởng, hai tay hắn liên tục sờ lên lưng phi cầm cảm giác mền mịn còn hơn bông.

- Sao lại chắc như vậy?
Lý Tinh thử vận nguyên lực nhưng dù cho hắn dùng hết sức cũng không thể lấy nổi một cộng lông.

- Con yêu thú này là huyền thú đỉnh phong cho dù đệ có dùng hết sức cũng không làm được gì nó.

Trình Kiên ngồi bên cạnh mở miệng, đối với tên sư đệ này lão cũng có chút bất lực.

- Đệ chỉ muốn thử một chút xem thứ này là lông thật hay lông giả hì hì…
Sao khi bị sư huynh nhắc nhở, Lý Tinh im lặng ngồi một bên thở dài tiếc nuối, mỗi một sợ lông của huyền thú đỉnh phong cũng đáng giá mấy viên trung phẩm nguyên thạch nếu như có thể hốt một mớ không chừng tháng sau hắn không cần phải luyện đan kiếm sống.

Yêu cầm bay được ba ngày thì tiến vào Dương thành, vì Hàn thành không có đại giáo trấn thủ nên cũng không có phân nhánh Vô cực cung cho nên bọn họ phải ngồi phi cầm đến Dương thành.

Trên đường đi Lý Tinh liên tục bắt chuyện với mấy tên bên cạnh, khi phi cầm đáp xuống Dương thành thì hắn đã nắm được thông tin của mấy thanh niên này chỉ trừ mỹ nhân lạnh như băng đi phía trước.

- Làm sao leo lên tòa băng sơn này đây ta?
Trong mấy ngày đi đường mỹ nhân này chỉ nhắm mắt luyện công hoàn toàn không để ý đến mọi chuyện xung quanh nhưng hắn cũng mò được một ít thông tin của nàng.

Bạch Ngọc Chân một trong những tuyệt đại thiên tài của Vô cực cung, đệ tử chân truyền của nhị trưởng lão, là nữ thần của vô số đệ tử, địa vị chỉ đứng sao thánh nữ.

- Người thích Bạch chấp sự?
Tần Viêm đi bên cạnh đột nhiên vỗ vai hắn một cái.

- Làm sao người biết?
- Chỉ cần là nam nhân thì sẽ thích Bạch chấp sự.

Lý Tinh gật đầu đồng ý, nữ nhân này đúng là quá đẹp, tuy bộ dáng của nàng lạnh như băng nhưng không ảnh hưởng đến vẻ hấp dẫn của nàng lại còn tăng thêm dục vọng muốn chinh phục của nam nhân.

- Nói như vậy người cũng thích nàng?
- Ta chỉ là một đệ tử nội môn làm sao có thể.

Tần Viêm nhìn nữ nhân phía trước, ánh mắt như một kẻ si tình.

- Huynh đệ đừng buồn, trên đời cũng không phải chỉ có một nữ nhân, không cưa được người này thì cưa người khác.

Lý Tinh nhìn vẻ mặt của Tần Viêm lại nhớ đến bản thân lúc trước, khi đó hắn cũng vì theo đuổi Vũ tỷ mà mém chút phi thăng, cũng mai là rơi trúng thần lô đỉnh.

Tần Viêm nghe Lý Tinh nói hai mắt sáng lên như nhặt được bảo vật.

- Huynh đệ nói không sai, người xem nữ nhân đó thế nào?
Lý Tinh nhìn theo hướng Tần Viêm chỉ, cách bọn chúng 10 trượng có một mỹ nhân nóng bỏng đang đi tới, ngọc phong to lớn nhấp nhô theo từng bước chân như lúc nào cũng có thể rơi ra.

- Căng đét.


Không ngờ vừa bước chân đến Dương thành lại gặp được một mỹ nhân cực phẩm, hơn nữa còn là một hóa thần trung kì mang thất phẩm linh căn.

- Kì lạ, nơi này sao lại có hóa thần trung kì.

- Tiểu tử cẩn thận.

Trong lúc hắn đang suy nghĩ thì đỉnh linh đột nhiên lên tiếng, Lý Tinh còn chưa biết chuyện gì xảy ra chợt cảm thấy một luồn bạch quan ập đến.

- CỨU MẠNG!
Hắn lập tức vận vô ảnh bộ phóng tới chỗ băng mỹ nhân.

- Làm càn.

Trình Kiên là người đầu tiên xong tới, tuy lão là hóa thần đỉnh phong nhưng chỉ là một đan sư nên vừa mới lao tới liền bị đánh bật trở ra.

- Dừng tay.

Hứa Minh lúc này mới lao vào cùng Trình Kiên ngăn chặn luồn bạch quan kia, băng mỹ nhân đứng một bên bảo vệ an toàn cho mấy tên nội môn đệ tử.

Lý Tinh đứng sao lưng Bạch Ngọc Chân nhìn ba bóng người đang không ngừng giao chiến, chỉ thấy bạch quan liên tục lóe lên sao đó còn có hỏa quan chớp động.

- Đây là thực lực của hóa thần sao?
Cảm giác bị hóa thần cảnh tập kích đúng là đáng sợ nếu như không có Trình lão đầu kịp thời ngăn cản thì hắn đã bị bạch quan kia miễu sát, ngay cả cơ hội trốn vào thần lô đỉnh cũng không có.

- Lần này các người gặp mai.

Giọng nói quyến rũ truyền đến sao đó bạch quan như biến mất giữa không trung, hai người Trình Kiên xuất hiện sắc mặt cả hai đều có chút tái nhợt.

- Có nhận ra lai lịch của đối phương không?
- Không thể.


Bạch mỹ nhân khẽ nhíu mày, người này ra tay bên trong Dương thành chứng tỏ đối phương không e ngại Vô cực cung.

- Chúng ta nhanh chóng trở về thôi.

Đoàn người đi thẳng đến phân nhánh Vô cực cung, Trình Kiên đi bên cạnh Lý Tinh, ánh mắt lão cảnh giác nhìn xung quanh nếu như tên sư đệ này gặp chuyện thì lão không biết phải làm sao bàn giao với sư phụ.

Tại một nơi khác bên trong Dương thành, một mỹ nhân buồn bực ngồi trong phòng, một bóng đen đột nhiên xuất hiện, toàn thân được hắc khí bao phủ ngay cả mỹ nhân hóa thần cảnh cũng không nhìn thấu người này.

- Tham kiến thánh sứ.

- Thất bại?
- Thuộc hạ vô dụng.

- Chuyện này cũng không thể trách người.

Hắc y nhân vừa nói xong cả căng phòng như chìm vào bóng tối.

- Tình hình Huyết ma cốc như thế nào?
- Thánh sứ yên tâm, tất cả đã chuẩn bị xong.

- Tuyệt đối không được xảy ra sai xót, chuyện đan mệnh sẽ có người khác xử lý.

- Thuộc hạ tuân lệnh


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận