Tà Tu
Dưới dâm uy của đại tỷ hắn chỉ có thể cuối đầu lấy ra toàn bộ đan dược, tất nhiên hai bình kia phải giấu đi.
- Chỉ có nhiêu đây thôi sao?
Liễu Huân Vũ nhìn tiểu đệ gật gật đầu khóe miệng khẽ cong lên nhưng trong lòng như sóng to gió lớn, hơn 10 bình tụ khí đan tuy chỉ là hạ phẩm nhưng giá trị đã vượt qua mấy năm cống hiến của nàng.
- Hai bình này là đệ tặng ta không được lấy lại.
Nàng nói đến đây lại lấy thêm một bình nữa.
- Đây là trừng phạt đệ dám lừa gạt sư tỷ.
Liễu Huân Vũ nói xong liền hiên ngang rời đi, vừa ra khỏi cửa phòng khóe mắt của nàng đột nhiên đỏ lên, nàng nhìn ba bình đan dược trong tay ánh mắt trở nên phức tạp.
Mấy ngày kế tiếp Lý Tinh quyết định bế quan hắn tiến vào tam giới tháp chọn một bộ kiếm pháp gọi là lưu tinh kiếm quyết, bộ kiếm pháp này lấy tốc độ làm chủ đạo kết hợp với chân thị chi nhãn có thể dễ dáng đánh bại đối phương.
Sao khi luyện tập vài lần hắn phát hiện có gì đó không ổn lắm.
- Hình như thân pháp có vấn đề?
Hắn lại tiến vào tam giới tháp chọn thêm một quyển vô ảnh bộ, thứ này cũng lấy tốc độ làm chính phối hợp với hai thứ kia đúng là thiên y vô phùng.
Lý Tinh bỏ ra thêm 10 ngày để nắm toàn bộ khẩu quyết nếu như muốn hoàn toàn nắm giữ những thứ này thì nhất phải mất mấy chục năm để luyện tập, cũng mai là bên trong có ghi chú của mấy vị tổ sư, hắn chỉ cần mất vài năm khổ tu cơ bản có thể hoàn thành.
Lý Tinh vừa xuất quan liền nhận được tin tức tông chủ truyền đến.
Bên trong đại sảnh ngoài trừ tông chủ còn có mấy vị trưởng lão vẽ mặt đều vô cùng nghiêm túc, bên cạnh còn có một lão đầu đang nhắm mắt dưỡng thần, phía sao lão có mấy thanh niên tỏa ra khí tức mạnh mẽ, vẽ mặt mỗi người đều vô cùng kiêu ngạo.
- Tham kiến tông chủ.
- Lý Tinh mấy hôm trước ta nghe Từ Thanh trưởng lão nói người luyện được vài viên đan dược có đúng không?
- Vâng.
Tần Vĩ khẽ gật đầu ánh mắt nhìn sang lão nhân đang nhắm mắt dưỡng thần kia.
- Vị này là Chu đại sư của Ưng vương giáo hôm nay đại sư đến đây để xem người luyện đan nếu như người biểu hiện tốt có thể phá lệ thu người làm đồ đệ.
Lý Tinh vừa nghe được ba chữ Ưng vương giáo trong lòng rung lên một cái, đây là đại thế lực khống chế hơn 10 tông môn trong đó có Đông Nguyệt tông, trong giáo còn có lão quái hóa thần trấn giữ.
- Nếu lão tử có thể tiến vào nơi này không chừng có thể tìm được cửu phẩm linh căn.
Hắn lấy ra thần lô đỉnh bắt đầu luyện đan, ánh mắt thỉnh thoảng liếc nhìn xung quanh quả nhiên là không ai nhận ra được thứ này.
- Trong lúc luyện đan không được phân tâm.
Lão đầu đang nhắm mắt dưỡng thần đột nhiên lên tiếng hù hắn một trận không nhẹ, hắn khẽ gật đầu với lão sao đó tiếp tục luyện, một lúc sao từ trong lò bay ra ba viên đan dược trong đó có một viên đạt đến hoàng cấp trung phẩm.
Đan dược vừa ra lò lập tức bị Chu lão đầu tóm lấy sao khi quan sát một lúc thì bỏ vào bình ngọc đưa lại cho hắn.
- Thủ pháp của người là ai chỉ điểm?
- Đây là thủ pháp tiểu bối tự học.
- Hử.
Lão đầu dùng ánh mắt âm trầm nhìn đối phương trên người phát ra khí tức mờ ảo làm cho mấy người xung quanh hít thở không thông.
- Thật sao?
Lý Tinh cảm giác linh hồn mình đan rung rẩy chỉ cần hắn nói sai nhất định sẽ bị đánh tan nát.
- Tiểu tử mau nói theo ta.
Trong đầu hắn đột nhiên hiện lên giọng nói của đỉnh linh sao đó là mấy câu mà hắn hoàn toàn không hiểu.
- Thật ra tiểu bối cũng không rõ, khi tiểu bối luyện đan linh hồn bên trong cơ thể sẽ sinh ra cảm ứng giống như có ai đó đang điều khiển tiểu bối.
Lão đầu nghe hắn nói hai mắt lóe sáng sao đó lập tức trở lại bình thường nhưng giọng nói không che được sự kích động của lão.
- Thiên phú đan đạo của người không tồi có đồng ý trở thành đệ tử của lão phu không?
Lão đầu tử vừa mở miệng mọi người xung quanh đều kinh ngạc, ngây cả mấy thanh niên kiêu ngạo phía sao cũng không tin vào mắt mình.
Lý Tinh liếc nhìn tông chủ thấy lão khẽ gật đầu hắn lập tức hành lễ bái sư.
- Đồ nhi ra mắt sư phụ.
- Người mau trở về thu dọn, ba ngày sao ta sẽ đưa người tới đại giáo.
- Vâng.
- Minh Kiệt đi theo bảo vệ hắn.
- Tuân lệnh.
Sao khi rời đại sảnh Lý Tinh chạy thẳng đến chỗ sư tỷ, hắn muốn báo tin tức này cho nữ nhân quan trọng nhất của hắn biết, Lý Tinh vừa đi một lúc liền phát hiện có người theo sao mình.
- Vị sư huynh này có gì muốn chỉ giáo sao?
- Ta tên Minh Kiệt là nội môn đệ tử của Ưng vương giáo, tu luyện 10 năm liền tiến vào tụ nguyên cảnh.
Lý Tinh chớp mắt nhìn đối phương, chẳng lẽ tên này nghe không hiểu tiếng người.
- Chuyện này hình như không liên quan đến ta thì phải?
- Chu đại sư kêu ta đến bảo vệ người, tốt nhất người nên an phận một chút.
Lý Tinh nhìn vẽ mặt của đối phương chỉ muốn lao tới đấm một cái, cũng tốt nếu như đã biết được động cơ vậy thì mọi chuyện dễ giải quyết.
Hai người đi thêm một lúc đã tới phòng của Liễu Huân Vũ.
- Vũ tỷ, tỷ có ở bên trong không?
- Tiểu Lý tại sao đệ lại đến đây? Vị này là ai vậy?
- Chỉ là một tên bảo vệ, tỷ không cần phải để ý.
Lý Tinh nói xong lập tức kéo Liễu Huân Vũ vào phòng sao đó đóng kính của lại.
- Tiểu Lý, người đứng ngoài đó là ai ? ta thấy hắn không đơn giản.
- Tên đó là người của Ưng vương giáo.
- Cái gì ?
Nàng nghe hắn nói lập tức hét lớn bộ dáng giống như sắp nổi bão.
- Đệ có biết Ưng vương giáo là thế lực nào không ?
- Vũ tỷ đừng kích động, ngồi xuống nghe đệ nói được không ?
- Hừ nếu đệ không giải thích rõ ràng xem ta làm sao trừng trị đệ.
Lý Tinh kể cho nàng nghe chuyện hắn luyện đan sao đó được một lão đầu thu nhận làm đệ tử, Liễu Huân Vũ càng nghe càng kích động nàng biết lần này tiểu đệ của nàng đã gặp được đại cơ duyên.
- Tiểu Lý vị lão nhân gia kia có thể là một vị đan sư hoàn cấp đỉnh phong cũng có thể là huyền cấp, đệ nhất định phải nghe theo lời của người có hiểu không ?
- Đệ biết.
- Đệ đi tới Ưng vương giáo phải kiêm tốn một chút, ở đó đều là người có gia thế, tốt nhất đừng chọc tới bọn họ nếu không tỷ cũng không giúp được đệ.
- Vũ tỷ yên tâm đệ trước giờ luôn là người kiêm tốn.
- Hừ có phải sắp rời đi nên muốn tạo phản phải không ? đệ nghiêm túc lại một chút cho tỷ.
Liễu Huân Vũ trừng mắt nhìn hắn, nàng muốn cóc đầu hắn thêm mấy cái nhưng ngọc thủ vừa đưa tới lại rút về.
- Sao này không có tỷ bảo vệ, đệ nhất định phải biết chăm sóc cho bản thân, trước khi đi đâu cũng phải thông báo cho lão nhân gia một tiếng.
Nàng ngừng lại một chút sao đó mở miệng nói tiếp.
- Sao này nếu có rãnh nhất định phải trở về thăm ta nếu không lão nương sẽ không tha cho đệ.
- Sư tỷ sao này có thể đệ không trở về nữa.
- Đệ nói cái gì ?
Lý Tinh nhìn bộ dáng của nàng hai tay vô thức ôm đầu, hắn đợi một lúc cũng không thấy có cảm giác đau đớn truyền tới, khẽ ngẩn đẩu lên nhìn, đôi mắt xinh đẹp của sư tỷ không biết lúc nào đã đỏ lên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...