Cơ thể hắn tự chuyển động hướng vào phòng Liễu Huân Vũ đi đến, Lý Tinh cắn đầu lưỡi một cái khôi phục lại một tia thanh tỉnh liền vận vô ảnh bộ chạy đi.
- Tiền bối, tiền bối…
- Tại sao người không đi tìm tiểu tình nhân của người giải quyết ? kêu ta làm gì, chuyện này ta không giúp được.
- Không phải, ta không khống chế được cơ thể của mình.
Tháp linh rung lên một cái tạm thời áp chế Lý Tinh để hắn đứng yên bất động.
- Long tinh mà người trộm được có lẽ là của một con sắc long, chỉ cần người tìm một nữ nhân song tu thì sẽ không có chuyện gì xảy ra.
Tháp linh nói xong liền giải trừ cấm chế cho hắn sao đó rời đi.
Lý Tinh vừa bình tỉnh một chút lại tiếp tục lên cơn, cả người hắn tỏa ra nhiệt khí giống như một ngọn lửa đang thiêu đốt, thần thức dần trở nên mơ hồ, hắn rống lên một tiếng nhắm một hướng lao đi.
Cách đó không xa có một nữ tử đang ngồi thất thần, nàng không hiểu tại sao mình lại ở đây, hôm đó nàng cùng mọi người đuổi theo một tên không rõ lai lịch để cướp lại yêu thú đột nhiên nàng cảm thấy như có ai đó đang tiếp cận mình sao đó nàng không nhớ gì nữa.
- Có khi nào ta đã rơi vào trận pháp không ?
Trong lúc nàng đang suy nghĩ thì có một người lao tới, ánh mắt nữ tử nhất thời sáng lên, người này không chừng có thể giúp nàng rời khỏi nơi này.
- Người là ai ? người có biết đây là đâu không ?
Nữ tử đột nhiên cảm thấy cơ thể chấn động, cả người nàng bị nam tử kia ôm lấy.
- Mau thả ta ra.
Nàng dùng sức đẩy hắn ra nhưng ngọc thủ như chạm vào đại thạch có dùng bao nhiêu sức cũng vô dụng, hai tay nàng hóa thành quyền liên tục đánh vào người hắn.
- Không được đụng vào ta, mau buôn ra.
- Xoẹt…
Một tiếng động vang lên y phục trên người nữ tử bị xé xuống một mãnh lớn để lộ ra làng da trơn bóng mềm mịn, nữ tử hét lên hai tay cố giữ lấy phần y phục còn lại ánh mắt hoảng sợ nhìn nam nhân trước mặt.
Nam tử ném nàng lên giường, hắn từ từ tiến lại vẻ mặt vô cùng hung tợn nhất là một đôi huyết nhãn kia vừa nhìn vào đã thấy lạnh người.
- Người đứng lại… không được lại đây…
Nữ tử nằm trên giường nhìn nam nhân đang tiến lại giọng nói trở nên rung rẩy, ánh mắt nhìn khắp nơi hi vọng có ai đó đến cứu nàng.
- Á…
Nam tử kia ôm lấy nàng, hai tay nắm lấy y phục của nàng kéo ra, một lúc sao cả người nàng đã trần như nhộng, nam tử bắt lấy hai chân của nàng kéo nàng về phía hắn.
- Á… không được… đừng mà… Á…
Một tiếng hét thảm thiết vang lên, sắc mặt của nữ tử trở nên tái nhợt, hạ thể của nàng truyền đến từng cơn đau như xé, gương mặt xinh xắn tràn đầy nước mắt, đôi môi cắn chặt, ánh mắt tràn đầy thù hận nhìn nam nhân trước mặt, nàng thật muốn lập tức giết chết tên này nhưng cơ thể lại không có một chút sức lực.
Nam nhân bên dưới vẫn điên cuồng hoạt động từng cổ nhiệt khí từ cơ thể hắn truyền qua cho nàng dần dần làm cho ngọc thể của nàng đỏ ửng.
- Ưm… ư…
Nữ tử cảm nhận được từng cơn hưng phấn dâng trào bên trong cơ thể, đôi môi mỏng hé mở phát ra từng thanh âm mê người, cơ thể của nàng không tự chủ phối hợp với hắn, eo nhỏ chuyển động nghênh hợp từng cơn sống giữ ập đến.
- Ân… nhanh… nhanh lên… Á…
Nàng hét lên một tiếng cả người liên tục co rút, đây là lần cao trào đầu tiên trong cuộc đời của nàng cảm giác thật thoải mái khiến cho nàng chỉ muốn nằm yên để tận hưởng, thẩm chí còn muốn nam nhân kia ôm nàng vào lòng để âu yếm.
- Ta làm sao lại có suy nghĩ này… ân…
Bên dưới hạ thể nam nhân kia vẫn tiếp tục hoạt động, từng cơn khoái cảm tràn đến làm cho đầu óc nàng lại trở nên mơ hồ cơ thể chủ động phối hợp với đối phương.
- Không… không ta không được… á…
Nữa canh giờ sao nữ tử lại hét lên một tiếng cả người xụi lơ nằm trên giường ngay cả một ngón tay cũng không thể động chỉ có thể dùng ánh mắt để nhìn nam nhân kia, hắn vẫn đang hoạt động không ngừng bên dưới.
- Á…
Hai canh giờ sao nữ tử lại hét lên một tiếng nàng cảm giác linh hồn như muốn bay đi nếu hắn còn động nữa nàng sẽ chết mất.
- Xin người… đừng động… đừng động nữa…
Nam nhân như nghe được lời cầu xin của nàng hắn rống lên một tiến, một dòng chất lỏng nóng hỏi tràn vào bên trong cơ thể nữ tử sao đó cả hai cùng ngất đi.
Bên trong một căn phòng khác một thanh niên đang cung kính đứng một bên, trước mặt hắn chính là giáo chủ Ưng Vương giáo Lâm Trường Không.
- Có chuyện gì ?
- Vô cực cung truyền đến thông báo nữa năm sao sẽ mở ra Huyết ma cốc.
- Vậy ngũ giáo đại hội thì sao ?
- 3 tháng sao người của Vô cực cung sẽ tới chủ trì.
- Người đi thông báo cho tất cả trưởng lão trong giáo, ngài mai ta sẽ tổ chức trưởng lão hội.
- Tuân lệnh.
Bên trong thần lô đỉnh Lý Tinh mơ màng tỉnh dậy, hắn vừa cử động thức hải lại truyền đến từng cơn đau, hôm qua trong lúc nguy cấp hắn đã vận vô ảnh bộ rời xa chỗ của Vũ tỷ sao đó hắn không còn nhớ gì nữa.
- Hi vọng là không có chuyện gì xảy ra.
Lý Tinh muốn ngồi dậy đột nhiên phát hiện hắn bị một đôi ngọc thủ ôm lấy, lúc này hắn mới phát hiện bên cạnh hắn còn có một nữ nhân, không đúng là một thiếu nữ trên gương mặt của nàng vẫn còn vẻ ngây thơ, dáng người vẫn chưa hoàn toàn phát triển.
- Chuyện này… chẳng lẽ là…
Lý Tinh vừa nhìn qua cơ thể nàng sắc mặt khẽ biến, trên ngọc thể tràn đầy những vết sưng, nhất là những nơi mẫn cảm, hạ thể đã trở thành một mớ hổn độn, tình trạng này hắn đã từng nhìn thấy trên người sư tỷ một lần, chắc chắn trong lúc hắn mất kiểm xoát đã làm ra chuyện quá đáng với nàng.
Cũng may đã có kinh nghiệm một lần hắn lập tức vận nguyên lực giúp nàng chữa thương, những vết thương bên trên ngọc thể nhanh chóng biến mất, làng da bên khôi phục như cũ còn có chút đỏ ửng.
- Ưm…
Thiếu nữ khẽ rên lên một tiếng, hai mắt mơ màng nhìn Lý Tinh.
- Người là ai ? tại sao lại ở đây ?
Đột nhiên nàng có cảm giác không đúng, nữ tử phát hiện thân thể của mình đang trần như nhộng trước mặt đối phương nàng kéo lấy mấy mảnh y phục lúc trước che lại, ánh mắt phẫn hận nhìn nam nhân trước mặt.
- Không được lại gần ta.
Giọng nói của nàng có chút khẩn trương, ẩn sâu bên trong còn có sự sợ hãi.
- Chuyện hôm qua cho ta xin lỗi.
Lý Tinh suy nghĩ một lúc mới nói ra được câu này nhưng câu tiếp theo của hắn lại làm cho thiếu nữ phẩn nộ.
- Sao này ta sẽ là chủ nhân của người.
- Người đừng tưởng chiếm được cơ thể của ta thì ta sẽ nghe theo người.
- Người không có sự lựa chọn.
Lý Tinh chỉ vào ngực của nàng ánh mắt khẳng định tuyết đối.
- Ngươi… vô sỉ.
Thiếu nữ dùng hai tay che ngực nhưng y phục của nàng đã bị hắn xé nát dù che như thế nào cũng để lộ xuân quan.
- Đừng hiểu lầm, ta đang nói đến ấn kí trên ngực của người.
Thiếu nữ cuối đầu nhìn xuống, trên ngực của nàng đúng là có một cái vòng tròn màu đen.
- Người đã làm gì ta ?
- Đó là âm dương phù có tác dụng giống như linh hồn khế ướt, từ nay về sao tính mệnh của người sẽ do ta nắm giữ.
- Người đừng hòng cho dù ta có chết cũng không nhận người làm chủ.
Nam nhân trước mắt là người đã cướp đi sự trong sạch của nàng, nàng hận hắn còn không hết làm sao có thể nhận hắn làm chủ.
- Nếu như vậy từ nay về sao người sẽ ở lại đây không được rời đi.
- Tại sao ta phải nghe lời người ?
- Tùy người, nếu người dám có ý nghĩ tự sát ta sẽ lột trần thi thể của người treo bên ngoài tông môn hoặc là mang đi luyện thành nữ thi bán cho thi tông, khi nào người đổi ý thi gọi một tiếng chủ nhân ta sẽ xuất hiện,
Lý Tinh nói xong liền rời đi, lần này hắn thật sự sơ xuất nếu hắn không đưa đan dược cho Vũ tỷ thì đã không có chuyện gì xảy ra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...