Hiện tại đã ở Đông Vực, hắn cũng biết tìm được lão cha là sẽ nhận được phương pháp tu luyện đằng sau, nhưng Nhậm Kiệt đã không cần.
Bởi vì hắn đã hiểu thấu, hoàn toàn hiểu được, biết được con đường đằng sau phải đi thế nào.
Thừa lúc còn ở cảnh giới Thánh nhân luận đạo, mượn đoạn phim mang hắn vào đại thế giới này, hắn dần hình thành công pháp của riêng mình, pháp lực gấp ngàn vạn lần tích lũy trước đó ầm ầm bùng nổ, không ngừng thay đổi.
Pháp Thần Cảnh tích lũy càng mạnh, đạt đến Thiên Tiên chuyển hóa cần càng nhiều lực lượng, nhưng Nhậm Kiệt lúc này có thể dẫn vào một chút linh khí Hỗn Nguyên, chỉ một chút là đủ rồi.
Không còn bị công pháp trói buộc, cộng thêm tích lũy, linh khí Hỗn Nguyên, đang trong Thánh nhân luận đạo có được lực tiên hồn Đại La Kim Tiên, pháp lực vô biên của Nhậm Kiệt không ngừng chuyển biến, tăng lên, ngưng tụ, hội tụ.
Thiên Tiên sơ kỳ....
Thiên Tiên trung kỳ...
Thiên Tiên hậu kỳ...
Thân thể đủ mạnh, cảnh giới đủ mạnh, lực tiên hồn càng khủng bố kinh người, hơn nữa có đủ lực lượng chống đỡ, Nhậm Kiệt như đã xây dựng một cái đập nước lớn, chỉ cần có nước.
Chỉ cần không ngừng đổ nước vào, mực nước sẽ dâng lên cao, đập nước ngày càng đầy lên.
Hiện tại thân thể Nhậm Kiệt như con đập xây xong, chỉ chờ tích nước. Theo hắn hiểu ra, không ngừng dung nhập lực lượng, liền tăng lên nhanh chóng.
Thậm chí một cửa Kim Tiên làm vô số người tu luyện ngàn vạn năm cũng khó đột phá, Nhậm Kiệt một hơi đạt được.
Thẳng đến khi Nhậm Kiệt đột phá đến Kim Tiên sơ kỳ, linh khí Hỗn Nguyên của Tặc đạo nhân mới bị tiêu hao hết. Mà hiện giờ Nhậm Kiệt đã dần rõ ràng, xây dựng công pháp của riêng mình, thân thể trải qua tăng vọt, rèn luyện đạt đến Kim Tiên trung kỳ. Về phần lực tiên hồn, càng đạt đến Kim Tiên hậu kỳ.
- Cảnh giới Thánh nhân, kiếp này từ sau khi mình sống lại đã không ngừng nghe Thánh nhân dạy bảo, còn kết giao sinh tử với Nghịch Thiên Thất Đại Thánh như Tề Thiên, Ngưu Lão Nhị, Hổ Hổ, cuối cùng chắc chắn phải đối mặt với Duy Nhất Chân Thánh. Hiện tại mình từ Pháp Thần Cảnh đột phá Thiên Tiên một hơi nhảy vọt đến hiện tại, tự mình lĩnh ngộ công pháp riêng, lấy Ngọc Hoàng Quyết bắt đầu, lấy mục tiêu chiến đấu với Thánh nhân, sau này công pháp gọi là - Thánh Hoàng Quyết.
Một đoàn linh khí Hỗn Nguyên tiêu hao hết, rút khỏi cảnh giới Thánh nhân luận đạo, Nhậm Kiệt tra xét tình hình chỉnh thể.
Đủ loại chuyện trước kia, sau khi sống lại, toàn bộ lóe lên trong đầu, ngẫm lại mình sáng tạo công pháp đặc thù, trong lòng thì thầm, thuận tiện đặt một tên.
Đây là công pháp đặc chế của hắn, giống như Lăng Thiên Nhất Kích.
Nhậm Kiệt lập tức tra xét xung quanh, mới phát hiện sở dĩ mình tăng lên nhanh như thế, không chỉ vì ở trong cảnh giới Thánh nhân luận đạo, mấu chốt là đã lặng lẽ luyện hóa phần lớn hồn thể khổng lồ của Cửu Độc Hồn Vương.
Rất nhiều thứ hữu dụng, Nhậm Kiệt đều hấp thu trong thời gian ngắn. Âm hồn, độc khí chia ra dung nhập Hồn Long, Độc Long, nhất thời cũng cũng không thể hấp thu, đang trong luyện hóa.
Ngoài chúng ra, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ cũng đang trong lột xác, thu được chỗ tốt rất lớn.
Còn bản thân Nhậm Kiệt, chính vì thế mà một hơi thẳng tiến đến trình độ này.
Ngay cả Ngưu Lão Nhị, Tặc đạo nhân, lúc này cũng không ngừng tu luyện. Cửu Độc Hồn Vương là hồn thể đặc thù, Nhậm Kiệt có cách phân giải lợi dụng các loại lực lượng, bọn họ cũng có thể hấp thu được thứ có ích cho mình.
Đồng thời thấy Ngưu Lão Nhị và Tặc đạo nhân đều tu luyện cũng là chuyện không dễ, bởi vì trong những năm qua, Ngưu Lão Nhị cùng Tặc đạo nhân rất ít tu luyện. Ngưu Lão Nhị không giống Tề Thiên, không cách nào lĩnh ngộ chữ viết của Nhậm Kiệt. Mà bản thân hắn lại là tồn tại Bán Thánh, thân thể này còn là phân thân, thế gian này quá ít thứ làm phân thân của hắn có thể tăng lên.
Tặc đạo nhân cũng rất quái dị, vẫn không tu luyện, nhưng lần này hai người lại cùng lúc tu luyện.
Nhìn mọi chuyện yên tĩnh, Nhậm Kiệt cũng không dừng lại, vừa rồi chỉ là khoảng thời gian rất ngắn, nhưng hắn biết nếu tiếp tục tu luyện thì sẽ tiêu tốn thời gian rất dài. Nhưng hắn không ngừng, tiếp tục thúc đẩy Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ vận chuyển, tuy rằng không kinh người như lúc còn là lực tiên hồn Đại La Kim Tiên, nhưng dùng lực tiên hồn Kim Tiên hậu kỳ hiện tại điều động thì cũng không kém.
Quan trọng nhất, là hồn thể Cửu Độc Hồn Vương đã là vật vô chủ, sẽ không chống cự gì, đây mới là mấu chốt.
Mài đao bén không sợ đốn củi chậm, trước đó liều mạng chạy đi, bây giờ Nhậm Kiệt ở ngay cạnh Đông Vực, bắt đầu dẫn theo Ngưu Lão Nhị, Tặc đạo nhân, 7 con rồng khí linh cũng nhau tu luyện.
----------------
Trong hậu hoa viên Nhậm gia, hiện tại có 3 cô gái đều có đặc sắc riêng đang tụ tập, mỗi người đều hình thành khí chất riêng mình.
Bất cứ người nào, tùy ý đi ra đều có thể thu hút ánh mắt của vô số người.
- Pháp Thần Cảnh, lợi hại, quá dữ, hiện tại Vô Song của chúng ta đã là Pháp Thần Cảnh chí cao vô thượng, quá dữ dằn! Lúc này, Ngọc Vô Song vừa về, khoác lên mình vật phẩm thu được từ di tích Vô Song Hoàng Phi, Đan Diệu vòng quanh nàng quan sát, vừa chậc chậc khen ngợi.
- Nào chỉ là Pháp Thần Cảnh bình thường, nghe Tiểu Bảo nói, tốc độ của Vô Song hiện tại cũng không chậm hơn nó, ngay cả lục thúc cũng kinh ngạc. Mấy ngày trước chiến đấu với Hải Thượng, Long Tử, tuy rằng không thể đánh bại hai Pháp Thần Cảnh đỉnh phong lâu năm giống như Tiểu Bảo, lục thúc lục thẩm, nhưng cũng đánh được ngang tay. Hơn nữa gần đây xảy ra xung đột nhiều lần với Tàn Hồn, nếu thật dùng tới pháp bảo, ngoài Tàn Hồn Thiên Tử ra, ngay cả trong Tàn Hồn cũng không bao nhiêu người làm gì được Vô Song muội muội. Văn Thi Ngữ cười hì hì nói, nhìn Ngọc Vô Song vừa về từ Hải Thần Giáo, cùng với Đan Diệu tuy rằng ở Nhậm gia, nhưng vẫn luôn luyện chế đan dược, mấy tháng cả năm cũng không lộ mặt.
- Nào có lợi hại như Thi Ngữ tỷ nói, Nhậm Tinh tiến bộ cũng rất nhanh, còn có Hổ Hổ, cận vệ đội càng lợi hại hơn, những người khác cũng đều rất mạnh, muội... không có quá mức như các tỷ nói. Tuy rằng Ngọc Vô Song hiện tại đã cao lên duyên dáng, trải qua chiến đấu lịch lãm, không còn là tiểu nha đầu mơ mơ màng màng luôn trải qua trong giấc ngủ, nhưng vẫn còn có phần xấu hổ.
Nhất là bị Văn Thi Ngữ khen như thế, Đan Diệu vây quanh tặc lưỡi không ngừng, càng làm nàng xấu hổ không ngẩng đầu lên được.
- Đã lớn cỡ này rồi, còn xấu hổ cái gì, nghe nói muội đối mặt với yêu thú, Pháp Thần Cảnh cũng đều không sợ, sao mà về tới nhà lại xấu hổ chứ. Nhìn Ngọc Vô Song như thế, Đan Diệu càng vui vẻ, cười dùng vai đẩy nàng, đùa giỡn Ngọc Vô Song.
Ngọc Vô Song càng không biết phải nói sao, nhưng trên mặt vẫn cười vui vẻ.
Mặc kệ bên ngoài thế nào, về đến đây sẽ vui vẻ, ấm áp nhất. Gặp Đan Diệu tỷ, Thi Ngữ tỷ tỷ, không có gì làm nàng vui vẻ hơn, trừ khi... Nhậm Kiệt ca ca có thể trở về.
- Được rồi, đừng chọc Vô Song nữa, nhìn Vô Song quýnh lên kia. Bình thường hai muội không lộ mặt, 3 năm rưỡi qua cũng khó gặp mặt một lần. Tới đây, ngồi xuống, xem có gì thay đổi. Văn Thi Ngữ thấy vẻ lúng túng của Ngọc Vô Song, cười khoát tay để Đan Diệu cùng nàng ngồi xuống.
Mọi người ngồi xuống, nghe Văn Thi Ngữ nói rồi, Đan Diệu cũng gãi đầu: - Thi Ngữ tỷ không nói còn không cảm giác, đã 3 năm rưỡi rồi, đã lâu như thế, thật là, lần này rốt cuộc phiếu cơm lão đại làm cái gì, vẫn chưa trở về chứ. Thật là, chẳng lẽ học theo ta bỏ nhà ra đi?
Nhắc tới Nhậm Kiệt, Văn Thi Ngữ cùng Ngọc Vô Song không khỏi ngây người, ngẩn ra đó.
Ba năm rưỡi thoáng cái là qua, bình thường bận rộn vô số chuyện, Đan Diệu luyện chế dược phẩm, Ngọc Vô Song tu luyện chiến đấu, Văn Thi Ngữ thì quản lý chuyện lớn chuyện nhỏ trên dưới Nhậm gia, gần như không cảm giác gì.
Bây giờ ba nàng bỗng ngồi lại, nhắc tới nam nhân của mình, lúc này mới cảm thấy 3 năm rồi, nhhoáng cái đã 3 năm.
Không khí liền trở nên nặng nề, không ai lên tiếng.
- Xùy... Đột nhiên Đan Diệu lắc đầu thật mạnh: - Không nói, không nói chuyện này, sao mà vừa nói tới liền biến đổi như vậy, làm người ta phiền quá. Phiếu cơm lão đại rời đi một chút mà thôi, sớm muộn gì cũng sẽ trở lại, đây là nhà của hắn, hắn đã nói chúng ta là nữ nhân của hắn, khẳng định hắn sẽ về nhà.
- Không sai, khẳng định hắn sẽ trở về, chúng ta chỉ cần giúp hắn trông coi nhà là được, đừng thương cảm vì chuyện này. Vô Song, nói chuyện muội tu luyện đi. Văn Thi Ngữ nghe vậy, cũng khống chế tưởng nhớ cảm thương, cười nói.
- Ừ, ừ, đúng rồi, nói nhanh lên, mỗi ngày ta đều pha chế dược phẩm, nói cái đó cũng nhàm chán. Thi Ngữ tỷ nói những chuyện kia liền đau đầu, bên Vô Song mới là hay ho nhất. Đan Diệu cũng gật đầu liên tục.
Các nàng vừa nói thế, không khí lại sôi động trở lại. Ngọc Vô Song cũng khôi phục một chút, tuy rằng Nhậm Kiệt ca ca còn chưa về, nhưng đã lâu như thế, 3 năm qua luôn trong tu luyện chiến đấu, hiện tại khó có lúc trở về gặp Thi Ngữ tỷ tỷ cùng Đan Diệu tỷ, cho nên rất vui vẻ, cũng có rất nhiều chuyện muốn nói.
Nghe các nàng đều hỏi mình, Ngọc Vô Song cũng cười, bắt đầu kể những chuyện mình đã trải qua.
Vù vù! Trong lúc các nàng nói chuyện, bên trên Nhậm gia có những đội tuần tra đi ngang qua, mỗi người đều vô cùng mạnh mẽ, còn có mấy người thăng cấp Thái Cực Cảnh dẫn đầu.
Mà toàn bộ Nhậm gia hiện tại đã bị tầng tầng trận pháp bao phủ, đủ loại trận pháp không gian, tuy rằng không phải tiểu thế giới nhưng còn hơn thế. Nếu lúc này có người mạnh mẽ hơn, như là Nhậm Kiệt trở về, vậy có thể nhẹ nhàng thăng cấp thành tiểu thế giới.
Nhậm gia đã có một thế hệ hoàn toàn mới, trong 3 năm rưỡi đã làm Nhậm gia xuất hiện vô số cường giả, mấu chốt là một số người đi vào chỗ tăng tốc thời gian tu luyện, một đống lớn cường giả không ngừng sinh ra. Bồi dưỡng tầng chót cũng đi theo, hình thành hệ thống tuần hoàn hoàn chỉnh. Dưới sự quản lý của Văn Thi Ngữ, trung tâm cùng vòng ngoài Nhậm gia hấp thu lực lượng phối hợp, mặc kệ là đỉnh, trung, tầng chót, đều có khác biệt khác xa trước kia.
Nhậm gia hiện tại, quy mô cùng khí thế đã sớm vượt xa tông môn vạn năm, mơ hồ có khí thế chống ngang đại giáo vô thượng. Có điều ba năm rưỡi qua, mặc kệ là Minh Ngọc Hoàng Triều hay những đại giáo vô thượng khác, đều như trở nên im lặng.
Ầm... Ầm ầm... Yên tĩnh ba năm rưỡi, đột nhiên động đất vang rền, chấn động thiên hạ.
- Sặc.... Xảy ra chuyện gì?
- Khởi động phòng ngự, người đâu, lập tức tiến vào trạng thái cảnh giới! Đi, xem thử có chuyện gì?
- Không chỉ chỗ chúng ta, mọi nơi đều như thế... Chẳng lẽ thiên địa đại biến, xảy ra chuyện lớn?
Đại thế giới bình lặng 3 năm rưỡi, không có động tĩnh gì, đột nhiên xảy ra chấn động mạnh, tựa như tận thế phủ xuống, khắp nơi rung chuyển. Ba nàng Văn Thi Ngữ cũng kinh hãi.
Sau đó Văn Thi Ngữ lập tức ra lệnh, Ngọc Vô Song tra xét xung quanh, phát hiện tình huống vượt ngoài tưởng tượng.
- Bên phía Hải Thần Giáo cũng thế, những chỗ khác cũng vậy. Đông Hoang xảy ra chuyện, tổng bộ Đông Hoang Thần Giáo bị hủy, một đạo hào quang lao vụt lên chân trời... A... Ngay cả Pháp Thần Cảnh đỉnh phong như Ngọc Vô Song, lúc này cũng khó tra xét được gì, nhưng Văn Thi Ngữ nhanh chóng dựa vào hệ thống tình báo biết được tình hình những nơi khác. Hiện tại bọn họ đã bảo trì liên lạc với Hải Thần Giáo, những chỗ khác cũng bố trí người, nhanh chóng biết được bên Đông Hoang Thần Giáo có chuyện.
Mà khi nói tới tổng bộ Đông Hoang Thần Giáo bị một đạo hào quang bùng lên hủy diệt, Đan Diệu, Ngọc Vô Song đều ngây người, đại giáo vô thượng, làm sao lại bị hủy diệt?
Trời ạ! Rốt cuộc... rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Đã xảy ra chuyện gì, sao cả trời đất cũng biến động?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...