Không sai, quả thật là Hoàng đế Minh Ngọc Hoàng Triều, bởi vì hắn đã từng thi triển thủ đoạn lên thần hồn của Nhậm Kiệt. Nhưng sau đó Nhậm Kiệt trực tiếp phá giải, cho nên cũng hiểu thần hồn của hắn. Tuy rằng không thể so sánh với lực lượng thần hồn khi đó, một cái trên trời một cái dưới đất, mạnh yếu khó lường, nhưng bản chất như nhau, điểm này thì tuyệt đối không sai.
Hơn nữa Nhậm Kiệt phát hiện chuyện càng thêm kinh người, đó... đó là... má nó là thân thể hoàn toàn do lực thần hồn ngưng tụ, khó trách không thấy được thân thể. Ngay cả lúc này Nhậm Kiệt sử dụng lực tiên hồn tra xét, cũng chỉ nhìn thấy hình dáng khái quát.
Thế này là sao, Hoàng đế Minh Ngọc Hoàng Triều sao lại thành giáo chủ Đông Hoang Thần Giáo?
Chẳng lẽ là giáo chủ Đông Hoang Thần Giáo đoạt xá thân thể hoàng đế, nhưng không thể như vậy, hắn muốn đối phó Minh Ngọc Hoàng Triều cũng không cần như thế.
Nên biết, Đông Hoang Thần Giáo vô biên mênh mông, vô cùng hùng mạnh, Minh Ngọc Hoàng Triều hoàn toàn không thể so sánh.
Kỳ lạ, quá kỳ lạ, rốt cuộc là sao.
Nhậm Kiệt rất ít khi bất ngờ giật mình như thế, nhưng nhanh chóng thu liễm tâm thần, trong khi hoàng đế còn chưa rõ ràng, nhanh chóng dẫn linh khí Sinh Mệnh đi vào người, giống như khi ở Hải Thần Giáo.
Hắn không dám càn rỡ trực tiếp hấp thu điên cuồng như lúc ở Hải Thần Giáo, như vậy thì hoàng đế sẽ lập tức phát hiện, có hành động ngay. Thừa lúc hắn còn chưa phản ứng lại, trước tiên từ từ hấp thu, từ từ quan sát tình huống. Dẫn đường từng tia linh khí Sinh Mệnh, là phòng ngừa một hồi hắn đột nhiên ngừng lại, mình có thể lập tức mượn những tia linh khí này không cho hắn đóng lại khu vực Thần Thụ, tiếp tục rút lấy linh khí Sinh Mệnh.
Làm xong chuyện này trước, sau đó Nhậm Kiệt nhanh chóng tra xét, không gian trong này dao động rất kịch liệt. Nếu là người thường, chỉ sợ không phát hiện ra vấn đề, nhưng Nhậm Kiệt từng vào đại thế giới Cổ Thần Vương, âm thầm theo dõi người Tiên giới, quy tắc, không gian này là hắn quá quen thuộc. Điều này nói rõ Thần Thụ cũng có thể kết nối đại thế giới khác.
Hơn nữa không phải là là Tiên giới, bởi vì Nhậm Kiệt từng có tiếp xúc Tiên giới, không phải thế này.
Chiến Trường Táng Tiên.
Lúc này, Nhậm Kiệt lập tức nghĩ tới Chiến Trường Táng Tiên mà lão tổ tông Nhất Nguyên có nói. Cũng giống như khi mình độ kiếp, quả nhiên mấu chốt cùng trung tâm là ở Đông Hoang Thần Giáo, ở trong này có lối đi cố định.
Nhưng mà rõ ràng, lúc này lối vào đã đóng, không mở ra. Mà thân thể hoàng đế hoàn toàn do lực thần hồn ngưng tụ, ở trong này không ngừng kết nối, trấn áp gì đó.
Không đúng, lực lượng, lực lượng Thần Thụ ngưng tụ không ngừng bị đưa đi.
Phát hiện điều này làm Nhậm Kiệt mừng rỡ, xem ra không không phải khép kín hoàn toàn, vậy thì dễ làm.
Tuy rằng Nhậm Kiệt không điên cuồng hấp thu như ở Hải Thần Giáo, cũng không điên cuồng dẫn đường linh khí Sinh Mệnh tăng lên cảnh giới Thánh nhân luận đạo, nhưng chỉ là hấp thu cơ bản nhất, bề ngoài hắn còn tăng lên lực lượng, trên thực tế phần lớn đều duy trì cảnh giới Thánh nhân luận đạo. Nhưng ngay cả như thế, vẫn tiêu hao linh khí Sinh Mệnh vô cùng khủng bố.
- Sao lại thế này, dù là Thái Cực Cảnh thăng cấp Pháp Thần Cảnh cũng không thể cần nhiều linh khí Sinh Mệnh như vậy. Đây là linh khí Sinh Mệnh quý giá, cao hơn linh khí một bậc, chỉ kém hơn tiên khí một chút, làm sao hắn còn chưa hoàn thành?
- Kẻ này dung hợp âm dương sao cổ quái như thế, rốt cuộc hấp thu đến cỡ nào mới hết?
- Xảy ra chuyện gì?
Lúc này, giáo chủ mà Nhậm Kiệt nhận ra hoàn toàn cùng một người với hoàng đế, cũng rung động không kém. Bởi vì hắn không phát giác có gì khác thường, cho nên càng thêm ngạc nhiên, một cái dung hợp âm dương, lại còn tiêu hao lớn hơn cả Thái Cực Cảnh thăng cấp Pháp Thần Cảnh, hơn nữa giống như cái hố không đáy, không thấy cuối cùng.
"Được rồi, thế nào cũng phải có chút tiến triển mới được, đến đây đột phá thôi. Oành..."
Nhậm Kiệt cũng hoàn thành bước đầu tra xét, cảm nhận được hoàng đế giáo chủ kia chần chờ lo lắng, Nhậm Kiệt lập tức có hành động. Trước tiên đột phá Thái Cực Cảnh, hơn nữa biểu hiện ra khí thế còn hùng hồn hơn cả lão tổ Thái Cực Cảnh, lực lượng không ngừng tăng lên.
Cũng giống như khi hắn đột phá, sau khi đạt tới Thái Cực Cảnh, một đường từ Thái Cực Cảnh tầng thứ nhất không ngừng đột phá, vọt thẳng đến xung kích lão tổ Thái Cực Cảnh.
Hoàng đế giáo chủ, là xưng hô mà Nhậm Kiệt đặt sau khi tra xét ra, bởi vì nhất thời không phân biết rõ ràng là bên trong xảy ra chuyện gì. Là vị giáo chủ kia đoạt xá thân thể hoàng đế, hay là hoàng đế kia bỗng nhiên lên làm giáo chủ đại giáo vô thượng, nghĩ không ra, liền tùy tiện đặt một cái tên.
- Ừm, đột phá Thái Cực Cảnh?
- Cái gì, Thái Cực Cảnh tầng thứ hai...
- A! Tầng thứ ba...
- Không phải chứ, đã... đã là tầng thứ năm, thế này...
Nhậm Kiệt mô phỏng đột phá tiếp tục kéo dài thời gian, bởi vì đột phá thả ra khí thế làm Bàng Vân sợ tới mức mở mắt ra, sau đó cảm nhận được cảnh thăng cấp mà nàng chưa từng nghe thấy.
Nháy mắt, từ Âm Dương Cảnh Vương giả đạt tới Thái Cực Cảnh, một đường tăng lên, trực tiếp đột phá đến lão tổ Thái Cực Cảnh, đây là tiết tấu gì?
Quá dọa người đi chứ, dù có gạt người, cũng không cần giả như thế.
Nhưng mà, coi như mình biết người này vô cùng hùng mạnh, nhưng giờ nhìn đột phá như vậy vẫn cảm thấy cảm xúc tuôn trào, khó có thể khống chế tâm tình.
Nếu như tiểu đệ của mình thật được như thế, mình có chết cũng đáng.
Dù cho hoàng đế giáo chủ bên trong cũng tròn mắt, kiến thức của hắn không kém, nhưng chưa từng gặp chuyện thế này.
Chẳng lẽ đệ đệ của Bàng Vân quả thật... thật sự là thiên tài siêu cấp? Tiếp tục như vậy, chẳng lẽ hắn muốn trực tiếp vượt qua Thái Cực Cảnh, một hơi đột phá Pháp Thần Cảnh hay sao?
Không thể nào, cho dù có linh khí Sinh Mệnh, mấy vạn năm qua Đông Hoang Thần Giáo cũng chưa bao giờ xuất hiện chuyện như vậy, sao lại xuất hiện trên người kẻ này.
Lúc này, trong lòng hắn đã có nghi ngờ, mấu chốt là lúc này hắn đã lo lắng, bởi vì từ khi hắn dẫn đường linh khí Sinh Mệnh cho tên kia hấp thu đến giờ, hình như đã không ít, thật là quá khủng bố.
Không đúng, tuyệt đối không đúng. Dù bây giờ còn chưa ý thức được là chỗ nào không đúng, nhưng với kiến thức của mình, hắn đã phát giác có điều không đúng.
- Thụ Thần, giúp ta tra xét tình huống của hắn, bổn giáo chủ cảm thấy có gì đó không đúng?
Lực thần hồn vừa động, liên lạc tới Thần Thụ bên trên, nhờ hỗ trợ.
- Được!
Tiếng nói già nua vang lên trong đầu hắn, tiếp theo một đạo lực tiên hồn bắt đầu tra xét.
Thụ Thần mạnh mẽ hơn Pháp Thần Cảnh, nó đã siêu thoát cực hạn thế giới này, có nó hỗ trợ tra xét, khẳng định không thành vấn đề...
- Rất kỳ quái... Rất kỳ quái, ta cũng không tra xét rõ tình huống trong người hắn, thân thể hắn rất mạnh, lực lượng cũng biến hóa rất nhanh, tốc độ hấp thu cũng quá nhanh...
Nhưng hắn còn chưa nghĩ xong, Thụ Thần đã cho hắn đáp án chấn động.
- Ngài.. cũng không biết, sao... sao lại thế được.
Giáo chủ lần đầu tiên gặp chuyện như vậy, cắt hay là không, không cắt thì tốc độ hấp thu của hắn quá nhanh, thật là quỷ dị. Cắt, lỡ như là một thiên tài siêu cấp đốn ngộ...
- Nhưng có một điều khẳng định, lực lượng đó không phải thật dùng để ngưng tụ tăng lên lực lượng của hắn, ở tầng sâu hơn, có một loại lực lượng mạnh hơn, ngay cả ta cũng không thể tra xét, đang hấp thu linh khí Sinh Mệnh do ta ngưng tụ.
Thụ Thần không có nhiều cảm tình, nhưng khi tra xét xong, liền nói phát hiện này cho giáo chủ.
- Không hay, có cổ quái, cắt!
Lập tức ý thức được tình huống không đúng, lập tức muốn cắt đứt linh khí Sinh Mệnh nháy mắt đóng lại quần sáng bao phủ khu vực linh khí Sinh Mệnh.
"À, cuối cùng nhận ra không đúng, thật là quyết đoán, muốn trực tiếp cắt đứt, nào có dễ vậy."
Lúc này, Nhậm Kiệt đã hấp thu linh khí Sinh Mệnh khổng lồ, đang nghiên cứu kỹ càng không gian linh khí Sinh Mệnh bao phủ trăm dặm biến hóa, lúc này muốn cắt ngang, Nhậm Kiệt tự nhiên không cho.
Vù vù ầm ầm... Oành...
Hắn vừa cắt đứt, Nhậm Kiệt lập tức vận chuyển lực tiên hồn, linh khí Sinh Mệnh liền ồ ạt tuôn ra, trận pháp, phù văn cấm chế vừa đóng lại liền bị chấn nát, căn bản không cho khép lại, nháy mắt càng ồ ạt rút linh khí Sinh Mệnh dẫn vào trong người.
Ầm ầm! Nhậm Kiệt cảm giác được lực tiên hồn của mình đi vào tầng thứ cao hơn, vậy còn chưa tính, Nhậm Kiệt mơ hồ cảm giác được lực lượng, lực thần hồn của mình như muốn tăng lên cảnh giới tiên hồn. Thần hồn tăng lên tiên hồn, hiện tại chính là quy tắc phi thăng, còn gọi là thần kiếp.
Thần hồn trải qua kiếp nạn, thăng cấp tiên hồn, phi thăng Tiên giới, siêu thoát thế tục.
Nhậm Kiệt cũng cảm giác, trong lực thần hồn bổn mạng của mình như có ngọn lửa bùng lên, bên trong như muốn bùng cháy.
- Rốt cuộc ngươi là ai, khốn kiếp, dám đùa bỡn bổn giáo chủ, muốn chết. Oành... Ầm ầm...
Lúc này cắt đứt không được, ngược lại linh khí Sinh Mệnh phá vỡ phòng ngự trào ra ngoài, giáo chủ lập tức nổi giận, nháy mắt cảm thấy bỗng nhiên hiểu ra, bị đùa giỡn, thật là bị đùa giỡn.
Hắn đường đường là giáo chủ đại giáo vô thượng Đông Hoang Thần Giáo, lại bị người ta đùa bỡn như thế, quá... quá đáng ghét.
Lúc này, hắn có xung động muốn hủy diệt tất cả.
Ầm ầm! Dao động thần hồn cuồng bạo quét qua, ngưng tụ thành nắm đấm trên bầu trời, trực tiếp giáng xuống, to mấy chục trượng, muốn một đám cho toàn bộ thành phấn vụn.
Thần thông, chân chính thần thông vô thượng.
- A!
Ở bên cạnh, sắc mặt Bàng Vân trở nên khó coi, đến rồi, cuối cùng thời điểm này đã đến. Nhưng thời điểm này, lại đột nhiên đến rất chậm, tựa như sớm phải tới, nhưng trong lòng vẫn lo lắng không yên.
Bởi vì nàng biết, có lẽ nháy mắt tiếp theo, giáo chủ chỉ cần một ý niệm là nàng sẽ tan thành tro bụi.
- A! Phá cho ta, cái gì thần kiếp chó má, phá, phá. Oành, so lực thần hồn với ta, thần hồn lăng thiên. Oành....
Lúc này Nhậm Kiệt mượn Thánh nhân luận đạo đạt đến độ cao cực cao, nhưng thần hồn bản thân đang phải trải qua thần kiếp. Nhưng thần kiếp khủng khiếp nhất đối với Pháp Thần Cảnh, lại không có hiệu quả gì với Nhậm Kiệt, bởi vì hắn mượn cảnh giới Thánh nhân luận đạo đã vượt qua trình độ tiên hồn bình thường.
Dựa theo Ngưu Lão Nhị nói, lực tiên hồn của hắn lúc này đã đạt đến trình độ Kim Tiên, dưới cảnh giới này, thần kiếp cũng không có ảnh hưởng gì.
Bỗng nhiên thúc đẩy, trực tiếp phá tan thần kiếp, nháy mắt lực thần hồn đột phá, chân chính lột xác thành lực tiên hồn, thi triển Lăng Thiên Nhất Kích.
Nhưng mà Nhậm Kiệtkhông phải chống lại nắm đấm kia, bởi vì có phá nó thì cũng chẳng ích gì. Hắn phát sau đến trước, nắm đấm lên tới đỉnh đầu, hắn đã sử dụng Lăng Thiên Nhất Kích xông vào quầng sáng do Thần Thụ ngưng tụ.
Ầm!
Nhậm Kiệt trực tiếp xuyên thủng thân thể ngưng tụ từ lực thần hồn của hoàng đế giáo chủ, trong lòng Nhậm Kiệt có cả ngàn cả vạn câu hỏi muốn giải đáp, nhưng bây giờ hắn càng hiểu một chuyện, nơi này không phải chỗ ở lâu. Coi như mình lợi hại hơn nữa, cũng không thể chống nổi đông đảo tồn tại hùng mạnh trong tiểu thế giới này.
Hơn nữa hoàng đế giáo chủ vô cùng quỷ dị, đến giờ cũng không biết là thế nào, phải nắm giữ chủ động trước. Cho nên chủ động xông vào bên trong, xuyên thủng thân thể thần hồn của hoàng đế giáo chủ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...