A!
Hỏng rồi, quên mất chuyện này.
Trong lòng Thanh Dao trầm xuống, bởi vì mọi chuyện quá đột ngột, đẩy chuyện nhanh đến mức này, nàng căn bản không nghĩ nhiều. Lúc này Hải Tường Long đợi cho Nhậm Kiệt đi vào mới nói, nàng mới nhớ tới.
Đây là cấm địa của Hải Thần Giáo, quả thật không cho phép người ngoài đi vào, lần này... lần này rắc rối rồi.
Không chỉ Thanh Dao, ngay cả các đại lão Hải Thượng, Long Tử cũng nhíu mày. Vừa rồi Nhậm Kiệt dùng quy củ đè ép Hải Tường Long, hiện tại Hải Tường Long âm hiểm chờ người này vào cấm địa Hải Thần Điện mới đột nhiên bê ra quy củ, chuyện này quả thật rắc rối.
- Nhậm gia chủ có đại ơn với ta, cũng cứu mạng ta nhiều lần. Hơn nữa hiện tại thân thể ta cũng không thoải mái, chỉ có Nhậm gia chủ mới giúp được, ngài ấy vì ta mới theo vào đây. Hải Thanh Vân phản ứng rất nhanh, lập tức ôm hết chuyện vào mình.
- Hừ! Nghe vậy, Hải Tường Long hừ lạnh nói: - Ngươi cho rằng mình là ai, ngươi chỉ là có tư cách đi vào Thần Điện truyền thừa huyết mạch tiếp nhận rửa tội, ra sao còn chưa biết, ngươi có tư cách gì cho phép người khác đi vào. Nếu dựa theo ngươi nói, còn cần giáo quy để làm gì. Nếu quả thật là vậy, bổn tôn cũng không cho ngươi vào, những người khác đều là người có thân phận trong Hải Thần Giáo, đi vào cũng không đáng trách, về phần hắn...
Lúc này, Hải Tường Long khoái trá nhìn Nhậm Kiệt: - Một tên người ngoài không biết ở đâu, dám vào cấm địa Hải Thần Điện. Nếu như không giết, Hải Thần Giáo ta còn đâu uy nghiêm, quy củ chỗ nào?
- Hải Tường Long, hắn là... Lúc này, Thanh Dao muốn nói cho Hải Tường Long, Nhậm Kiệt là người Hải Thần Điện.
- Đừng nói hắn là người ngoài, ấn theo quy củ, trừ khi cấp trưởng lão trở lên, hoặc là được cho phép đặc thù, đệ tử vòng ngoài đi vào cấm địa cũng phải giết. Thanh Dao Điện chủ phải biết rõ quy củ này chứ, tộc các người trấn thủ Hải Thần Điện mấy vạn năm, sẽ không tự mình phá quy củ đó chứ. Nhưng không cho Thanh Dao nói hết lời, Hải Tường Long lại cắt ngang trước, ánh mắt nhìn Thanh Dao vô cùng đắc ý khiêu khích.
- Ngươi... Thanh Dao liền không biết nói thế nào nữa, thân là Điện chủ Hải Thần Điện, nhiều đời gia tộc trấn thủ ở đây, nàng tự nhiên hiểu quy củ này.
Lúc này trong lòng Thanh Dao cũng hối hận, lúc nãy sao lại quên mất ý này. Thật ra vì liên tiếp xảy ra nhiều chuyện, hơn nữa có Nhậm Kiệt, hiện tại ngay cả nàng cũng cảm thấy rất an toàn, cho nên không nghĩ nhiều.
Lại không ngờ, vào lúc này Hải Tường Long xoay người trở giáo, ánh mắt cuối cùng quét qua Hải Thượng, Long Tử, tỏ ý rõ ràng, không phải các người nói quy củ hay sao, bây giờ xem làm thế nào.
Hai người Hải Thượng cùng Long Tử tự nhiên sẽ không thật để ý người trẻ tuổi này, bọn họ không nói gì, như không nghe được Hải Tường Long. Nhưng trong lòng lại suy nghĩ, làm sao hóa giải cục diện này?
Bởi trong tình huống này, bọn họ cũng không nghĩ ra cách.
Phản bác lời của Hải Thanh Vân, cắt ngang Thanh Dao, cuối cùng ánh mắt sảng khoái đắc ý của Hải Tường Long nhìn vào Nhậm Kiệt. Tiểu tử, không phải vừa rồi ngươi lớn lối lắm sao, lần này xem ngươi thế nào.
Bê ra quy củ, ngay cả Hải Thượng, Long Tử không ra tay thi hành, nhưng sẽ không can thiệp, mình giết tên khó chơi này đã, còn lại thì dễ đối phó hơn.
Nhìn ánh mắt của Hải Tường Long, Nhậm Kiệt bỗng cười, cười không quan tâm.
- Còn cười được, bổn tôn thật muốn xem thử ngươi còn cười được bao lâu. Hải Tường Long phát hiện đến lúc này tên kia còn cười được, trong lòng càng thêm giận, hừ lạnh bước lên chuẩn bị ra tay.
- Đứng lại... Thanh Dao sẽ không lùi bước, đến lúc này, mặc kệ thế nào nàng cũng sẽ kiên trì tới cùng, chống đỡ cho Nhậm Kiệt, không thể để Nhậm Kiệt xảy ra chuyện.
- Điện chủ đừng vội, không có gì lớn lắm, chuyện nhỏ mà thôi... Nhậm Kiệt cười khoát tay, bảo Thanh Dao đừng nóng.
Không vội, không nóng vội sao được, bây giờ còn không vội, chẳng lẽ lúc này ngươi còn cách khác?
Thanh Dao thầm cười khổ, hiện tại Nhậm Kiệt lại đi khuyên can nàng, nàng có thể không nóng vội được sao?
- Quả thật không có gì lớn lắm, rơi đầu chỉ như đập bể cái chén thôi. Nghe Nhậm Kiệt nói như thế, Hải Tường Long lại lạnh giọng, nhưng hai tay giơ lên chuẩn bị ra tay.
- Hai vị, đừng đứng xem nữa, trên đời không có cơm trưa miễn phí, muốn có chỗ tốt cũng nên bỏ chút sức đi chứ. Ngay lúc này, lực thần hồn của Nhậm Kiệt đã liên lạc Hải Thượng và Long Tử.
- Ha ha... Nhóc con, không biết ngươi là ai, nhưng nghe con trai Thanh Dao nói ngươi cũng là gia chủ một nhà, nói lại ngươi đã làm rất tốt, nhưng bây giờ muốn chúng ta giúp ngươi, chỉ sợ ngươi nghĩ nhiều. Vừa rồi là bởi ngươi nói ra quy củ, dù sao Hải Thanh Vân cũng là huyết mạch hoàng tộc Hải Thần Điện, giúp hắn còn có chỗ tốt đối với chúng ta. Hiện tại muốn chúng ta giúp ngươi, còn là làm trái giáo quy, ngươi cho rằng có khả năng hay sao? Long Tử nghe Nhậm Kiệt nói, dù là thông qua lực thần hồn, hắn cũng không nhịn được cười to.
- Ta cũng thật thích nhóc con như ngươi, thú vị, có thể mắng tên phản đồ Hải Tường Long đến như thế, sảng khoái. Nhưng khoái thì khoái, nhưng quy củ Thần Điện truyền thừa huyết mạch là vậy, ngươi bảo ta làm sao giúp ngươi. Chẳng lẽ vì một người không liên quan, liền làm trái quy củ. Nói như vậy, trước tiên đã có nhược điểm ơi vào tay đối phương, ngươi không nghĩ tới điểm này sao. Hải Thượng nói càng trực tiếp, bọn họ đều là một đám người đứng ở đỉnh cao giới tu luyện.
Bọn họ nắm giữ lực lượng, mỗi một cái đều hùng mạnh hơn cả tông môn vạn năm, đều có dã tâm thống nhất thế lực khác, khôi phục đại giáo vô thượng Hải Thần Giáo, bọn họ đều không phải hạng lương thiện gì.
- Nói đừng có dứt khoát như thế, đầu tiên bổn gia chủ là tử địch với Hải Vô Thường, bởi vì bổn gia chủ từng giếtm Pháp Thần Cảnh Thiên Hải Tông, hơn nữa diệt cả con trai cùng Thiên Hải Đế Quốc do hắn nắm giữ. Đương nhiên, muốn nói chuyện với người như các ngươi, đầu tiên phải biểu lộ bản thân có đủ thực lực. Đầu tiên, bổn gia chủ muốn nói là, bản thân ta có đủ bản lĩnh chạy trốn giữ mạng, nhưng với ân oán giữa bổn gia chủ cùng Hải Vô Thường, cho dù ta trốn, hắn biết các ngươi từng ủng hộ bổn gia chủ, hắn cũng sẽ tuyệt đối không bỏ qua cho các ngươi.
- Hơn nữa không có bổn gia chủ, Hải Thanh Vân có thể hoàn thành được truyền thừa huyết mạch hay không thì khó nói. Nhưng có bổn gia chủ, Hải Thanh Vân lại có thể thuận lợi hoàn thành, bổn gia chủ còn có thể giúp các người lôi kéo người Hải Thần Điện, cộng thêm thế lực của bổn gia chủ, đến lúc đó có thể thoải mái nắm giữ cục diện. Nếu như Hải Thanh Vân không lấy được truyền thừa huyết mạch Hải Thần, coi như các ngươi đoàn kết lại, cuối cùng cũng chỉ bị tiêu diệt từ từ. Đừng nói không tin, nếu Hải Vô Thường không có bản lĩnh đó, hắn sẽ không làm được chuyện mà mấy ngàn năm qua các ngươi không làm được.
- Nhóc con, ngươi đang uy hiếp chúng ta? Long Tử sửng sốt.
Hải Thượng cũng hừ lạnh, cũng khó chịu, bọn họ là tồn tại thế nào, Nhậm Kiệt lại công khai uy hiếp bọn họ.
- Đúng thế, chính là uy hiếp. Càng làm bọn họ không tưởng được là tiếp theo, Nhậm Kiệt sảng khoái chấp nhận: - Bổn gia chủ không chỉ uy hiếp các ngươi, còn muốn nói cho các ngươi biết, hiện tại các ngươi đã lên thuyền giặc, muốn xuống cũng không được. Bổn gia chủ có cách giúp Hải Thanh Vân làm chút chuyện, không có bổn gia chủ, hắn không làm được truyền thừa huyết mạch, các ngươi bị Hải Vô Thường chơi chết thế nào cũng không biết. Đừng tưởng mình là kiêu hùng bá chủ một phương, thật lợi hại như thế, các ngươi đã không bị chơi thành thế này.
Đạt tới cảnh giới gần như mạnh nhất trong người tu luyện, nắm giữ lực lượng vượt qua tông môn ngàn năm vạn năm, nhân vật như thế nhất định là kiêu hùng bá chủ.
Nhưng mà Nhậm Kiệt cố ý nói thế, đương nhiên, chính vì bọn họ là hạng người như thế, nên Nhậm Kiệt mới dùng phương thức này.
- Bổn gia chủ không giống các ngươi, bổn gia chủ từng đấu với Hải Vô Thường, ở trong di tích Vô Song suýt nữa giết hắn, hiện bổn gia chủ liên hợp các thế lực Hải Thần Điện, có vốn đàm phán hợp tác, bằng không các ngươi cho rằng bổn gia chủ thật sẽ nâng đỡ Hải Thanh Vân lên làm giáo chủ bù nhìn cho các ngươi? Muốn hợp tác thì tỏ thái độ, ít nhất chống đỡ cho đến khi kết thúc truyền thừa huyết mạch, những chuyện khác để sau nói. Không muốn hợp tác thì cứ vậy là xong, cùng lắm vỗ tay giải tán, bổn gia chủ dẫn Hải Thanh Vân rời đi, tàn cuộc còn lại cho các ngươi tự chơi. Nhậm Kiệt nói ra liền có một loại khí thế, khiến người ta tin rằng hắn tuyệt đối có thể làm như vậy.
Hai vị đại nhân Hải Thượng, Long Tử tự phong Hải Thần hùng bá một phương, đều bị Nhậm Kiệt nói làm cho im lặng.
Bởi vì bọn họ đều rõ ràng, nếu Hải Vô Thường thật chiếm danh phận đại nghĩa, hơn nữa hắn xuất quan có lực lượng nhất định, tuyệt đối sẽ từng bước tan rã lực lượng của bọn họ, điểm này không cần nghi ngờ.
Thậm chí muốn tái lập giáo, sẽ phải chinh chiến rất nhiều, đến lúc đó nếu như không thể khống chế cục diện, bị phái đi chinh chiến, hoặc là bị lợi dụng, hoặc là...
Bọn họ tự nhiên đã sớm cân nhắc những chuyện này vô số lần, tóm lại là làm không theo mình. Mà có tiên chỉ giáng xuống, các đại giáo vô thượng khác ủng hộ, bọn họ cũng không dám chống lại trực diện. Vừa rồi sở dĩ mau ủng hộ Hải Thanh Vân như thế, cũng vì bọn họ hiểu được một chuyện, nếu như Hải Thanh Vân cũng có huyết mạch Hải Thần, thế thì sẽ khác. Bọn họ cũng đều động ý muốn nâng đỡ Hải Thanh Vân lên làm giáo chủ bù nhìn, nhưng bây giờ Nhậm Kiệt trực tiếp vạch trần ra.
Nói chuyện qua lực thần hồn, chỉ chớp mắt là Nhậm Kiệt nói rất nhiều, lúc này Hải Tường Long đã bước tới muốn ra tay.
Rầm! Do dự một chút, Hải Thượng cùng Long Tử liếc nhìn nhau, cuối cùng đồng thời bước ra, tạo thế ba chân, ngăn cản Hải Tường Long sắp tiến lên.
- Các ngươi muốn làm gì? Hải Tường Long cả kinh, không biết xảy ra chuyện gì. Theo hắn nghĩ, dưới tình huống này, hai người đều sẽ tự giữ mình, sao lại đột nhiên đứng lên ra mặt cho người không quen?
- Khụ! Long Tử ngây người, hắn thật chưa nghĩ ra cớ gì, ho khan một tiếng liền nghĩ ra một cớ: - Đây là Thần Điện truyền thừa huyết mạch, sao lại chém giết trong này?
- Không sai, lập tức sẽ phải tiến hành truyền thừa huyết mạch Hải Thần, trong này có mấy chục Pháp Thần Cảnh, chẳng lẽ ngươi còn sợ hắn chạy hay sao... Nói tới đây, ánh mắt Hải Thượng liếc qua Nhậm Kiệt.
Nhậm Kiệt tự nhiên hiểu ý của Hải Thượng, vừa rồi Nhậm Kiệt nói có cách tự vệ bỏ chạy, nhưng Hải Thượng nói rất rõ, tiểu tử ngươi khoác lác quá cỡ đi chứ, trong này có đến hơn 30 người Pháp Thần Cảnh, ngươi chạy đi đâu?
Nhậm Kiệt không quan tâm nhún vai, dù sao cuối cùng bọn họ đã ra mặt, vậy là đủ rồi.
- Các ngươi... Hải Tường Long vừa nghe lập tức không lời chống đỡ, hai người này có chuyện gì, sao lại nói chuyện giúp tên kia, thật là không bình thường. Nhưng cố tình bọn họ nói có lý, h thực tế bọn họ không trực tiếp phản đối bắt người, chỉ nói là sợ ảnh hưởng truyền thừa huyết mạch Hải Thần, tức là không được ra tay trong này, lấy cớ không tệ. Mấu chốt là vừa có cớ, hai người cũng đủ mạnh, làm cho Hải Tường Long buộc phải cân nhắc lại.
Nhậm Kiệt không để ý tới Hải Tường Long, cũng như Hải Thượng và Long Tử nghĩ thế nào, đối với hắn thế này là đủ rồi.
- Thanh Vân, đừng ngây người, mau tiến hành đi. Nhậm Kiệt gọi Hải Thanh Vân.
- A... À! Được! Hải Thanh Vân thế mới phản ứng lại, nhưng hắn không có trải qua chuyện này, nhìn sang mẹ mình.
Thanh Dao còn bận tâm nhìn Nhậm Kiệt, nhưng liền thấy Nhậm Kiệt nắm chắc cười nhạt gật đầu với nàng. Ngẫm lại những chuyện trước kia, Thanh Dao đột nhiên hiểu được, Vân Phượng Nhi nói chuyện với nàng có nói một câu, bảo nàng chỉ cần nghe theo, hoàn toàn tin theo Nhậm Kiệt là được.
Trải qua nhiều chuyện, dù thời gian không lâu, nhưng lên xuống mấy lần, Thanh Dao như đã hiểu được ý của lời này.
- Thanh Vân, con vận chuyển công pháp, thúc đẩy huyết mạch từ từ đi vào bên trong. Chú ý, nếu quả thật không đi nổi thì đừng động đậy, càng đi vào trung tâm, nói lên huyết mạch của con càng tinh khiết. Hơn nữa sẽ được kích hoạt tẩy rửa rất mạnh, làm cho huyết mạch của con càng thêm mạnh mẽ tinh khiết hơn, giúp con rèn luyện thân thể tăng lên lực lượng. Đương nhiên, những cái này đều là ngoại lực hỗ trợ, chủ yếu là phải dựa vào chính con. Bởi vì trong này là Thánh tuyền chủ yếu kiểm tra có huyết mạch Hải Thần hay không. Thanh Dao liền vội nói cho Hải Thanh Vân phải làm thế nào.
Trước kia khi Hải Thần Giáo toàn thịnh, cách vài năm sẽ tiến hành kiểm tra người đến tuổi nhất định, khi đó còn có nghi thức long trọng, nhưng bây giờ tự nhiên đơn giản không còn nữa. Còn chân chính đi vào trong này, kiểm tra lại rất đơn giản, nhưng vì vạn năm gần đây, đã không còn xuất hiện huyết mạch Hải Thần, cho nên chỗ này cũng thành bày biện.
Nghe xong, Hải Thanh Vân liền không chần chờ, trực tiếp bước vào bên trong.
Đến lúc này, Hải Tường Long có muốn ra tay cũng không được, chỉ có thể oán hận trừng Nhậm Kiệt, dẫn người đứng sang một bên, nhìn Hải Thanh Vân. Trong lòng hắn cũng bồn chồn, không biết Hải Thanh Vân chân chính đi vào sẽ như thế nào.
Oong... Ngay lúc này, Hải Thanh Vân mới vào vòng ngoài nguồn suối, trên người tỏa ra vầng sáng màu máu, tiếp theo mọi người đều cảm giác được Thần Điện truyền thừa huyết mạch rung chuyển, nước suối vốn đang chảy tự nhiên bỗng tuôn trào ra linh khí màu lam, lập tức trút lên người Hải Thanh Vân, toàn bộ nguồn suối như liền sống lại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...