Tà Thiếu Dược Vương

- A... Chặn... Chìm mất rồi! Giết chết hắn...

- Thế nào còn chưa có chết! Giết... Giết hắn!

- Giết hắn cứu ta ra ngoài! Phụ thân ta là Hải Vương Hải Vô Thường, giáo chủ Hải Thần Giáo...

Hải Lượng vừa rồi kinh sợ dường như mất đi hồn phách, đột nhiên phát hiện Nhậm Kiệt chiến đấu với người bất ngờ chạy tới, hơn nữa lại thấy người này dường như áp chế Nhậm Kiệt, ít nhất hắn thấy dưới thần thông kinh khủng kia, dường như Nhậm Kiệt bị chìm vào sóng biển vô tận, Hải Lượng lập tức mắt sáng lên, giống như người rơi xuống nước vớ được tấm ván cứu mạng.

Một lòng khẩn trương gào thét, hắn không nhận ra Hải Lân, nhưng lại biết đây là người đến từ Thiên Hải Tông, đương nhiên khẩn trương không còn biết gì nữa, dù sao hắn lại thấy được hy vọng.

Mặc Sanh thì khác với Hải Lượng, thời điểm này Mặc Sanh lại bắt đầu bất an một cách khó hiểu, hắn còn có thể suy nghĩ một vài vấn đề: Nhậm Kiệt này vừa rồi lại phát hiện tổ sư gia len lén đến gần, nhưng hắn cũng không có giết chết mình cùng Hải Lượng, chỉ là đánh cho một trận để phát tiết sau đó liền dùng pháp lực giam lại.

Hơn nữa hắn còn vận dụng Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ này, không sợ bại lộ thân phận, chẳng lẽ hắn có nắm chắc chiến thắng tổ sư gia?

Nhưng lập tức Mặc Sanh tự mình cũng cảm giác không có khả năng! Cho dù hắn lợi hại mấy đi nữa, cũng không có khả năng có nắm chắc đối phó với tổ sư gia là tồn tại Pháp Thần Cảnh chí cao vô thượng thứ thiệt này!

Nhưng nghĩ đến hành động của Nhậm Kiệt, hắn liền bất an, hơn nữa thời điểm này tầm nhìn của hắn còn cao hơn Hải Lượng rất nhiều, tuy rằng Nhậm Kiệt nhìn bề ngoài giống như bị tổ sư gia đánh áp đảo, nhưng tổ sư gia cũng không dám ngay mặt giao phong với hắn, có thể thấy được sự uy mãnh của hắn.

Nhưng điều này cũng quá khó tin đi! Cho dù hắn đột phá lão tổ Thái Cực Cảnh, làm sao lại hung mãnh đến trình độ như thế?!.

Vẻn vẹn chỉ dựa vào thân thể, hắn cũng dám đối kháng với tổ sư gia Hải Lân đã đạt tới Pháp Thần Cảnh mấy trăm năm, bản thân điều này cũng đã vượt quá tưởng tượng rồi!

Bất an, trong lòng cực kỳ bất an, Mặc Sanh đã khiếp sợ chưa từng có, thời khắc này lại càng thêm sợ hãi.

Mà lúc này Hải Lân đang chiến đấu với Nhậm Kiệt cũng tiêu tan lòng khinh thị! Tuy rằng Thiên Hải Tông luôn được xem là tông môn vạn năm, nhưng người của Thiên Hải Tông trước nay vẫn không cho là như vậy, bọn họ lúc bình thường vốn luôn xem thường những tông môn vạn năm khác, giống như một số quý tộc sa sút, vẫn luôn nhìn tiểu quý tộc hiện nay không thể hơn mình. Ở trong mắt Thiên Hải Tông, cũng chỉ có đại giáo vô thượng mới được họ coi trọng. Mà trên thực tế, nội tình của họ cũng đích xác vượt qua tông môn vạn năm bình thường.


Nếu không nếu là Pháp Thần Cảnh của tông môn vạn năm bình thường dưới tình huống vừa rồi đó, bị Nhậm Kiệt đột nhiên tập kích, rất có thể đã bị thương nặng, nhưng Hải Lân thì phản ứng coi như kịp thời, tuy vậy trong lòng lão cũng vô cùng chấn động: Dù sao Nhậm Kiệt chỉ là Thái Cực Cảnh, hơn nữa còn trẻ tuổi như vậy, còn không phải là đệ tử đích truyền của những đại giáo vô thượng nào, mà lại có lực lượng kinh khủng như vậy, điều này quả thực quá khó tin!

Cường độ thân thể hắn khẳng định đã đạt tới Pháp Thần Cảnh, chẳng lẽ hắn là thần thú chuyển thế, nếu không làm sao có thể trước đột phá thân thể đến Pháp Thần Cảnh chứ?

Hơn nữa cường độ thân thể này dường như còn mạnh hơn một chút so với mình, thật là quá biến thái mà! Rốt cuộc hắn là tu luyện thế nào, chẳng lẽ hắn đã uống vào Tiên Đan Luyện Thể đặc thù gì chăng?

Trong lòng Hải Lân tràn đầy vô số nghi ngờ, vô cùng kinh ngạc với lực lượng cường đại của Nhậm Kiệt biểu hiện ra, nhưng ở trong chiến đấu lão cũng không có bị ảnh hưởng quá lớn, các loại pháp thuật thần thông thay đổi liên tục, uy thế không ngừng tăng cường.

Nhậm Kiệt dù sao chỉ là thân thể đạt tới Pháp Thần Cảnh, phương diện pháp lực mặc dù so với lão tổ ngàn tuổi bình thường hùng hậu hơn một ít, so với Hải Lân cũng yếu hơn không ít... trong công kích của pháp thuật thần thông, hắn giống như chiếc thuyền nhỏ nhào lộn trong sóng biển cuồn cuộn. Thế nhưng chiếc thuyền nhỏ này dường như lại không bị phá hủy, luôn có thể đâm xuyên qua sóng to gió lớn kinh khủng kia, đón gió đạp sóng bay ra.

- Phá cho bổn gia chủ! "Ầm... Ầm... Bùng... Bùng..." Nhậm Kiệt một lần nữa phá mở một đạo pháp thuật kinh khủng của Hải Lân, thoạt nhìn hữu kinh vô hiểm, nhưng Nhậm Kiệt tự mình lại biết rõ: nếu chỉ bằng vào cường độ thân thể nghênh chiến thì áp lực quá lớn; nếu không nhờ tốc độ của mình nhanh hơn lão một chút, có thể tránh thoát phần lớn công kích chính diện, thì e là đã sớm chết rồi. Dù vậy, thân thể ở dưới loại công kích trình độ này, cũng đều là tùy thời đang khiêu chiến với cực hạn nhất của mình, áp lực này làm cho thân thể Nhậm Kiệt có cảm giác như tùy thời sẽ vỡ nát.

Đây cũng chính là Nhậm Kiệt tu luyện Ngọc Hoàng Quyết, thân thể lúc tu luyện luôn thừa nhận áp lực kinh khủng nhất, lực đánh sâu vào cực hạn nhất, nếu không chỉ dựa vào cường độ thân thể đối mặt với Pháp Thần Cảnh thứ thiệt như Hải Lân, mà còn vượt qua cùng cấp này, thì khẳng định khó có thể duy trì đến bây giờ.

"Vèo..." Đột nhiên, vốn Nhậm Kiệt một mực không ngừng vọt tới trước, muốn gần gũi Hải Lân công kích, lại luôn bị đối phương với pháp thuật thần thông cản lại... đột nhiên thân hình Nhậm Kiệt nhoáng một cái lui về phía sau, trong nháy mắt chớp động mấy cái, đã đứng ở ngoài trăm dặm, lần nữa kéo ra một khoảng cách cùng Hải Lân, giống như trạng thái lúc ban đầu còn chưa có động thủ.

- Thử dò xét đã xong, muốn động thủ thật đúng không? Thấy Nhậm Kiệt đột nhiên lui trở lại, giống như không có chuyện gì xảy ra, Hải Lân cũng không có lập tức đuổi đánh, trong nháy mắt khống chế tự nhiên, trong nháy mắt thu lại pháp thuật thần thông cuồn cuộn kinh khủng, trong mắt lão hiện đầy vẻ tự tin, như là sớm đã dự liệu nhìn Nhậm Kiệt nói.

- A... Giờ khắc này, Hải Lượng, Mặc Sanh bị Nhậm Kiệt dùng pháp lực giam lại vừa nghe nói, lại đều mắt to trừng mắt nhỏ: thử dò xét... thực sự động thủ?

"Trời ơi! Vừa rồi kia chẳng lẽ chỉ là thử dò xét sao?"

- Có cần thiết thử dò xét ngươi sao, bổn gia chủ chẳng qua là làm nóng người mà thôi! Mà trọng yếu là bổn gia chủ đã nói: muốn cho hai tên này còn đau khổ hơn cái chết, hiện tại đã cho bọn chúng thấy ngươi đã tới đây, còn thấy được bộ dáng làm bộ làm tịch của ngươi, cảm giác ngươi dường như có chút thực lực, thật sự có thể cứu bọn họ, tạo cho bọn họ hy vọng, sau đó sẽ đánh tan! Có như vậy mới đã ghiền. Thử dò xét ngươi ư? Nói thật, không có cần thiết chuyện đó! Nhậm Kiệt nghe nói vậy, dang tay lắc đầu nói.


Trên thực tế Nhậm Kiệt thật sự không cần thử dò xét, ở thế giới Cổ Thần, lực lượng của Cổ Ma kia khẳng định đã vượt qua tưởng tượng, đối mặt với tồn tại như thế Nhậm Kiệt cũng dám liều mạng, Nhậm Kiệt còn sợ hãi người nào.

Chẳng qua là Nhậm Kiệt muốn nhìn thử xem chiến đấu cực hạn của thân thể bản thân mình, thuận tiện cũng đúng như hắn nói, là để cho Hải Lượng cùng Mặc Sanh dấy lên hy vọng sau đó lại đánh tan.

Bất quá Nhậm Kiệt nói lời này nghe vào trong tai Hải Lân, lại làm cho lão không khỏi khẽ nhíu mày: quá lớn lối, quá kiêu ngạo!

- Hừ! Hải Lân hừ lạnh một tiếng, nhìn thoáng qua cây chủ kỳ Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ bên cạnh Nhậm Kiệt kia, hai tay vừa động liền lấy ra một đôi pháp bảo tản ra long khí, phát ra khí thế cường đại. Đây là một đôi Phân Thủy Thứ, nhưng bên trên lại dường như có Chân Long uốn quanh, đây là Long Lân Phân Thủy Thứ, pháp bảo bản mạng của Hải Lân, là Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm.

Mặc dù chỉ là Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm, nhưng Long Lân Phân Thủy Thứ này không kém bao nhiêu so với Lăng Thiên Bảo Khí tuyệt phẩm, cho nên mặc dù Hải Lân phát hiện Nhậm Kiệt có Lăng Thiên Bảo Khí tuyệt phẩm cũng có lòng tin tuyệt đối.

Năm đó trước khi Hải Lân ra đời, phụ thân của lão bất ngờ chiếm được vài miếng vảy rồng của Giao long Pháp Thần Cảnh phi thăng, vảy rồng này lây dính long khí của Giao long phi thăng, đã đến gần vảy của Thần long, tên của Hải Lân cũng vì đó mà đặt ra. Sau này tộc nhân của lão trợ giúp lão luyện hóa cái này thành Phân Thủy Thứ, Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm, sau đó chính lão đặt tên là Long Lân Phân Thủy Thứ.

Lúc này Hải Lân cầm trong tay một đôi Long Lân Phân Thủy Thứ, nhìn Nhậm Kiệt:

- Ngươi lớn lối không phải bởi vì có một kiện Lăng Thiên Bảo Khí tuyệt phẩm mà tu luyện giả khó có thể chống cự sao? Lăng Thiên Bảo Khí tuyệt phẩm này phối hợp với trận pháp uy lực sẽ rất cường đại, nhưng tính toán này của ngươi sẽ rất nhanh tan vỡ, bởi vì vật này của ngươi ở trước mặt bản tôn căn bản không đủ nhìn. Thiên Hải Tông ta chính là nền tảng của Hải Thần Giáo, dù phân tách ra hơn 8000 năm nhưng vẫn là đại giáo vô thượng, chút tính toán nhỏ nhặt của ngươi này, còn muốn lớn lối ở trước mặt bản tôn, đúng là trẻ nhỏ vô tri!

Nhậm Kiệt lớn lối, cũng hoàn toàn làm cho Hải Lân nổi giận, thân phận của lão tôn quý bực nào, trước kia từng ra ngoài mấy lần, cho dù lão tổ của tông môn ngàn năm biết lão đến đây đều không dám nhìn thẳng, như đối với vị Thần chí cao vô thượng... Mà giờ này tiểu tử này lại ở trước mặt mình kêu gào, lớn lối như vậy.

Ở trong mắt Hải Lân xem ra, lực lượng cực hạn của hắn chỉ vừa mới đạt tới Thái Cực Cảnh căn bản không xốc dậy nổi gợn sóng; còn cường độ thân thể của hắn đích xác kinh người, nhưng có thể làm được gì chứ? Chỉ cần mình giữ một khoảng cách không để hắn tới gần người ẩu đả là được! Không phải hắn duy nhất chỉ là dựa vào Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ này thôi sao?

Dĩ nhiên, thân là Pháp Thần Cảnh, Hải Lân cũng không muốn lật thuyền trên dòng sông nhỏ, cho nên mới lấy ra Long Lân Phân Thủy Thứ.


- Đáp sai rồi! Trấn Thiên Ấn! "Ầm..." Nhậm Kiệt cười nói, ngay sau đó thân hình cất bước liền xuất hiện ở trên đỉnh đầu Hải Lân, hai tay trong phút chốc hoàn thành ấn pháp Trấn Thiên Ấn, Trấn Thiên Ấn chấn xuống, trực tiếp bao phủ Hải Lân.

Thời khắc này Nhậm Kiệt thi triển Trấn Thiên Ấn, đã hoàn toàn có thể tạo thành một quả ngọc tỉ vô cùng to lớn, có chín con rồng vây quanh. Đó là một quả ngọc tỉ có văn tự thời đại thượng cổ sáng lấp lánh, có chín con rồng vây quanh, uy thế bao phủ thậm chí làm cho không gian chung quanh đều ngưng đọng lại vỡ vụn.

Tuyệt đối trấn áp thiên địa, trấn áp vạn vật, trấn áp hết thảy! Thiên địa đều có thể bị trấn áp, chính là Trấn Thiên Ấn...

Lần này Trấn Thiên Ấn ấn đè xuống, hết thảy bị nó bao phủ đều trở nên vô cùng nhỏ bé, giống như con kiến ở dưới ngọc tỉ to lớn, dường như sắp bị hủy diệt trong nháy mắt.

Nhậm Kiệt thực chiến trước đó vốn không có pháp thuật thần thông, hoàn toàn là dùng lực lượng thân thể cơ bản nhất, nên Hải Lân cũng biết Nhậm Kiệt không có ra hết toàn lực, nhưng hắn thấy dù cho Nhậm Kiệt có sử dụng pháp bảo cũng không có gì, hoàn toàn không có khả năng đối kháng với mình.

Nhưng đối với Nhậm Kiệt, vừa rồi chẳng qua là vui đùa một chút, thử dò xét mà thôi, thật sự chưa nói tới.

- Đây... đây là thần thông gì... Hả... Nhậm Kiệt bất ngờ ra tay, mà lại không dùng tới Lăng Thiên Bảo Khí tuyệt phẩm Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ của hắn kia, ngược lại thi triển thần thông, vốn ý niệm đầu tiên hiện ra trong lòng Hải Lân chính là: "Người này điên rồi sao? Lực lượng của Thái Cực Cảnh lại thi triển thần thông thì ăn thua gì chứ? Vừa rồi hắn nhờ có cường độ thân thể biến thái kinh khủng kia, mới có thể giằng co một chút với mình; còn bằng vào bản chất cùng cường độ pháp lực Thái Cực Cảnh, làm sao có thể tạo thành bất cứ uy hiếp gì với mình chứ..."

Ý niệm này của lão còn không có nghĩ xong, Nhậm Kiệt đã hình thành Trấn Thiên Ấn, ngưng tụ thành một quả ngọc tỉ to lớn, là ngọc tỉ thượng cổ, lập tức khiến trái tim Hải Lân đập nhanh, bởi vì trong chớp nhoáng này lão cảm nhận được không thích hợp, có cảm giác vô cùng nguy hiểm, một loại sinh mạng bị uy hiếp!

"Trời ơi! Hắn mới là Thái Cực Cảnh sao? Pháp lực của hắn đều cường đại hơn rất nhiều so với lão tổ Thái Cực Cảnh, hơn nữa hắn ngưng tụ một chiêu này cũng quá kinh khủng đi, cho dù là Pháp Thần Cảnh tầng thứ nhất, tầng thứ hai bình thường, cũng chưa chắc có thể phát ra lực lượng khủng bố như thế!"

Trấn Thiên Ấn của Nhậm Kiệt lúc này bằng vào cảnh giới, thần thông của Nhậm Kiệt hiện nay, đối với lĩnh ngộ về Ngọc Hoàng Ấn, tạo thành Trấn Thiên Ấn có thể phóng đại uy thế gấp mười lần lực lượng bản thân của hắn, đương nhiên uy thế kinh khủng tới cực điểm.

- Thủy Long Thứ! "Bùng Bùng..." Trong lòng Hải Lân vô cùng chấn động kinh sợ, nhưng cũng không dám chậm trễ chút nào, trong nháy mắt Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm Long Lân Phân Thủy Thứ trong tay phát huy uy lực cực hạn, ngưng tụ thành hai con Thủy Long đánh lên, còn Long Lân Phân Thủy Thứ ở trong tay Hải Lân nở rộ ra tầng tầng tia sáng, bạo phát ra uy thế mạnh nhất đánh về phía Trấn Thiên Ấn đã tạo thành ngọc tỉ thượng cổ đang đè ép xuống kia.

"Ầm..." Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm Long Lân Phân Thủy Thứ bạo phát ra lực lượng, căn bản khó có thể hoàn toàn ảnh hưởng tới công kích ngàn vạn lần của Trấn Thiên Ấn, cuối cùng vẫn va chạm ngay mặt. Trong tiếng nổ ầm ầm dao động lực lượng cường đại bắn ra chung quanh, nếu không có Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, mặc dù bọn họ ở cao trên không trung, chỉ sợ chung quanh mấy trăm dặm đều sẽ tan chảy thành tro bụi.

Trong tiếng ầm ầm nổ vang, Nhậm Kiệt bị đánh bay ra ngoài, phun ra một búng máu, hai tay bị chấn động không ngừng run rẩy, thân hình bị lực phản chấn đẩy bật lui về phía sau. Cũng may mà Nhậm Kiệt khống chế thần hồn lực, ngay sau đó chủ kỳ Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ đột nhiên xuất hiện ở phía sau Nhậm Kiệt, giữ lại ổn định thân hình của hắn.

Hải Lân so với Nhậm Kiệt còn thảm hại hơn, ngay lúc va chạm cùng Trấn Thiên Ấn bị ảnh hưởng long khí tạo thành bên trên đó, vảy rồng trên Long Lân Phân Thủy Thứ trong tay lão đều ảm đạm mất sáng rất nhiều, rồi lại giảm xuống một chút phẩm chất. Mà hai tay lão nắm Long Lân Phân Thủy Thứ thì nổ ra thành từng vết máu, sâu tới xương; trên xương cánh tay, trên thân thể không ngừng truyền đến mấy chục chỗ tiếng xương vỡ vụn, máu cũng phun ra kèm theo nội tạng.


Va chạm nhau cứng đối cứng, trong va chạm lão hoàn toàn bị thương nặng.

- A... "Phốc..."

- Ngươi ngươi... Không thể nào... "Phốc" Hải Lân hai tay run rẩy cố sức nắm lấy Long Lân Phân Thủy Thứ bị hao tổn, ánh mắt không dám tin nhìn Nhậm Kiệt: đây là cái ấn pháp gì mà kinh khủng thế? Làm sao hắn có thể chống đỡ ấn pháp bạo phát kinh khủng như vậy? Đây cơ hồ tương đương với một kích toàn lực của Pháp Thần Cảnh tầng thứ tư, tại sao có thể như vậy, hắn chỉ là Thái Cực Cảnh mà!

"Phù..." Lúc này, thân hình Nhậm Kiệt nhanh chóng ổn định, hộc ra một hơi thật dài đầy mùi máu, mắt nhìn chằm chằm vào Hải Lân hai tay không ngừng biến hóa, lần nữa ngưng tụ Trấn Thiên Ấn nói: - Hiện tại tin lời bổn gia chủ nói rồi chứ, thử dò xét ngươi ư? Đúng là không cần thiết, vừa rồi là vui đùa một chút, bây giờ là nghiêm túc, Trấn Thiên Ấn!

- Không xong! Cách Không Phân Thủy, Thủy Long Phá Không! Thấy Nhậm Kiệt nói xong liền ngưng tụ ấn pháp đánh xuống, hành văn liền mạch lưu loát, Trấn Thiên Ấn kia đã lại lần nữa đánh xuống. Hải Lân vừa mới bị thương nghiêm trọng, sợ tới mức không dám lại lần nữa ngay mặt nghênh địch, bỏ chạy! Giờ khắc này, lão thúc giục Long Lân Phân Thủy Thứ trong tay, mượn lực lượng này định xé hư không chạy đi.

"Ầm... Ầm..." Đúng lúc này, Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ vận chuyển, vừa rồi Hỏa Long, Thủy Long, Độc Long, Hồn Long ở chung quanh liền từ bốn hướng vọt tới, rồi mỗi con ở bốn hướng trực tiếp tự bạo.

Cổ lực lượng này vô cùng mãnh liệt, chấn cho Hải Lân bật lui về phía sau, không thể không nghênh đón Trấn Thiên Ấn của Nhậm Kiệt.

"Ầm..." Liên tiếp bị thương nặng, hoàn toàn bất đồng với vừa rồi tự tin đỉnh cao toàn lực ứng phó đón đánh Trấn Thiên Ấn, thời khắc này lực lượng của Hải Lân không bằng bảy phần so với trước, liền cảm giác mình sắp bị nghiền nát, lão liều mạng thúc giục lực lượng chống cự lại, thậm chí đã chuẩn bị bỏ qua Long Lân Phân Thủy Thứ để mau chóng chạy thoát.

Bị một tên tiểu tử Thái Cực Cảnh đánh tới mức phải vứt bỏ pháp bảo Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm chạy trối chết, đây là một sự kiện vô cùng nhục nhã, nhất là đối với một nhân vật Pháp Thần Cảnh chí cao vô thượng như lão.

Nhưng người càng là đạt tới cảnh giới như lão, càng biết rõ một chuyện: còn sống mới có hết thảy, nhất là lúc không cần thiết, tuyệt đối không thể liều mạng! Hải Thần Giáo hiện tại đã thành lập, Hải Vương là tân giáo chủ của Hải Thần Giáo, Hải Thần Giáo ắt là có biện pháp đối phó với người này, mình cần gì phải liều mạng vì con trai của Hải Vương.

"Bùng..." Chỉ tiếc, một tia chớp còn nhanh hơn lão, rồi lại từ trong khe hở Trấn Thiên Ấn, trong hư ảnh Trấn Thiên Ấn chín con rồng vây quanh tạo thành ngọc tỉ thượng cổ to lớn kia, lại thật sự bay ra một con rồng nhỏ lấp lóe tia chớp. Rồi "Bùng" một tiếng, trực tiếp xuyên thủng mi tâm của Hải Lân.

- A... Hải Lân kêu thảm một tiếng, cuối cùng trợn to hai mắt không dám tin, lực lượng này lão cũng không xa lạ gì, là lực lượng của lôi kiếp, lão từng trải qua lôi kiếp lúc đột phá Pháp Thần Cảnh.

- Không có... khả năng... "Ầm..." Hải Lân gào thét thê thảm, nhưng mi tâm bị xuyên thủng, đầu bị xuyên thủng thần hồn cũng bị xuyên thủng, đột nhiên Tiểu Lôi Long lao ra ngoài. Ngay trong nháy mắt lão dùng toàn lực ngăn cản Trấn Thiên Ấn còn chuẩn bị chạy trốn, thần hồn cùng thân thể của lão bị Tiểu Lôi Long này xuyên thủng, sau đó lực lượng yếu đi, lập tức lực lượng của Trấn Thiên Ấn đè ép xuống, thân thể Hải Lân ầm ầm vỡ nát.

- Cầm đến đây! Thân hình Nhậm Kiệt nhoáng lên một cái, vô cùng nhanh chóng trong mảnh vỡ của thân thể Hải Lân, trực tiếp chụp lấy nắm trong tay nhẫn trữ vật cùng một đôi Long Lân Phân Thủy Thứ, Lăng Thiên Bảo Khí thượng phẩm của lão, nếu không nếu để mặc cho lực lượng nghiền ép, thì hết thảy sẽ bị hủy nát...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui