Tà Thiếu Dược Vương

Oành... Ầm ầm ầm...

- Giết... Giết...

Hai bên trái phải đại doanh Tây Bắc, tiếng chém giết rung trời, hôm nay là ngày thứ 10 từ sau khi Thiên Hải Đế Quốc công kích toàn diện. 10 ngày không tính là lâu với quy mô chiến đấu cỡ này, nhưng 10 ngày trôi qua lại vô cùng lâu.

Bởi vì chiến đấu quá thảm thiết, lúc này Thiên Hải Đế Quốc lại đánh tới cách tường thành bên ngoài đại doanh Tây Bắc không tới 5 dặm, chém giết thảm thiết chưa dừng một phút.

- Khởi bẩm đại tướng quân, tinh nhuệ đã tổn thất quá 15 vạn, binh lính khác tổn thất 50 vạn, đối phương tổn thất gấp mấy lần chúng ta, nhưng thế công lại càng ngày hung hãn. Bọn họ điều động binh lính tinh nhuệ trong Thiên Hải Đế Quốc đã đến, hơn nữa kéo dài không hết, trải qua mười mấy ngày luân phiên chiến đấu không ngừng, chúng ta không chỉ tổn thất rất lớn, mấu chốt là đã đi vào trạng thái mệt mỏi, có nên cho người bên gia chủ... hành động? Lúc này Nhậm Hổ theo sau Nhậm Thiên Hoành thị sát đốc chiến, báo cáo tình huống bên phải.

Nhậm Thiên Hoành nhìn chiến trường chém giết đằng xa, nghe Nhậm Hổ báo cáo, tổn thất phía bên phải cũng không kém bao nhiêu. Lần này Thiên Hải Đế Quốc công kích hoàn toàn không phân biệt chủ thứ, buông tay công kích toàn diện.

Tuy rằng đại doanh Tây Bắc chiếm ưu thế, nhưng muốn chống đỡ công kích cỡ này, tránh cho đối phương một hơi đánh sâu vào trận pháp, đại doanh Tây Bắc vẫn phải điều động quân đội ra giao chiến. Đối phương tổn thất lớn, nhưng dùng lực lượng cả quốc gia, ưu thế càng đánh càng rõ ràng, đối phương đúng là muốn lấy thịt đè người.

Chỉ là 10 ngày, hai mặt chiến trường tổn thất hơn 30 vạn tinh nhuệ, hơn trăm vạn binh lính bình thường, mấu chốt là binh lính khác cũng mỏi mệt.

- Còn chưa đến lúc, trải qau chiến đấu trước, đối phương cũng có đề phòng, không đến tất yếu thì không cho bọn họ đi ra. Thế này, ngươi truyền quân hàm của bổn đại tướng quân, điều động đại quân ẩn giấu bên trong chiến đấ, cho tướng sĩ bị thương mệt mỏi có thời gian nghỉ ngơi. Nói cho các tướng sĩ, thời điểm khó khăn nhất sẽ qua nhanh, lập tức sẽ có tin tốt, gia chủ đã sớm có kế đối địch. Đi đi. Thật ra không cần Nhậm Hổ nói, Nhậm Thiên Hoành cũng biết rõ tình huống hiện tại, cũng biết nguyên nhân Nhậm Hổ muốn làm thế.


Bởi vì chiến đấu 10 ngày qua tổn thất quá lớn, tướng sĩ mỏi mệt, cả thân thể lẫn tinh thần phải gánh chịu áp lực rất lớn. Có thể nói, nếu không phải gia chủ đến, còn dẫn bọn họ liên tiếp thắng lợi hai trận không tưởng, chỉ sợ lúc này đã khó thủ vững.

Dù sao đối phương dốc quân một nước, không ngừng tăng quân, không tiếc tổn hao điên cuồng, bọn họ dựa vào một quân doanh, trong lòng đều có cảm giác muốn sụp đổ.

Nhưng vào lúc này, Nhậm Thiên Hoành thật không thể tiết lộ toàn bộ tin tức cho bọn họ, đừng nói bọn họ, ngay cả tướng lĩnh như Nhậm Hổ cũng không được. Hắn đang chờ, mặc kệ thế nào cũng phải chống đỡ cho đến lúc lão lục cùng Chiến Thiên Long hành động, nhìn đối phương không điên cuồng tăng quân, hắn biết sẽ nhanh thôi.

Về phần để lại lực lượng mạnh nhất, là bởi hắn biết bây giờ không phải lúc khó khăn nhất.

Ngày thứ 15, Thiên Hải Đế Quốc không tiếc hao tổn trăm vạn đại quân tinh nhuệ, cuối cùng đánh tới phòng tuyến nội bộ đại doanh Tây Bắc, thậm chí có những đội ngũ xuyên qua phòng tuyến bên ngoài thọc sâu vào trong.

Thiên Long Quân vẫn im lặng ẩn ở vòng ngoài phòng ngự tuyến tây Thiên Hải Đế Quốc, cuối cùng tìm được cơ hội.

- Lần này có được không, chúng ta còn không ra tay, áp lực bên nhị ca sẽ quá lớn. Chiến Thiên Long đã ẩn nấp đến không nhịn được, nóng nảy nói.

- Hết cách, Thiên Hải Đế Quốc cũng biết điều động số lượng lớn đại quân tinh nhuệ sẽ làm bên này trống rỗng, cho nên tăng cường quản lý, trực tiếp phái người bên trên khống chế trận pháp, những người ban đầu vẫn không có cơ hội. Nhưng lần này vừa lúc có 20 vạn đại quân tinh nhuệ đi qua, lúc đó người của chúng ta sẽ nghĩ cách giết người kia, tranh thủ 1 canh giờ. Tổng bộ dù muố khởi động trận pháp xung quanh bù lại, không có 1 canh giờ là không làm được. Lục gia cũng rất nóng lòng, mấy ngày qua muốn liên lạc, nhưng đối phương ẩn nấp rất kín, ngoài nghĩ cách liên lạc nhân viên nằm vũng, cũng không còn cách nào. Dù hắn có cách đánh qua, cũng không giúp gì để mở ra trận pháp.


Hiện tại đã có cơ hội, đối phương vẫn hết sức cẩn thận, chỉ mở ra cửa lớn tường thành, cho 20 vạn đại quân đi qua.

Ngay cả như thế, trước đó cũng phải thông báo trung tâm phòng ngự, nhất định phải đi qua trong thời gian quy định. Đến khi đó dù chưa qua, trận pháp nơi này cũng sẽ do trung tâm khởi động lại. Thiên Hải Đế Quốc cùng Minh Ngọc Hoàng Triều chiến đấu nhiều năm, mọi mặt đều chuẩn bị đầy đủ.

Nhưng mà lần này, bọn họ hoàn toàn không ngờ tới.

- Mau nhìn, đó là gì....

- Không xong, có kẻ địch, chuẩn bị nghênh chiến

- Oành... Ầm ầm ầm...

Thiên Long Quân như một thể, ngay khi 20 vạn đại quân tinh nhuệ vừa đi ra ngoài, ngay cả Thái Cực Cảnh trấn thủ cũng chỉ phát hiện khi Thiên Long Quân đến gần.

Tựa như một lưỡi dao im ắng, 3 vạn đại quân không có một tiếng động, im lặng cắm vào trong đại quân.


Vừa tiếp xúc, trực tiếp xuyên thủng đai quân, ngược dòng tiến lên, không ngừng xé rách đại quân, mạnh mẽ đánh vào cửa lớn đã chật kín.

Tướng sĩ tinh nhuệ kia vừa tiếp xúc với Thiên Long Quân, còn thảm hơn cả binh lính bình thường đụng phải đại quân tinh nhuệ. Mấu chốt là đại quân Thiên long như một khối, công kích không phải mạnh cỡ nào, Âm Dương Cảnh bên đối phương xông ra muốn bùng nổ ngăn cản thế công, lại trực tiếp bị đánh chết.

Đối phương la hét không ngừng điều động ngăn cản, nhưng không có hiệu quả. Muốn người khống chế trận pháp hỗ trợ, nhưng lại không có tin tức, muốn đóng cửa thành cũng không được. Không tới nửa canh giờ, 3 vạn đại quân mạnh mẽ đánh xuyên qua 20 vạn đại quân tinh nhuệ, trực tiếp thọc sâu vào vòng phòng ngự tuyến tây Thiên Hải Đế Quốc.

Sau đó không hề dừng lại chém giết với đối phương, trực tiếp xông vào bên trong Thiên Hải Đế Quốc.

5 canh giờ sau, thành phố lớn cách tuyến tây 3000 dặm bị cướp sạch, kho hàng bị đốt, người trong thành bị đuổi ra, quân canh gác bị giết, đồ vật quý có thể mang theo thì mang, không mang được thì đốt bỏ.

10 canh giờ sau, lãnh địa một vị Vương gia trong vòng 6000 dặm, vị Vương gia nhàn rỗi bị bắt giữ, thủ hạ bị giết, bình dân không có chuyện gì, nhưng đốt trụi toàn bộ lãnh địa.

16 canh giờ sau, Thiên Long Quân đi ngang 5000 dặm, trực tiếp đánh chiếm thủ phủ một hành tỉnh, cướp sạch, đốt sạch...

Nhất thời, bên trong Thiên Hải Đế Quốc rối tung cả lên, tin tức Minh Ngọc Hoàng Triều đánh vào nội bộ Thiên Hải Đế Quốc bay đầy trời, bên trong rối loạn.

Rầm... Đánh mạnh lên tường, làm cho vách hành cung đã được luyện hóa cũng lõm xuống, Hải Lượng xoay người giận dữ nhìn người vừa báo cáo tình huống mới nhất.

- Phế vật, không phải nói chỉ có mấy vạn người xông qua thôi sao, trẫm còn bảo bọn họ phòng ngự kéo chân, sao còn để đối phương đánh chiếm. Còn nữa, đại quân vây quét đâu, bọn chúng làm ăn cái gì, người đâu, lúc này mới hơn 1 ngày, sao lại để đối phương phá hủy nhiều thành thị như vậy. Náo loạn lòng người trong nước hoảng loạn, các ngươi làm ăn cái gì? Hải Lượng rống giận ban đầu biết có người đánh vào trong, hắn cũng cho bố trí, nhưng không ngờ mấy canh giờ tiếp theo, không ngừng nghe các tin tức xấu làm tâm tình tồi tệ hơn.


Lúc này đã có rất nhiều thành thị bị cướp bị đốt, đối với Thiên Hải Đế Quốc, tổn thất như vậy là thứ yếu, nhưng bọn họ không giết người thường cùng quân đội kém cỏi, mà đuổi ra ngoài. Mấy trăm vạn người này tản ra tạo thành rung chuyển ngày càng lớn.

Giống như cả Thiên Hải Đế Quốc sắp khó bảo toàn, không chỉ thế, mấu chốt là đối phương vẫn còn tiếp tục. Đây mới làm hắn thật sự nổi giận, liên tiếp hạ lệnh, nhưng không ngăn cản được đối phương.

Lúc này Hải Lượng rống giận muốn giết người, làm người báo cáo tình báo sợ đến run rẩy hồi lâu không dám nói.

- Bệ hạ, quân đội này rõ ràng không bình thường, là đội ngũ Nhậm gia do Chiến Thiên Long bí mật huấn luyện ở Ngọc Tuyền Sơn. Trước kia cũng không ngờ hung hãn đến vậy, bây giờ xem ra bọn họ đã vượt khỏi phạm vi bộ đội tinh nhuệ thường quy. Chúng ta phái đại quân racăn bản không đuổi kịp, quân phòng ngự địa phương không hề có uy hiếp gì. Hơn nữa bọn họ không có lộ tuyến cố định, thay đổi thất thường... Nhìn người kia không nói được, Mặc Sanh lên tiếng.

Mặc Sanh chưa nói xong, Hải Lượng lại quát: - Đây là bên trong Thiên Hải Đế Quốc, chẳng lẽ ngay cả đội ngũ mấy vạn người cũng không làm gì được. Có phải các ngươi muốn nói, là bởi trẫm điều động đại quân đến đây mới thành thế này.

- Thần không có ý này, thật ra tình huống này cũng từng có, đối mặt với đội ngũ đánh vào bên trong, vây quét bình thường thì hiệu quả quá nhỏ, bình thường đều là vận dụng lực lượng mạnh mẽ tiêu diệt nhân viên chủ chốt, sau đó làm rối loạn đội ngũ, chia ra mà diệt. Lúc này những người khác câm họng, vì chiến đấu bất lợi mấy ngày qua, thậm chí có người khuyên Hải Lượng không cần vì đại doanh Tây Bắc mà làm thế, thế nên đã xử tử không dưới 10 quan viên. Lúc này chỉ còn Mặc Sanh dám nói vài lời, những người khác thật không dám nói gì.

- Được! Cứ làm thế. Lập tức gọi hoàng tộc mấy hành tỉnh xung quanh,cùng những môn phái điều động tinh nhuệ, điều động Thái Cực Cảnh trong hoàng thành, liên hợp người xung quanh tiêu diệt chúng. Trẫm không tin, đường đường Thiên Hải Đế Quốc sẽ bị mấy vạn người kia làm ra cái gì. Nghĩ rằng như vậy là có thể ngăn cản trẫm sao, nằm mơ. Người đâu, không tiếc mọi giá, phá thành, trẫm muốn san bằng đại doanh Tây Bắc. Hai mắt Hải Lượng đỏ rực, biết đối phương muốn giải vây cho đại doanh Tây Bắc, hắn lại hoàn toàn không để ý, hắn chính là muốn san bằng đại doanh Tây Bắc, giết Nhậm Kiệt, diệt Nhậm gia.

Tổn thất lớn hơn, trả giá lớn hơn, cũng không thành vấn đề.

Mặc Sanh thưa một tiếng, sai người truyền chỉ, hắn lại bất đắc dĩ. Sư huynh cho mình phụ tá Hải Lượng, nhưng bây giờ hắn luôn cảm thấy làm vậy không đúng, có rất nhiều quan viên nói với hắn, nhưng bây giờ Hải Lượng như nhập ma, ai nói cũng không nghe, một lòng muốn diệt đại doanh Tây Bắc diệt Nhậm Kiệt diệt Nhậm gia, hắn cũng không cách nào khuyên bảo.

Chỉ có thể cố sức nghĩ cách, đáng tiếc sư huynh đang bận đại sự, bằng không có mặt ở đây là được rồi. Thôi, thôi vậy, trước tiên nghĩ cách tiêu diệt mấy vạn quân tiến vào Thiên Hải Đế Quốc, quân đội bình thường không làm gì được, vậy lợi dụng Âm Dương Cảnh âm hồn xung quanh, cho bọn họ hành động theo Thái Cực Cảnh dẫn đầu, chỉ cần có thể giết được tướng lĩnh dẫn quân là dễ làm. Hiện tại chỉ có thể làm vậy, hy vọng chiến đấu bên đại doanh Tây Bắc mau xong, bằng không tiêu hao quá lớn, đánh cho Thiên Hải Đế Quốc cũng không chịu nổi, trực tiếp ảnh hưởng phát triển tương lai của cả Thiên Hải Đế Quốc...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui