Tà Thiếu Dược Vương

Nhậm Kiệt bọn họ đi tới với tốc độ cao nhất, tốc độ cực nhanh. Thời khắc này thần thức của Nhậm Kiệt cũng tăng lên tới cực hạn, luôn quan sát tình huống ở chung quanh. Bất quá đang lúc bọn họ đi tiếp về phía trước không tới năm mươi dặm, ở trong thần thức Nhậm Kiệt cũng đã phát hiện tình huống.
Con bà nó! Quả nhiên là hướng về phía nhóm người mình! Trên bầu trời là một con chim to lớn màu đỏ thẫm, phía sau còn có con cự điêu dẫn đầu 7, 8 con yêu thú loài chim khác chủng loại, nhanh chóng bay về phía bọn họ. Có thể tưởng tượng dưới mặt đất cũng có truy kích, chỉ có điều những con yêu thú này nhanh hơn một chút mà thôi.

Con chim đỏ kia hẳn là mạnh nhất, là yêu thú cấp tám hậu kỳ gần như sắp đạt tới cấp chín. Nếu như tính theo nhân loại bình thường thì tương đương với Thần Thông Cảnh tầng bảy, nhưng trên thực tế hai ba người Thần Thông Cảnh tầng bảy mới dám chiến đấu cùng một con yêu thú cấp tám hậu kỳ như vậy.

Mà con yêu thú cự điêu phía sau là yêu thú cấp tám trung kỳ, tương đương với Thần Thông Cảnh tầng thứ năm của loài người, cộng thêm thân là yêu thú loài chim có lực công kích cường hãn, cho dù nhân loại Thần Thông Cảnh tầng thứ bảy bình thường cũng khó mà đơn độc đối phó với chúng. Mấu chốt là phía sau còn có một số yêu thú loài chim cấp sáu, cấp bảy. Những con yêu thú này không tính là cường đại lắm, nhưng có thể đồng thời huy động chỉ huy, cho nhiều yêu thú khác chủng loại như vậy nghe lời, thì tuyệt đối không có khả năng là một yêu thú cấp chín đơn giản như vậy. Là đại yêu hóa hình, có đại yêu hóa hình!!! Đây mới là điều khiến Nhậm Kiệt thực sự lo lắng! Con bà nó! Địa vị của đại yêu hóa hình ở Yêu Thú Thâm Uyên còn cao hơn so với địa vị của cường giả siêu cấp Âm Dương Cảnh ngưng tụ âm hồn ở loài người! Con bà nó! Vì sao lại đột nhiên xuất hiện nhắm vào mình chứ!?.

Chẳng lẽ mình đánh chết Kim Trảo Yêu Viên còn có vấn đề gì, vấn đề xảy ra là từ phương diện nào chứ!?.

Trong khoảng thời gian ngắn, Nhậm Kiệt không nghĩ ra rốt cuộc có vấn đề chỗ nào, nhưng trước mắt tình huống đã như vậy, binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn, chỉ có thể như thế.

- Đồng Cường, Tiểu Điểu, các ngươi dẫn 30 người có tốc độ nhanh nhất ở lại, những người khác tiếp tục chạy tới, sau ba mươi dặm chuyển hướng đi đường vòng trở về, không thể vào sâu bên trong! Nếu như có đại yêu hóa hình, thì đi sâu vào trong sẽ có địch nhân là yêu thú cấp bảy, cấp tám thậm chí là cấp chín, hiện tại đã xác định tình huống thì phải thay đổi kế hoạch.

Hơn nữa những con yêu thú loài chim này có tốc độ cực nhanh, tầm mắt nhìn rộng lớn. Nếu còn có người điều khiển thì giống như không quân, nên trước hết phải nghĩ biện pháp giết chết đám yêu thú bay này. Hơn nữa chúng bay tới tốc độ rất nhanh, lúc này phải nghĩ biện pháp tiêu diệt từng con một, nếu không chờ bọn chúng toàn bộ tập kết truy kích tới đây thì vô cùng phiền toái.

Tốc độ của đội ngũ không có ngừng lại chút nào, Đồng Cường, Tiểu Điểu đã chọn ra 30 tên thị vệ tốc độ nhanh để lại. Lúc này Tạ Kiếm cũng lặng yên không tiếng động đi tới bên cạnh Nhậm Kiệt.

- Con chim đỏ phía trước nhất là một con yêu thú loài chim đến gần cấp chín sơ kỳ, còn có một con yêu thú cự điêu cấp tám trung kỳ, những con khác phân biệt là yêu thú loài chim cấp sáu, cấp bảy. Tốc độ của chúng rất nhanh, tốc chiến tốc thắng tận lực giết chết hoặc là đánh bị thương nặng bọn chúng, sau đó dùng tốc độ cao nhất chạy đi đừng ham chiến! Có khả năng có đại yêu hóa hình ở sau lưng chỉ huy! Nhậm Kiệt trước tiên thông báo tình hình cho mọi người biết, đồng thời hai tay nhanh chóng thay đổi, không ngừng điểm chỉ, mọi người lập tức đứng ngay ngắn căn cứ theo phương vị Nhậm Kiệt chỉ điểm.


Vừa mới đứng ngay ngắn không bao lâu, trên không trung con chim đỏ và cự điêu nhanh chóng bay tới trước.

"Bịch... Bịch... Bịch..." Mọi người đã có chuẩn bị, trước tiên cùng đồng bạn toàn lực vận chuyển lực lượng đánh ra. Đồng Cường, Tạ Kiếm sáu Thần Thông Cảnh bọn họ thì giống như đạn pháo nhảy vọt lên không trung.

Thân thể Đồng Cường nở rộ ánh sáng vàng, trong nháy mắt xông vào con yêu thú chim đỏ dẫn đầu kia, Tạ Kiếm thì cầm trong tay Nhân Long Phi Kiếm đã luyện hóa chém ra một kiếm. Tạ Kiếm lười đổi lại tên của thanh kiếm này, bởi vì hắn thấy vật này chẳng qua là tạm thời sử dụng mà thôi.

Những người Thần Thông Cảnh khác cũng ào ào ra tay. Lần này bọn họ cấp bách vọt lên rất bất ngờ, những con yêu thú đang truy kích bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới bọn họ lại đột nhiên dừng lại phản kích.

Con chim đỏ kia phản ứng nhanh nhất, nó kêu một tiếng phẫn nộ, rồi lại há mồm phun ra một đám lửa, đồng thời trong nháy mắt hai trảo bao phủ màn sáng màu đỏ tăng lớn chộp tới phía Đồng Cường.

"Ầm..." Đồng Cường trực tiếp xuyên qua màn lửa kia, cả người đánh vào hai trảo của con yêu thú chim đỏ với toàn bộ lực lượng, cộng thêm lực lượng pháp lực của bản thân hắn. Nhưng con chim đỏ này không hỗ là đến gần yêu thú cấp chín, dưới loại tình huống này còn có thể phản kích.

"Ầm ầm" trong tiếng nổ vang, ngay cả hư ảnh móng vuốt của con yêu thú chim đỏ đều bị Đồng Cường đánh vỡ nát, trực tiếp đánh trúng bụng văng ra ngoài, Đồng Cường cũng kêu lên một tiếng đau đớn hạ xuống, cả người cháy bùng, trong miệng trào máu tươi.

"Rào... Xoạt..." Tạ Kiếm chém ra một kiếm uy lực càng thêm kinh người, nhanh chóng, quan trọng nhất là... quỷ dị: chỉ một kiếm đã chém cho con cự điêu bị thương nặng một cánh, một vết thương dài hai ba thước, máu thịt lẫn lộn, máu văng lên không trung rồi rơi vãi xuống.

Mà thân hình con cự điêu lảo đảo một cái, rồi cũng rơi xuống đất.


Tuy rằng có ưu thế trên không trung, nhưng yêu thú đến loại trình độ này cho dù rơi xuống sức chiến đấu cũng còn rất mạnh. Còn những con yêu thú Thần Thông Cảnh khác bị tập kích bất ngờ, gần như không có năng lực chiến đấu quá lớn.

- Phát động đánh vào hai con yêu thú đó! Lúc này vừa lúc Nhậm Kiệt đã bố trí vị trí trận pháp xong, cũng không đợi con yêu thú chim đỏ bị chấn bay đang chuẩn bị bạo phát, cùng với con yêu thú cự điêu đang rớt xuống một bên kịp phản kích, Nhậm Kiệt sớm bảo người trong trận pháp phía dưới, lập tức phát động.

Trong nháy mắt một dẫn lực cường đại, tạo thành lốc xoáy chân khí to lớn, lập tức kéo xuống hai con yêu thú chim đỏ cùng cự điêu.

"Ầm... Bịch..." Mà thời khắc này Đồng Cường hồi phục lực lượng, tuy rằng vẫn không thể phi hành, nhưng thân hình mượn pháp thuật giảm xóc một chút có thể bay trên không trung ngắn ngủi, ngay lúc đó hắn vọt thẳng lên, trực tiếp cưỡi lên trên con yêu thú chim đỏ đang vùng vẫy cố thoát lực hút của lốc xoáy chân khí to lớn phía dưới, rồi trực tiếp tung một quyền đánh vào đầu nó.

Con chim đỏ chỉ vùng vẫy vài cái, bị đánh cho hét thảm liên tục, đột nhiên trong thân thể nó chớp lóe tia sáng màu đỏ, trong nháy mắt lông chim trên mình nó bắn ra, bắn thẳng xuống phía dưới, rồi trực tiếp nổ tung.

Lần này tuy rằng lông chim đó không đến mức gây thương tổn cho người bày trận dưới đất, dù sao trong lúc cấp bách uy lực có hạn, nhưng cũng ảnh hưởng tới trận pháp. Con chim đỏ nhân cơ hội giãy thoát khỏi Đồng Cường bay vọt ra xa, nhưng nó không có bay ra bao xa, tốc độ liền chậm lại đảo qua đảo lại, hiển nhiên nó bị thương không nhẹ.

Đồng Cường bên này, con chim đỏ nhờ có lông chim trên thân luyện hóa đến gần trình độ pháp bảo mới có thể thoát khỏi lực hút của trận pháp phía dưới, nhưng con cự điêu kia thì không có may mắn như vậy, trong nháy mắt bị trận pháp phía dưới hút kéo, đồng thời phải chống đỡ lực hút của lốc xoáy chân khí từ một người Thần Thông Cảnh cùng với hơn mười người Chân Khí Cảnh bố trí trận pháp cường đại, mặt khác còn phải chống đỡ công kích của Tạ Kiếm.

Mất đi ưu thế không trung, nó chỉ ứng biến, né tránh được vài lần, liền bị Tạ Kiếm tung một kiếm đâm trúng chỗ yếu hại, rồi đánh chết.


Tuy rằng con chim đỏ trốn thoát, nhưng gần như không còn chút sức chiến đấu, lần này đã hoàn thành viên mãn nhiệm vụ phục kích.

- Đi thôi, đi mau! Lúc này Nhậm Kiệt từ đầu vẫn không có nhàn rỗi, không ngừng sử dụng đá tảng, cành gỗ, cây cối ở chung quanh bố trí trận pháp đơn giản, trong thần thức cảm nhận được có vô số yêu thú đang chạy tới, quan trọng nhất là... hắn cảm nhận được một khí tức quen thuộc! Con bà nó! Lại là con Kim Sư lúc trước công kích Minh Ngọc sơn trang kia.

Sau đó từng nghe lão Đan Vương đề cập qua, tên này là một trong tứ đại đại yêu hóa hình dưới trướng Cửu Đầu Long Vương, tính cách xung động, dễ phẫn nộ lại ham công thích việc. Bất quá Nhậm Kiệt thầm cảm thấy may mắn là, tên này cũng không có sử dụng thần thức dò xét, nếu không hẳn là nó đã sớm hơn mình một bước phát hiện đám người mình rồi... nếu như nó trước tiên xông tới vậy là coi như xong rồi!

Tốt lắm, lần này đột ngột tập kích lực lượng trên không của đối phương vô cùng thành công, trước tiên dẫn người chạy đi, khoảng cách mười mấy dặm đối với những con yêu thú yếu nhất là cấp sáu kia thì cũng rất nhanh chóng tới gần.

Mà Kim Sư đang ngồi trên lưng một con yêu thú to lớn, chạy đến khoảng cách này hắn mới phát hiện có điều không đúng, đợi thần thức phát hiện yêu thú cự điêu lại bị đánh chết, con chim đỏ bị thương, làm nó tức giận gầm lên một tiếng, chung quanh một mảng cây cối cao mấy chục thước, trong nháy mắt hóa thành hư vô. Nó quá phẫn nộ! Vừa rồi nó hoàn toàn không nghĩ tới sẽ như thế, trong đầu nó hoàn toàn là tính toán nhẹ nhàng săn giết con mồi, cho nên còn không có triển khai toàn diện thần thức, không nghĩ tới...

Càng khiến cho nó nổi giận là nửa ngày đuổi theo sau, mới phát hiện cự điêu bị bọn họ giết chết, chung quanh lại bị người bố trí trận pháp, bọn chúng phải đi vòng mấy vòng còn không ra ngoài được.

Điều này càng làm cho Kim Sư phát phẫn nộ, trực tiếp bạo phát lực lượng mạnh mẽ đánh ra một con đường. Loại Mê Tung Trận đơn giản này cũng khó phá giải, nhưng thay vào đó dùng lực lượng cường mãnh đánh tan lại là biện pháp thô bạo nhất, đơn giản nhất, cũng là trực tiếp nhất.

Nhưng dù vậy, khi Kim Sư lại lần nữa triển khai thần thức cũng không thể tìm được Nhậm Kiệt bọn họ, Nhậm Kiệt bọn họ chạy không xa, nhưng cuối cùng đã thoát khỏi phạm vi dò xét thần thức của Kim Sư.

- Đuổi theo! Bắt toàn bộ bọn chúng cho ta! Lại dám phản kích, trêu đùa ta, ta muốn xé nát nuốt chửng bọn chúng! Kim Sư rống giận, tiếng gầm gừ vang dội chung quanh mười mấy dặm. Kẻ săn mồi phát hiện bị con mồi phản kích, thậm chí đánh bị thương nặng, là chuyện vô cùng sỉ nhục, thời điểm này Kim Sư có cảm giác: những tên nhân loại yếu ớt này cũng dám phản kích, đánh bất ngờ, quả thực không biết chữ chết viết như thế nào!

Ở tại địa bàn của mình, con mồi của mình lại còn dám tập kích ngược, đây là khiêu chiến đối với đại yêu hóa hình nó.

Kim Sư trực tiếp dùng tiếng Sư Tử Hống phẫn nộ đánh thủng trận pháp Nhậm Kiệt bố trí đơn giản, dẫn người xông ra ngoài. Yêu Thú Thâm Uyên là địa bàn của chúng, tuy rằng Nhậm Kiệt tranh thủ được thời gian, nhưng vẫn không có thời gian xử lý tốt tất cả dấu vết, dần dần khoảng cách giữa nhau đang rút ngắn lại.


- Ha ha... Đám tiểu tử yếu ớt kia lại còn dám phản kích, ở trong Yêu Thú Thâm Uyên các ngươi có thể chạy đi đâu cho thoát chứ?!? Ha ha... Rốt cục, khoảng cách giữa hai bên tới gần mức độ nhất định, Kim Sư cười lớn, thanh âm vang dội chung quanh mười mấy dặm, cũng truyền vào trong tai Nhậm Kiệt bọn họ.

- Con bà nó! Tên khốn đại yêu hóa hình này có bệnh hay sao, làm gì vui dữ vậy!? Mập mạp nhìn đám người Nhậm Kiệt bọn họ vừa mới hội hợp rất lấy làm lạ: tuy rằng một tên đại yêu hóa hình còn chưa đủ để đạt tới ngoài khoảng cách mười mấy dặm chụp bắt được bọn họ, nhưng với tốc độ của đại yêu hóa hình cũng rất dễ dàng có thể chặn lại bọn họ.

Phải biết, yêu thú cũng không phải là mèo, sẽ không chơi trò chơi ngây thơ loại mèo vờn chuột, bọn chúng là trải qua vô số chém giết tàn khốc mà sống sót, phương thức sống còn của chúng, phương thức chiến đấu của chúng cũng vô cùng dứt khoát.

- Kim Sư này là do đi theo Cửu Đầu Long Vương đánh vào Minh Ngọc sơn trang, cuối cùng nó bị lão Đan Vương đánh bị thương nặng, có thể còn bay được hay không còn không biết! Nhậm Kiệt nói, đồng thời lập tức thông báo mọi người: - Tận lực chạy trở về, có thể chạy được bao xa thì chạy, một khi bọn chúng đuổi kịp lập tức bày trận nghênh địch!

Rất nhanh, thần thức của Nhậm Kiệt cũng phát hiện Kim Sư cùng đông đúc yêu thú, hắn cũng không ngừng thông báo cho Đồng Cường bọn họ các loại tin tức nhận được. Ở vào thời điểm này nắm nhiều tình hình một chút cũng nhiều thêm hy vọng.

Tuy rằng phía sau có đại yêu hóa hình cùng đông đảo yêu thú truy đuổi; tuy rằng bọn họ đang không ngừng chạy trốn, nhưng các thị vệ, Tạ Kiếm cùng mập mạp bọn họ không ai có mảy may sợ hãi, mỗi người đều dùng tốc độ cao nhất chạy ra hướng bên ngoài với quyết tâm sẽ toàn lực đánh một trận.

30 cây số...

25 cây số...

20 cây số...

- Mau uống vào dược vật, khôi phục lực lượng, bày trận!!! Khi khoảng cách kéo gần lại còn chừng 10 cây số, Nhậm Kiệt thét một tiếng ra lệnh cho tất cả mọi người ngừng lại, chút khoảng cách này có chạy tiếp cũng không có ý nghĩa, tốt hơn là để mọi người có thời gian dùng dược vật tận lực khôi phục lực lượng, tranh thủ một ít thời gian bày trận.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui