Đầu óc Nguyệt Minh Không trở nên trống rỗng.
Nàng đã dùng trăm phương ngàn kế để nghĩ ra được các thủ đoạn mà Cố Trường Ca sẽ dùng để đối phó với mình, thế nhưng không ngờ hắn lại làm như vậy.
Kiếp trước, chẳng phải hắn rất ghét nàng sao?Ngay đến cả đụng hắn cũng chẳng thèm đụng một cái, nếu không thì cũng sẽ không ngay trong đêm động phòng lại lỡ giết chết nàng một cách tàn nhẫn như vậy.
Thời khắc này, đầu óc của Nguyệt Minh Không rất rối.
Tâm trạng từ lúc trùng sinh tới nay, ngay lập tức đã trở nên loạn hơn.
Đầu nàng có nhiều thủ đoạn cũng chẳng có tác dụng gì khi đối mặt với Cố Trường Ca.
Chỉ thấy Cố Trường Ca bế nàng nằm ở trên chiếc giường sâu trong đại điện.
Nguyệt Minh Không trở nên căng thẳng.
Vốn là người của hai kiếp, vẫn chưa từng gặp cảnh tượng thế này.
Cố Trường Ca hắn vì sao lại làm như vậy chứ?Thời khắc này nàng hoàn toàn không hiểu được, vì theo tính cách của Cố Trường Ca mà nàng từng biết, hắn không thể làm như vậy.
Lẽ nào thật sự là khi nàng trùng sinh quay trở về đã khiến cho rất nhiều chuyện xảy ra thay đổi sao?Bao gồm cả Cố Trường Ca cũng vậy?Hoặc là nàng của kiếp trước đã đối xử tốt, nịnh nọt hắn, hắn đều tỏ ra khinh thường lạnh lùng, thực sự người mà hắn thích là dáng vẻ hiện tại của nàng chăng?Trong lòng xuất hiện những suy nghĩ như vậy khiến cho đầu của Nguyệt Minh Không càng choáng váng hơn, quả thật là nàng không hiểu nổi suy nghĩ của Cố Trường Ca, hoàn toàn không nhìn thấu được tâm tư của hắn.
“Minh Không, ta cảm thấy có lẽ là nàng có hiểu nhầm gì đó với vi phu?”Cố Trường Ca mỉm cười, ngắm nhìn dung nhan tuyệt sắc đó của Nguyệt Minh Không, trong đôi mắt có một ý vị khiến nàng khó mà có thể tin tường được.
“Cố Trường Ca ngươi! ”Thời khắc này, tâm trạng của Nguyệt Minh Không vô cùng phức tạp.
Chẳng muốn quản thêm, dù sao nghĩ thế nào cũng nghĩ không thông.
Nàng đương nhiên là hận Cố Trường Ca đến thấu xương, thế nhưng cũng yêu hắn đến mù quáng.
Một đêm yên tĩnh!.
Ngày hôm sau.
Lúc Cố Trường Ca tỉnh dậy, Nguyệt Minh Không đã không ở trong điện nữa.
Hắn quan sát chiếc giường đã được dọn dẹp gọn gàng, chăn mền ở phía trên có lẽ đã được Nguyệt Minh Không lấy đi rồi.
Cùng lúc đó, tín hiệu nhắc nhở của hệ thống ở trong não bộ của hắn vang lên.
“Tinh, khí vận chi nữ Nguyệt Minh Không đã rung động, điểm khí vận tăng thêm năm trăm điểm, giá trị khí vận tăng hai nghìn năm trăm điểm.
”Nghe thấy âm thanh báo hiệu này.
Biểu hiện của Cố Trường Ca có một sự tinh tế, sau đó không khỏi mỉm cười.
Sự việc đương nhiên cũng giống hệt với dự đoán của hắn, Nguyệt Minh Không chắc chắn đang nghi ngờ việc con người của hắn mà nàng từng gặp trước đây khác với giờ đây, ví dụ như hắn không hề xấu đến mức độ đó.
Đối với nữ nhân mà nói, cho dù là cảm tính hay lí trí, đều có chung một điểm, đó chính là nghi ngờ một cách vô căn cứ.
Còn về phần vì sao lại nghi ngờ vô căn cứ, chỉ cần để nàng phát hiện ra một chút dấu vết để lại, thì nàng có thể đoán được ra nhiều chuyện hơn.
Đạo lý này rất giống với cái gọi là suy diễn.
Nguyệt Minh Không đương nhiên cũng không phải là ngoại lệ.
“Phiền toái nhỏ tạm thời được giải quyết rồi, có điều muốn giải quyết được triệt để, vẫn cần một khoảng thời gian dài! ”Trong lòng Cố Trường Ca vừa suy nghĩ vừa rời khỏi đại điện.
Nguyệt Minh Không cứ luôn né tránh hắn, cho dù là trong yến tiệc hay là trước khi rời đi, đều không thấy xuất đầu lộ diện.
Cố Trường Ca cũng không ngạc nhiên về việc này.
Nàng có thể tránh hắn được bao lâu chứ?Tục ngữ có câu, tránh được một khắc, nhưng không tránh được cả đời, ngày tháng còn dài, hắn chẳng vội chút nào.
Mặt khác, Cố Trường Ca cũng đang chuẩn bị trở về Đạo Thiên Tiên Cung, nói ra thì hắn cũng đã rời đi hơn nửa năm rồi, thân là truyền nhân của Đạo Tiên Thiên Cung, sau lưng có Trường Sinh Cố Gia chống lưng, không ai dám nói thêm lời nào.
Thế nhưng không thể thiếu những lời bàn tán to nhỏ sau lưng.
Hơn nữa so với Cố gia, thế lực của Đạo Thiên Tiên Cung càng phức tạp hơn, dường như mỗi nhân vật nắm quyền, sau lưng đều có bóng dáng của những đại thế lực khác.
Tại Đạo Thiên Tiên Cung, chính là hình ảnh thu nhỏ của các đại thế lực của thượng giới đang đánh cờ!.
Cùng lúc này, Vô Song Tiên Triều đang trên đường quay về Tiên Đô.
Một cỗ xe kéo hắc kim do thần điểu phượng hoàng chín đầu kéo, Nguyệt Minh Không ngồi khoanh chân ở bên trong, tâm trạng có chút hồi hộp, có vẻ như đang có tâm sự.
Thị nữ phụ trách hầu hạ nàng đứng ở bên cạnh cứ nơm nớp lo sợ, không dám nói gì.
Sáng nay lúc nhìn thấy Nguyệt Minh Không, trạng thái của nàng trông rất lạ.
Vừa giống như đang nghiến răng nghiến lợi, lại giống như sầm mặt, hoàn toàn khác với một đế nữ với vẻ lạnh lùng uy nghiêm, nắm trong tay đại quyền, cao cao tại thượng.
Điều này khiến lòng nàng càng thêm e sợ, sợ lỡ lời thì sẽ khiến nàng tức giận.
Trước đó, Nguyệt Minh Không vì để đoạt được vị trí trữ đế, đã sử dụng những thủ đoạn rất máu lạnh, người bên cạnh chết một đống, hơn nữa không hỏi nguyên do, chỉ nói một câu mà họ không sao tin nổi.
Điều này khiến nàng vô cùng kinh sợ, sợ một ngày nào đó mình sẽ có kết cục như vậy.
Trước đó Nguyệt Minh Không chưa từng như vậy.
Lúc này, hình như Nguyệt Minh Không có vẻ hơi mệt rồi, vuốt vuốt lông mày, giọng nói mang theo sự uy nghiêm, hỏi: “ Hoài Nhi, ngươi cảm thấy Trường Ca thiếu chủ là người như thế nào?”Nghe thấy lời này, nha hoàn tên Hoài Nhi ngay lập tức đã sợ hãi.
“Trữ đế, cái này! Cái này nô tỳ không dám nói.
” Giọng nàng lúc nói đầy run rẩy.
Ở trước mặt Nguyệt Minh Không, ở sau lưng bàn luận về phu quân tương lai của nàng, chỉ e là nàng chán sống rồi.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...