Ta Thật Thảm

Ngay trước mắt hắn bây giờ là một cảnh tượng hết sức khó tin, người phụ nữ trung niên trông thanh lịch và nhã nhặn bây giờ biến thành bộ dạng không thể xem là người được nữa. Bà ta bây giờ trông như một cái xác chết trôi, làn da trắng xám sưng phồng do ngâm nước quá lâu, hai mắt lồi trợn ngược lên, đầu tóc dài rối tung còn dính rác rưởi.

Việc bản thân bị đưa đến một không gian khác và chơi trò chơi giết chóc ra cũng không mấy thực tế rồi mà bây giờ hắn lại gặp phải tình huống như thế này cũng thật là quá sức tưởng tượng của hắn. Mặc Trúc Hạ trước giờ không phải là người vô thần hay người theo đạo nhưng hắn hiện tại phải bắt buộc tin tưởng thứ trước mặt mình là thật. Hắn chỉ sững người trong chốc lát rồi lấy lại tinh thần, người phụ nữ trung niên với bộ dạng của thi thể chết đuối rất kinh ngạc với khả năng thích nghi của hắn. Ban đầu bà đã thấy cậu nhóc này trông bình tĩnh đối mặt với hoàn cảnh chỉ là giả vờ mà thôi, nhưng bây giờ thì có lẽ bà đã đánh giá sai rồi.

- Trải nghiệm tử vong.


Tố chất để sống sót của cậu nhóc này có thể nói là rất cao, nhưng sự ngạo mạn trên gương mặt ấy làm bà không hề thấy an tâm chút nào. Vì vậy mà bà vẫn sử dụng năng lực quỷ này của mình để đàn áp hắn, nói cho hắn rằng ai mới là người có quyền lực nhất lúc này. Năng lực này của bà không có tác dụng gì nhiều, chủ yếu là để khống chế đối phương trong một thời gian nhất định và tùy thuộc vào đối tượng mà thời gian có thể tăng hoặc giảm nên bà cũng không cần phải giấu giếm. Bà hiện vẫn không hiểu tại sao người đàn ông đang quỳ dưới đất đó mặc dù đã trải qua 2 lần tham dự trò chơi nhưng lại lơ là với việc bảo vệ bản thân như vậy. Chắc là muốn giấu con át chủ bài của mình rồi, bà nghĩ.

Sau khi nghe câu nói khởi động năng lực kia, Mặc Trúc Hạ bắt đầu rơi vào ảo cảnh. Hắn bây giờ thấy cơ thể mình đang trôi nổi trong nước, dòng nước đục ngầu không thể nhìn thấy được bên dưới là gì. Nhịp tim của hắn tăng nhanh một cách khó hiểu, hắn không nghĩ là mình có bệnh tim ngầm đấy. Ở trong nước không được bao lâu, cổ chân hắn bị một bàn tay lạnh lẽo nắm lấy và kéo xuống nước. Lực kéo của cái tay kia rất mạnh nên hắn không thể chống cự được và mau chóng chìm vào trong nước.

Ngay khi nước bao trùm phần đầu của mình hắn lập tức nín thở, hắn biết bản thân không phải là một người có tài bơi lặn nhưng mở mắt ở dưới nước thì vẫn có thể làm được. Mặc Trúc Hạ nhìn xuống dưới chỗ chân mình, dù nước có chút đục nhưng hắn ít nhiều có thể hình dung được hình dạng của cái thứ kéo chân mình kia. Bộ dạng người nữ chết đuối đó nhìn sơ thì giống người phụ nữ trung niên kia, tuy nhiên khi mắt hắn đối diện trực tiếp thì cơ thể lại cảm thấy rùng mình. Cái ánh mắt lạnh lẽo, muốn kéo hắn chết cùng của con quỷ chết đuối kia không hề có chút gì gọi là giống người. Nó cực kỳ ghen tị với việc nhìn thấy một sinh vật còn sống ngay trước mắt mình.

Nữ quỷ chết đuối kia cứ thế nắm chặt lấy cổ chân hắn và kéo hắn xuống nơi sâu hơn. Nhưng thay vì chống cự lại, Mặc Trúc Hạ mỉm cười và tự động bơi về phía nữ quỷ. Thấy con người hướng về phía mình, nó cực kỳ khó hiểu, tại sao người này lại không vùng vẫy như những người trước. Lúc này, hắn đã bơi đến trước mặt nữ quỷ và lợi dụng lúc nó còn đang bất ngờ thì dùng hai tay bóp chặt lấy cổ họng của con quỷ.

Trong hiện thực, người phụ nữ trung niên vẫn đang giữ bộ dạng của quỷ chết đuối và chờ xem phản ứng khi trải nghiệm cảm giác cận kề tử vong của Mặc Trúc Hạ. Nhưng thay vì những biểu cảm bình thường như sợ sệt, hoảng loạn, vùng vẫy vì bị thiếu dưỡng khí thì cậu trai trẻ này lại nở một nụ cười đầy toan tính.


- Đây là chuyện gì?

Bà lẩm bẩm với bản thân, cậu học sinh đứng gần đó mặc dù rất sợ hãi với bộ dạng của người phụ nữ trung niên nhưng vẫn không hề tránh xa bà. Còn người đàn ông quỳ dưới sàn lúc nãy thì đã bớt đau và đứng tựa lưng vào tường. Ông ta tức giận đến mất khống chế và đã sử dụng năng lực của mình lên Mặc Trúc Hạ. Năng lực này mặc dù mạnh nhưng chỉ có thể sử dụng một lần nên ông ta muốn giữ nó làm đồ bảo mệnh. Tuy nhiên, vì không khống chế được cơn giận của chính mình nên đã sử dụng nó lên một tên người chơi mới. Cho nên bây giờ ông ta hận hắn thấu trời xanh.

Người phụ nữ bỗng chốc cảm thấy cổ mình bị một thứ gì đó dùng lực ép chặt, lực ép này càng ngày càng mạnh đến mức bà cảm thấy mình như sắp chết đến nơi rồi. Cậu học sinh đứng kế bên thấy người phụ nữ trung niên giơ tay ôm lấy cổ mình, gương mặt hoảng hốt còn phát ra âm thanh như kêu cứu thì ngẩn người ra. Và đến khi người phụ nữ trung niên trở lại bộ dạng con người và ngồi phịch xuống sàn nhà thì cậu ta mới chạy tới xem.


Người đàn ông đang đứng chứng kiến Mặc Trúc Hạ mở mắt, sau đó hướng ánh mắt nhìn về phía người phụ nữ trung niên mà cười một cách âm u. Ông ta trong phút chốc cứ nghĩ rằng hắn đã bị con quỷ chết đuối đó nhập vào người vậy, nhưng vẫn may là không phải chứ không thì làm sao mà ông ta trả đũa được điều mà hắn làm với mình.

Hắn hít một hơi thật sâu, tận hưởng cảm giác oxy tràn đầy trong lồng ngực mình thì mới dần trở nên bình tĩnh lại. Bản thân Mặc Trúc Hạ trên thực tế đối với việc giết người như một chất gây nghiện, hắn từ lâu muốn làm việc này nhưng hiện thực đã kiềm giữ hắn. May mắn là hắn vẫn chưa đến mức hết thuốc chữa, vẫn có thể tự mình phong bế được dục vọng này trong một khoảng thời gian dài. Nhưng có vẻ là nơi này không muốn hắn làm điều đó, Mặc Trúc Hạ đi tới bên cạnh người phụ nữ trung niên sau đó nhắm vào đầu và giơ chân lên.

- Bộp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận