Sau khi xử lý xong tên Hắc Diệp âm thanh của Hệ thống rốt cục cũng vang lên.
*Ting
“Hệ thống thông báo: Ký chủ giết 1 tên thiên tài. nhận được 556000 EXP 52 Bạc ”
“Chúc mừng Kí chủ thăng cấp lên thành Ngưng Đan Nhị tầng. Nhận được 1 lần rút thưởng ngẫu nhiên từ hệ thống, Phải chăng lựa chọn mở ra?”
“Mở ra.”
“ Chúc mừng Kí chủ nhận được kỹ năng Siêu Cấp Đầu Bếp level MAX. Giờ đây kí chủ có thể làm ra những món ăn đến cả Thần cũng phải chảy nước miếng, đất đá biến thành thức ăn. Bảo vật qua bàn tay chế biến của Kí chủ có thể trở thành Siêu cấp trân vật.”
“!!! Xịn như vậy.”
- Này! Này! Ê!
- Hả? Gì?
- Làm cái quái gì mà ngươi giết xong tên đó mà đứng cười một mình như điên vậy?
- À! Ta phấn khích vì mới thăng lên được một tiểu cảnh giới ấy mà!
- Điên!
- Tiểu Tích.!!
- Ta sai rồi tỷ.
- Xin lỗi công tử, Ta có tí chuyện cần giải quyết riêng với tên tiểu tử này. Chờ ta một tí, ta có việc muốn hỏi ngươi.
Nói rồi Di Ngân Tích đi xa ra chỗ đó một lúc, một lúc sau quay lại thì tên tiểu Di Ngân Tích đầu u thêm một cục lớn gần bằng cả cái sừng.
Lúc quay lại, tỷ tỷ của Di Ngân Tích mở lời.
- Quên giới thiệu. Ta là Di Ngân Tích, còn tên này là nhị bản thể của ta cũng là Di Ngân Tích.
- Hoàng Long công tử đúng không? Vừa nãy ta trông thấy ngươi sử dụng một thanh Long Đao. Không biết ngươi có thể bán nó cho ta được không?
“Thì ra là muốn mua lấy thanh đao của ta”
- Thứ lỗi, Ngân Tích tiểu thư, thanh Long Đao này không thể bán a.
- Vậy Hoàng Long công tử có thể bán cho ta cái món ăn mà lần trước ngươi đãi tiểu Ngân Tích được không?
Di Ngân Tích nhìn Hoàng Long với một ánh mắt thòm thèm như thể trẻ con chờ kẹo vậy.
“Cái gì nữa? Sao ai cũng khoái mấy món này hết vậy.”
- Thôi được rồi! Ngươi muốn bao nhiêu?
Cô nương Di Ngân Tích xòe năm ngón tay ra
- Năm mươi sao? Vậy ngươi lấy gì để trao đổi?
- Không phải, là năm trăm!
- Nhiều như vậy?
- Vậy bốn trăm! Được không?
- Cũng được mà ngươi lấy thứ gì để trao đổi? À! Ta còn thứ ngon hơn thứ hôm bữa nữa cơ, muốn mua không?
- Đương nhiên là có rồi. Ta có một ít thảo dược lần trước lấy ở gia tộc, ngươi xem có được không?
Nói rồi Di Ngân Tích lấy ra hơn năm mươi cây linh dược, nhân sâm đủ loại đặt ở trước mặt Hoàng Long. Hai người Tứ Lang cùng Nhân Ngư đứng cạnh đó há to mồm. Những thứ linh dược này bọn hắn muốn dù chỉ môt cây cũng phải tích góp không biết bao lâu mới đủ a. Vị tiểu thư này lại lấy ra trao đổi đồ ăn. Đúng là khác biệt về đẳng cấp thật.
- Để ta xem sao.
Hoàng Long bắt đầu quét qua hết một lượt tất cả số linh dược cùng nhân sâm này. Không có một cây nào dưới 300 năm, đều là hàng tốt cả, cơ mà nếu đổi như vậy cũng thiệt cho cô nàng này quá. Suy nghĩ một hồi Hoàng Long định lên tiếng thì Di Ngân tích cướp lời nói trước.
- Không đủ sao? Vậy ta còn mấy thứ này nữa ngươi xem có được không?
Di Ngân Tích lại lấy ta thêm một đống đủ thứ yêu hạch,yêu đan đủ kích cỡ phải hơn 100 viên. Ánh mắt lại lo lắng nhìn nhìn Hoàng Long.
- Không phải là chưa đủ mà là quá nhiều rồi! Nhưng đống này ta cũng cần! Ngươi bán cho ta được không?
Di Ngân Tích thở ra một hơi, vui vẻ trả lời
- Đương nhiên là được rồi, vậy bán hết cho ngươi ta lấy 800 phần thức ăn được không?
- 800 sao? Có ít quá không! Ta cho ngươi 1000 phần chịu không?
- Thanh giao!
- Được! Thành giao!
Hoàng Long lấy ra một đống lớn gà rán sốt cay cùng với cả Hamburger đưa cho Di Ngân Tích. Hai người kia đang dìu lấy Sư Bức cũng há mồm vì đống đồ ăn này, mùi hương thật là quyến rũ. Vô thức nước miếng chảy ra mà không kiềm chế được.
Hoàng Long cũng nhìn qua, trông thấy biểu cảm của hai người kia, trông cũng buồn cười. Mồm thì há ra, nước miếng chảy dài ra khỏi miệng. Hoàng Long lấy thêm mấy cái đưa cho hai người này.
- Cầm lấy!
- Chúng ta cũng có phần sao.
- Bảo cầm thì cứ cầm đi, hay là chê? Vậy ta lấy lại nha.
- Không có!
- Vậy thì lấy đi, còn chừng chờ gì nữa?
Cô nàng Nhân Ngư nhận lấy mấy cái bánh cùng gà rán của Hoàng Long. Cúi đầu cảm ơn.
- Đa tạ công tử.
Lúc này Hoàng Long mới để ý, cô nương Nhân Ngư này cũng là mỹ nhân chứ không phải bình thường a.
- Ơn nghĩa gì, chỉ là chút đồ ăn thôi. Đúng rồi ta còn chưa biết tên của ngươi?
- Ta tên Tầm Thiến Thiến. Ngài có thể gọi ta là Thiến Thiến hay Tiểu Thiến cũng được.
- Ta tên Hoàng Long, bỏ cái từ ngài đi Hoàng Long được rồi.
- Vâng.
- À! Phải rồi, các ngươi dự tính gì cho sắp tới không? Chứ với tình trạng bây giờ của các ngươi sống được bao nhiêu lâu nữa?
Tầm Thiến Thiến cũng buồn bã ủ rũ nói.
- Đành tìm nơi nào đó ẩn náu đến lúc kết thúc, Lần này chúng ta sai lầm khi quyết định vào đây. Cũng do ta xúi dục mà đại ca cùng tứ ca mới ra nông nổi này. Nhị ca cùng Tam tỷ không biết sống chết ra sao.
Nói được mấy câu rồi Tầm Thiến Thiến bật khóc nức nở. Hoàng Long cũng bối rối khi thấy nữ nhi khóc. Lúc này Tứ Lang lại quát Tầm Thiến Thiến.
- Không được khóc, chúng ta vào đây với muội là tự nguyện, chúng ta đặt hi vọng vào muội có thể thành Thiên tài, thay đổi cho Á Nhân chúng ta. Muội không thể yếu đuối như vậy được.
- Nhưng muội! …
- Không nhưng nhị gì hết. Bọn ta tin muội.
*Ting
"Hệ thống ban bố nhiệm vụ: Giúp đỡ Á Nhân tộc. Nhiệm vu như sau: Kí chủ có thể giúp Á Nhân tộc đạt được thành tích tốt hoặc Tự mình đạt thành tích tốt trong kì Thiên Tài Hội lần này ít nhất trong top 100 người đứng đầu. Hoàn thành nhiệm vụ nhận được 2 lần quay may mắn ngẫu nhiên. 400 Bạc, 2 tiểu cảnh giới."
"Vì sao giúp thì ta hiểu rồi, nhưng ta đạt thành tích là sao? Giải thích cho ta xem nào."
"Hệ Thống trả lời Kí chủ: vì Kí chủ dung hợp Hoả Long Yêu Đan nên hiện tại Kí chủ được xem như Á Nhân tộc: Hoả Long Nhân."
"Thật như vậy! Ta là Á Nhân sao??"
"Hệ Thống trả lời Kí chủ: Đúng như vậy."
Hoàng Long thoát ra khỏi hệ thống. Lên tiếng nói với hai người kia.
- Ta có cách giúp các ngươi. Các ngươi muốn nghe không? Nhưng mà trước hết ta phải hỏi các ngươi vài vấn đề.
- Mời ân công nói.
- Đã bảo gọi là Hoàng Long. Ngươi còn gọi kiểu đó nữa ta mặc kệ các ngươi đấy.
- Vâng. Hoàng Long công tử.
- Ài…
- Được rồi! Các ngươi nói Á Nhân tộc là sao? Giải thích cho ta một chút được không?
- Thực ra, gọi là Á Nhân tộc nhưng thật ra chúng ta chẳng hề có quan hệ thân thích gì cả. Chỉ là một đám cô nhi bị vứt bỏ mà thôi Chúng ta nương tựa lấy nhau để sống. Á Nhân đều là con của những cuộc tình bị xã hội khinh bỉ, những người may mắn, có chút tiềm năng thì còn được gia tộc cưu mang. Còn bọn ta chỉ là thứ không đáng được sinh ra mà thôi. Bị vứt bỏ, bị bắt làm nô lệ, gái làng hoa…
Tứ Lang nghẹn đắng cố gắng nói ra những điều mà hắn cố gắng quên đi.
- Vậy không có ai đứng ra bảo vệ các ngươi sao?
Hoàng Long hỏi lại.
- Có thì cũng có chứ, nhưng không hề ăn nhằm gì. Rất nhiều người tốt đã đứng ra bảo vệ Á Nhân bọn ta nhưng kết quả đều như nhau. Bị hại, bị giết, bị đánh cho tàn phế.
Bọn ta cho dù có muốn chống cự lại cũng vô vọng mà thôi. Bao nhiêu thế hệ cố gắn vẫn như vậy a.
"Á Nhân bị xem thường như vậy sao?"
Hoàng Long nghe những lời thuật lại cũng chua xót cho số phận của những Á Nhân này. Trước khi hỏi tiếp Hoàng Long quay qua hỏi Di Ngân Tích.
- Di Ngân Tích! Ta hỏi ngươi mấy câu được không?
Di Ngân Tích đang ngấu nghiến lấy cái hamburger, trong mồm vẫn còn nhai lấy nhai để.
- Gì? Hỏi đi?
- Ngươi cũng là Á Nhân đúng chứ? Tại sao lại khác biệt với họ như vậy?
- Đơn giản mà, sao ngươi lại không hiểu? Vì gia tộc của ta mạnh, nhiều cao thủ a. Một Giao Nhân đại tộc phải khác với một đám Á Nhân chứ. Lão tổ của ta là Siêu cấp thiên tài đấy.
- Rồi! Ngươi ăn tiếp đi.
Nhìn lấy Tầm Thiến Thiến, Sư Bức, Tứ Lang, Hoàng Long cũng nghĩ lại khá tương tự với hoàn cảnh của mình lúc trước. Hoàng Long nói.
- Ta chợt nhớ ra, ta cũng là Á Nhân a. Để ta giúp các ngươi được chứ?
- Ngài là Á Nhân sao? Không thể nào.
Tứ Lang bất ngờ khi nghe Hoàng Long nói.
- Ờ. Ta là Á Nhân giống các ngươi.
"Hệ thống! Có cách nào để ta toả ra một tí khí tức của Á Nhân không.?"
*Ting
"Hệ Thống trả lời Kí chủ: hiện tại lượng năng lượng của Hoả Long Yêu Đan còn quá thấp không thể toả ra khí tức. Hệ Thống có thể giúp Kí chủ lần này."
"Cảm ơn a."
Ngay lúc này trong cơ thể Hoàng Long toát ra khi thế nóng bỏng kèm theo khí thế đứng trên tất cả, bễ nghễ thiên hạ của một con Rồng.
Di Ngân Tích đứng ngay bên cạnh Hoàng Long bị khí thế của Hoàng Long làm cho cả cơ thể run rẩy, tiểu Giao trên cổ toàn bộ vẩy trên người cùng cái bờm nhỏ trên cổ dựng thẳng lên, run như cầy sấy. Cái bánh đang cầm trên tay cũng rơi xuống đất
Tứ Lang, Tầm Thiến Thiến cũng run rẩy khi cảm nhận được khí thế của Hoàng Long.
Hoàng Long bảo hệ thống tắt trạng thái này đi, có vẻ như hắn thể hiện hơi lố rồi.
- Đã tin chưa? Ta cũng là Á Nhân đấy.
- Đại...đại nhân! Không biết ngài là chủng tộc nào của Á Nhân ạ?
Tứ Lang run rẩy hỏi lấy Hoàng Long.
- Hình như là Hoả Long Nhân a, ta cũng chẳng biết rõ nữa.
- Hoả… Hoả Long Nh… Nhân…
- Sao vậy, cũng là Á Nhân cơ mà.
- Không phải. Ngài là Thượng Nhân, làm sao có thể so sánh với Á Nhân thấp kém chúng ta được.
- Cái gì mà Thượng Nhân với chả Hạ Nhân, Tóm lại không phải đều là Á Nhân sao.
Di Ngân Tích đứng bên giải thích.
- Ngươi sai rồi. Hoả Long Nhân không thể xem là Á Nhân được. Các ngươi là thuộc về Thượng Tộc cao quý, làm sao có thể gộp lại như vậy được.
"Sao hắn không phải là Lôi Long Nhân a, lâu nay cứ bị ép xem mắt phiền chết đi được. Hắn mà là Lôi Long Nhân thì tốt biết mấy, cưỡng hôn luôn."
"Tỷ nghĩ lung tung gì vậy.?"
"Đệ im miệng, không phải việc của đệ, nhiều chuyện"
Tiểu Giao ủy khuất, im miệng hắn đang tính nói tên Hoàng Long kia cũng có Lôi Thể a. Nhưng mà bị mắng nên không dám hé mồm nữa.
- Phiền phức như vậy. Bỏ qua đi được không, cứ xem như là Á Nhân đi.
- Không được!
- Không cái gì mà không. Các ngươi cãi nữa ta lấy lại hết đồ ăn bây giờ.
- Không được!
Lần này Di Ngân Tích lại ngăn cản.
- Cái gì mà không được nữa???
- Đồ ăn ngươi đã trao đổi với ta rồi, không được đòi lại.
Vừa nói trong miệng vẫn nhai lấy nhai để đồ ăn.
- Vâng! Vâng! Con không dám đòi lại đâu ạ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...