Một tên áo đen trong đám người của phủ thành chủ kia lên tiếng sau đó thì cùng nhau biến mất.
- May cho các ngươi đại tiểu thư hôm nay tâm trạng tốt. Cẩn thận cái mạng nhỏ của các ngươi a.
Hoàng Long đứng đấy chứng kiến hết toàn bộ sự việc, mọi việc diễn ra chỉ trong chốc lát nhưng hắn nhận ra, ở đây có quá nhiều nhân vật mạnh mẽ. Không hề như Thạch Thiên Tài đã nói là chỉ dành cho lũ trẻ con chơi đùa. Hoàng Long quay sang hỏi La Tu xem cô gái vừa rồi là cảnh giới gì.
- Ta không biết, ít nhất cô nàng đó cũng Luân Hồi cảnh. Có vẻ như lần Thiên Tài hội này không như ta nghĩ. Có sự mờ ám nào đó đang xảy ra ở đây.
Một đống nghi ngờ bắt đầu phát ra trong đầu Hoàng Long. Hắn tiếp tục suy nghĩ đến vấn đề này mãi cho đến chập tối khi báo danh Thiên Tài hội. Một bà lão khá mập mạp phúc hậu ghi danh cho đám bọn hắn. Hoàng Long có hỏi lần mò để biết thêm chút ít thông tin của lần Thiên Tài Hội này, câu trả lời được trả lại là nhà ta còn hai cô con gái, ngươi có muốn cưới không. Thanh Tuyền đứng bên cạnh nghe bà lão nói thì che miệng cười khúc khích. Hoàng Long không dám nói gì thêm chỉ cảm ơn rồi nhanh chóng chạy đi.
Sáng mai tập trung tại trước phủ thành chủ, bắt đầu các quy trình hình thức và thông báo thể lệ của lần Thiên Tài Hội này. Mọi người trở về lại khách điếm ăn uống một ít món ăn qua loa.
Hoàng Long cùng Thanh Tuyền trở về phòng ngủ. Tối nay hắn muốn làm vài thứ mà tối hôm qua hắn đã không làm.
Sau một hồi tắm rửa xong, cả hai nằm lên giường bàn tay khá là rắn chắc của Hoàng Long nhanh chóng thò vào trong áo của Thanh Tuyền. Cô nàng cố gắn chống cự nhưng vô vọng. Ham muốn của Hoàng Long trỗi dậy, con quái thú trong hắn đã được tháo xích. Một tay đã thò vào áo, tay còn lại cũng nhanh chóng thò xuống tam giác hoàng kim. Lần mò, mân mê một màn dạo đầu sung sướng. Cả hai bắt đầu đủ thứ tư thế, hoan hỉ đến tận đêm muộn mới ngủ.
Sáng hôm sau lúc tập trung ở sảnh, mọi người ăn uống rồi bắt đầu tiến về phủ thành chủ như dự kiến.
Lúc ra khỏi khách điếm mới đi được một đoạn thì đã chạm mặt đám oan gia Lâm gia đại tộc. Nhưng hôm nay bọn hắn không còn hung hăng như hôm qua nữa. Lâm Khoan cũng đã đứng dậy đi lại chứ không còn nằm trên cái cáng nữa nhưng hắn lùn hẳn xuống còn khoản 1m60, hắn không dám nhìn trực tiếp về phía bên này. Cú đấm của La Tu chắc đã để lại bóng ma trong tâm của hắn.
Tất cả đều cùng hướng về phía phủ thành chủ.
Đến gần trưa, số người báo danh tham gia đứng tập trung ở trước phủ thành chủ đã hơn mười vạn thanh niên trẻ, chưa kể số người thân đứng xung quanh đó nữa.
Một đại hán trung niên lưng hùm vai gấu mặc một bộ chiến giáp đen nhưng lại ánh lên màu đỏ như máu, trên đầu có 1 cái sừng nhọn hoắc đen bóng ngay giữa trán. Đứng giữa cổng chính phủ thành chủ, đại hán bắt đầu nói, âm thanh như sấm gầm bên tai.
- Các vị. Ta là Kình Ngạo, thành chủ Tinh Hạ thành. Đa tạ các vị đã đến tham gia Thiên Tài hội lần này.
- Ta thông báo luật lệ cho Thiên Tài Hội lần này. Vòng một: luật lần này là không có bất kỳ luật lệ nào, các ngươi có thể làm bất kỳ cách nào, thủ đoạn nào trong hai tháng để sống sót và tiêu diệt ma thú, tìm kiếm linh dược kỳ bảo. trong tiểu vị diện này. Săn ma thú, cướp bóc, liên minh tùy các ngươi.
- Thẻ báo danh hôm qua của các ngươi cũng là thứ dùng để tính toán điểm đừng để mất.
- Một nghìn người còn sống sót và có điểm cao nhất sẽ đi tiếp vào vòng hai.
- Giờ thì các ngươi chuẩn bị tiến vào đi. Quên nữa, đừng mong sẽ có thể đi cùng nhau, lúc dịch chuyển các ngươi sẽ dịch chuyển đến nơi bất kỳ trong tiểu vị diện này. Tự lực cánh sinh là cách duy nhất. Bây giờ quyết định lại vẫn chưa muộn. Ai muốn về thì cút, ở đây không có chỗ cho đám yếu đuối.
Sau khi nghe Kinh Ngạo thành chủ nói, có hơn ngàn tên quay lưng bỏ đi. Chắc bọn hắn biết mình chẳng có tí hi vọng nào trong lần này. Giữ lại cái mạng nhỏ của mình vẫn tốt hơn.
Đám người còn lại bắt đầu lần lượt tiến vào trong cổng dịch chuyển mà thành chủ chỉ vào lúc nãy. Từng toáng người lần lượt biến mất, Lâm gia phủ của Lâm Thanh Tuyền 3 người tham gia nhưng Lâm Thanh Phong đã giữ 2 tên hậu bối kia lại, quá nguy hiểm cho bọn hắn. Không đáng để bỏ đi tính mạng khi cơ hội gần như bằng không.
Đám người Lâm gia đại tộc đứng gần đó. Một lão giả khác ra lệnh cho đám hậu bối.
- Chỉ cần các ngươi gặp được 2 người kia, bằng mọi giá giết ngay lập tức.
- Rõ.
Ánh mắt sắc lạnh của Lâm Khoan nhìn về phía Hoàng Long, mọi thù hận của hắn không phải đổ dồn về Lâm Thanh Tuyền mà lại hướng về phía Hoàng Long. Hoàng Long thì chả quan tâm gì đến đám bọn hắn, hắn đang tìm kiếm một thứ gì để có thể giúp đỡ cho Thanh Tuyền trong lúc hắn không bên cạnh.
Biết được Hoàng Long quan tâm cho mình, Thanh Tuyền nắm lấy tay Hoàng Long nói nhỏ.
- Chàng yên tâm, ta không phải dễ bị bắt nạt như vậy đâu. Còn cả Phong Tuyết Linh Thần nữa mà. Yên tâm đi.
Nói rồi Thanh Tuyền hôn nhẹ lên môi Hoàng Long một cái rồi quay lưng bước vào trong cổng dịch chuyển, trên mặt vẫn mang theo một nụ cười đáng yêu. Hoàng Long cũng đã kịp đưa cho nàng một quyển trục dịch chuyển. Mong là nàng có thể sử dụng được nó lúc nguy hiểm.
Hoàng Long tiến vào cổng dịch chuyển cùng 1 lần với đám người Lâm gia đại tộc kia. Tên Lâm Khoan dùng ánh mắt hình viên đạn, nói vào tai Hoàng Long.
- Hãy cầu xin tổ tông phù hộ để đừng gặp phải ta. Nếu gặp phải thì ta nghĩ ngươi sẽ ngồi đi tiểu đấy. Hahahaha
Hoàng Long chỉ nhếch mép cười đểu không nói gì rồi bước vào trong cổng. La Tu, Lâm Thanh Phòng đám người thì cũng ra về. Dù sao cũng hai tháng cơ mà. đợi đến lúc đó tụ tập lại.
Trong lúc ở trước phủ thành chủ đang bắt đầu Thiên Tài Hội. Cách đó hơn năm con phố, một nhóm người hơn mười người đều là lão quái vật lâu năm đang ngồi chung một bàn nói chuyện. Một cô nương trong tay đang cầm một cái đùi lợn nhai ngấu nghiến lên tiếng.
- Các ngươi chắc chắn lần này ả ta sẽ xuất hiện chứ?
Một tên nhóc trông khoảng mười tuổi tay cầm lấy cái tẩu, giọng nói cực kỳ già nua nói.
- Nhất định sẽ xuất hiện. Không biết lần này phải tốn bao nhiêu nữa đây.
- Bao nhiêu cũng phải tốn thôi. Không thể để ả trốn thoát được.
Trong đám người này có ba người quen thuộc là Thạch Thiên Tài, Thạch Tiểu Hiên cùng Càng lão.
Cách đó không xa, một tên ái nam ái nữ vẫn đang tìm kiếm ai đó, hắn cực kì sốt sắn nhưng vẫn chưa tìm ra được thứ gì. Đây chính là Càng Hải Thanh, hắn vẫn chưa tìm ra được người hắn cần tìm. Cứ ngỡ đâu sau hơn ba mươi năm tìm trong vô vọng, nghe ngón được một chút thông tin nhờ lần bị bắt đến Nhị Bảo đại lục này nhưng mà có vẻ như may mắn vẫn chưa mỉm cười với hắn. Hắn vẫn chưa từ bỏ, tiếp tục tìm kiếm.
Hoàng Long sau khi bước vào cổng dịch chuyển chớp mắt thì hắn đã bị dịch chuyển đến một vùng đất khác. Từ trên không trung hắn nhìn thấy ở đây ít nhất phải có bốn vùng riêng biệt, Chỗ thì rừng rậm xanh rì, chỗ thì lửa cháy cả mặt đất, chỗ thì không hề nhìn thấy được thứ gì chỉ có màu xám xịt bốc lên, chỗ còn lại mà hắn nhìn thấy thì âm u đen tối cực kì.
Hắn rơi tự do xuống vùng đất có nhiều cây có rậm rạp kia, mặc dù có hơn mười vạn người tham gia, nhưng hiện tại Hoàng Long không hề thấy bất kỳ một người nào trên cái tiểu địa đồ của hắn. Trong lúc rơi xuống cũng không hề nhìn thấy. Lúc này âm thanh của hệ thống vang lên.
*Ting
“Hệ thống thông báo Kí chủ, Siêu cấp trung địa đồ không thể sử dụng trong tiểu không gian này. Đóng chức năng Địa đồ, mọi chức năng còn lại có thể sử dụng bình thường.”
Đúng lúc này Hoàng Long cảm thấy như có thứ gì đó dài dài trườn vào trong áo của hắn, đang hướng về phía cổ hắn. Hoàng Long cố gắng lấy tay túm lấy thứ kia, có trời mới biết thứ đó có uy hiếp hắn hay không.
Hoàng Long chưa kịp túm lấy thứ kia thì nó đã quấn quanh cổ Hoàng Long, cái lưỡi của nó liếm vào má Hoàng Long. Có lẽ thứ này không có uy hiếp hắn. Hoàng Long liếc mắt nhìn xuống xem phía cổ của hắn là thứ gì.
Một con trông giống rắn nhưng lại có một cái sừng nho nhỏ ở đầu, cổ lại có một cái bờm nho nhỏ màu vàng nhạt, da của con vật này màu trắng trắng ánh thêm vàng trông rất quý tộc.
Hoàng Long lấy tay chạm nhẹ vào đầu của con vật này, nó còn dúi dúi đầu mình vào tay của Hoàng Long tỏ ra vẻ khoái chí. Hoàng Long hỏi xem hệ thống đây là con gì. thì nhận được câu trả lời là
*Ting
“Hệ thống trả lời Kí chủ: Giao trong Giao Nhân tộc, đây là một trong hai bản thể của Giao Nhân nhất tộc, là một chủng tộc có nguồn gốc khá gần với Long Tộc. Lúc đạt đến Hợp Đạo cảnh thì hai bản thể dung hợp thành một và trở thành Giao Nhân.”
“ Vậy bản thể còn lại của nó đâu? Sao nó lại bám lấy ta với vẻ thân thiết như vậy?”
*Ting
“Hệ thống trả lời Kí chủ: Có thể đã bị tách ra trong lúc dịch chuyển qua cổng. Nó bám lấy Kí chủ vì trong cơ thể kí chủ có mang một tia Long khí hấp dẫn.”
“Ra là vậy. À cho ta hỏi là nó có thể nói chuyện được với nó không?”
“Trả lời: Có lẽ nghe hiểu được Kí chủ nhưng không thể trả lời, Linh trí của nó khá cao.”
Hoàng Long trở ra khỏi hệ thống.
- Được rồi. ta không biết ngươi tên là gì. Ta sẽ gọi là Tiểu Giao được không?
Con Giao này nghe hiểu lấy lời Hoàng Long nên gật đầu.
- Ta sẽ hỏi ngươi vài thứ, được chứ. Nếu như phải thì gật đầu, không phải thì lắc đầu. Được chứ.
Con Giao lại gật đầu kèm theo liếm vào má Hoàng Long thích thú.
- Ta biết người vì sao lại quấn vào ta. Ngươi biết bản thể còn lại của ngươi ở đâu không? Ta sẽ giúp ngươi trở về.
Con Giao gật đầu lia lịa, một lúc sau lại lắc đầu lia lịa. Hoàng Long cũng lú không biết nó có ý gì, nên đành phải hỏi lại.
- Ngươi biết bản thể còn lại của ngươi ở đâu không?
Con Giao lần này là gật đầu.
- Ta sẽ mang ngươi về nhá.
Con Giao lần này không lắc đầu hay gật đầu nữa mà cắn vào mặt Hoàng Long
- Ấy! Đau! Sao ngươi lại cắn ta. Không muốn về à?
Con Giao lại gật đầu
- Rồi! Rồi vậy thì theo ta một thời gian đi, nhưng mà ta nói trước ta không mạnh để có thể bảo vệ ngươi đâu đấy.
Hoàng Long cùng con Giao kia bắt đầu tìm kiếm xung quanh, mọi thứ xung quanh đều mang theo một vẻ nguy hiểm khó diễn tả.
Bỗng nhiên mặt đất bắt đầu rung chuyển rất mạnh, cây cối xung quanh rung lên từng hồi. Mặt đất nứt ra, một đầu giun đất siêu to khổng lồ xuất hiện. Từ trong cái không biết nên gọi là mồm hay gì phun ra một đống quái vật đủ mọi thể loại hình thái quái vật, rồi cả một đống trứng bầy nhầy gớm ghiếc. Rồi nó lại lặn xuống đất, mọi thứ trở lại bình thường như chưa từng có sự xuất hiện của nó. Chỉ là một đống quái vật được nó nhổ ra thì vẫn ở đó.
Bắt đầu những tiếng gào thét, gầm gừ từ bọn quái thú kia. Chúng bắt đầu lần mò tìm kiếm xung quanh.
Không biết vô tình hay cố ý chỉ trong vài giây ngắn ngủi bọn chúng đã phát hiện ra Hoàng Long núp sau một cây đại thụ. Tiếng gầm lớn hơn bình thường, chỉ một phần nhỏ đám quái thú tấn công về phía Hoàng Long. Đám còn lại chia ra như có chỉ thị từ một con thủ lĩnh.
Hoàng Long cũng đã chuẩn bị sẵn sàng để chiến đấu, dù sao thì cũng phải cạnh tranh sinh tồn, cũng là một thời điểm tốt để thăng cấp.
Nhãn đồng Sharingan mở ra, Super Saiyan cấp 2 cũng được mở ra, mọi thứ có thể để chiến đầu đều được hắn mở ra. Hắn lấy ra thanh Long Nha kiếm ra, hắn vẫn nhớ lời của Kiếm Linh nói với hắn là hắn không có duyên dùng kiếm nhưng hắn chưa tìm ra được vũ khí nào phù hợp với bản thân nên hiện tại hắn dùng tạm thay kiếm này.
Linh Nhãn mở ra, Hoàng Long phát hiện đám quái vật này không hề có một chút nào liên quan đến tu vi hay cảnh giới gì. Chúng cực kỳ hung hăng, không hề biết sợ là gì lao thẳng về phía Hoàng Long.
Liên tiếp những phát Long Nha Đạn được thi triển, từng viên đạn nước bay với tốc độ siêu nhanh. Đám quái vật tiên phong thì lao vào như kiểu chó săn liên tiếp trúng Long Nha Đạn gục xuống, ngay lập tức đám quái thú phía sau dẫm đạp lên xác bọn chúng lại tiếp tục tiến lên.
Cảm thấy bắn hạ rất nhiều rồi nhưng vẫn không ăn thua nên Hoàng Long lựa chọn bắt đầu dùng Đại Hỏa Cầu. Sau một loạt tấn công tầm xa đám quái thú kia đã tiếp cận được Hoàng Long.
Long Nha kiếm vung ra cắt xuyên qua đám quái vật này khá là dễ dàng. Mọi động tác của Hoàng Long nhuần nhuyễn không hề có bất kì động tác dư thừa.
Hơn mười phút đồng hồ trôi qua từ lúc Hoàng Long bắt đầu giao tranh với đám quái vật kia, một đống xác đang càng ngày càng đầy lên. Không hề có dấu hiệu gì là dừng lại. Thanh Long Nha Kiếm trong tay Hoàng Long đã bắt đầu rạn nứt nhiều chỗ.
Hoàng Long vung thanh kiếm lên định chém đầu một con quái thú dạng chó thì một con khác đã lao ra cắn lấy lưỡi kiếm của Hoàng Long.
Crắc…
Thanh Long Nha Kiếm kia đã gãy làm đôi. Đám quái vật ngay lập tức lao vào cố gắn cấu xé Hoàng Long.
Hoàng Long nhanh chóng dùng lấy Lăng Ba Vi Bộ tránh lùi về phía sau. Hắn nhớ ra chiêu mà Càng Lão chỉ cho hắn nhưng chưa sử dụng lần nào.
“Nhất Chỉ Khai Thiên”
Một luồng ánh sáng cực kì mạnh mẽ màu xanh pha chút trắng bắn mạnh về phía đám quái vật kia. Xuyên thủng qua đám quái vật kia, hủy diệt tất cả mọi thứ trước mắt nhưng khoảng 100 mét thì biến mất không còn gì.
Hoàng Long cảm thấy ngón tay đau nhức, lúc hắn nhìn xuống thì mới phát hiện ra một chỉ vừa rồi, ngón tay trỏ của hắn đã gãy, móng tay cũng đã tróc ra. Không ngờ một chỉ kia uy lực to lớn nhưng tác hại cũng lớn như vậy. Cơ thể của hắn gần như hao sạch sẽ không còn gì.
Hắn loạng choạng lung lay sắp đổ, chỉ vì dùng một chiêu như vậy mà hắn sắp rơi vào tình trạng nguy hiểm.
Đám quái thú kia dừng lại vài giây rồi lại tiếp tục lao về phía Hoàng Long không một chút sợ hãi nào.
Mắt Hoàng Long mờ dần đi, nhưng hắn không thể ngất đi lúc này được. Chỉ vì một lần chơi lớn mà giờ đây hắn có thể sẽ chết. Đúng lúc này một tiếng gầm mạnh mẽ từ sát bên tai hắn vang lên, con Giao nhỏ bé quấn trên cổ hắn kia gầm lên uy hiếp đám quái vật.
Nó bò xuống khỏi người Hoàng Long, dần dần hóa lớn lên. Không hề nhỏ bé vô hại như lúc nãy nữa mà là một con Giao cực kì to lớn, mang theo phong thái của một kẻ đứng trên tất cả.
Cơ thế nó tỏa ra một làn khói sương mịt mù. Sấm chớp bắt đầu tụ tập lại phía trên đầu của nó. Những tia sét bắt đầu liên tục đánh vào đám yêu thú, cả trên người nó và cả Hoàng Long hiện đang đứng phía sau. Không hề có sự phân biệt địch ta nào cả. Hoàng Long thì đang gần như mất đi nhận thức lại bị sét đánh liên tục năm sáu phát, làm cho hắn như được sạc lại sức mạnh vậy.
Sau mấy phát sét đánh thì Hoàng Long thực sự đã khỏe lại được mấy phần. Hắn bất ngờ chính là lúc nãy hắn cũng dùng Linh Nhãn để xem xét con tiểu Giao này nhưng lại không hề thấy tu vi gì cả lại mạnh mẽ như vậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...