Ban đêm, tại lâu đài cổNhìn thiếu nữ đang ngủ say trên giường, trên cổ nàng còn có vết răng cắn như của loài rắn, thâm tím một mảngTartaros bụng đầy lửa giận, lòng thầm mắngThứ bò sát hạ tiện mà cũng dám động vào đồ của y, mẹ kiếp.
Nếu để y bắt được, y sẽ xé xác hắn ra thành ngàn mảnhTức giận một hồi, y lại trầm mặc nhìn người con gái trên giườngKhuôn mặt nàng tái nhợt, môi khô nứt, đường nét trên mặt nhu hòa tinh tế thay vì sắc sảo như tộc người tóc vàng, mái tóc đen tuyền huyền bí, cơ thể tỏa ra hương thơm ngátGaia sao? Hừ, cái gã đó vậy mà cũng có hậu nhân à?Thần đất Gaia, kẻ thù của Tartaros, hiện thân của Ánh sángBảo sao khi nàng niệm chú kết chủ nô, hắn vậy mà không làm gì đượcThì sao chứ, kể cả có là hậu nhân Gaia đi nữa, yếu ớt thế này, rồi vẫn sẽ thành con mồi của những kẻ luôn nấp trong bóng tối thôiTà thần nghĩ ngợi điều gì đó trong một lúc lâu, rồi móng tay y đột nhiên dài ra rồi trở nên đen thẫm, tiếp đó y bất ngờ đâm móng tay vào ngực trái rồi rút ra, tâm huyết theo đầu móng tay chảy raY vén áo nàng ra làm lộ bầu ngực trắng muốt, lấy móng tay đâm thẳng vào tim, máu y theo đó chảy vào tim nàngTrong cơn mơ vì đau đớn mà mày nàng nhíu chặt lại, khẽ rên rỉY hừ lạnh, rút móng tay ra rồi có luồng sáng đen bao phủ vết thương trên ngực nàngNgay lập tức vết thương ngừng chảy máu, trên bầu ngực trắng muốt lại xuất hiện thêm một vết sẹo nhỏ hình trăng khuyết, giống y hệt với vết sẹo cũng vừa xuất hiện trên ngực trái của yLúc này, con mèo đen xuất hiện, giận dữ gầm gừ“Tartaros, ngươi điên à?”Y hờ hững đáp lại“Có lẽ thế”“Ngươi…Ả là hậu nhân Gaia đấy!”“Thì sao? Chút huyết mạch còn trong người nàng? Chỉ bõ cho mấy tên tham lam thấp kém kia thưởng thức thôi.
Chút sức đấy thì làm gì được chứ?”“Thế sao ngươi không ăn đứt ả đi? Lại còn cho nàng tâm huyết? Ngươi….
.
”“Ngô là mấy tên thấp kém đó chắc? Hừ”Mèo đen tức giận xù lông lên, cuối cùng không nói gì được nữa, quay đầu biến mất trong màn đêmY cũng không thèm quan tâm đến nó, cúi người xuống định gặm nhấm nàng, rồi đập vào mắt y là mảng thâm tím to đùng kiaY nhăn mày, đặt tay lên, ngay sau đó vết thương liền biến mấtY hài lòng, ngả người ôm nàng vào lòng, từ từ gặm nhấm cần cổ nàng rồi hít hà thỏa mãnHừm, Ngô không ăn, mà Ngô thích làm chuyện khác hơn.
Dù sao, ngủ lâu như thế, Ngô cũng chán rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...