Tà Thần Thực Tập Sinh Tại Thế Giới Giả Tưởng


Hastur phủ xuống, cũng ban cho hắn sức mạnh và [cách tự hỏi] của mình.

Tà Thần được gọi là Tà Thần vì chúng có [cách tự hỏi] cùng [lý trí] rất khác so với những sinh vật còn lại trong vụ trụ, chúng tràn đầy hỗn loạn và không biết gì là tình cảm.


Nhưng vì vậy các Tà Thần mới có thể có sức mạnh vĩ đại tại đa nguyên vũ trụ, vì bản chất của vũ trụ vốn là hỗn loạn và tịch mịch lạnh lẽo.


Đôi khi, [sự thật] là quá mức nhận thức của bất kỳ sinh vật nào, và chỉ có các Tà Thần hiểu điều đó.


“Xin cảm tạ ngài, [Hoàng Y Chi Vương (The King in Yellow)] Bệ Hạ… Ta sẽ sử dụng tốt phần sức mạnh này của ngài.”
Thanh niên tóc đen cảm giác tốt chưa từng có.


Hoàng Y Chi Vương, Bệnh Dịch Chi Phong, Chúa tể Carcossa, Kẻ Không Thể Nói Tên...!Đằng sau mỗi danh hiệu của Great Old One Hastur đều là một truyền thuyết vang vọng khắp đa nguyên vũ trụ, là tóm tắt lịch sử hưng thịnh cùng suy bại của một chủng tộc, là những bí ẩn mà vô số kỷ nguyên nhiều Bí Thuật Sư vẫn chưa thể giải đáp.


Dưới sự dẫn dắt của Hastur, tinh thần của Masamune đang thăng hoa, dường như đạt đến một vĩ độ cao hơn.

Trong đại não của hắn, kiến thức từ Hastur khiến hắn “nhìn” thế giới ba chiều thành hai chiều, chỉ cần dùng bút vẽ là có thể thay đổi dễ dàng.


Đương nhiên đây là ảo giác – Đại lão Hastur có thể vẫy tay để thay đổi hiện thực, nhưng hắn bây giờ chỉ là đang mượn [hiểu biết] và [lý trí], không phải mượn [thần lực].


Masamune cũng không biết rằng hắn còn có thể đứng là nhờ thiếu nữ tóc bạc mắt xanh đã mất gần một thế kỷ đập tung Thần Quốc của Hastur - thậm chí hồ Hali cũng bị ảnh hưởng, khiến Hoàng Y Chi Vương không thể không vì sự yên tĩnh của mình mà đưa ra hứa hẹn.


Dù linh hổn của Masamune rất đặc thù, nhưng nếu không có Hastur cố ý bảo vệ, khi sử dụng nghi thức này lập tức tuỷ não của hắn sẽ vì quá tải mà tự thiêu huỷ.


Bí Thuật Sư học đồ mà dám dùng đại nghi thức gọi Great Old One, thậm chí là một trong [Tứ Nguyên Tố]? Còn thành công mỹ mãn, được Great Old One chủ động bảo vệ để không lưu di chứng?
Vô số Đại Bí Thuật Sư của vũ trụ đang khóc.


“Masamune… Ngươi… có vấn đề gì không?”
Bên cạnh vang lên tiếng gọi có chút e ngại của Luo Hao.


Nữ giáo chủ Thánh Giáo cảm giác rất không ổn - nàng nhìn thấy Masamune thay đổi từ thanh niên tóc đen tuấn mỹ thành một “người” choàng trong áo khoác vàng, gương mặt bị che đậy dưới lớp mũ trùm cùng mặt nạ trắng, dưới đuôi áo có một vài vật giống như xúc tu xuất hiện…
Thậm chí, chỉ cần nhìn thấy hình dạng này của hắn, bên tai Luo Hao như nghe thấy tiếng gió phảng phất, mang theo những lời rên rỉ trước khi chết của những sinh vật bị bệnh dịch hành hạ.



Cố gắng nén cảm giác không khoẻ cùng mất cân đối trong đầu, Luo Hao nhìn xung quanh chiến trường.


Ở đằng xa, các giáo chúng cùng bọn Kỵ Sĩ đỏ dù vẫn đang chiến đấu nhưng không còn mãnh liệt như trước, chính bọn chúng cũng nhận ra có gì đó không đúng trong không khí.


Hai bên cánh trái và cánh phải không ngừng có thêm Kỵ Sĩ đỏ tiến đến, bọn hắn dường như quyết định bỏ mặc Âm Dương Hiệp Hội, tiến thẳng đến nơi này.


Trong sương mù đỏ đằng xa, Dị Thần cũng nhận ra có kẻ địch mạnh xuất hiện.

Một thân ảnh cao khoảng ba, bốn mét, có thể mơ hồ nhìn thấy hai chiếc sừng lớn trên đầu cùng đôi cánh sau lưng mơ hồ xuất hiện trong màn sương.


Nhưng khi Luo Hao một lần nữa nhìn về Masamune, bất an cùng cảm giác e ngại trong lòng thiếu nữ dần biến mất.


“Luo Hao, cùng ta chiến đấu chứ?”
“Đương nhiên.”
Trong mắt thanh niên tóc đen, nàng không nhìn thấy bất kỳ một cảm xúc gì ngoại trừ “ý muốn sở hữu” - trong ánh mắt của hắn tràn đầy ác ý, suy đồi cùng hỗn loạn, nhưng không phải nhắm vào thiếu nữ.


Vậy thì để các câu hỏi của nàng lại sau khi chiến đấu xong.

Loại ánh mắt kia cũng sẽ tính sổ sau.


“Đầu tiên, để ta dọn dẹp đám rác rưởi này.”
Masamune giơ xúc tu được giấu trong ống tay áo, sử dụng sức mạnh của Hastur.


[Thần thuật - Làn Gió Bệnh Dịch]
Thần thuật cấp thấp của Tà Thần là chúa tể bệnh dịch, là một trong những thần thuạt hiếm hoi không cần dùng đến thần lực.


×— QUẢNG CÁO —
Ma lực trên chiến trường không hề bị điều động, nhưng lại có một loại năng lượng nào đó mà không ai có thể hiểu được đang bị rút đi.

Sau đó, một ngọn gió bắt đầu thổi, từ phía Masamune bay về phía sương mù đỏ.


Trong khoảnh khắc các Kỵ Sĩ đỏ tiếp xúc với làn gió, thân thể mạnh mẽ, gần như mình đồng da sắt của bọn chúng liên tục nổi lên các mẩn đỏ.


Mẩn đỏ chỉ mất không đến ba giây để lan tràn từ một điểm ra khắp người đám Kỵ Sĩ, lại mất thêm năm giây để vỡ ra, bao phủ chính bọn thân hắn trong đủ loại dịch nhờn kinh tởm.


Loại dịch nhờn này có tính ăn mòn rất mạnh, đám Kỵ Sĩ đỏ lẽ ra không biết đau đơn kia không ngừng kêu rên trên mặt đất, kỹ năng tái sinh của bọn chúng bị vô hiệu hoá.


Một nghìn, hai nghìn, ba nghìn,...!Rồi gần như tất cả các Kỵ Sĩ đỏ đều ngã xuống.


Không chỉ Âm Dương Hiệp Hội, Công Chúa Vu Nữ cùng Thí Thần Giả cũng bị cảnh này chấn động ngây người.


Nhưng không chờ bọn hắn kịp tự hỏi, từ trong đám sương mù đỏ vừa bị gió thổi tan, hàng loạt cây trụ đá khổng lồ bắn ra bay tới nơi Masamune đang đứng.


Mỗi trụ đá đều dài vài chục mét, rộng gần mười mét - kết hợp với quán tính khi đang bay tới, sức phá huỷ của trụ đá này đủ để đập tan một lâu đài.


Mà bây giờ đang có hàng chục cây trụ bay tới.


“Phi Phượng mười hai chưởng - Phi Phượng Trụy Lạc”
Trên không trung, Luo Hao đột nhiên xuất hiện, bàn tay hóa thành chưởng đánh vào một cây trụ, vang lên tiếng vang trầm đục.


Trụ đá vừa tiếp xúc vào bàn tay xinh xắn của nữ giáo chủ liền vỡ tan, các mảnh vụng bắn tung toé vào các cột trụ đang bay đằng sau.


Nữ giáo chủ không hổ là người đã đạt đến “cực” của võ thuật - từng mảnh đá vụn đều được nàng truyền vào nội lực, khi va đập vào các cột trụ đằng sau liền khiến bọn chúng chệch hướng.


“Rầm rầm rầm!!”
Hàng chục cây trụ đá rơi tản mát xung quanh Masamune cùng Luo Hao, mỗi một cây khi rơi xuống đều đập cho mặt đất lún sâu vào, thay đổi địa hình cả khu vực.


“...!Thí Thần Giả, cùng với… [Đồng loại]?..”
Đám sương mù đỏ đã hoàn toàn bị gió thổi bay, lộ ra dáng người cao lớn của Dị Thần.


“Này….


cái ngoại hình này…” Công Chúa Vu Nữ vừa nấp sau Masamune vừa lắp bắp.


“Khiến cho ta cảm thấy buồn nôn.” Nữ giáo chủ tiếp lời.


Nếu như ngoại hình và khí tức của Masamune hiện tại sẽ khiến người khác cảm thấy bất an và mất cân đối trong [lý trí], ngoại hình của Dị Thần khiến người khác cảm thấy buồn nôn về mặt [Mỹ thuật].


Hai chân dưới là chân dê, nửa người trên để trần, thân nam tính nhưng lại có ngực nữ tính, cặp sừng khổng lồ nhọn hoắt mọc trên đầu dê của hắn, sau lưng là đôi cánh đen mở rộng.


Dị Thần mở miệng.


“Thí Thần Giả, cùng [Đồng loại] a… Các ngươi tại sao lại muốn chiến đấu cùng ta?”
Dưới mặt nạ, thanh niên tóc đen nở nụ cười dữ tợn.


“Dị Thần, ngươi đoán vì sao ta lại muốn tìm ngươi?”
“...!Ngươi thoát khỏi lịch sử? Thân thể nhân loại? Không phải nhân loại… Sức mạnh của ngươi vẫn chưa đủ sao, [đồng loại]?”
Trên gương mặt lông lá của Dị Thần đầu dê lộ ra vẻ ngạc nhiên, thậm chí là hâm mộ, nhưng sau đó là bình thản.


Trò chuyện này vốn không có ý nghĩa gì.

Dị Thần cùng Thí Thần Giả một khi đã gặp nhau, vận mệnh sẽ chỉ cho phép bọn hắn để lại một kẻ sống sót.


“Sức mạnh không có đúng sai, không có đủ hay thiếu, chỉ có [tuyệt đối]!”
×— QUẢNG CÁO —
“Vậy thì Thí Thần Giả, tại sao ngươi lại giúp [đồng loại] của ta?”
“Câm miệng, Dị Thần! Ngươi là cái thá gì mà dám chất vấn bản giáo chủ!”
“...”
Dị Thần cảm thấy… Hai vị này thật là khó giao tiếp.

Đầu dê của hắn lắc lắc, hai chiếc sừng dài vung vẩy trong không khí.


“Ta là Baphomet - Kẻ giữ Bí Mật, Thần của Ma Nữ và Kỵ Sĩ Dòng Đền (Knight Templar), Kẻ bị Chúa phản bội - Đã không có gì để nói, chiến đấu đi, Thí Thần Giả cùng [đồng loại]!!”
Chiến đấu lại tiếp tục.


Thân ảnh của nữ giáo chủ như cuồng phong không ngừng lao thẳng tới Baphomet, bất kỳ Kỵ Sĩ đỏ nào còn lại muốn chặn nàng lại đều bị đánh nát thân thể, bay ngược ra xa.


“Địa Ngục a —- nghe mệnh lệnh của ta, mở ra!!”
Dị Thần Baphomet cũng bắt đầu nghiêm túc.


Cả cánh đồng bắt đầu nứt vỡ, từng khe hở sâu hoắm nối thẳng xuống trung tâm của trái đất, nhìn vào có thể thấy từng dòng sông dung nham không ngừng nổi bọt.



Từ trong khe hở nối thẳng đến Địa Ngục, một sinh vật xuất hiện - Cả người thon hẹp dài gần trăm mét, đôi cánh sải dài che khuất mặt trời, lân phiến bao phủ khắp thân thể.

Đó là một con rồng - Loài Huyễn Tưởng chỉ xuất hiện trong thời đại của Thần.


“Trong thần thoại, Baphomet ban đầu vốn là Thiện Thần bảo vệ cho bí mật của Chúa, nhưng sau đó lại bị Giáo Hội xếp vào hàng “Ma Quỷ”, còn xưng hắn là “Rồng của các Thần quyền”, “Hiện thân của Satan”...!Quyền năng này của Baphomet chắc hẳn có liên quan đến thần thoại này.”
Công Chúa Vu Nữ sắc mặt hơi tái mét, nhìn quang cảnh như tận thế bên dưới, vội vàng nói với Masamune.


Thanh niên tóc đen nhìn Luo Hao tiếp tục đột tiến, không hề bị ảnh hưởng bởi Địa Ngục đang dần hiện hình trên mặt đất, hắn cũng tiếp tục dùng thần thuật thứ hai.


[Thần thuật - Hỗn loạn xiềng xích (Chaos Shackles)]
Trên bầu trời, bốn sợi dây xích đột nhiên rơi xuống, khóa chặt lấy hai cánh cùng hai chân của con rồng đang lơ lửng trên bầu trời.

Nó giãy dụa, miệng thở ra ngọn lửa tử vong, cái bóng che khuất cả mặt đất không ngừng lung lay nhưng cuối cùng vẫn không thể trốn thoát.


Da thịt của con rồng bắt đầu thối rữa từ vị trí tiếp xúc với dây xích, không ngừng lan tràn ra xa hơn.

Thanh niên tóc đen lập tức xuất hiện trên một dây xích, hai xúc tu tay sáng lên ma pháp trận, bắn về phía con rồng.


Mà ở phía xa, Luo Hao cũng đã tiếp cận được Dị Thần, kẻ sau lập tức ngâm xướng:
“Hỡi Ma Thuật, hãy nghe tiếng gọi của ta, bảo vệ chủ nhân của các ngươi!”
“Keng!”
Bàn tay của Luo Hao hóa thành chưởng, trực tiếp đập vào thân người của Baphomet.

Chưởng này của Luo Hao nếu như đánh vào một ngọn núi cũng có thể làm cả núi rung chuyển, đất đá rơi rụng, nhưng đánh vào thân thể của Baphomet lại hoàn toàn không đẩy lùi được hắn dù chỉ một phân.


Động tác của Luo Hao như đang múa lên một vũ khúc mỹ lệ, nàng xoay tròn xung quanh Dị Thần, hai tay liên tục xuất chưởng tạo ra những tiếng nổ vang trong không khí --- Nhưng không có tác dụng.


Thân thể của Dị Thần hóa thành Aether thuần túy, miễn dịch mọi tổn thương vật lý cùng ma thuật.


Nữ giáo chủ sắc mặt vẫn không hề thay đổi, nàng lập tức xuất hiện tại sau lưng Baphomet, hai bàn tay nối vào nhau tạo thành hình tròn trước ngực.


“Phi Phượng mười hai chưởng - Đan Phượng Triều Dương!”
Trong lòng bàn tay của Luo Hao, ma lực từ âm chuyển dương, từ lạnh biến nóng rồi co rút lại, phát sáng khắp chiến trường như một mặt trời nhỏ, chiếu rọi những nơi bị bóng của cánh rồng che khuất.


Sau đó, nàng đập “mặt trời” vào người Baphomet.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui