Ta Sư Phụ Mỗi Đến Đại Nạn Mới Đột Phá Bản Dịch


Từ Phàm cầm Thiên Nhận phi kiếm được tạo từ ba trăm sáu mươi khối mảnh nhỏ lên để thưởng thức.

Đây là hắn dùng số tiền lớn mua Thiên Vẫn Thiết làm tài liệu chủ yếu để luyện chế thành công.

Chỉ riêng chi phí vật liệu hỗn hợp đều tốn hơn mười nghìn linh thạch, giống như giá của Pháp khí tốt nhất cũng chỉ có giá này.
Từ khi trình độ luyện khí của Từ Phàm được nâng cao, thì đam mê thu thập của trạch nam trong người hắn đã thức tỉnh rồi.

Hiện nay phòng cất chứa của hắn đã có hơn hai mới kiện Pháp khí hoàn mỹ, càng quá đáng hơn nữa đó là loại Pháp khí hoàn mỹ nhất như Thiên Nhận phi kiếm vậy mà hắn có khoảng năm kiện.
Linh Thương Phong là một nhà cửa hàng nhỏ được mở vào ba năm trước đây, ở trong này Từ Phàm giao Pháp khí mình thuận tay luyện chế ở Địa Tâm phường cho tiểu nhị, sau đó thì quay trở về đỉnh núi nhỏ của bản thân.
Cửa hàng nhỏ này là của tiệm Từ Phàm tốn hơn mười vạn linh thạch để mua lại.
Trên Linh Phong chu, Từ Phàm ngồi trong phòng nhỏ trên linh thuyền hơi cảm khái, mình vậy mà đã hơn hai mươi tuổi rồi.

Đổi lại kiếp trước, nếu hắn không đi học đại học thì đã bắt đầu đi xem mắt rồi.

“Có phải tới lúc ta nên tìm bạn gái rồi không?”
“Chẳng biết tại sao gần đây cứ lâu lâu lại ăn phải cơm chó.”
Từ Phàm vừa dứt lời.

Một bóng hình xinh đẹp cách Linh Phong chu không xa lướt qua, phía sau bóng hình xinh đẹp đó có một chùm ánh sáng màu xanh đang không nhanh không chậm đuổi theo.
“Tư Vận sư huynh ngươi tới bắt ta đi.”
Thanh âm giống như tiếng chuông bạc có thể làm cho tất cả các thiếu niên tuổi trẻ rơi vào ảo tưởng.
“...”
Trong nháy mắt, Linh Phong chu phát ra một lượng lớn linh lực trực tiếp làm tốc độ của thuyền nhanh gần gấp ba lần.
Mọi người chỉ thấy một ánh sáng màu xanh di chuyển rất nhanh trên không trung.
Một ít người mới nhập môn tò mò nhìn lên không trung thán phục, đây là tốc độ của tiền bối Trúc Cơ à.
Từ Phàm trở lại đỉnh núi của mình là tới ngay căn phòng cất giữ mình mới xây hai năm trước.
Thuận tay dùng dùng Mộc Linh Thuật tạo một cái giá chuyên môn đặt phi kiếm, sau khi đặt Thiên Nhận phi kiếm lên, Từ Phàm bắt đầu thưởng thức các tác phẩm do bản thân làm ra.
Lúc này, Pháp khí có hình dáng chiếc di động trong lòng ngực hắn hơi chấn động một chút, bên trên nó xuất hiện tin tức mới nhất trong Thiên Khuyết môn.

Một là đại hội giao lưu mười năm một lần của các môn phái trong Tượng Châu sẽ được tổ chức tại Thiên Khuyết môn, người của các môn phái tu tiên sẽ gặp nhau tại Thiên Khuyết môn và cuộc giao lưu sẽ diễn ra trong ba tháng
Hai là Phù Thiên chu của tông môn bị hư hỏng.

Phỏng chừng là ở biển Vô Tận gặp phải thú triều cỡ lớn.
Ba là ở khu vực Thiên Khuyết môn quản lý phát hiện một mạch khoáng linh thạch khổng lồ.
Bốn là Luyện Khí phong bắt đầu tuyển nhận một lượng lớn Luyện Khí sư nhất giai, nghe đồn có liên quan đến việc chữa trị Phù Thiên chu.
Năm là ngày hôm qua Diệp Tiêu Dao của Vạn Kiếm phong chém giết tên Kim Đan phản bội chúng ta, Trúc Cơ giết Kim Đan, chúng ta lại có thêm một thiên kiêu.
Khi Từ Phàm nhìn đến điều thứ tư thì trong mắt lóe sáng một chút, hiện tại bản thân là Luyện Khí sư nhất giai, không biết sau khi tiến vào Luyện Khí phong có tư cách tiếp xúc Phù Thiên chu hay không.
Còn có tên Diệp Tiêu Dao này, đúng là nhân vật chính có khác, lúc này mới có mấy năm, đã có năng lực chém giết Kim Đan, hay là lão gia gia ở trong cơ thể hắn đã thức tỉnh rồi.
Trong khoảng thời gian ba năm này, bởi vì Từ Phàm thèm hay ăn mật của Phệ Linh Phong Vương cộng thêm Bạo Thực thuật, làm thực lực hắn nhanh chóng tăng mạnh, áp chế cũng áp không được, hiện tại đã thăng cấp đến Luyện Khí tầng tám.
Ngọc giản đan phương thượng cổ và thuật pháp thần thông lấy từ trong bí cảnh hắn đều thấu hiểu rõ ràng.
“Không biết đến khi ta thăng cấp tới Trúc Cơ kỳ, có năng lực đánh bại tu sĩ Kim Đan hay không?”
Nói xong Từ Phàm cầm viên Pháp khí Long Châu lớn cỡ một viên bi-a, một tiếng rồng gầm khe khẽ được truyền ra từ trong long châu, đây là kiện Pháp khí Từ Phàm hài lòng nhất, nó có thể gọi ra linh hồn của một con giao long có chiến lực cỡ Trúc Cơ kỳ.

Bên cạnh đó còn có một kiện Pháp khí làm hai bên cùng nhau phối hợp cung cấp vật dẫn cho pháp khi linh hồn giao long, sau khi sử dụng hai cái Pháp khí cùng lúc, chiến lực của linh hồn giao long tăng lên Trúc Cơ đỉnh, đánh chết yêu thú Trúc Cơ bình thường giống như giết gà mà dùng dao mổ trâu.

Một mình Từ Phàm đã mang theo Pháp khí thí nghiệm qua.
Lúc này, tiếng chuông ở ngoài cấm chế vang lên, Mộ Dung Thiến Nhi cầm một cái hộp cơm lớn trong tay vui vẻ đi vào cùng với Vương Vũ Luân.
Trong đình nghỉ mát, Từ Phàm có phần thán phục khi thấy hai người ngọt ngào.

Ít có người nào có thể kiên trì rắc cơm chó trước mặt hắn trong ba năm mà không lơ là chút nào.
“Có việc gì mà ngươi vui vẻ như vậy, mẹ vợ ngươi đồng ý rồi à?” Từ Phàm hỏi.
Sau khi ra khỏi bí cảnh, Vương Vũ Luân trở về liền tặng mật Phệ Linh ong cho mẹ vợ của hắn, thật sự giành được thiện cảm của mẹ vợ hắn, sau đó lễ hỏi liền từ 100 vạn linh thạch giảm xuống còn tám mươi vạn linh thạch.
Vừa mới bắt đầu Từ Phàm còn nghĩ giúp bạn tốt một tay, sau lại nghĩ lại dù sao nơi này cũng là Tu Chân giới, cho dù là một trăm tuổi kết hôn cũng không coi là muộn.
“Ừ, ngày mười lăm tháng sau chính là ngày vui của ta và Thiến Nhi, Từ đại ca ngươi nhất định phải tới đấy.” Vương Vũ Luân nói, ba năm thời gian, hắn rốt cục có thể cho vợ của mình một cái danh phận.
“Vậy trước tiên chúc mừng các ngươi.”
Trong thời gian nói chuyện, Mộ Dung Thiến Nhi đã mang đồ ăn trong hộp cơm dọn xong.
“Rốt cuộc số mệnh của ngươi như thế nào, vậy mà gặp gỡ được loại nhân duyên mỹ mãn như vầy chờ.” Từ Phàm nhìn Mộ Dung Thiến Nhi có dáng vẻ dịu dàng đứng ở bên cạnh Vương Vũ Luân nói.
Ta mới không cần yêu đương ngọt ngào như vậy đâu, ta chính là đại nhân vật phải ‘cẩu’ đến Tiên Đế, trên thế gian này có nữ tử nào có thể xứng đôi với ta.
Cứ cách vài ngày, hắn sẽ cùng Mộ Dung Thiến Nhi mang theo đồ ăn được đặt sẵn ở tửu lâu tới xem mình, có thể nói là mặc kệ mưa gió thế nào cũng không ngăn được, đương nhiên tiểu tử này cũng đạt được nhiều ưu đãi.

Sau khi cơm nước xong, Từ Phàm suy nghĩ một chút liền trực tiếp đưa hai người vào trong phòng cất chứa Pháp khí pháp bảo của hắn.
Khi bước vào trong phòng cất chứa, mắt hai người tỏa sáng ngay lập tức, đó là một căn phòng bốn mươi mét vuông trưng bày đủ loại Pháp khí.
“Từ đại ca, trách không được ngươi vẫn luôn không chịu mang theo ta đến phòng này, thì ra đây là bảo khố của ngươi.” Vương Vũ Luân hai mắt tỏa ánh sáng liếc nhìn Pháp khí trong phòng, cảm giác mỗi kiện Pháp khí trong này đều là tinh phẩm.
“Từ đại ca, ngươi là người có thiên phú nhất mà ta đã thấy, chiến đấu, luyện đan, luyện khí, thật sự là không có gì ngươi không làm được.” Mộ Dung Thiến Nhi khen ngợi.
Bình thường lúc trò chuyện Vương Vũ Luân thường nhắc đến các chủ đề về ân nhân cứu mạng hắn rất nhiều lần, một người cùng lúc tinh thông nhiều thứ có thể gọi là thiên phú dị bẩm, nhưng nếu toàn bộ đề tinh thông thì phải là yêu nghiệt.
Từ Phàm ở trong mắt Vương Vũ Luân chính là tên yêu nghiệt, nếu làm cho đệ tử ngoại môn biết, một cái ngoại môn đệ tử nhập môn chưa tới mười năm vậy mà đồng thời trở thành Luyện Đan sư cùng Luyện Khí sư, không biết bọn họ sẽ kinh ngạc cỡ nào.
Càng làm cho hai vợ chồng này kinh ngạc đó là hai vợ chồng bọn họ đều là đệ tử dự bị của Chiến đường và có tu vi Luyện Khí tầng chín, thế nhưng hai vợ chồng hợp lại cũng không trụ được ở trong tay Từ Phàm một trận, vào thời khắc đó toàn bộ tam quan của Mộ Dung Thiến Nhi đều bị lật đổ.
Từ Phàm làm cho nàng biết cái gì mới gọi là chiến đấu.
“Các ngươi muốn kết hôn, ta không có để tặng, một người chọn một kiện Pháp khí, coi như là lễ vật chúc mừng ta tặng cho các ngươi.”
Tuy rằng Từ Phàm rất coi trọng Pháp khí trong phòng cất chứa, nhưng là muốn luyện chế một kiện cũng không phải chuyện khó khăn lắm, huống chi bạn bè kết hôn thì tốn chút tâm huyết cũng là điều hiển nhiên.
Trong nháy mắt hai người vô cùng vui vẻ, đối với đệ tử Chiến đường mà nói, có một kiện pháp bảo tinh phẩm là có thêm một sự bảo đảm về tính mạng.
Sau một hồi cẩn thận chọn lựa.
Mộ Dung Thiến Nhi nhìn chăm chú vào hai thanh Pháp khí lắp ráp tên là Ấn Tâm kiếm, hai thanh phi kiếm một cái màu trắng một cái màu hồng nhạt, màu trắng phi kiếm chủ yếu chuyên về tốc độ và phá giáp, còn thanh phi kiếm màu hồng nhạt còn lại là chế tạo ảo tưởng, mê hoặc tinh thần kẻ thù.
Còn Vương Vũ Luân lại là coi trọng Thiên Nhận phi kiếm mà Từ Phàm mới vừa luyện chế ra, khi chiến đấu chiêu thức vỡ ra cùng tùy ý tổ hợp đó sẽ làm kẻ thù khó lòng phòng bị.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui