Bị bắt tiếp thu một rương hành lý, Tần Tử Đằng cắn cắn môi, không mấy vui vẻ, không chấp nhận được bản thân mình luôn thuận lợi trong mọi việc nhờ vào mị lực nhan sắc thế nhưng lần này gặp phải một tên không biết trời cao đất dày.
Không biết có phải do tác dụng tâm lý hay không, nàng loáng thoáng nghe được sư tỷ Hạ Vĩ Vĩ ở sau lưng nhỏ giọng cười nhạo.
Nói là sư tỷ, thật ra là công ty muốn đem mấy cái nữ nghệ sĩ nhân khí không cao, mặt ngoài thành lập một cái nhóm nhạc nữ, thực tế vẫn là từng người tự mình phát triển, chính mình đi tranh thủ tài nguyên, thân ai tự người nấy lo thôi. Ở trong nước không đến một ngàn thì cũng hàng trăm cái nhóm nhạc như vậy.
Có đôi khi còn sẽ phát sinh cùng tranh giành tài nguyên, các thành viên nhóm cùng nhau cướp lời phỏng vấn. Giống như chương trình lần này, nàng cùng Hạ Vĩ Vĩ thắng mới có được một đôi hảo tỷ muội CP lên sân khấu. Trước ống lính có bao nhiêu tương thân tương ái, nói cười oanh oanh yến yến, nhưng trong đó có bao nhiêu lục đục mâu thuẫn với nhau, cũng chỉ có hai người biết a.
Bất quá còn một đôi sư huynh đệ cũng không thật sự tốt đến đây, Bùi tiểu thiên vương gần đây mới ra một album mới, trong đó có vài bài hát đều rất nổi, căn bản không cần tham gia loại chương trình này, nguyên nhân chủ yếu là để bồi một cái người mới xuất đạo cùng tham gia mang danh là sư đệ hắn thôi.
Còn toàn bộ hành trình đều cắm mặt chơi điện thoại, nàng dùng ngón chân cũng biết nội tình bên trong đó không phải thứ gì tốt lành.
Tiết mục gặp mặt chào hỏi là cơ bản nhất, chẳng sợ không có kịch bản, nhóm nghệ sĩ cũng chính mình tự biên tự diễn được, còn giả bộ thật sự nhiệt tình. Tần Tử Đằng chưa nói gì đã thất bại lui xuống nhường sân khấu cho làm sư tỷ, Hạ Vĩ Vĩ liền lên sân khấu, nàng tự nhiên hào phóng mà cười nói: "Sương ca, Tranh đệ các ngươi hảo a, một đường vất vả."
Nàng lớn hơn Tần Tử Đằng vài tuổi, hướng đi cũng không phải phong cách điềm đạm khả ái, mà là phong cách gợi cảm eo nhỏ môi đỏ, loại hình này của nàng càng được nam nhân yêu thích. Bản nhân nàng cũng là mang theo nhiệm vụ tới, bất kể là Bùi Dương hay là Đoạn Sương, cố gắng buộc chặt với một trong hai người bọn họ, xào CP một đoạn thời gian, là nàng có thể nổi tiếng a.
"Ngươi hảo, cũng không có vất vả." Đoạn Sương nói, hắn mỉm cười trông như rất hoà thuận vui vẻ thoải mái, mặc dù hắn căn bản không quen biết nữ khách mời trước mắt là ai, nữ nghệ sĩ xinh đẹp trong giới giải trí nhiều như cá diếc trong sông vậy.
Nhưng hắn là không chọc thủng, điều đó cũng không đại biểu người đệ đệ ngay thẳng của hắn cũng không đâm thủng tầng giả dối này
"A! Ta biết ngươi nha." Thiếu niên vừa nâng hành lý vừa kinh hô một tiếng, đổi lấy một ánh mắt cảnh giác của Tưởng Ninh, không chờ hắn nhắc nhở, thiếu niên đã lôi kéo tay áo ca ca nhà mình, kích động mà mở miệng.
"Ngươi là nữ phụ Âu Thạch Nam trong "Chăn Dê Tình Yêu Ma Pháp Sư ", mùa hè hằng năm đều chiếu trên Thủy Quả đài, ta khi còn nhỏ rất thích xem! Ngươi diễn nữ nhân ác độc diễn rất tốt, mẹ ta đều đối với ngươi ấn tượng sâu sắc, hàng xóm láng giềng đều mắng ngươi đó, nói chắc chắn ngươi bản chất chính là ác độc như vậy, mới có thể diễn đến như vậy tốt. Sau lại ngươi diễn nữ nhân hiền lành, các dì cách vách đều nói so với nữ nhân ác đều kém một chút, không tốt bằng a."
Bản thân vốn ác độc như vậy, kém một chút......
Ác độc như vậy, kém......
Ác, kém......
Tưởng Ninh nhìn Hạ Vĩ Vĩ mới vừa nở nụ cười xong, khuôn mặt trang điểm tinh xảo liền xuất hiện một tia dữ tợn mà mắt thường có thể thấy được. Nếu không phải có máy quay, hắn sẽ che lại cái miệng không biết lựa lời của tiểu tổ tông, nhưng nếu sự tình đã xảy ra, hắn vẫn là nỗ lực cứu chữa một chút: "A Tranh ngươi tuổi còn nhỏ nên không hiểu, như vậy chứng minh Vĩ Vĩ tỷ kỹ thuật diễn tốt, đắp nặn một cái nhân vật kinh điển."
Kỳ thật lời nói của thiếu niên có thể lý giải theo hướng tích cực.
Chính là, nàng kỹ thuật diễn tốt đến mức mà người qua đường xem một chút cũng bị lưu lại bóng ma, nhận vai diễn phản diện mà bị người mắng chính là một sự thành công bởi vì kỹ thuật diễn quá tốt.
Mà cũng có hướng lý giải không mấy tốt đẹp chính là Hạ Vĩ Vĩ diễn nhân vật hiền dịu sau đó không thành công bằng vai diễn trước.
Cũng không biết Hạ Vĩ Vĩ lý giải theo chiều hướng nào. Bình luận trực tiếp liền điên rồi. Những người khác trong lòng run sợ, ở nơi máy quay không quay đến, Đoạn Sương khóe miệng lại hơi hơi cong lên một chút.
"Cái này đến hậu kỳ nhất định phải cắt đi!" Đạo diễn ở hậu trường liều mạng véo đùi, cố gắng nuốt xuống tiếng cười của chính mình, hậu kỳ chế tác như thế nào đều bọn họ đều đã nghĩ kỹ rồi. Quả nhiên, tổ tiết mục mời Lâm Tranh là quyết định chính xác, dù không phải người nổi tiếng thực sự, nhưng công lực của lời nói lại không nhỏ một chút nào.
"Phụt." Bên trong xe buýt vốn đang yên tĩnh, đột nhiên một tiếng cười khẽ vang lên, máy quay lập tức đưa qua.
Nguyên lai cười là của Bùi thiên vương, không biết hắn đã bỏ di động xuống từ bao giờ, một bên nghe mọi người nói chuyện, trên gương mặt anh tuấn ý cười chỉ có tăng chứ không giảm.
Bùi Dương biết cười là không tốt, vì thế mà nỗ lực khắc chế khoé miệng của mình chỉ là cơ mặt không chịu nghe theo sự khống chế củ lý trí, cuối cùng vẫn không nhịn được, quay mặt đi cười to ra tiếng.
Hạ Vĩ Vĩ sắc mặt càng đen.
Hắn cười đến mức mà nước mắt cungc phải chảy, rồi mới giơ tay xoa xoa, liền nhìn thấy thiếu niên ánh mắt sáng quắc mà nhìn chằm chằm hắn, vẻ mặt kinh hỉ, "Ngươi là Bùi Dương!"
【 Bùi Dương, nguy hiểm】
Bùi tiểu thiên vương trong lòng có dự cảm lo sợ bất an, hắn không phải lần đầu tiên tham gia tổng nghệ, nhưng là lần đầu tiên nhìn thấy người không theo lẽ thường như Lâm Tranh, có vết xe đổ của Hạ Vĩ Vĩ, hắn che giấu lo sợ bằng ho khan hai tiếng, "Chính là ta, chẳng lẽ ngươi cũng biết ta sao?"
"Bùi tiểu thiên vương nổi tiếng như thế khẳng định ai cũng biết." Bùi Dương ở trong giới gải trí đã lâu không thể đem so sánh với người mới như Hạ Vĩ Vĩ, Tưởng Ninh vội vàng đứng dậy, hoà giải: "Album mới nhất của hắn đang hot, các bạn của ngươi ở trường học chắc đều nghe qua một lần, rất hay đó!"
Lâm Tranh còn chưa nói gì, hắn liền gấp không chờ nổi đánh gãy, chính là ngầm nhắc nhở: Tiểu tổ tông, ngươi hãycâm miệng đi.
"Dễ nghe nha, mỗi ca khúc ta đều nghe đi nghe lại hơn trăm lần." Thiếu niên thuận theo gật đầu, ngưỡng kia trương ngoan ngoãn mặt, một đôi mắt đen sáng lấp lánh, thật đáng yêu nói, "Chỉ là ta không nghĩ tới sẽ ở trong tiết mục gặp được hắn, ta có thể xin chữ kí của hắn không, bằng hữu của ta cũng thích hắn."
Nguyên lai chỉ là muốn ký tên, Bùi Dương tâm lo lắng bất an liền thả lỏng, hắn cười nói: "Đương nhiên là có thể."
Ánh mắt ngưỡng mộ của thiếu niên làm hắn có chút thỏa mãn, thậm chí có chút thụ sủng nhược kinh. Hắn không nghĩ tới đệ đệ của Đoạn Sương một tiểu fans của hắn a, còn thích ca khúc của hắn như vậy, nghe đi nghe lại đến hơn trăm lần lận đó, ký một cái tên thì tính gì có bắt hắn khí hơn trăm cái cũng được ý chứ. Dù không phải là fan của hắn, nhưng ở trước máy quay, chỉ cần không phải kẻ người qua đường lừa gạt ký tên thì khách mời đều kí, hậu kỳ biên tập cắt nối thì bản thân hắn cũng có mặt mũi.
Nhưng mà giây tiếp theo, thiếu niên liền cao hứng mà vỗ tay nói, "Cảm ơn, ta rất vui, ta chính là vô cùng yêu thích nhạc của ngươi, nghe ngươi hát từ nhỏ tới lớn luôn đó!"
Ta nghe ngươi hát từ nhỏ tới lớn.....
Nghe ngươi hát từ nhỏ tới lớn......
Từ nhỏ tới lớn......
Bùi Dương: "......"
Tay đang ký tên của hắn, run nhè nhẹ.
Sau đó, thiếu niên vui vẻ mà tiếp nhận. Bùi Dương sờ ngực của chính mình, sao lại đau như vậy, lại sờ khuôn mặt tuấn tú của mình, nếu không phải bạn nhỏ fan này nhắc nhở, hắn cũng không biết hóa ra mình cũng tính là già rồi.
Trong lúc nhất thời có chút hoài nghi nhân sinh.
Lâm Tranh vừa mới nói câu kia với Bùi Dương, phòng phát sóng trực tiếp lại điên rồi.
【 hắn không già, hắn không già, hắn không già, chuyện quan trọng nói ba lần 】
【 xong đời, Bùi Dương của ta chết tâm, thương hại.jpg】
【 Lâm Tranh cái gì cũng có thể nói ha ha ha ha ha ha, ta cười như thế này giống như antifan của Dương ca vậy, không phải cố ý đâu mà... ha ha ha】
Cũng có người tức giận kêu gào, kinh khởi một phen nước bọt.
【 Lâm Tranh quá không lễ phép, đề nghị khai trừ】
【đề nghị khai trừ +1】
Người qua đường xem lại có ý kiến: 【 nói một câu thật lòng liền bị khai trừ, Bùi Dương fan thật là đông đảo a, không thể trêu vào không thể trêu vào 】
Chỉ mới là một hồi gặp mặt chào hỏi đơn giản, Lâm Tranh đã lấy ra năng lực bản thân mang theo hai người lên hot search.
Thấy Bùi Dương thất hồn lạc phách, Hạ Vĩ Vĩ hừ một hơi, trong lúc nhất thời cảm thấy hả dạ, chết một mình thì buồn bực nhưng có người chết chung lại vui a.
Dựa theo kịch bản thì nên là cuộc gặp mặt hài hòa nhẹ nhàng nhưng hài hòa đâu không thấy chỉ thấy bùng bùng lửa giận khắp nơi.
Tưởng Ninh sắc mặt biến đổi liên tục, lúc xanh lúc trắng, trắng rồi lại đen còn nhiều màu hơn đèn nhảy ở quán bar, cuối cùng hóa thành một tia tàn nhẫn không tiếng động trừng mắt với kẻ hồn nhiên gây rối Lâm Tranh.
Hắn nói: "Ta cảm thấy tổ tiết mục tổ nên phát cho ngươi một cái danh hiệu, 'người trẻ tuổi dám nói sự thật nhất giới giải trí ', ngươi thấy thế nào? Xe buýt tổng cộng có sáu khách mời, ngươi một hơi đã đắc tội ba người. Hiện tại còn dư lại một người cuối cùng, là một tiểu tân nhân mới xuất đạo, ngươi có phải hay không cũng muốn đi lên ' làm quen'?"
"Ta nói đều là lời nói thật mà."
"Câm miệng, ta không cần ngươi nói thật nha."
Thiếu niên không dám mở miệng cãi nữa chỉ mở đôi mắt vô tội nhìn hắn, giống mèo con sợ hãi lùi về bên người của ca ca, quy quy củ củ mà ngồi xuống. Đoạn Sương mặt vô biểu tình mà nhìn cậu, nhìn đến thiếu niên da đầu tê dại, một lúc sau mới nâng tay lên xoa đầu thiếu niên, nhẹ nhàng bâng quơ mà phê bình một câu: "Bướng bỉnh."
Nhìn cũng không có tức giận, ngược lại có vài phần dung túng ý tứ.
Tưởng Ninh nhạy bén mà chú ý tới, nghệ sĩ của mình khi nói lời này còn cười một chút, dường như không có chút phản cảm chán ghét nào.
Tiểu tân nhân - "Người sống sót" cuối cùng trên xe buýt, giờ phút này đang xấu hổ bất an, thường thường còn trộm liếc nhìn Lâm Tranh vài lần. Bởi vì Lâm Tranh biểu hiện quá nổi bật cùng Đoạn Sương ảnh đế, ống kính tự nhiên là chú ý quay cảnh hai hai huynh đệ nhiều nhất, dư lại số lượng cảnh quay không nhiều lắm chia cho hai vị nưa khách mời kia cùng Bùi thiên vưỡng, tới phiên hắn thì cũng chả dừng được mấy giây, sợ là sẽ làm người trong suốt mất thôi.
Đều là người mới vào giới, hắn thực hâm mộ Lâm Tranh.
Bởi vì hắn cũng muốn nổi tiếng.
Đáng tiếc có người vừa sinh ra đã ở vạch đích, bên cạnh có một ca ca sủng ái, nguyện ý vì cậu mà trả giá, có kim bài người đại diện vì cậu bày mưu tính kế, tìm tài nguyên.
Nếu hắn cũng có thì tốt rồi, hắn nhất định sẽ hảo hảo quý trọng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...