Thẩm Sở Sở lúng túng nghe xong đối thoại giữa hai người này, lúc nghe đến đoạn sau, cô cảm kích nhìn sang Đổng Tử Nguyên. Chờ Tề Vũ Phi đi rồi, Thẩm Sở Sở nói: "Cảm ơn anh."
Đổng Tử Nguyên liếc cô một cái, nói: "Không cần cảm ơn, sau này tự mình phải có chút tâm cơ."
Thẩm Sở Sở bị Đổng Tử Nguyên nói cho đỏ mặt, đáp: "Ừm."
Vì diễn viên phù hợp nhất thời rất khó tìm được ngay, nên đạo diễn sắp xếp lại một lượt, cuối cùng quyết định trước cứ để phần diễn thuộc về Tề Vũ Phi lại làm sau.
Sắp xếp như vậy khiến cho diễn viên khác cũng bắt đầu bận rộn. Bởi vì kịch bản phía sau mọi người đều chưa thuộc lắm, nên bắt đầu nghiêm túc học.
Cũng may ba ngày sau, diễn viên của tổ kịch có mặt. Một số ký giả đến tổ kịch phỏng vấn rất nhanh phát hiện được manh mối, vốn là bọn họ đến phỏng vấn Tề Vũ Phi, kết quả lại phát hiện Tề Vũ Phi không có ở tổ kịch. Lúc bọn họ đi tìm đạo diễn hỏi, đạo diễn cũng chỉ nói mơ hồ.
"Lịch trình không khớp, nên là không quay nữa."
Rất nhiều ký giả sau khi phỏng vấn xong liền phát thông báo.
"Bởi vì nguyên nhân lịch trình, Tề Vũ Phi rút khỏi quay chụp "Gia Lăng công chúa"."
"Tề Vũ Phi tập trung quay chương trình tạp kỹ, bỏ qua quay điện ảnh."
......
Các phóng viên trước nay vốn là xem ảnh biên chuyện, huống hồ bọn họ lần này không chỉ nhìn thấy ảnh, còn phỏng vấn được người trong tổ kịch. Vì thế tất nhiên là đưa ra một số tiêu đề có mánh lới. Bọn họ tuy rằng không biết bên trong đã phát sinh chuyện gì, nhưng bọn họ luôn có thể biên ra được chút chuyện.
Không ngờ tới là, mấy thông cáo này vừa đưa ra, người hâm mộ của Tề Vũ Phi lại không chịu được.
"Anh Phi nhà chúng tôi nghiêm túc quay phim, căn bản không phải nguyên nhân do lịch trình, là nguyên nhân ở tổ kịch. Haha, dám đem nồi úp lên đầu anh Phi nhà chúng tôi, có còn cần mặt không vậy? [Mỉm cười]"
"Tôi đã đi thăm đó, anh Phi nhà chúng tôi mỗi ngày đều đến tổ kịch báo cáo nha, lập tức muốn quay xong rồi, kết quả các người dám nói do lịch trình, có buồn cười không? [Mắng mỏ]"
"Người hâm mộ của mỗ lưu lượng nào đó muốn mặt mũi chút được không, anh ta cũng coi là nghiêm túc quay phim? Đều là dùng thế thân đi, cho là tôi không đi thăm chắc? [Phi]" Rất nhanh, người này liền chịu công kích của fan Tề Vũ Phi.
"Ngôi sao nào mà không dùng thế thân, cũng không phải chỉ có mình anh Phi nhà chúng tôi dùng."
"Nhiều cảnh đánh nhau như vậy, không dùng thế thân nhờ anh Phi nhà chúng tôi bị thương thì sao? Ngươi cho đấy là ngươi chắc, da dày!"
Sau đó, chỉ có vấn đề này mọi người liền tranh cãi ầm ĩ. Tề Vũ Phi cũng gặp phải công kích của các đại doanh tiêu hào.
"Một nam minh tinh họ T (Bản gốc là họ Q, Tề pinyin là Qi, nên ta sửa thành T ạ) trêu chọc đại bài tại hiện trường, quay phim liên tục dùng thế thân, đạo diễn rất bất mãn với cách làm này, quay đến nửa sau liền đổi người."
"Theo tiết lộ của người biết chuyện trong tổ kịch, người họ T nào đó thái độ quay phim cực kỳ không nghiêm túc. Buổi sáng thì dậy muộn, làm cho cả tổ kịch chờ anh ta. Thường xuyên dùng thế thân, làm cho các diễn viên phải diễn cùng anh ta khổ không nói được. Còn ở phim trường câu dẫn diễn viên trong tổ. Đối với diễn viên chuyện xấu nơi nơi như vậy, mọi người cùng hiểu cho rõ chút. [Mỉm cưởi]"
Tề Vũ Phi cũng không ngờ rằng bản thân thế mà sẽ bị bôi nhọ thảm đến thế, trước đây khi anh quay phim truyền hình, cùng lắm thì mọi người nói anh ta diễn xuất không tốt, trước giờ còn chưa có ai dám nói anh như thế kia. Anh luôn có cảm giác phía sau giống như có người tổ chức một cách có kết hoạch để bôi đen anh.
Nào ngờ đến tối trở về nhà, vẫn còn có một cơn phong ba đang chờ anh ta.
"Tề Vũ Phi, anh thật có năng lực a. Không chỉ đắc tội Đổng Tử Nguyên, còn câu dẫn nữ minh tinh trong tổ kịch?" Quách Tình nhìn Tề Vũ Phi hỏi thăm.
Tề Vũ Phi vốn là sắc mặt đã không dễ coi, nghe được Quách Tình nói như thế, vội vàng lên tinh thần đến đối phó, nói: "Tình Tình, em đừng hiểu lầm, anh sao có khả năng làm ra chuyện như vậy chứ. Em cũng biết mà, anh ở trong giới giải trí nổi tiếng tới mức nào, đều là mấy cô nữ minh tinh kia gấp muốn câu dẫn anh. Anh từ trước tới giờ chưa từng để ý đến họ. Anh là người như thế nào em còn không rõ sao?"
Quách Tình ngẫm nghĩ, cảm thấy vừa rồi thái độ của mình không ổn lắm, cô và Tề Vũ Phi là bạn học cấp ba, lúc đó cô đã rất thích Tề Vũ Phi rồi. Cũng biết được Tề Vũ Phi từ sau khi ở bên cô thì không có đi đưa đẩy nữ nhân khác nữa. Chỉ là, ở trong giới giải trí, anh luôn có tin đồn với nữ minh tinh khác. Tuy rằng cô tin anh, nhưng trong lòng khó tránh khỏi có phần không thoải mái. Lần này cô nhìn thấy tin đồn đại của anh với một nữ minh tinh khác, trong lòng vẫn là ghen, vậy nên mới nói như thế.
"Anh là người như thế nào em tất nhiên là biết, đều tại mấy cô nữ minh tinh kia, bọn họ khẳng định muốn cọ độ nổi tiếng của anh."
Tề Vũ Phi thấy Quách Tình tin rồi, ôm cô nói: "Ài, vẫn là Tình Tình em hiểu anh, em đối với anh là tốt nhất, cũng chỉ có em tin anh thôi, những ký giả và dân mạng kia đều đang mắng anh."
Quách Tình nhìn dáng vẻ này của Tề Vũ Phi, đau lòng nói: "Không sao, không sao. Bọn họ khẳng định là thủy quân, chúng ta cũng đi tìm thủy quân mắng ngược lại."
Tề Vũ Phi thấy nguy cơ đã được gỡ bỏ, vui mừng nói: "Cảm ơn em, Tình Tình."
Quách Tình nghĩ tới vấn đề Tề Vũ Phi hiện tại gặp phải, có chút mất hứng nói: "Cái này đều tại Đổng Tử Nguyên, anh ta trúng gió gì mà nói đem anh đổi liền đổi. Người này sao có thể bắt nạt người ta như vậy. Không được, em phải đi tìm ba ba nói anh ta."
Tề Vũ Phi lại đảo mắt, nói: "Tình Tình, đừng đi. Anh không muốn khiến cha lo lắng. Nói ra, chuyện này vẫn là nên trách anh."
Quách Tĩnh ngây thơ hỏi: "Tại sao? Đây sao có thể là lỗi của anh được, đều tại Đổng Tử Nguyên."
Tề Vũ Phi thở dài một hơi, nói: "Thực ra trong này có chút việc em không biết. Đổng thiếu gia sở dĩ làm như vậy, là vì anh ta nhìn trúng một tiểu minh tinh. Mà tiểu minh tinh kia... ừm, cô ta đối với anh..."
Tuy rằng đoạn sau Tề Vũ Phi không nói rõ, nhưng Quách Tình lập tức liền hiểu ra, cô tức giận nói: "Vậy mà lại có loại nữ nhân không biết xấu hổ như thế! Người đàn bà đó là ai?"
Tề Vũ Phi do dự một lát, nói: "Tình Tình, em đừng hỏi nữa, nói ra đối với Đổng thiếu gia cũng không tốt. Anh thấy Đổng thiếu gia khá là thích cô tiểu minh tinh kia."
Quách Tình nghe đến đây lại nheo nheo mắt, nói: "Đổng Tử Nguyên và cái giới này của chúng ta trước giờ không hợp, vẫn luôn rất thanh cao. Không nghĩ tới anh ta cũng bắt đầu nghĩ chơi đùa tiểu minh tinh đấy. Trước đây anh ta ghét nhất chính là nữ minh tinh. Cha anh ta thì lại rất thích."
Tề Vũ Phi nhìn Quách Tình một cái, nói: "Anh thấy Đổng thiếu gia chắc không phải là thực sự thích, cũng chính là muốn chơi đùa thôi đi."
Quách Tình ngẫm nghĩ một lát, trong lòng đã có kế sách, nói: "Đúng là làm gái điếm còn muốn lập đến thờ. Anh ta không phải là không muốn cho người ta biết sao, chúng ta liền khiến cho người khác biết."
Tề Vũ Phi nghe xong, có chần chờ mà nói: "Tình Tình, làm như vậy... không hay lắm đi?"
Quách Tình hừ lạnh một tiếng, nói: "Có cái gì không tốt, Đổng Tử Nguyên anh ta nếu đã có thể làm ra loại chuyện như vậy, thì không cần sợ bị người ta công khai. Huống chi... chúng ta thần không biết quỷ không hay làm, anh ta cũng không biết là chúng ta. Cũng phải cho anh ta chút giáo huấn mới được, ai bảo anh ta tùy tiện thay đổi anh."
Tề Vũ Phi đã muốn báo thù từ lâu, bất đắc dĩ bản thân chỉ là tiểu nhân tiếng nói không có sức nặng. Bây giờ nghe được Quách Tình nói như vậy, lập tức liền có tư bản, bắt đầu cùng Quách Tình thảo luận.
******
Sau khi Tề Vũ Phi đi rồi, phần quay tiếp theo của Thẩm Sở Sở đều vô cùng thuận lợi. Kết quả, đột nhiên một cái hot seach từ trên trời giáng xuống.
Buổi sáng đi đến tổ kịch liền bị mọi người vây xem, dọa sợ Thẩm Sở Sở. Cô vẫn luôn theo dõi động thái của bản thân, tối qua lúc xem còn sóng yên biển lặng mà. Thường thì buổi tối không có động tĩnh gì thì buổi sáng không có khả năng nhanh như vậy liền có phóng viên đến được.
Cảm thấy giống như những phóng viên này hôm nay biết trước tiếng gió gì vậy...
"Thẩm Sở Sở, xin hỏi cô và Đổng thiếu gia có quan hệ gì, cô là bạn gái của anh ấy sao?"
"Hai người các cô yêu đương bao lâu rồi, Đổng thiếu gia mấy ngày trước là đến thăm sao?"
"Từ khi cô ra mắt đến nay tài nguyên liền tốt như vậy, có phải là Đổng thiếu gia bên trong giúp đỡ không?"
"Có người nói Tề Vũ Phi sở dĩ rời đi tổ kịch là vì cô từng qua lại với anh ta làm cho Đổng thiếu gia tức giận có phải không?"
"Nghe nói ngoại trừ Đổng thiếu gia, cô còn từng ở cùng với một phú nhị đại trẻ tuổi khác, có phải là sự thật không?"
......
Thẩm Sở Sở từ khi ra mắt đến giờ, lần đầu tiên gặp phải mặt trận như thế này. Trước đây, thời gian Trần Tiêu ly hôn, các ký giả còn không có bức bách như vậy, cònchuyện này lại liên quan đến bản thân cô, câu hỏi của các phóng viên là vô cùng trực tiếp và sắc bén.
"Xin lỗi, tôi không phải là bạn gái của Đổng thiếu gia. Tề Vũ Phi vì sao rời tổ kịch tôi không rõ lắm."
Tiếp theo, dù cho phóng viên còn hỏi thêm vấn đề gì, Thẩm Sở Sở đều không trả lời nữa. Rất nhanh, với sự giúp đỡ của nhân viên trong tổ kịch, Thẩm Sở Sở thuận lợi đi tới hiện trường quay phim.
Thẩm Sở Sở lấy ra điện thoại xem tin tức trên mạng, cô vốn cho rằng ảnh trên mạng chắc là ảnh mấy ngày trước cô đi ăn cùng Đổng Tử Nguyên, nhưng lại không nghĩ tới, liền đến ảnh mà hai người nói chuyện ở Đế Đô cũng bị chụp được. Xem ra người này hẳn là sớm đã có âm mưu, hoặc là sớm đã làm chuẩn bị, không phải là chụp được liền lập tức đưa ra.
{Ký sự giới giải trí}: Có một nữ minh tinh bị phú nhị đại bao dưỡng, các ngươi nhận biết một chút. Xe xịn đưa đón, tặng thẻ – ngân – hàng. Hâm mộ không, ganh tỵ không, muốn có được phú nhị đại không, ai bảo ngươi không có một khuôn mặt đẹp. [Mỉm cười][Hình ảnh][Hình ảnh][Hình ảnh]
Bài Weibo này chưa đăng bao lâu đã có được mấy nghìn người vây xem.
"Ngọa tào, trước đây còn khá thích cô ta cơ, không ngờ cô ta là một người như vậy. [Nôn mửa]"
"Nam chưa cưới nữ chưa gả, không biết cái gì tại sao lại có phản ứng lớn như vậy?[Khinh bỉ]"
"Trời ạ, đó là thẻ/ngân/hàng sao? Cũng quá thẳng thắn đi, nữ minh tinh trong giới giải trí đều rõ ràng như vậy sao? [Thất vọng]"
"Thẩm Sở Sở chẳng qua cũng chỉ như vậy, trước có đạo diễn Thường bảo vệ hỗ trợ, sau có phú nhị đại. [Ha ha]"
......
Có càng nhiều hơn bình luận dơ bẩn Thẩm Sở Sở đều không có cách nào trừng mắt đọc, cô biết, cô vẫn luôn biết giới giải trí trước giờ là như vậy. Dân mạng cũng thích xem kiểu kịch bản như vậy.
Rất nhanh, cô nhận được điện thoại của Trần Tây Lệ.
"Hai vấn đề, em thành thật trả lời chị. Một, tin tức có phải tự em thả ra không? Hai, giữa em và Đổng thiếu gia có quan hệ gì?"
Vấn đề thứ hai Thẩm Sở Sở còn có thể hiểu được, về vấn đề đầu tiên, cô có chút không hiểu. Vẫn còn có người chuyên môn đi bôi nhọ chính mình sao? Không thấy được phương hướng của phía truyền thông sao, nói cứ như cô chính là người một chân đạp N chiếc thuyền ấy.
Tuy nhiên, nghĩ theo hướng câu hỏi của Trần Tây Lệ. Thẩm Sở Sở bỗng nhiên nhận ra, nếu cô thật sự là người muốn dựa vào Đổng Tử Nguyên để thượng vị, đúng thật là có khả năng làm ra chuyện như thế này.
Con người của Đổng Tử Nguyên vẫn khá là được, đẹp trai, trẻ tuổi, nhiều tiền, quan trọng là danh tiếng vô cùng tốt. Có thể có được quan hệ với anh ta, độ nổi tiếng của cô rất nhanh có thể tăng lên...
Suy nghĩ một lát, Thẩm Sở Sở nói: "Thứ nhất, tin tức không phải em thả ra, hẳn là người khác cố ý, chính là không biết chỉ thật sự nhằm vào em hay là bị liên đới nên cùng bị nhắm tới với Đổng thiếu gia. Thứ hai, em từng giúp Đổng thiếu gia một việc, ngoại trừ việc đó không có liên hệ khác."
Trần Tây Lệ trầm mặc một hồi rồi nói: "Ừ, biết rồi."
Trước khi Trần Tây Lệ cúp máy, Thẩm Sở Sở nói: "Cái đó, Tề Vũ Phi sở dĩ phải rời tổ kịch đích thực là có liên quan đến em. Là Đổng thiếu gia thay anh ta đó."
Trần Tây Lệ: "... Thế nên, chuyện này em hoài nghi là do Tề Vũ Phi làm à?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...