5 giây sau...
"Cảm ơn anh!", Yến đã đứng lên.
"Ừm, ừm, ừm, đúng kịch bản rồi! Là anh hùng cứu mỹ nhân! Giờ sẽ đến cảnh mỹ nhân lấy thân báo đáp, đúng ko ta?", hắn cười đùa tí tửng.
"Đồ dâm tặc!", nàng dường như rất nhạy cảm với loại chuyện "lấy thân báo đáp này", sẵng giọng mắng!
"Ặc, anh chỉ đùa thôi mà!", hắn xua tay phân bua.
Dừng lại 1 chút hắn lại nói tiếp:
"Dù không chịu lấy thân báo đáp nhưng ít nhất em cũng phải trả ơn anh chứ? À, hay là thế này đi, lần này loot đồ súng ống thuộc về anh hết, anh sẽ cho em lấy bình xịt hơi cay với công cụ hỗ trợ, thấy thế nào?"
Hắn vừa mở miệng chính là 1 ngụm ngoạm sạch, chỉ để lại cho nàng chút nước canh!
"Như thế không được, em cần súng, em còn có chuyện quan trọng phải làm!", tình cảnh đang bị người ta chèn ép khiến nàng theo bản năng tự hạ mình xưng em, dù rằng nàng đã 23 tuổi, rõ ràng là còn lớn hơn hắn vài tuổi!
Bất chợt có tiếng bước chân đến gần...
Hắn đưa tay làm cái thủ thế im lặng, lại nhón mũi giày đi ra khóa cửa lại.
Bên ngoài vang lên tiếng gầm gừ.
Rõ ràng là lũ zombie nghe thấy động tĩnh, bắt đầu lần mò lên trên lầu.
Cũng may là tiếng đạn súng lục không quá lớn, hơn nữa hắn lại đóng cửa bắn ở trong phòng kín, nên đa số thanh âm bị giới hạn lại ở trong phòng.
Chờ 1 lúc, thấy không có con zombie nào đập phá cửa, hắn di chuyển đến bên cạnh nàng, nhỏ giọng hỏi:
"Nói cho anh nghe đi, em cần súng để làm gì? Tính đi giết ai à?"
"...Ừ", nàng hơi im lặng 1 chút mới ngập ngừng gật đầu.
"Hể, gì ghê vậy, người ta đã làm gì em thế? Hãm hại người thân của em à?"
"Không phải thế! Nhưng hắn là tội phạm! Hắn đã giết rất nhiều người rồi.
Em...!Em phải có trách nhiệm bảo vệ nhân dân!".
"Bảo vệ nhân dân?", hắn có cảm giác cụm từ này có vấn đề.
"Thì em là công an mà!", nàng vừa nói vừa đưa tay vào túi quần, rút Giấy chứng minh Công an nhân dân ra cho hắn xem.
Họ tên: Nguyễn Thị Kim Yến.
Cấp bậc: Cấp úy.
Cái quỷ gì vậy?
Mang theo thẻ công an rồi giơ ra như đúng rồi! Đừng có nói là con bé này vẫn tự coi mình là công an nhé!
Hắn nuốt nước bọt, cảm giác trong lòng mình có vô số câu thô tục muốn tuôn ra, nhưng cuối cùng chỉ khô khan hỏi được 1 câu:
"Đã tận thế rồi mà em vẫn cứ tự coi mình là công an được à?"
"Đương nhiên rồi! Là người chiến sĩ công an nhân dân, càng là tận thế thì càng phải anh dũng chiến đấu chống lại cái ác, bảo vệ người dân!"
Hắn có cảm giác như khi nàng nói ra câu đó, toàn bộ cơ thể nàng bỗng nhiên rực rỡ ánh sáng chính nghĩa, sáng mù mắt chó của hắn!
Đậu xanh rau má! Đụng phải thánh mẫu cmn rồi!
Ưu điểm của thánh mẫu chính là đồng đội có thể tin tưởng hắn, hắn sẽ không bao giờ ở sau lưng đồng đội thọc dao!
Nhược điểm của thánh mẫu chính là đồng đội không thể tin tưởng hắn, hắn có đủ 9999 cách kéo theo đồng đội chôn cùng!
Haizz...
Hắn thở dài trong lòng.
"Đúng rồi, nếu em đã nói em là công an, vậy thì tên tội phạm đó hẳn là phải bắt giữ rồi đưa ra cho tòa án xét xử mới đúng chứ.
Em đi giết hắn thì đâu có khác gì em cũng là tội phạm, đúng không?", hắn không nhịn được, cố gắng dùng lời nói ô nhiễm, à nhầm, cứu vớt nàng.
Nàng cúi thấp đầu, hồi lâu mới nói:
"Em cũng biết là như thế, nhưng mọi chuyện đã như thế này rồi thì phải tùy cơ ứng biến thôi.
Đã không còn tòa án cũng chẳng có pháp luật, nên là em...!em biết là thật vô lý, nhưng em muốn thực thi chính nghĩa của mình, em muốn chiến đấu chống lại kẻ ác, bảo vệ người vô tội!"
Vẫn còn biết "tùy cơ ứng biến" cơ đấy! Coi bộ không phải là hết thuốc chữa...
Ngồi ở 1 bên nhìn nàng một hồi, hắn rốt cuộc thở ra một hơi...
Loại người như nàng cho dù ở tận thế cũng là rất đáng quý, tuy có chút dễ dàng dẫn hỏa thiêu thân hại cả đồng đội, nhưng người như nàng đáng quý hơn gấp trăm gấp ngàn lần so với những kẻ trong đầu chỉ có lợi ích, vì chút lợi ích hãm hại người khác.
Không sai! Hắn đúng là có ý định thu lưu nàng! Người như nàng có thể thực hiện vô cùng tốt vai trò "trưởng công an" cho khu căn cứ, duy trì trật tự, trị an.
Mấu chốt nhất là phải có biện pháp kiềm chế nàng, kiểm soát nàng, ko để cho nàng ra ngoài sinh sự hay gây tai họa!
"Ừm, em kể cho anh nghe chuyện của em đi, em muốn giết ai? Hắn đã làm gì vậy?"
...
Ngồi nói chuyện với nàng khoảng 15 phút, hắn rốt cuộc cũng hình dung được toàn bộ câu chuyện...
Nhà nàng ở khu chung cư Q-Come, cách chỗ này khoảng 200m.
Khác với khu của hắn, khu nhà nàng có tới 6 khối tòa nhà tách biệt.
Nhà nàng là ở block số 5.
Sau khi tận thế bắt đầu được 2 ngày, nàng đã rất sớm tự vũ trang, 1 mình đánh xuống 3, 4 tầng lầu, sau đó nàng tập hợp người sống sót lại, cùng nhau tổ đội, rốt cuộc dọn sạch được các tầng của block 5.
Tiếp đó, nàng lại lên kế hoạch tiến quân sang "giải phóng" các block khác, cũng đã thành công dọn dẹp được 4 block rồi.
Mọi chuyện vẫn ổn thỏa cho đến sáng hôm qua.
Một gã trong nhóm đột nhiên trong lúc chiến đấu phát hiện ra hắn có siêu năng lực.
Khi hắn dùng siêu năng lực thì toàn thân tỏa ánh sáng xanh, cơ bắp nổi cuồn cuộn, lực lớn kinh người.
Càng tệ hơn là gã này có tiền án, đã 2 lần vào tù vì các tội quấy rối tình dục, hiếp dâm.
Hắn vừa có siêu năng lực xong liền muốn dùng bạo lực cưỡng hiếp nàng.
Cũng may là nàng cảnh giác đề phòng từ trước, nhanh chân chạy trốn xuống sảnh chính, lại từ bên trong bầy zombie thành công vượt tường đào mạng.
Về sau nàng lén lút quay lại điều tra mới biết gã khốn ấy giết đàn ông, cưỡng hiếp phụ nữ, hắn đặc biệt yêu thích là ở trước mặt chồng/cha cưỡng hiếp vợ/con gái.
Có 1 bộ phận người trốn thoát ra được, nhưng phần lớn còn đang bị hắn nhốt lại trên tầng cao của khu block 3.
Nàng vô cùng căm phẫn, nhưng cũng tự biết bản thân không đủ khả năng, nếu xông lên thì chỉ có đường chết, nên nàng quyết định tới đồn cảnh sát tìm súng đạn, tập kích bắn chết đối phương.
Còn sở dĩ nàng chỉ đi 1 mình là do đám người chạy thoát được đã như chim sợ cành cong, chính họ còn không lo nổi mình, nàng cũng không muốn ép mấy người đó cùng nàng đi liều mạng.
"Thế tức là em định tìm súng sau đó trở về kiếm gã kia liều mạng?"
"Ừ".
"Chỉ 1 mình em?"
"Em không muốn liên lụy đến người khác! Một mình em là đủ rồi, nếu bắn cũng không chết hắn thì cho dù có gọi thêm mấy người kia theo cũng vô dụng thôi."
"Thiệt tình! Em không thấy mình ngốc à?", hắn cười khổ nhìn nàng.
"Em biết! Nhưng...!nhưng nếu cứ để hắn nhởn nhơ hại người như vậy em không chịu được!"
Hắn nhìn nàng hồi lâu, lại thở ra 1 hơi:
"Được rồi, để anh đi cùng em!"
"Hở", nàng mở to đôi mắt xinh đẹp nhìn hắn rồi buột miệng:
"Anh cũng bị ngốc hả?"
Nhìn đôi mắt nàng mở ra thật to như thể ngạc nhiên khi nhìn thấy "đồng loại", hắn thực sự ko nhịn được, dùng cạnh tay cho nàng 1 cái "gõ đầu sát".
"Ui da!...."
"Anh không có ngốc như em! Thứ nhất, anh làm chuyện này là sẽ có điều kiện đi kèm.
Thứ hai, anh cũng rất ghét loại người như gã đó, đi giết hắn cũng hợp ý anh".
"Điều kiện gì thế?"
"Ừm, để anh xem nào...", hắn dừng 1 chút, sắp xếp lại từ ngữ rồi mới nói tiếp:
"Lần này loot đồ, anh sẽ giao khẩu súng xịn nhất cho em, sau đó sẽ theo em trở về.
Nếu như em thành công giết gã đó mà không cần anh hỗ trợ thì cứ coi như em nợ anh 1 món nợ ân tình là được rồi.
Còn nếu như em thất bại, lại còn để anh phải xuất thủ cứu mạng em, thì em sẽ phải đáp ứng anh 1 yêu cầu!"
"Yêu cầu gì vậy?"
"Không biết, vẫn chưa nghĩ ra, em cứ đáp ứng là được rồi!"
"Lỡ anh yêu cầu làm chuyện gì đó biến thái thì sao? Em đâu có điên chứ!"
"Ha ha, nếu vậy thì lần này anh cũng chỉ có thể cho em lấy bình xịt hơi cay với dùi cui điện thôi, chúc may mắn nha!"
Hắn chính là ăn chắc nàng rồi!
4 mắt nhìn nhau...
20 giây sau,
"Em đồng ý!", nàng thở hắt ra một hơi.
"Hể, sao lại đồng ý sớm vậy? Không định động thủ tranh đoạt với anh à?"
"Anh vừa mới cứu mạng em, em không thể làm ra loại chuyện như thế được!", nàng dừng lại 1 chút, cắn nhẹ bờ môi rồi mới nói tiếp:
"Với lại, anh không phải là người xấu".
Đệt, mình vừa mới được phát thẻ người tốt có đúng không nhỉ =.=
"Làm sao em có thể nói chắc như thế được chứ, lỡ như 30 giây sau anh nhảy xổ vào em thì sao?"
"Sẽ không! Em tin tưởng vào trực giác của mình!", nàng nhìn hắn thêm 1 chút, chợt nhoẻn cười nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...