Ta Ở Mạt Thế Thu Thập Phế Phẩm


Làm xong những thứ này, vải dệt trong hệ thống cũng không còn thừa nhiều lắm, vải dệt ở hiện đại chất liệu thuần thiên nhiên quá ít, Thu Ngữ cũng thực bất đắc dĩ, chuẩn bị về sau nếu có thể thu thập được quần áo mới, cũng không nhất định đều phải giao cho hệ thống.

Mấy chục bộ quần áo mới có thể làm ra một bộ, tỉ lệ này thật sự có hơi cao, tuy rằng nguyên liệu do hệ thống hợp thành thoải mái, nhưng tỷ lệ hao tổn quá lớn.

Tủ quần áo thu thập thỏa đáng xong, Thu Ngữ mở hai cái cặp lớn đang đặt ở trên mặt đất ra, bên trong đều là vật tư tương đối quan trọng, bọn họ mỗi lần đi ra ngoài đều sẽ đeo ở trên người, như vậy cho dù xe có bị mất, cũng không đến mức đói chết.

Mở cặp sách ra, lấy đồ vật bên trong ra tới, để lên khu vực phòng bếp, ngăn tủ ở khu vực phòng bếp rất nhiều, lại rộng rãi, nhưng vật tư của bọn họ lại thiếu đến đáng thương.

Gia vị chỉ có nửa túi đường trắng cùng một túi muối nhỏ, bởi vì rất nhiều chai lọ vại bình gia vị không tiện mang theo, bọn họ căn bản không có lưu trữ, hệ thống cũng không có mấy thứ này, bởi vì rất nhiều loại gia vị cũng không phải là đồ vật bảo vệ môi trường, rất nhiều loại đều là pha chế, không phải thuần thiên nhiên, hệ thống sẽ phán đoán là đồ vật không thể dùng vì không bảo vệ môi trường.


Đồ có thể ăn lại chính là mấy củ khoai tây nảy mầm lục soát được ở chung cư, nửa bó mì sợi, mấy gói khoai chiên, một túi gạo ngũ cốc nhỏ, túi gạo ngũ cốc phỏng chừng là chủ nhà muốn giảm béo mua, bên trong đều là mấy loại hạt như kỷ tử, hạt bắp, hạt cao lương.

Ân Diệc bê lại đây mấy chiếc thùng lớn đựng nước, nhét hết vào phía dưới ngăn tủ, hiện tại két nước còn chưa có nước, tài nguyên nước quá trọng yếu.

Thu Ngữ một bên thu thập, một bên còn để hệ thống làm ra mấy chiếc nồi, đường kính cũng khoảng mười mấy centimet, có thể dùng được ở bếp điện từ trên xe, kích thước cũng không chiếm diện tích.

Dược vật đều phóng tới trong ngăn tủ trên giường, bên trong rất nhiều đều là dược vật kỳ kỳ quái quái, thứ chân chính hữu dụng thật đúng là rất thiếu, dược vật từ nội khoa đến phụ khoa cái gì cũng có, ngược lại thuốc hạ sốt, giải cảm lại gần như không có.

Trong phòng vệ sinh để kem đánh răng thu thập được, bàn chải đánh răng do hệ thống cung cấp, còn có bốn chiếc khăn lông, thu thập đơn giản như vậy, trong xe liền chậm rãi có cảm giác gia đình lên.


Toàn bộ vật liệu bên trong xe đều là loại không sợ dơ, dùng nước lau một cái liền sạch sẽ.

Mặc Mặc và Thỏ đã ghé vào ghế dài trên sô pha ngủ, bởi vì ảnh hưởng của tập tính mèo, cơ bản buổi tối hai con mèo ngủ thật sự ít, đều là cảnh giác nguy hiểm.

Ban ngày có Ân Diệc, chỉ cần không có nguy hiểm, hai con mèo liền chỉ ăn ngủ, ngủ ăn.

Đương nhiên nếu chúng đi theo Ân Diệc ra ngoài làm nhiệm vụ, liền cơ bản không có ngủ, sau khi trở về hai con đều sẽ điên cuồng ngủ bù.

Đứng ở trong xe nhìn chung quanh một vòng, Thu Ngữ thực vừa lòng với thành quả của chính mình, về phần dấu giày trên sàn nhà, chờ buổi tối trước khi ngủ lại thu thập, nếu không hai người còn muốn đi ra ngoài, tới tới lui lui tổng không thể lau hết được.

“Anh Diệc, anh đã nghiên cứu xong cách điều khiển xe Phòng Xa chưa?” Thu Ngữ sau khi xác định không còn cái gì cần thu thập, xoay người nhìn thấy Ân Diệc vẫn còn ở trong phòng điều khiển thao tác các loại nút.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận