Nữ tử bắt trước đó dung mạo cũng xinh đẹp, chỉ có điều là mặc một bộ áo cưới màu đỏ, hắn thích y phục màu vàng, mà người trước mắt này vừa vặn hợp với thẩm mỹ của hắn.
Vọng Ương ho một tiếng, cố ý làm giọng nhỏ nhẹ: "Công tử.
"
Giọng nói mềm mại vừa phát ra, chính hắn cũng giật mình, điểm tốt duy nhất là sau khi hắn nói xong, vẻ mặt của Hoàng Phụ Quỷ càng thêm say đắm.
"Công tử~"
Hoàng Phụ Quỷ đáp một tiếng: "À, cô nương đến tìm ta có chuyện gì?"
Cố Chước Hoa ở bên cạnh nhìn nữ tử trước mặt, cảm thấy rất quen mắt, lại không nhớ ra mình đã gặp ở đâu.
Nhưng thấy cô nương đó chớp mắt với mình, Cố Chước Hoa tưởng mình nhìn nhầm, lại nhìn qua, Vọng Ương lại chớp mắt với nàng ta.
Lần này Cố Chước Hoa mới nhận ra nữ tử trước mặt vậy mà là Vọng Ương, nàng ta căn bản không dám liên hệ giữa thám hoa lang thanh phong lãng nguyệt ở nhân gian với nữ tử lẳng lơ trước mắt.
Vọng Ương mang theo nụ cười lấy lòng, đi vòng ra trước mặt Cố Chước Hoa, giơ tay ra hiệu cho nàng ta đừng nói chuyện.
Vọng Ương tiếp tục làm giọng giả: "Công tử bắt muội muội của ta, ta đương nhiên phải đến tìm công tử.
"
Hoàng Phụ Quỷ nghe lời Vọng Ương nói, cảnh giác: "Đây là muội muội của ngươi?"
"Đúng vậy.
"
Cố Chước Hoa phối hợp gọi: "Tỷ tỷ.
"
Hoàng Phụ Quỷ nói: "Nếu là tỷ muội, vừa vặn thành một đôi, các ngươi cùng hầu hạ ta thế nào? Ta đảm bảo sẽ không bạc đãi hai người.
" Hắn mang theo nụ cười dâm đãng, ánh mắt lưu luyến nhìn Vọng Ương.
Vọng Ương cố nhịn sự buồn nôn trong lòng, nói: "Cũng không phải không được.
" Hắn bước sen nhỏ, vì không quen với dáng đi nên đi rất chậm.
"Công tử thích tỷ muội chúng ta cũng không phải không được, chỉ là! "
Hoàng Phụ Quỷ nghe vậy, nếp nhăn trên mặt sắp cười nở hoa, vội hỏi: "Chỉ là cái gì?"
"Không biết trong hai tỷ muội chúng ta, ai lớn ai nhỏ?"
Hoàng Phụ Quỷ đương nhiên thiên vị Vọng Ương hơn, vội nói: "Ngươi là tỷ tỷ, đương nhiên ngươi làm lớn.
"
Vọng Ương đặt tay lên vai Hoàng Phụ Quỷ, đầu ngón tay di chuyển đến chỗ cổ hắn, một tay khác cũng đặt lên vai Hoàng Phụ Quỷ.
Chuyện mỹ nhân chủ động ôm ấp, Hoàng Phụ Quỷ đương nhiên vô cùng hưởng thụ, hắn thuận thế ngồi xuống.
Hoàng Phụ Quỷ nói: "Nếu mỹ nhân trên đời đều có thể nghe lời như ngươi thì tốt rồi.
"
Cố Chước Hoa bị trói ở bên cạnh nhìn một loạt động tác của Vọng Ương, quả thực há hốc mồm.
Vọng Ương vòng tay qua cổ Hoàng Phụ Quỷ, cả người gần như muốn dán vào Hoàng Phụ Quỷ.
"Ta ngoan ngoãn như vậy, công tử không bằng thả muội muội ta ra, để tỷ muội chúng ta cùng hầu hạ công tử.
"
Hoàng Phụ Quỷ có chút động lòng, nhưng nghĩ đến nữ tử mình vất vả lắm mới bắt được, có chút do dự: "Muội muội ngươi không ngoan ngoãn như ngươi, đợi ta đưa hai người về phủ rồi thả muội muội ngươi cũng không muộn.
"
Hắn đổi giọng: "Chẳng lẽ ngươi không phải tự nguyện theo ta mà chỉ là muốn cứu muội muội ngươi?"
Xem ra lão quỷ này đã sớm nghi ngờ, chỉ là trên mặt không biểu lộ, cứ để hắn chủ động, chỉ cần hắn có chút động tĩnh khác thường, Hoàng Phụ Quỷ sẽ lập tức trở mặt với hắn.
Vọng Ương đặt ngón trỏ lên môi Hoàng Phụ Quỷ, nhẹ nhàng thổi một hơi.
Hoàng Phụ Quỷ nhắm mắt hưởng thụ, trong lòng thả lỏng, nghĩ rằng hai tiểu cô nương này đều không có linh lực gì, cho dù để mặc chúng làm gì cũng không chạy đi đâu được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...