Ta Ở Đầu Cầu Nại Hà Mở Tửu Quán


Tống Ngọc Bi nói: "Không còn.

"

Tương Quý muốn khóc không ra nước mắt: "Làm sao bây giờ?"

Tống Ngọc Bi cũng rất muốn làm thành vụ làm ăn này, dù sao tiền mà Ma giới đưa ra cũng rất lý tưởng, nhưng bây giờ rượu đã đổ hết, nàng có muốn làm ăn cũng không được.


Tống Ngọc Bi nói: "Ủ rượu cần một thời gian nhất định, bây giờ ủ cũng không kịp đại điển đăng cơ của Ma tôn.

"

Tương Quý quỳ xuống đất, nếu không phải Tống Ngọc Bi né tránh, hắn gần như muốn ôm chặt lấy đùi Tống Ngọc Bi mà khóc: "Tống cô nương, chuyện ngươi đã hứa với ta không thể nuốt lời, chuyện ngươi yêu cầu, ta đều tận tâm tận lực giúp ngươi hoàn thành.

"

Tống Ngọc Bi tự biết lần này nàng có lỗi với Tương Quý, nhưng thời gian còn lại căn bản không thể ủ rượu được.


Tống Ngọc Bi: "Cho dù ta không ngủ không nghỉ để ủ rượu cho ngươi, thời gian còn lại cũng không ủ kịp rượu.


"

Thời gian! Mắt Tương Quý sáng lên, bây giờ điều cấp bách nhất của bọn họ chính là thời gian, thời gian này phải tìm như thế nào, có lẽ Tống Ngọc Bi không có cách nhưng Tương Quý lại biết.


Tương Quý nói: "Tống cô nương có biết ở Ma giới có một phương bí cảnh, có thể tăng tốc thời gian trôi qua không?"

Ma giới quả thực có một phương bí cảnh, nghe nói Ma tôn đời đầu của Ma giới chính là từ nơi này đi ra, ở ngọn núi Vô Danh của Ma giới có một hang động, Ma tôn đời đầu khi còn nhỏ đã vào hang động, lúc ra khỏi hang, những người cùng tuổi vẫn còn là thiếu niên trẻ trung, còn Ma tôn đã là một ông lão gần đất xa trời.


Tống Ngọc Bi nói: "Ta có nghe nói.

"

Tương Quý nói: "Tống cô nương có nguyện ý cùng bốn huynh đệ chúng ta lên đường đến Ma giới không, cô nương ở Ma giới nấu rượu, chúng ta phụ trách vận chuyển rượu đã nấu đến bí cảnh.

"

Tương Quý thấy Tống Ngọc Bi do dự vội nói thêm: "Tất cả tiền bán rượu, ta đảm bảo sẽ giao nguyên vẹn cho Tống cô nương, hơn nữa khi việc thành công, phần thưởng mà Ma tôn ban cho bốn huynh đệ chúng ta cũng sẽ toàn bộ giao cho ngươi.

"


Tương Quý hiện tại chỉ muốn an ổn hoàn thành việc này, giữ được cái mạng của mình.


Tống Ngọc Bi nghe Tương Quý nói vậy, trong lòng nghĩ đi một chuyến Ma giới cũng không phải là không được, tiền mà Ma giới đưa ra cũng không phải là một con số nhỏ, nói không chừng chờ cả trăm năm cũng không đợi được một vụ làm ăn như vậy.


Tống Ngọc Bi nói: "Nếu Tương Quý đại nhân thành tâm như vậy, ta sẽ đi một chuyến.

"

Tương Quý liếc nhìn Tống Ngọc Bi, cẩn thận nói: "Chuyện này không thể chậm trễ, hay là chúng ta lên đường ngay bây giờ.

"

Đã quyết định rồi, sớm muộn gì cũng phải lên đường, Tống Ngọc Bi đồng ý với Tương Quý, nàng nói với Vọng Ương: "Chuẩn bị một chút, ngươi theo ta đến Ma giới.

"

Hôm nay là ngày Cố Chước Hoa chuyển thế đầu thai, Vọng Ương vốn định lát nữa sẽ đi tiễn Cố Chước Hoa, không ngờ chuyện lại đến đột ngột như vậy, hắn đáp ứng, muốn lát nữa đi dặn dò Cố Chước Hoa vài câu.


Tống Ngọc Bi trở về tiệm rượu, thu dọn một số nguyên liệu cần thiết để nấu rượu, sau đó lập một danh sách để Tương Quý phái người đến Ma giới chuẩn bị trước những vật dụng cần thiết.


Tương Quý liếc nhìn, lập tức đáp ứng: "Tống cô nương yên tâm, ta sẽ phái người đi chuẩn bị ngay.

" Nói xong, vẫy tay gọi ba huynh đệ vẫn đứng canh giữ ở bên cạnh lại, hắn cúi đầu thì thầm với họ vài câu, ba người gật đầu, sải bước ra khỏi tiệm rượu.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận