Dịch Khanh Văn thậm chí có một ảo giác rằng sự tình đã bại lộ, trong lòng không khỏi nổi lên nỗi kinh hoảng, trên mặt lại cố nặn ra một nụ cười, “Tớ có thể làm cái gì? Tiểu Giác, đây là rượu mà các cậu cung cấp, tớ có thể làm gì?”
Ý tứ chính là xảy ra vấn đề cũng là lỗi của Đoạn Ngọc Giác, cùng hắn Dịch Khanh Văn không liên quan, làm nổi bật sự chỉ trích này của Đoạn Ngọc Giác là cố tình gây sự đến nhường nào.
Đoạn Ngọc Giác lạnh lùng nhìn hắn, đột nhiên đưa tay ra nắm chặt cằm của Dịch Khanh Văn, Dịch Khanh Văn cả kinh, liều mạng giãy dụa, Đoạn Ngọc Giác lạnh lùng nghiêm nghị đem chém rượu kia của mình đổ vào miệng hắn, Dịch Khanh Văn nghẹn ngào giãy dụa, thần sắc hoảng sợ vô cùng, Mông Kình Nhận nhìn thấy móng tay sắc nhọn của á giống cái kia sắp cào đến người của Đoạn Ngọc Giác, cũng không nhìn nhiều như vậy, trực tiếp giúp đỡ Đoạn Ngọc Giác áp chế lại Dịch Khanh Văn, đem nửa chén rượu còn lại đều đổ xuống miệng Dịch Khanh Văn, xác định Dịch Khanh Văn hoàn toàn nuốt xuống, Đoạn Ngọc Giác mới buông lỏng tay ra.
Lúc này ánh mắt của toàn bộ đại sảnh đã tập trung lại chỗ này, Diệp Vụ Hoa nhìn bọn họ bắt nạt người yêu của chính mình, làm sao có thể nhịn được? Kẽ mắt muốn rách vọt tới chỗ Đoạn Ngọc Giác, bị Mông Kình Nhận một cước đá văng, lại dùng khí thế đem Diệp Vụ Hoa ép tới gắt gao không thể động đậy!
Dịch Khanh Văn lảo đảo đi vài bước, không ngừng mà móc cổ họng của mình, muốn đem hết tất cả những thứ đã nuốt phun ra, nước mắt lập tức rào rào rơi xuống, hắn quả thực không thể tin được, thứ này chính mình ăn sẽ có kết cục gì!
Đoạn Ngọc Giác lạnh lùng nhìn hắn, người vây xem đều lộ ra biểu tình nghi ngờ, có mấy người lộ ra thần sắc không đành lòng, thế nhưng kiên cường chống đỡ không có vì Dịch Khanh Văn cùng Diệp Vụ Hoa nói chuyện, đây dù sao cũng là địa bàn của Đoạn gia và Mông gia a!
Thế nhưng phần lớn thú nhân là sĩ quan, đều có quan hệ họ hàng dây dưa với Đoàn gia hoặc là Mông gia, tự nhiên vô điều kiện hướng về Đoạn Ngọc Giác cùng Mông Kình Nhận, mà giống cái được mời tới là đồng học của Đoạn Ngọc Giác, tự nhiên hướng về Đoạn Ngọc Giác, bọn họ quen thuộc Đoạn Ngọc Giác, tự nhiên biết tính khí của người này tốt đến mức nào, có thể làm cho cậu nổi giận lớn như vậy nhất định là Dịch Khanh Văn làm cái gì! Mà những á giống cái khác cũng là bo bo giữ mình, một câu nói cũng không có nói.
Đoạn Ngọc Giác quơ quơ chén rượu trái cây, lạnh lùng nói: “Trong này bị người hạ đan dược ham muốn, loại đan dược này khiến người ăn kích phát dục vọng, trong một thời gian nhất định người kia sẽ như một con thú cái chỉ muốn giao phối cùng người khác, không tới hai canh giờ hiệu lực của thuốc này chắc là không hết, nói cách khác, đáng lẽ loại rượu này ta và Mông Kình Nhận phải uống, ”
Đoạn Ngọc Giác không có tiếp tục nói hết, chỉ là lạnh lùng nhìn Dịch Khanh Văn, Dịch Khanh Văn trong lòng hoảng loạn, móng tay đều bấm vào trong lòng bàn tay, kinh hoàng trong lòng cơ hồ che mất mắt hắn, nhưng vẫn là kiên cường chống đỡ nói: “Ngươi ngậm máu phun người!”
Mông Kình Nhận bảo vệ Đoạn Ngọc Giác, lạnh lùng nói: “Đi lấy băng ghi hình theo dõi.”
Mông Kình Nhận vừa nói ra câu này, Dịch Khanh Văn lập tức hoảng hồn, sắc mặt trắng bệch thốt ra: “Không được! Không được lấy video!” Dịch Khanh Văn chỉ cảm thấy lửa đang cháy lên trong lòng, lý trí cũng tiêu tan, trong miệng không ngừng mà phát ra tiếng rên rỉ ‘A’, ‘Ân a’, thân thể cũng không khỏi lăn lộn dưới đất, trên mặt cũng bắt đầu có một vệt màu đỏ, con mắt thủy lượng sáng lên, mê hoặc không nói ra thành lời, quả nhiên là một bộ dáng muốn rơi vào trong biển tình dục.
Lần này mọi người còn không hiểu cái gì nữa? Dịch Khanh Văn muốn hại Đoạn Ngọc Giác, không nghĩ tới bị Đoạn Ngọc Giác nhận ra trực tiếp rót đến trong miệng của hắn!
Mọi người sững sờ dưới cũng không nghĩ tới biện pháp giải quyết nào, Mông Kình Nhận đã lấy tay ngăn chặn lỗ tai Đoạn Ngọc Giác, đồng thời tiến đến nói bên rai cậu: “Bẩn, chúng ta không nghe.” Đoạn Ngọc Giác ngoan ngoãn gật gật đầu, tùy theo Mông Kình Nhận bưng bên tai của chính mình, Mông Kình Nhận nhìn bộ dáng ngoan ngoãn của tiểu giống cái nhà mình, không nhịn được cúi đầu hôn hôn sợi tóc của cậu.
Vào lúc này Dịch Khanh Văn đã không chịu nổi, hắn cảm thấy được nhiệt, nhiệt ùn ùn ùn ùn kéo đến, hắn không nhịn được lột xuống y phục của chính mình, tùy tiện nhào tới trên người một người uốn éo!
“A ——!” Một cái giống cái hét rầm lêm, Mông Kình Nhận lúc này mới để cho mấy thú nhân đem Dịch Khanh Văn kéo xuống, dặn dò người máy đem Dịch Khanh Văn cùng Diệp Vụ Hoa đồng thời ném ra cửa lớn, Diệp Vụ Hoa la lớn: “Mông Kình Nhận ngươi không thể làm như vậy đối với ta!”
Mông Kình Nhận cười gằn, sai người máy đem Dịch Khanh Văn ném đi, chính mình thì tự tay đem Diệp Vụ Hoa ném ra ngoài, Diệp Vụ Hoa nằm trên mặt đất, nhìn Mông Kình Nhận đang nhìn từ trên cao xuống, ánh mắt kia là rõ ràng xem thường chán ghét, “Cút!”
Dịch Khanh Văn không cảm giác được những gì vừa xảy ra, trực tiếp nhào vào trên người Diệp Vụ Hoa, vừa lôi kéo y phục của chính mình vừa giãy dụa, dùng vật vừa mới ngẩng đầu lên của mình đụng đụng vào dưới hạ thân Diệp Vụ Hoa, những tiếng kêu kiều diễm rơi vào tai, mặt giống cái á giống cái đỏ rần, thú nhân tự động tránh hiềm nghi, Diệp Vụ Hoa nhìn ánh mắt khinh thường của những người này, trong lòng căm tức, cư nhiên tát một cái vào trên mặt Dịch Khanh Văn!
Thế nhưng cái này cũng không thể làm cho Dịch Khanh Văn tỉnh táo, Dịch Khanh Văn lại một lần nữa quấn ở trên người hắn, cơn tức giận của hắn dâng lên, vừa lôi kéo hắn vừa đi đến phi hành khí, Mông Kình Nhận từ khi nhìn thấy Dịch Khanh Văn nhúc nhích liền kéo Đoạn Ngọc Giác quay người lại, không cho Đoạn Ngọc Giác nhìn thấy bất kỳ hình ảnh không tốt nào.
Một buổi đính hôn đang tốt đẹp lại bị làm thành cái dạng này, trong lòng Mông Kình Nhận có một sự thống khổ và hối hận không nói ra được, nếu như không phải là mình nhất thời hành động theo cảm tình, tại sao lại mời Diệp Vụ Hoa tham gia? Làm sao sẽ vừa bắt đầu liền khiêu khích Diệp Vụ Hoa? Đây chính là lễ đính hôn của hắn và Tiểu Giác! Dĩ nhiên cứ như vậy bị phá hỏng hơn một nửa!
Mông Kình Nhận hối hận hôn lỗ tai Đoạn Ngọc Giác, cũng không biết mình đến tột cùng là xảy ra chuyện gì, rõ ràng bình thường thật chững chạc, làm sao ngày hôm nay lại làm ra những chuyện hồ đồ như thế?!
“Xin lỗi, Tiểu Giác, ” Mông Kình Nhận hổ thẹn nói bên tai Đoạn Ngọc Giác, “Xin lỗi, Tiểu Giác, đều là ta không tốt, lễ đính hôn đều bị bọn họ phá huỷ…”
A? Đoạn Ngọc Giác nháy mắt một cái, thân là hoa yêu cậu tự nhiên không hiểu được ý nghĩa của lễ đính hôn, đành phải nắm chặt tay Mông Kình Nhận, nói: “Không sao, chúng ta còn có lễ kết hôn.”
Nghe được Đoạn Ngọc Giác an ủi mình, Mông Kình Nhận không nhịn được tự hào lại cao hứng, đây chính là tiểu giống cái nhà hắn, mãi mãi cũng sẽ không trách mình nửa câu! Tiểu giống cái đáng yêu như vậy, xưa nay đều là thông cảm chính mình, suy nghĩ ở góc độ của mình, rõ ràng lúc này đã rất thương tâm, vẫn là nói mình không sao cả!
Mông Kình Nhận chỉ cảm thấy trong lòng càng thêm áy náy, tiểu giống cái tốt như vậy, mình dĩ nhiên làm cho cậu một buổi đính hôn không viên mãn, mình quả thực chính là một tội nhân! Mông Kình Nhận ở trong lòng âm thầm thề, hắn nhất định sẽ đưa cho Đoạn Ngọc Giác một lễ cưới sang trọng nhất, mỹ mãn nhất đế quốc!
Trận sóng gió này xem như là trôi qua, mọi người lại trở về trạng thái ngay từ đầu, mà chuyện vừa rồi không tránh khỏi có chút lúng túng, lúc này bầu không khí cũng không tốt, Đoạn Ngọc Giác tự nhiên nhìn ra bọn họ không dễ chịu, vì vậy nâng chén lên, nói: “Hoan nghênh mọi người tới tham gia lễ đính hôn của ta và Mông Kình Nhận, cho dù vừa xảy ra một chút sai sót nhỏ, cũng sẽ không ảnh hưởng tới buổi đính hôn của chúng ta, ”
“Hi vọng mọi người chơi vui vẻ, ” Mông Kình Nhận thích đáng tiếp thêm một câu, hai người phối hợp uyển chuyển, động tác tự nhiên, trong lúc nhất thời làm mọi người nảy sinh ghen tị.
“Tiểu Giác cậu phải mời rượu chúng tớ! Không được trốn!” Một giống cái đột nhiên nói, mọi người cười ha hả, bầu không khí trong đại sảnh tốt lên, Đoạn Ngọc Giác cùng Mông Kình Nhận tiếp tục chúc rượu.
Giống cái ngồi bàn kia càng thêm kính nể nhìn Đoạn Ngọc Giác, ai nói Đoạn Ngọc Giác ngay cả kiến thức cơ bản cũng không biết? Ta phun máu đầy mặt hắn! Đoạn Ngọc Giác nhà người ta rõ ràng là chỉ học những thứ mình thấy hứng thú, không học những thứ vô vị quy củ trong sách giáo khoa! Không thấy Đoạn Ngọc Giác ngay cả đan dược hiếm lạ như dược ham muốn cũng biết sao?
Hơn nữa, sau khi phát sinh sự việc mất hứng như thế, Đoạn Ngọc Giác không có một lời oán hận, trái lại làm cho bầu không khí trong đại sảnh càng thêm sinh động, lòng dạ này, khí phách này, năng lực này, quả nhiên là hài tử gia tộc lớn dạy dỗ a!
Mấy vị giống cái lớn tuổi từ ái nhìn Đoạn Ngọc Giác, trong lòng tiếc nuối lắc đầu một cái, tại sao lúc đầu nhà mình liền không có cướp được một đứa trẻ tốt như thế đâu?
Mà lúc này, giống cái lớp một của Đoạn Ngọc Giác lại đang âm mưu một chuyện, bọn họ đương nhiên biết Tiểu Giác tốt đến cỡ nào, Dịch Khanh Văn đầu tiên là nháo chuyện ở cửa sau đó lại muốn hại Đoạn Ngọc Giác, đây chính là lễ đính hôn của Tiểu Giác a! Nhưng Tiểu Giác một chút cũng không có nổi nóng, còn tỉnh táo giải quyết vấn đề, bọn họ cũng không nhịn được đau lòng vì Tiểu Giác!
Dịch Khanh Văn làm nhiều chuyện như vậy, Tiểu Giác không tính đến, bọn họ lại không nhịn được!
Cơn giận này giống cái bọn họ tuyệt đối nuốt không trôi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...