" Ta cứ cảm giác vương gia có gì đó không bình thường" y cứ cảm giác đây không phải Trình Minh Thạc
" Chủ tử người đừng nghĩ nhiều, thuộc hạ thấy nếu vương gia thương người như vậy có lẽ đã cảm động tấm chân tình của chủ tử rồi" mặc dù Bạch Viên không rõ tình cảm nhưng cả ngày hôm nay thấy vương gia đối tốt với chủ tử nhà mình thì vui hẳn ra
" Ta vẫn cứ cảm thấy không quen, Minh Thạc bây giờ làm ta có tí không thể chấp nhận" mối quan hệ của y cùng hắn trước khi thành thân cũng đã khá thân, y là đệ đệ của người mà hắn yêu thương nhất, nhưng từ khi hắn gả vào phủ, trừ đêm tân hôn còn lại họ không hề gặp nhau lấy một lần, đã vậy hắn còn cho người sắp xếp chỗ ở của y ở nơi ít người qua lại nhất trong phủ, mặc dù như vậy sẽ rất yên tĩnh nhưng mà như vậy chả khác nào hắn là không muốn nhìn thấy y
" Chủ tử không phải người rất thích vương gia hay sao" thấy chủ tử của mình hôm nay lạ không kém gì vương gia Bạch Viên cũng không biết nói sao cho đúng
Hàn Mẫn không nói gì chỉ cho Bạch Viên lui ra ngoài, thế là một đêm cả hai con người đều mất ngủ chẳng thể ngủ được
Hôm nay là yến tiệc mừng thọ của hoàng đế đương nhiên hắn phải đến dự, cả đêm hôm qua suy nghĩ đến những việc diễn ra kiếp trước hắn chợt nhận ra có vài điều vô cùng khó hiểu, nhất định hôm nau vào cung tranh thủ đến gặp mẫu phi hỏi thử.
Kiếp trước mẫu phi của hắn vô cùng thích Hàn Mẫn nhưng vô cùng chán ghét Hàn Yến, nhưng sau khi phụ hoàng ra đời mẫu phi của hắn cũng đau lòng mà đi theo, hắn còn chưa kịp hỏi rõ sao mẫu phi lại như vậy, nhớ năm đó mẫu phi ra sức bảo vệ Hàn Mẫn suýt nữa đã không thèm nhìn mặt hắn
Yến tiệc mừng thọ hoàng đế diễn ra vô cùng linh đình, hôm nay hoàng thượng cũng vô cùng vui vì vương phi của tứ hoàng tử mang thai, hoàng đế sắp có thêm hoàng tôn nên vui mừng nên ban thưởng hậu hĩnh
Yến tiệc diễn ra gần kết thúc hắn đã xin cáo lui để đến thăm mẫu phi, hoàng đế đương nhiên đang rất vui mừng nên hắn có muốn đi đâu hoàng dêd cũng không để ý đến
Thanh Hoa cung
" Nhi thần tham kiếm mẫu phi " kiếp trước hắn chưa kịp trả hiếu cho mẫu phi người đã qua đời, bây giờ nhìn thấy mẫu phi trước mặt khiến hắn không kiềm được mà rưng rưng
" Thạc nhi đứng vậy, ta là mẹ con không phải người ngoài, đâu đến ta nhìn xem " Ngọc phi nương nương là người hiền lành nhất trong số các phi tần, cũng là người được hoàng đế yêu thương vô cùng, vì năm đó sinh hoàng tử mà nhém mất mạng, nên hoàng thượng vô cùng sủng ái bà, thêm nữa so với các phi tần bà có xuất thân không cao nhưng lại khiến hoàng đế yêu thương hết mực cộng thêm bà chẳng mãi mê việc tranh đấu hậu cung nên được lòng hoàng đế vô cùng
" Mẫu phi ta nghe bảo người không khoẻ, có phải có ai gây khó dễ cho người "
"Thạc nhi không cần lo lắng có phụ hoàng ngươi ai dám gây khó dễ cho ta, chỉ là sức khoẻ ta đã không tốt từ nhỏ, sau khi sinh ngươi lại càng không khoẻ, nhưng ngươi đừng lo mẫu phi sẽ sống đến lúc ngươi có hoàng tôn" hắn biết mẫu phi vì sinh hắn mà đã hy sinh rất nhiều thứ, kiếp trước vẫn chưa đền đáp được gì cho mẫu phi kiếp này hắn nhất định bù lại
" Mẫu phi nghe bảo ngươi đã để Mẫn nhi dọn đến chỗ ngươi ở, đứa trẻ Mẫn nhi đó rất tốt, đừng đối xử không tốt với nó, còn nữa con bây giờ với Mẫn nhi là phu thê, con nên tránh xa Hàn Yến, bây hờ thân phận con và nó đã không thích hợp"
" Mẫu phi yên tâm, nhưng nhi thần vẫn thắc mắc tại sao người lại không thích Hàn Yến trong khi nàng là nữ nhi, có thể sinh con nối dõi, nàng cũng cầm kỳ thi hoạ, thêu thùa lại giỏi " đây chính là thắc mắc kiếp trước hắn muốn hỏi mà không hỏi được
"Con chỉ cần biết như vậy là được, ta cũng là nữ nhân, cũng đã sống trong cung nhiều năm ta biết được trong lòng những nữ nhân kia muốn gì, nhưng riêng Hàn Yến là nữ nhân duy nhất ta cảm thấy nàng ta không phải loại nữ nhân ở hậu cung, cô ta gian xảo hơn nhiều " một câu nói của Ngọc phi khiến hắn nhận ra kiếp trước xem thường Hàn Yến, cô ta không phải nữ nhi yếu đuối, cô ta so với nam nhi có thể nỗi là không hơn không kém, hắn quá ngu ngốc khi xem thường con gái nhà danh tướng lại không biết võ công và binh phap
" Nhi thần đã biết, mẫu phi người giữ sức khoẻ vài hôm nữa nhi thần sẽ xin phụ hoàng cho Mẫn nhi và con đến thăm người " vì sợ các phi tần sẽ dạy hư hoàng tử nên từ bé các hoàng tử đều phải xa thân mẫu chỉ trừ khi có lệnh hoàng thượng mới cho gặp, nhưng riêng Ngọc phi lại được phép nuôi hoàng tử nhưng chỉ đến khi hoàng tử ba tuổi thì sẽ đem nuôi dạy bên ngoài
Sau khi rời cung trên đường quay trở về phủ, hắn nhìn thấy một tiệm vải có hai khúc vải màu xanh ngọc và đỏ liền lập tức nghĩ đến Hàn Mẫn, ngay lập tức sai người chọn hai khúc vải đó mang về may y phục cho y
Hàn Mẫn ở trong phủ cả một ngày không hề rời khỏi, thấy y được Minh Thạc yêu thương nhiều nô tài trong phủ bắt đầu lấy lòng y nhưng đều bị y đuổi khéo, vốn ở biệt viện phía tây khá yên tĩnh đột nhiên đổi sang phía đông lại còn chung với nơi Trình Minh Thạc ở khiến cho y cảm giác không được quen.
Suy nghĩ cả ngày hôm nay vẫn không nghĩ ra được sao hắn đột nhiên tốt với y gốt cuộc y cũng bỏ cuộc thôi vậy nghe theo lời Bạch Viên một lần xem như là y tự nguyện
" Mẫn nhi ta trở về rồi " nhìn thấy Hàn Mẫn đang ngồi vẽ tranh làm hắn nhớ đến năm đó khi hắn đến xin sự giúp đỡ của Hàn Mẫn để giải quyết giặc biên cương, củng cố thế lực cho bản thân, năm đó Hàn Mẫn vẫn như lúc này đang ngồi vẽ hắn
"Người trở về sớm vậy, không phải yến tiệc vẫn diễn ra tới khuya hay sao" nhìn thấy hắn về sớm khiến y bất giác vui mình
" Phụ hoàng không câu nệ với người có nhiều hoàng tử như vậy sao nhớ đến ta được chứ, còn ngược lại Mẫn nhi ngươi không ra ngoài sao "
" Hôm nay thấy khí trời không tốt thêm nữa ta không biết làm gì nệ ở phòng đọc sách vẽ vài bức tranh" thật sự hắn cảm nhận so với kiếp trước kiếp này Hàn Mẫn lãnh đạm với hắn hơn
" Mẫn nhi vài hôm nữa ngươi có muốn về Hàn phủ không, nếu đã thành thân thì chúng ta cũng đã quên mất việc người phải về nhà mẹ của ngươi"
" Lý Nguyên ngươi sắp xếp ngày mốt chúng ta đến Hàn gia ra mắt " Lý Nguyên mở to mắt, không phải vương gia đã nói rằng sẽ không bao giờ bước vào phủ tướng quân của Hàn gia sao
" Còn ngây ra đó làm gì, mau nhanh đi làm đi "Lý Nguyên nhận ra mình thất lễ nên lập tức nhận lệnh rời đi ngay.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...