"Một lão đầu tử, đừng thổi thành trâu bò như vậy!" Lâm Bắc Phàm vẫn cảm thấy không có gì ghê gớm.Tối hôm qua, hắn còn đánh với lão đầu tử kia hai chiêu, mặc dù hắn rơi vào thế hạ phong, nhưng lão đầu tử kia muốn bắt được hắn căn bản là chuyện không có khả năng.Cho nên, trong lòng hắn không cảm thấy lão đầu tử này lợi hại bao nhiêu."Tiểu tử thúi, ngươi biết cái gì?" Lâm Đạo Văn phùng mang trợn mắt: "Thực lực của Giang viện trưởng tuyệt đối là từng quyền từng quyền đánh ra! Trong cả Nhân tộc, thực lực của Giang viện trưởng cũng có thể xếp hạng trước mười.
Trừ mấy vị Thiên Nhân cảnh trong truyền thuyết, không người nào có thể là đối thủ của Giang viện trưởng! Chính vì có viện trưởng mới có Giang Nam học viện, mới có Giang Nam khu chúng ta!""Đã biết đã biết." Lâm Bắc Phàm lười biếng vẫy tay, không thể nhấc nổi một tia hứng thú.Bởi vì không lâu sau, hắn cũng sẽ có thực lực như vậy, không đáng giá sùng bái."Bây giờ, Vi Vi đã thành đệ tử của Giang viện trưởng, thân phận trở nên tôn quý, hơn nữa thực lực cũng sẽ càng ngày càng mạnh.
Tiểu tử, ngươi cảm thấy bây giờ ngươi xứng với Vi Vi sao?" Lâm Đạo Văn mỉa mai hắn.Lâm Bắc Phàm bất mãn: "Sao lại không xứng? Thật ra ta cũng là thiên tài có được không?"Lâm Vi Vi lập tức nói: "Bất kể tương lai như thế nào, ta vĩnh viễn đều là lão bà của tiểu Phàm ca.""Thật ngoan!" Lâm Bắc Phàm sờ sờ đầu nàng, sau đó nhỏ giọng nói bên tai nàng: "Buổi tối ta sẽ khen thưởng muội cẩn thận!"Sắc mặt Lâm Vi Vi lập tức trở nên muôn hồng nghìn tía.Lâm Đạo Văn nhìn không nổi: "Tiểu tử thúi, ngươi nói ngươi là thiên tài, vì sao ta không nhìn ra?""Ta là thiên tài phù văn, dĩ nhiên ngươi không nhìn ra!" Lâm Bắc Phàm cười đắc ý: "Bây giờ, ta đã là một phù sư lục giai, có thể họa ra lục giai linh phù hoàn mỹ, lợi hại không?"Lâm Bắc Phàm tự "thăng" một cấp cho mình."Thật?" Hai người Lâm Đạo Văn và Lâm Vi Vi cùng lên tiếng."Đương nhiên." Lâm Bắc Phàm lập tức lấy lục giai linh phù mình đã họa xong ra."Khá lắm, rốt cục tiểu tử ngươi cũng có tiến bộ, ngay cả lục giai linh phù cũng có thể họa ra hoàn mỹ như vậy, không tệ không tệ!" Lâm Đạo Văn tương đối hài lòng, nhìn Lâm Bắc Phàm cũng cảm thấy thuận mắt hơn.Bây giờ hắn mới 18 tuổi đã là lục giai phù sư, còn có thể vẽ ra linh phù tốt như vậy, có thể nói là tiền đồ vô lượng.Tương lai vừa vặn có thể kế thừa y bát của hắn ta.Vừa nghĩ tới tôn tử tôn nữ của mình đều có tiền đồ, Lâm Đạo Văn cười híp cả mắt.Ăn xong bữa cơm này, Lâm Bắc Phàm tới học khu để tìm nhà mới.Nhà hắn ở lúc trước đã bị cao cấp đại yêu phá hủy, hắn nhất định phải tìm một ngôi nhà mới để ở.
Trước kia hắn định đổi nhà, nhưng sau đó vì bận bịu học tập, hắn lười đi tìm.Bây giờ thì không thể không tìm.Bất tri bất giác Lâm Bắc Phàm đã đi tới Thanh Bạch Nhân Gia, bởi vì nhà ở nơi này không bị hủy hoại."Quyết định sống ở phụ cận nơi này, sau này muốn đi ăn cũng thuận tiện." Lâm Bắc Phàm đã hạ quyết tâm, sau đó hỏi một chút xem có phòng trống hay không.Hắn dùng tiền bạc thúc đẩy, rốt cuộc cũng tìm được một tiểu viện rộng rãi ở phụ cận, hoàn cảnh vô cùng thỏa mái, có thể thành nơi cho hắn sống.Đang chuẩn bị đi ăn, coi như chúc mừng bản thân đã dời đến chỗ tốt, kết quả hắn gặp được Kim Bất Hoán."Lâm đồng học, gặp được ngươi thật tốt quá!" Kim Bất Hoán mập mạp bước nhanh tới, thân thể mập mạp không hề ảnh hưởng tới tốc độ của hắn ta, nói: "Lúc trước ta tới nhà ngươi, phát hiện nhà ngươi đã bị phá hủy, ta còn tưởng ngươi đã xảy ra chuyện.""Khiến ngươi lo lắng, ta không sao, nhưng nhà của ta đã bị yêu thú phá hủy, cho nên ta đổi một chỗ mới, bây giờ đang sống ở nơi này." Lâm Bắc Phàm giải thích."Ở chỗ này?" Kim Bất Hoán nghiêng đầu nhìn thấy đối diện là Thanh Bạch Nhân Gia, sau đó nháy nháy mắt: "Chỗ này thật tốt, cũng coi là gần quan được ban lộc, ngươi nói có đúng hay không?""Lâm đồng học, lần này ta tìm ngươi là có việc gấp!" Kim Bất Hoán đột nhiên bắt lấy tay Lâm Bắc Phàm."Chuyện gì? Trước bỏ móng heo của ngươi ra!" Lâm Bắc Phàm tức giận."Bây giờ ngươi còn linh phù không? Có thừa bán ta một ít, ta cần dùng gấp!" Kim Bất Hoán sốt ruột nói."Đương nhiên là có." Lâm Bắc Phàm lấy linh phù đã sớm chuẩn bị xong ra, nói: "Hiện tại ta đã là lục giai phù sư, cho nên có thể họa tương đối nhiều linh phù.
Số linh phù này cộng lại có hai nghìn vạn, hẳn đủ dùng."Kim Bất Hoán nhận lấy linh phù, trên mặt có chút xoắn xuýt: "Hai nghìn vạn, hơi ít, còn có thể cho ta nhiều một chút không?""Hai nghìn vạn cũng không đủ? Ngươi muốn bao nhiêu?" Lâm Bắc Phàm sợ hết hồn.Kim Bất Hoán đưa ra một đầu ngón tay: "Một ức, có được không?"Lâm Bắc Phàm nhất thời cạn lời: "Kim đồng học, ngươi điên rồi, ta chỉ là một lục giai phù sư nho nhỏ, năng lực có hạn, có thể vẽ ra nhiều linh phù như vậy đã là cực hạn, giết ta cũng không có nhiều linh phù như vậy."Trên mặt hắn mang theo vẻ hiếu kỳ: "Kim đồng học, đột nhiên ngươi muốn nhiều linh phù như vậy để làm gì? Chẳng lẽ ngươi muốn nổ học viện?""Làm sao có thể?" Kim Bất Hoán lắc đầu cười khổ.Hắn chỉ muốn mau chóng cường đại mà thôi.Hai ngày trước, đỉnh cấp đại yêu xuất hiện trong học viện, uy áp khủng bố kia khiến hắn ta cả đời khó quên, lúc ấy hắn ta mới biết bản thân yếu ớt như vậy.Cho dù thực lực đã cửu giai, nhưng ở trước mặt yêu quái chân chính, hắn ta vẫn vô cùng nhỏ yếu.Hắn ta rất không thích cảm giác này, hắn ta phải trở nên cường đại, phải nắm giữ số mệnh của mình.Nếu muốn trở nên cường đại, chỉ có tiêu tiền.Bây giờ hắn đã là Phàm Nhân cửu giai, muốn đột phá thành Siêu Phàm cảnh cần phải hao phí một ức linh tệ mới được.
Mấy tháng này hắn ta cực cực khổ khổ, dạo cả học viện, thậm chí là toàn bộ Giang Nam khu một lần, cũng chỉ mới xài không tới năm nghìn vạn.Phải làm sao mới có thể tiêu hết một ức trong thời gian ngắn nhất?Hắn ta nghĩ tới Lâm Bắc Phàm.Kim Bất Hoán cắn răng nói: "Lâm đồng học, hai chúng ta nói thẳng đi.
Ngươi có thể họa ra linh phù hoàn mỹ như vậy, khẳng định không phải người đơn giản, ta tin tưởng chắc chắn trong tay ngươi còn có rất nhiều linh phù, còn có linh phù cao cấp hơn.
Những thứ này ta đều rất cần, càng nhiều càng tốt.
Ta biết trong lòng ngươi có điều cố kỵ, chúng ta giao dịch ngầm, ngươi len lén bán cho ta, cứ báo cho ta theo giá cao nhất, ta lấy nhân cách của mình bảo đảm tuyệt đối không nói chuyện này ra.
Làm ơn đi, Lâm đồng học!"Lâm Bắc Phàm mừng thầm, ta đang muốn kiếm nhiều một bút, ngươi đã đưa tới cửa.Nhưng biểu tình trên mặt hắn lại là rất khó xử: "Không nghĩ tới ta ẩn núp sâu như vậy vẫn bị Kim đồng học nhìn ra, không sai, quả thật ta có rất nhiều linh phù cao cấp, vốn ta muốn giữ lại cho bản thân, đợi tới thời điểm mấu chốt mới đem ra sử dụng.
Nhưng Kim đồng học ngươi đã thành tâm như vậy, ta chỉ đành bán cho ngươi một ít, nhưng ngươi ngàn vạn lần không nên nói cho người khác biết đây là linh phù của ta, không tới lúc bất đắc dĩ cũng không nên lấy ra sử dụng."Thật ra hắn có nói ra hay không cũng không vấn đề gì, thứ Lâm Bắc Phàm muốn chỉ là thái độ.Thật sự có?Kim Bất Hoán mừng rỡ: "Đa tạ Lâm đồng học thành toàn! Ta tuyệt đối không nói ra ngoài!"Lâm Bắc Phàm lại móc ra một xấp linh phù, nói: "Những thứ này đều là thất giai linh phù hoàn mỹ, uy lực còn lợi hại hơn so với cửu giai, tổng cộng một trăm tấm, mỗi một tấm ta chỉ lấy ngươi một trăm vạn linh tệ, có được không?".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...