Ta Nghĩ Một Đằng Nói Một Nẻo

Bởi vì chuyện bên GE rút lại vốn vẫn chưa giải quyết triệt để, cho nên Cù Đông Trần ở lại huyện ăn xong cơm tối liền chạy về suốt đêm, Lệ Thâm đưa hắn lên xe, Cù Đông Trần thâm tình nhìn hắn, dùng thanh âm chỉ hai người nghe được rủ rỉ nói, “Tôi hiện tại ước gì có thể mang cả cậu cùng về…”

Lệ Thâm muốn đưa tay xoa mặt hắn, đưa đến một nửa lại nắm chặt tay Cù Đông Trần, hắn cũng tương tự rất không nỡ xa Cù Đông Trần, hai người sau khi hiểu rõ tâm ý lại phải đối mặt chia ly ngắn ngủi, hắn hận không thể lập tức ngồi lên xe theo Cù Đông Trần cùng trở về, nhưng hắn còn có công việc còn lỡ dở, cho nên hắn chỉ có thể nói, “Chờ tôi, rất nhanh thôi…”

Cù Đông Trần không quản được người khác, cầm tay hắn lên đặt xuống một nụ hôn, “Vẫn là câu nói kia, giữ liên lạc, để tôi biết cậu vẫn luôn bình an.”

Lệ Thâm nhìn hắn, “Được, tôi đáp ứng cậu.”

Hai ngày sau, Lệ Thâm mới an bài xong công tác từ nơi xảy ra địa chấn về tới Lâm thành.

Lần động đất này trọng thương 6 người, thương nhẹ vô số, may mắn là không có bất kỳ người nào tử vong trên tâm chấn.

Sự tình sau khi kết thúc, qua mấy ngày, Phiền Giang Ngôn hẹn Lệ Thâm đến một GAY bar có tiếng ở Lâm thành đi uống rượu, ông chủ cùng Phiền Giang Ngôn là bằng hữu nhiều năm, Phiền Giang Ngôn vừa vặn có cơ hội giới thiệu cho đối phương quen biết, cho nên cố ý hẹn nơi đó.

Lúc Lệ Thâm đẩy cửa tiến vào nghiêm chỉnh một hàng người ở quầy rượu ánh mắt đều quăng về phía hắn, hắn mặc một cái áo khoác màu xám hoa văn rộng, hai tay tùy ý đút vào trong túi, lại mang kính mắt càng tăng thêm mấy phần mùi vị cấm dục, Phiền Giang Ngôn ở trên lầu cho hắn vài tiếng vỗ tay bộp bộp, Lệ Thâm ngước mắt nhìn y nở nụ cười, trực tiếp đi vòng qua người bên dưới tiến lên lầu hai.

Hắn thoát áo khoác ngồi vào bên cạnh Phiền Giang Ngôn, Phiền Giang Ngôn nâng cốc rượu đặt trước mặt hắn, cười nói, “Anh nhìn mấy cái ánh mắt như hổ đói rình mồi dưới lầu một chút coi, chỉ kém chưa ăn vào bụng thôi.”

Lệ Thâm nhếch lông mày, “Tôi đã thực biết điều rồi.”

Phiền Giang Ngôn lắc đầu cười.

Chủ quán GAY bar họ Nhiễm, gọi là Nhiễm Vân Ba, chừng ba tư ba lăm tuổi, tướng mạo suất khí, giống Phiền Giang Ngôn, là điển hình nam nhân màn bạc.

Phiền Giang Ngôn giới thiệu với hai người, Nhiễm Vân Ba cùng hắn nắm tay, nói, “Lão nghe Phiền Giang Ngôn nhắc nhiều đến cậu, ngày hôm nay xem như được diện kiến.”

Lệ Thâm cười nói, “Tôi cũng vậy, bọn tôi xem như là bạn tri kỷ đã lâu.”

Bên người Nhiễm Vân Ba còn có mấy vị bằng hữu, bộ dáng thoạt nhìn có chút lạnh lẽo cứng rắn, giữa chân mày không che giấu được khí tức anh tuấn, Phiền Giang Ngôn giới thiệu nói, “Y là bằng hữu Ba ca, anh có thể gọi y là Tranh ca.”

Lệ Thâm nhìn tướng mạo và tư thế ngồi của đối phương, nhất thời không nhịn được hỏi, “Tranh ca ở trong quân đội sao?”


Đối phương uống với hắn một chén, gật đầu nói, “Ừm, phiên hiệu bảo mật, không thể nói cho cậu biết.”

Lệ Thâm cười cười biểu thị mình biết rồi.

Bốn người ngồi một chỗ cũng chỉ tán gẫu uống rượu, Lệ Thâm trước khi tới đã bồi lãnh đạo ăn cơm, trên bàn rượu lại uống mấy bình rượu vang, hiện tại đi đến quán bar lại bắt đầu uống dương tửu, cho nên uống trong chốc lát hắn liền cảm thấy mình có chút hôn mê.

Phiền Giang Ngôn nhìn ánh mắt hắn mơ hồ, không nhịn được cười nói, “Không phải chứ, anh mới vậy mà say rồi?”

“Tôi hôm nay uống hỗn tạp, là có chút choáng, ” hắn đứng lên, híp mắt hỏi, “Phòng vệ sinh ở đâu?”

Nhiễm Vân Ba chỉ cho hắn, “Bên trái, cậu cứ đi thẳng vào trong là được.”

Phiền Giang Ngôn còn không quên trêu ghẹo, “Có muốn tôi dìu anh qua không?”

Lệ Thâm liếc mắt nhìn y một cái, “Cậu được chưa vậy, tôi còn chưa có say nhá.”

Hắn sau khi đi vệ sinh lại đứng bên ngoài rút một điếu thuốc, hắn mở cửa sổ ra, muốn hong gió tỉnh táo một chút, lúc này Cù Đông Trần lại gọi điện thoại tới.

“Lệ Thâm, tôi hiện tại mới xuống máy bay.” Âm thanh Cù Đông Trần nghe có chút phong trần mệt mỏi.

Chẳng qua quả thật cũng đúng là như vậy, hắn từ khi bay trở về A thành sau đó vẫn luôn xử lý chuyện GE, qua mấy ngày lại bay sang Mỹ trực tiếp gặp mặt Charles, một tuần lễ, hắn không biết đã lăn lộn bao nhiêu nơi.

Vốn là muốn tỉnh táo, nhưng nghe được Cù Đông Trần nói câu này Lệ Thâm lại chỉ cảm thấy càng hôn mê, Lệ Thâm hỏi hắn, “Cậu bây giờ ở Lâm thành sao?”

Cù Đông Trần tựa hồ ở bên kia nở nụ cười, nói, “Đương nhiên, tôi đang ở sân bay Lâm thành, cậu ở đâu, tôi hiện tại đến tìm cậu.”

Lệ Thâm báo địa chỉ GAY bar, hắn nói, “Tôi và Phiền Giang Ngôn ở đây uống rượu, cậu đến thì điện thoại cho tôi, tôi ra ngoài đón cậu.”

“Được, cậu chờ tôi.”


Mới mấy ngày không gặp, Lệ Thâm liền cảm thấy Cù Đông Trần gầy một chút, phỏng chừng chuyện của GE khiến hắn hao tổn không ít tâm tư, Lệ Thâm nhìn hắn hỏi, “Đã giải quyết xong hết rồi sao?”

Cù Đông Trần gật đầu một cái, “Ừ, hiện tại không sao rồi.”

Lệ Thâm nhìn hắn tiều tụy đi trông thấy, dưới cằm cũng có râu lún phún nhô ra, bình thường Cù Đông Trần rất chú ý diện mạo, giống như ngày hôm nay phong trần mệt mỏi mà xuất hiện trước mặt Lệ Thâm, vẫn là lần đầu tiên.

Lệ Thâm nói, “Nếu cậu không muốn lên thì ở đây chờ tôi, tôi đi vào chào hỏi với bọn họ rồi đi.”

Hắn cảm thấy Cù Đông Trần hiện tại cần nhất là một nơi yên tĩnh, quán bar quá náo loạn, huống hồ hắn cũng không muốn để Cù Đông Trần uống rượu.

Cù Đông Trần ngước mắt liếc nhìn tên cửa tiệm, khóe miệng có một chút ý cười, hắn không đáp lại lời Lệ Thâm nói, trái lại nhìn hắn hỏi, “Phiền Giang Ngôn hẹn cậu tới GAY bar uống rượu?”

Chẳng biết vì sao, bị Cù Đông Trần hỏi như vậy hắn bỗng nhiên có chút chột dạ, Lệ Thâm sờ chóp mũi một cái, nói, “Tiệm này là của bạn cậu ấy mở, chúng ta chỉ là đến ngồi một chút.”

Cù Đông Trần híp mắt nhìn hắn, nói, “Vậy tôi ở trên xe chờ cậu, cậu chào hỏi xong thì chúng ta đi.”

“Được.”

Một phút sau, cửa xe lại được mở ra, Lệ Thâm quấn lấy một thân mùi rượu tiến vào trong xe.

Cù Đông Trần vừa mới chuẩn bị đốt thuốc, nhìn thấy Lệ Thâm ngồi vào liền đặt thuốc lại vào trong hộp, nghiêng người sang thắt dây an toàn cho Lệ Thâm, tựa thật gần rồi hành động lại không quá tự nhiên.

Hắn ngửi được Lệ Thâm thở ra mùi rượu, có chút buồn cười hỏi hắn, “Cậu uống bao nhiêu vậy?”

Lúc hắn nói lời này đôi mắt nhìn thẳng vào Lệ Thâm, hai người từ từ rút ngắn khoảng cách, Lệ Thâm chỉ cảm thấy đầu choáng váng lợi hại, bị đôi mắt chứa đầy ý cười của Cù Đông Trần nhìn đến tâm thần nhộn nhạo, hắn biết mình sắp say rồi, nửa tỉnh nửa say dựa đầu vào ghế nói, “Tôi uống bao nhiêu, cậu tới nếm thử là biết.”

Hô hấp dần dần tăng lên giữa hai người, Cù Đông Trần ngước mắt nhìn hắn, trong mắt Lệ Thâm đồng dạng chứa thu thủy mà nhìn hắn, mặt kề mặt, nghe được tiếng nhịp tim của đối phương, từng cái, dùng sức như vậy, kịch liệt như vậy.

Một giây kế tiếp, hai người đồng thời hôn lên môi đối phương.


Nụ hôn này từ lúc mới bắt đầu chính là kịch liệt, không thể khống chế, Cù Đông Trần đặt Lệ Thâm lên trên ghế dựa tàn nhẫn mà hôn lên, Lệ Thâm hé miệng cho phép hắn đấu đá lung tung, hai người vong tình hôn đối phương, kịch liệt đến gần như muốn đem đôi bên nuốt vào trong bụng.

Râu trên cằm Cù Đông Trần đâm trên mặt đau đớn, thế nhưng cố tình Lệ Thâm lại cảm giác được một loại khoái cảm chưa bao giờ có, hắn thậm chí như tự ngược áp sát vào trên mặt hắn, nâng cằm Cù Đông Trần liền bắt đầu điên cuồng liếm râu tua tủa trên cằm, Cù Đông Trần bị hành động này của hắn kích thích hạ thân căng thẳng, nhất thời có xu thế ngẩng đầu.

“Lệ Thâm, chuyển sang nơi khác… Chúng ta chuyển sang nơi khác…” Hắn muốn đẩy Lệ Thâm ra, lại bị Lệ Thâm ôm càng chặt hơn, không ngừng mà liếm mặt của hắn, ngậm môi của hắn mút vào không dừng được.

“Đông Trần, cậu còn muốn tôi không, tôi cho cậu, toàn bộ đều cho cậu…” Lệ Thâm đã say rồi, hắn không biết mình đang nói cái gì, chỉ biết là hắn không muốn buông Cù Đông Trần ra nữa, vô luận thế nào hắn cũng không muốn buông ra thêm lần nữa.

Cù Đông Trần xoa lỗ tai hắn, hôn hắn nói, “Tôi muốn cậu, con mẹ nó đời này tôi chỉ cần cậu…”

Cù Đông Trần không biết mình làm sao lái xe đến khách sạn gần nhất, Lệ Thâm một cước nặng một cước nhẹ đi ở phía trước quét mở cửa phòng, nháy mắt khi cửa đóng lại, hắn đặt Cù Đông Trần lên tường, ngay cả đèn cũng không để ý bật lên, trực tiếp đi mở dây nịt Cù Đông Trần.

Cù Đông Trần dựa vào trên cửa cảm thụ nhiệt khí đến từ Lệ Thâm, rất nhiều thứ đã không cần nói rõ, hắn biết Lệ Thâm cũng yêu hắn, vẫn luôn yêu hắn.

Hai người một đường hôn đối phương rồi lảo đảo đi đến bên giường, Cù Đông Trần tàn nhẫn mà đẩy Lệ Thâm một cái đè hắn lên giường, giây sau chính mình cũng nghiêng người tiến lên, hắn cởi quần áo rồi kéo quần và giày của mình, một khắc trần trụi kia, song phương đều không kìm lòng được phát ra một tiếng thấp suyễn.

“A…” Cù Đông Trần liếm lỗ tai Lệ Thâm, hạ thân cũng không nhịn được nữa mà bắt đầu rung động, Lệ Thâm phối hợp hắn khép hai chân lại, chốc chốc kẹp hắn, Cù Đông Trần sảng khoái đến mức trực tiếp cắn hầu kết hắn, Lệ Thâm bị đau mà a một tiếng, rồi lại không phát ra thêm nhiều âm thanh khác nữa.

Cù Đông Trần ở trên người hắn không ngừng va chạm, cuối cùng thẳng thắn để Lệ Thâm quỳ sấp xuống kẹp chặt lấy tính khí của mình điên cuồng rung động, Lệ Thâm thừa nhận hắn va chạm càng ngày càng mạnh, không đến một lát, Cù Đông Trần liền bắn ra.

Lệ Thâm vẫn cứng rắn, Cù Đông Trần đưa tay tuốt cho hắn, vừa tuốt vừa hôn hắn, “A Thâm… Quên đêm đó đi, lại cho tôi một lần nữa, được không?”

Lệ Thâm thân thể theo bản năng mà cứng đờ, Cù Đông Trần không ngừng mà hôn hắn, động viên hắn, “Quên ngày ấy, tôi sẽ làm cậu thật sảng khoái, cho tôi đi, có được hay không, Thâm Thâm…”

Hai chữ Thâm Thâm vừa kêu ra khỏi miệng, dưới thân Lệ Thâm bỗng nhiên run lên, bắn toàn bộ bắn trên tay Cù Đông Trần.

Cho dù lúc này là đêm đen, Cù Đông Trần không thấy rõ vẻ mặt của hắn, hắn lại vẫn luôn đưa tay che kín hai mắt, hai chân kẹp lấy eo Cù Đông Trần, “Đến đây đi.”

Cù Đông Trần đáp lại hắn, là điên cuồng hôn môi.

Từ đôi môi đến cằm, từ dưới cằm đến cổ, Cù Đông Trần một đường đi xuống, lưu luyến tại lồng ngực cùng cơ bụng hắn, ngón tay cũng không rảnh rỗi kẹp lấy đầu v* thẳng đứng, há miệng ngậm vào.

Cổ họng Lệ Thâm tràn ra tiếng rên rỉ phá vụn.


“Kêu ra đi… Lệ Thâm…” Cù Đông Trần vừa xoa đầu v* hắn vừa dùng đầu lưỡi đi liếm, Lệ Thâm bị hắn làm cho ngay cả hô hấp cũng run rẩy, hắn đưa tay mở rộng lối vào của Lệ Thâm, dựa vào tinh dịch trơn trượt, vừa khuếch trương vừa quan sát phản ứng Lệ Thâm.

“Như vậy… Đau không?” Hắn cẩn thận từng li từng tí một, chỉ sợ làm đau hắn.

“Nhẹ chút… Đông Trần…” Vầng trán Lệ Thâm cùng chóp mũi đều xuất mồ hôi.

“Được… Đau thì cậu liền nói cho tôi, như vậy được chứ…” Hắn không ngừng biến ảo góc độ lấy lòng Lệ Thâm, thậm chí cúi đầu nuốt tính khí hắn ngậm trong miệng phun ra nuốt vào, Lệ Thâm thoải mái kẹp lấy đầu hắn không ngừng rung động trên giường, Cù Đông Trần biết hắn sắp đến rồi, dưới thân mình lại vẫn cứng đến không được, đành phải cắn răng nói, “Lệ Thâm, tôi vào được…”

Hắn nói cẩn thận, tiến vào cũng cẩn thận, Lệ Thâm đau đến lấy hơi, bỗng nhiên nổi nóng mà nói, “Cậu trực tiếp vào đi…”

Cù Đông Trần chờ chính là câu nói này của hắn, hắn vừa dứt lời Cù Đông Trần liền trực tiếp vọt vào, vừa dài, vừa thô, Lệ Thâm chỉ cảm thấy trong bụng tất cả đều là đồ vật của hắn, hắn không chịu được mà kẹp Cù Đông Trần một chút, Cù Đông Trần thất thanh mà kêu lên, mắt đỏ lại bắt đầu mãnh làm, Lệ Thâm thiếu chút nữa bị hắn làm đến rơi xuống giường.

“Kêu đi… A Thâm, tôi làm cậu sảng khoái như vậy… Tôi muốn nghe cậu gọi…” Cù Đông Trần không ngừng dùng ngôn ngữ đầu độc hắn, nắm chặt bờ vai hắn bắt đầu có kỹ xảo mà rung động.

Lệ Thâm cắn môi không lên tiếng, Cù Đông Trần cúi người dán vào hắn càng chặt, đầu lưỡi khai mở hàm răng của hắn điên cuồng hôn hắn, “Lệ Thâm, đừng nhẫn nhịn, gọi ra, được không…”

Động tác của hắn từng chút một thô lỗ, lời nói ra lại mang theo thủ thỉ lấy lòng, Lệ Thâm bỗng nhiên dùng sức ấn hắn về phía mình, tim dán vào tim, Cù Đông Trần hốt nhiên bất động, hắn nghe thấy Lệ Thâm nói vào bên tai mình, “Đông Trần, mạnh mẽ XXX tôi, giết chết tôi…”

Một giây sau, Cù Đông Trần đột nhiên lui ra ngoài, sau đó một lần nữa tàn nhẫn mà đâm vào.

“A…” Lệ Thâm rốt cục thất thanh gọi ra, âm thanh mang theo mê say, “Đệch… Thật là thoải mái…”

Cù Đông Trần quỳ trên giường kéo hắn về phía mình, bắt đầu liều mạng mà rung động, đụng chạm Lệ Thâm rồi lại không ngừng mà chà đạp hắn, Lệ Thâm cũng rung động cái mông phối hợp đụng chạm của hắn, mỗi một lần Cù Đông Trần va về phía hắn hắn đều kiên trì nâng mông đón ý nói hùa, trong phòng ngoại trừ tiếng nước xì xì xì xì thì chính là tiếng rên rỉ khó kìm lòng nổi của hai người…

Đêm đó hai người không biết làm mấy lần, lần thứ hai làm trên đất, Lệ Thâm quỳ phía dưới thừa nhận Cù Đông Trần mạnh mẽ va chạm, Cù Đông Trần cưỡi trên người Lệ Thâm điên cuồng đỉnh lộng hắn, lần thứ ba hai người kẹp lấy tính khí đối phương ngậm vào trong miệng, một bên phun ra nuốt vào một bên bắn ra, lần thứ tư Cù Đông Trần đè hắn lên tường, chân Lệ Thâm mở rộng ra ôm lấy Cù Đông Trần, “Tôi bắn không được nữa, Đông Trần…”

“Một lát nữa… Lập tức xong…” Cù Đông Trần cũng tiếp cận cao trào, khắp toàn thân từ trên xuống dưới tất cả đều là tinh dịch của nhau.

“A… A… Tôi muốn tiểu… Đông Trần…” Lệ Thâm trong miệng không biết nói cái gì, hắn muốn Cù Đông Trần ra ngoài, thế nhưng Cù Đông Trần lại không lui ra, bẻ chân hắn càng rộng càng nhanh hơn mà đỉnh hắn, Lệ Thâm đành phải kẹp chặt hắn, “Mẹ… Buông tôi ra Cù Đông Trần…”

“Mẹ nó tôi sẽ không buông… Muốn tiểu thì mẹ nó cậu tiểu luôn trên người tôi đi…” Hắn bị Lệ Thâm kẹp đến cả người run cầm cập, hừ hừ mà hút đầu lưỡi hắn, hưởng thụ khoái cảm cao trào lập tức đến.

Cuối cùng hai người đều làm đến run cầm cập mà bắn ra, Lệ Thâm không tiểu ra quần, cũng không bắn ra cái gì, trên chân tất cả đều là tinh dịch của Cù Đông Trần.

Lệ Thâm mệt đến ngay cả khí lực giơ tay cũng không có, Cù Đông Trần từ đầu giường rút giấy ra từng chút từng chút một lau khô cho hắn, cuối cùng hai người mới ôm nhau mệt đến ngủ thiếp đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui