Ta Muốn Trái Tim Chàng, Vương Gia Ạ !
Ăn xong ta liền bước ra khỏi Liễu đình, dắt theo tiểu Hồng Hồng đi tim lão gia thối kia, trên tay cầm sẵn con dao, đòi quyền lực và địa vị cho ta nha. Đứa nhỏ xinh xắn như ta, ít nhất cũng phải là đại tiểu thư được mọi người kính nể chớ. (Sin: tự huyễn vô đối nha. Thiên Thiên: ngươi có tin ta kêu vương gia của ta khôg. Sin: Ngươi có mà mơ nha, ca ca của ta còn lâu mới gặp được ngươi a) . Vừa bước ra đến chỗ của lão gia thôi kia ta liền gặp quản gia già nha (=.=").
_ Cho ta gặp lão gia. Mặt lạnh bắt đầu trưng ra a.
_ Tiểu nha đầu, lão gia không muốn tiếp ngươi.
_ Kêu lão gia ra ngay hông thì của ngươi sẽ giống cái bụi tre nha. Ta nhanh nhẹn vươn tay phóng con dao ra. Làm cho bụi tre ở đấy đổ rạp ( Thật ra ở thế giới hiện đại ta học rất nhìu loại võ nha, toàn đai đen không đó. Còn học phi dao mới chết) .
_ Vâng để ta đi gọi lão gia ngay. Tên quản gia sợ hãi chạy đi
Phút chốc sau......
_ Ngươi tìm ta ???
Một lão tướng quân cao to mặt mày rất tuấn mĩ nha. Giọng lạnh tanh cùng với một "bà cô già" đứng bên (Sin: "bà cô già" àk tiểu thư)
_ Là ta. Ta ngước nhìn lão tướng quân thối đó, không ngờ hắn lại đẹp vậy. Khác với tưởng tượng của ta xa quá. Đúng ra lão gia thối kia thế nào cũn bụng phệ lúc nào cũng say mèm chứ. Nào ngờ đẹp trai đến vậy.
_ Tiểu thư, ngươi sao vậy. Tiểu Hồng lo lắng nhìn ta.
_ A, ta không sao.
_ Ngươi tìm ta có việc gì? ( Thiên Thiên:
không có việc ta tìm ông làm gì )
_ Tại sao ngươi lại bỏ rơi ta trong Liễu đình, mẹ của ta vì ngươi sinh ta ra mà ngươi lại bỏ rơi ta như thế, mẹ quá cố của ta sẽ nghĩ thế nào về ngươi người mà bà ấy hết mực thương yêu. Ta đường đường là con trưởng mà. Đồ ăn thức uống còn thua nô tì, bị tất cả mọi người khinh bỉ. Ngươi có xứng đáng là lão gia của ta không. Tiểu Hồng Hồng ngươi đi lấy dao lại đây cho ta.
_ Mẹ ngươi??? Ngươi là con của ta và Thanh Thanh???
_ Lão gia thối, ta là con của ngươi vậy mà ngươi không nhớ. Ta vừa quát giận tay vừa phóng cây dao ra bụi hoa ở gần thế là bụi hoa nát bấy.
_ Tiểu thư, có cần mạnh tay thế không ?? Tiểu Hồng lo lắng hỏi
_ Hừ cần chứ.
_ Ngươi được lắm, dám làm nát cả chạu hoa ta cất công ta trồng ." lão gia thầm nghĩ: Trong 3 đứa con có lẽ tiểu nha đầu giống ta nhất về ngạo khí và gương mặt nha"
_ Lão gia ngươi nói xem con gái chính thê như ta có được giữ sổ tiền nhà không??? Ta liền đến gần lão gia, lão gia liền bồng ta lên.
_ Được, tiểu gia hoả nhà ngươi sao lại đáng yêu thế không biết???
_ Vì ta giống mẹ ta. Ta bật cười
_ Phu quân, người chẵng lẽ lại đưa sổ tiền nhà cho nó??? A di nãy giờ không lên tiếng
_ Ta muốn thì liên quan nàng sao?
_ a không. A di tức nhưng chả làm sao có thể cãi lại. Lâu nay bà ta ăn xài thoải mái, bây giờ bị ta quản lí rồi, sinh ra ghen tị với ta nha.
_ Ngày hôm sau, ngươi nói ọi người biết, từ đây về sau tiểu gia hoả này là chủ nhân của nô tì của bọn chúng cãi lời là chết.!!!! Lão gia nói với quản gia
_ Vâng, nô tài đã biết
_ Lão gia, buồn ngủ, mai nhớ cho người sử lại Liễu đình cho ta a. Nơi đó sắp sập rồi.
_ Ta biết rồi, ngươi mau đi ngủ đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...