Ta Mang Thai 1 Con Rồng


Bị một cái kẻ ngu si thích, đối với Hà Nhất Chu mà nói hiển nhiên cũng không phải chuyện tốt đẹp gì.

cậu nhìn chằm chằm Tây Thần đang kéo cánh tay của chính mình, sắc mặt một trận lúc đen lúc đỏ, cuối cùng quay về hướng Khổng Nguyên rít gào ra ba chữ: "Ngươi thối lắm!"

Bất quá mặc kệ Khổng Nguyên đến tột cùng có nói như thế nào, lúc này Tây Thần dán Hà Nhất Chu đều là sự thực.


Vì để trông giữ Tây Thần tốt nhất, cuối cùng lưu lại trông giữ Tây Thần từ Kỳ Bạch đã biến thành Hà Nhất Chu.


Hà Nhất Chu lại hiển nhiên là không vui khi phải làm chuyện này, đến khi Kỳ Bạch cùng Khổng Nguyên rời đi,Miệng cậu vẫn hùng hùng hổ hổ mắng.

"Đại sư huynh quá phận quá đáng , chính mình độc chiếm tiểu Phong sư đệ hai ngày, ngày hôm nay càng làm ta bỏ qua một bên, để ta không có cơ hội đi gặp tiểu Phong sư đệ! "
"A, ta biết rồi! Đại sư huynh khẳng định là biết tiểu Phong sư đệ yêu thích ta, trong lòng đố kị, vì lẽ đó cố ý không cho ta có cơ hội tiếp cận tiểu Phong sư đệ!"
"Đã cùng nhau nói là cạnh tranh công bằng, thế nhưng cậu lại dùng loại ám chiêu như này, mẹ kiếp, Đại sư huynh cũng quá đáng thật!"


Gã một mình mắng xong còn cảm giác không đã ghiền, quay đầu nhìn về phía Tây Thần ngồi ở trên giường chơi cùng ngụm nước.

"Này, kẻ ngu si, ngươi ngày hôm nay không muốn đi theo Đại sư huynh, có phải là cũng cảm thấy Đại sư huynh chẳng ra gì hay không?"
T
ây Thần mới vừa ngậm vào ngụm nước liền giật mình, nghe thấy Hà Nhất Chu nói chuyện với cậu, cậu quay đầu hương Hà Nhất Chu "khà khà" nở nụ cười, ngụm nước liền theo khóe miệng của cậu chảy xuống.


Hà Nhất Chu mặt lộ vẻ vẻ chán ghét, chửi bới: "Vãi! Buồn nôn chết ta, ta tại sao lại cùng kẻ ngu này nói chuyện!"
Tây Thần trên mặt vẫn cứ "khà khà" cười khúc khích , đáy lòng thì khinh thường gã ta.

Hà Nhất Chu không muốn cùng cậu nói chuyện, lẽ nào cậu thì muốn nghe Hà Nhất Chu nói đâu đâu sao?

Đối với ( đoàn sủng tiểu sư đệ BL ) này, Tây Thần lúc trước sở dĩ ngưng xem, ngoại trừ tác giả ác ý thương tổn vai phụ vô tội, còn có một nguyên nhân trọng yếu khác, chính là trong quyển sách này phát triển tình cảm thực sự là quá rối loạn.


Những tiểu thuyết khác, nhiều lắm là tình tay ba bốn, còn quyển sách này thì cho hẳn mười người.

Chỉ cần là có xuất hiện mặt mũi của đàn ông, cùng Ninh Phong từng tiếp xúc, đều sẽ như là ma tự nhiên mê luyến cậu.

Mà Ninh Phong cũng là một người “giàu tình cảm”, ngày hôm nay yêu thích sư tôn, ngày mai yêu thích Tiên tôn, ngày kia lại thích Đại sư huynh của chính mình.

Còn quá nhiều nhân vật Tây Thần đã không nhớ rõ , ngược lại trong Huyền Thiên tông: Huyền đình, Kỳ Bạch, Khổng Nguyên, Hà Nhất Chu, cùng với trấn sơn trưởng lão Đông Lăng Tiên tôn đều cùng Ninh Phong có tư tình.


Đông Lăng Tiên tôn chính là một trong tứ đại Tiên tôn Tu Chân giới, trong ngày thường không thế nào xuất thế, vì vậy quan hệ cậu cùng nội dung vở kịch cũng không nhiều.



Mặt khác bốn người kia liền không giống vậy, đặc biệt Kỳ Bạch, Khổng Nguyên cùng Hà Nhất Chu, bọn họ thân là sư huynh Ninh Phong, ngày ngày đều ở cùng với Ninh Phong, vì lẽ đó văn viết quan hệ bọn họ cùng Ninh Phong cũng là nhiều nhất.

`
Không quá nhiều tình tiết đặc sắc, lại không có nội dung gì thú vị, trên căn bản đều là ba người câu tâm đấu giác, nội dung vở kịch đều là họ ở trước mặt Ninh Phong tranh sủng.


Lần thứ nhất xem, Tây Thần còn cảm thấy có chút mới mẻ độc đáo, có thể xem đén lần thứ hai, lần thứ ba! Đến khi nhìn thấy lần thứ mười loại nội dung này, Tây Thần đúng là cảm thấy cực kỳ phiền chán, liền không xem nữa.


Nhưng cậu không nghĩ tới, cậu đã ngừng xem , ông trời còn muốn trừng phạt cậu, cho cậu xuyên thẳng vào trong sách, để cậu chính tai nghe thấy bọn họ câu tâm đấu giác tranh sủng.


Vào giờ phút này, cậu thật hy vọng lỗ tai của chính mình bị điếc.


Hà Nhất Chu ước chừng là tên lắm lời, dù cho Tây Thần không thể đáp lời gã, một mình gã vẫn lầm bầm lầu bầu, nói hết nửa ngày trời.



Mắt thấy sắc trời dần tối, ngay khi Tây Thần cho rằng hôm nay mình phải nghe hắn nói chuyện suốt đêm, thì một con chim nhỏ màu trắng từ trước cửa sổ phi vào.

Chim nhỏ ở bên trong phòng loanh quanh một vòng, rơi vào Hà Nhất Chu ở trước mặt, miệng nói tiếng người.


"Mồi lửa ta đã giúp ngươi cầm về , chính mình đến Tàng Bảo các đi.

" Là một thanh âm trầm ổn trung niên của nam nhân.


Nghe thấy chữ "mồi lửa", Tây Thần đáy mắt sáng mấy phần khó mà nhận ra.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui