Cổ Trần gằn từng chữ nói ra nỗi lo của mình:- Tiểu Hắc, hiện tại bộ lạc của chúng ta rất khan hiếm lương thực, gần đây thời tiết chuyển sang lạnh, ta cảm thấy mùa đông sắp kéo đến.
Hắn thở dài nói:- Bộ lạc có mười mấy vạn tộc nhân, trước mắt miễn cưỡng đủ chống đỡ kéo dài tiêu hao lương thực, nhưng nhất định phải chuẩn bị đủ lương thực dự trữ qua mùa đông.
Hắc Thổ do dự nói ra quyết định:- Vậy! Ta mang người đi săn bắn dã thú để cất chứa?Trong bộ lạc, ban đầu nguồn lương thực lớn nhất là săn bắn, bắt cá, hái trái cây rừng.
Nhưng từ khi Cổ Trần trở thành tộc trưởng, khởi xướng kế hoạch gieo trồng các loại rau dại, trái cây rừng trong bộ lạc.
Hiện tại trong bộ lạc đã mở ra nhiều chỗ gieo trồng rau dại, trái cây rừng, điều tiếc nuối duy nhất là không có lương thực chính.
Nếu có lương thực chính thì sinh hoạt của bộ lạc sẽ tốt hơn nhiều, đây cũng là nguyên nhân quan trọng nhất khiến Cổ Trần đến tìm Hắc Thổ.
- Thịt dù sao không thể xem như món chính, kế tiếp, ta muốn ngươi mang người đi tra xét vị trí cụ thể linh viên của Thú tộc.
Cổ Trần nghiêm túc nhìn Hắc Thổ, dặn dò:- Nhớ kỹ, điều này rất quan trọng.
Ý tưởng của hắn là, tìm được vị trí linh viên của Thú tộc, rồi cướp đoạt lương thực được gieo trồng ở nơi đó, đặc biệt là một loại lương thực chính của Thú tộc, Huyết mễ.
Đó là một loại gạo quý giá, chỉ một màu đỏ máu, nhúm nhỏ Huyết mễ lấy từ người Nhị điện hạ Thú tộc Mông Lỗ khiến lòng Cổ Trần rạo rực.
Đây là quyết định của hắn, lương thực, còn là một loại lương thực chính, sự xuất hiện của Huyết mễ mang đến hy vọng to lớn cho Cổ Trần.
Nếu như có thể cướp được nhiều hạt giống của loại Huyết mễ này, nhất định có thể mở mang gieo trồng trong bộ lạc, dự trữ đủ Huyết mễ trước khi mùa đông kéo đến.
Hơn nữa Huyết mễ còn có một hiệu quả kinh người, ăn Huyết mễ có thể mang đến hiệu quả tôi thể nhất định cho người ăn thì rất yếu, nhưng ăn lâu dài vẫn có hiệu quả rất kinh người.
Nếu như từ nhỏ ăn Huyết mễ cho đến lớn, phối hợp các loại thịt thú, dược liệu Man Hoang thì tộc nhân trong bộ lạc tu luyện càng nhanh, tốc độ trưởng thành sẽ càng tốt.
Thậm chí có thể tẩy luyện thân thể, tăng cường thể chất và thiên phú, những yếu tố này khiến Cổ Trần cực kỳ khao khát có Huyết mễ.
- Ta cho ngươi điều khiển ba mươi con Sư Thứu phối hợp, cần phải tìm được vị trí linh viên của Thú tộc cho ta.
Cổ Trần nói xong dừng một chút, tiếp đó lấy ra một nắm Huyết mễ, trịnh trọng nói:- Còn nữa, phái ra một nhóm tộc nhân vào núi tìm thứ tương tự như Huyết mễ này.
Đôi mắt Hắc Thổ sáng rực nhìn chằm chằm một nắm Huyết mễ trong suốt lấp lánh trong tay Cổ Trần:- Đây là Huyết mễ?Những Huyết mễ này trong suốt lấp lánh, mỗi viên tròn trịa tỏa ánh sáng đỏ, ẩn chứa linh khí và khí tức năng lượng tinh thuần dày đặc.
- Ta ghi nhớ.
Hắc Thổ trịnh trọng gật đầu nói:- Tộc trưởng, ta nhất định hoàn thành nhiệm vụ lần này!Cổ Trần lập tức làm ra sắp xếp:- Tốt, ngươi cố gắng nhanh chóng chọn lựa người cùng đi, nơi này tạm thời giao cho Thiết Thạch trấn thủ.
Thiết Thạch là một trưởng kỵ binh trong Ô Mộc bộ lạc ban đầu, có tu vi Luyện Khí cảnh, nhưng sức chiến đấu so với Hắc Thổ thì không cùng đẳng cấp.
Hắc Thổ có thể dễ dàng nghiền nát Thiết Thạch, bởi vì Hắc Thổ tu luyện Thanh Đồng đồ khắc.
- Tộc trưởng, vậy ta xuất phát đây.
Nói xong Hắc Thổ trực tiếp đi chọn lựa một trăm người chuẩn bị xuất phát, điều đi ba mươi Sư Thứu kỵ binh làm trinh sát.
Trận chiến lúc trước bắt được hơn tám mươi con Sư Thứu hiện tại chính thức đưa vào sử dụng, vì tìm linh viên của Thú tộc, xem như bất chấp.
Bộ lạc thiếu thốn lương thực chính trầm trọng, nếu có nhiều Huyết mễ thì thực lực hoặc là thể lực của toàn bộ lạc sẽ cấp tốc mở rộng.
Nhìn theo Hắc Thổ rời đi, Cổ Trần tìm đến Thiết Thạch:- Thiết Thạch, nơi này giao cho ngươi.
Đây là một nam nhân vạm vỡ, thay Thanh Đồng giáp mới tinh, tay cầm một cây Thanh Đồng chiến mâu, uy vũ bất phàm.
Thiết Thạch lớn tiếng tuyên thệ, ánh mắt kiên định:- Tộc trưởng yên tâm, người còn thì mỏ còn!Nói chính xác hơn thì Thiết Mộc là huynh trưởng của Thiết Thạch, hai người là huynh đệ ruột, tiếc rằng Thiết Mộc cuối cùng chết trong cuộc chiến, khiến Cổ Trần trong lòng thương tiếc.
Cổ Trần vỗ vai Thiết Thạch, khuyên bảo một câu:- Nỗ lực tu luyện, tương lai mới có cơ hội báo thù cho huynh trưởng Thiết Mộc của ngươi.
Hắn xoay người lấy đi nhiều mỏ Hắc đồng và mỏ thiếc, cuối cùng bước lên Bạch Hổ, nhảy đi, chớp mắt lao ra quặng mỏ, biến mất ở trước mắt Thiết Thạch.
- Tộc trưởng, Thiết Thạch nhất định nỗ lực tu luyện, giết Thú nhân, báo thù cho huynh trưởng!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...