Cổ Trần chậm rãi nói ra quyết định và tính toán của mình, hễ ai tham chiến đều nhận được một mớ vật tư làm bồi thường và thưởng.
Tộc nhân chết trận càng được gấp đôi vật tư, từ người thân của họ nhận lĩnh hưởng thụ vật tư này.
Mặc kệ là thịt để ăn, linh dược hay các loại vật tư đều được vận dụng.
Cổ Trần thầm quyết định phải dùng mọi tài nguyên nâng cao thực lực của tộc nhân trong bộ lạc, như vậy mới có thể ứng đối nguy hiểm tiếp theo.
- Cảm tạ tộc trưởng!Đám người Hắc Thổ, tộc lão cùng lạy cảm ơn, trên mặt lộ vẻ cung kính cảm kích, nhiều tộc nhân khóc thầm nghe xong cũng cảm thấy an ủi.
Ít nhất tộc trưởng không quên những tộc nhân đã chết trận.
Hắc Thổ bỗng nhiên cung kính nói:- Tộc trưởng, đã thu thập xong thi thể của các tộc nhân chết trận, mời tộc trưởng cho chỉ thị.
Cổ Trần nghe vậy đôi mắt lấp lóe, suy tư một phen rồi chậm rãi nói:- Ý của ta là xây một ngôi tổ lăng phía sau bộ lạc, an táng tộc nhân chết trận.
- Song song đó xây một tòa Anh Linh Điện, khiến các tộc nhân mỗi năm tế bái một lần, khiến hậu nhân chiêm ngưỡng ý chí bất khuất của họ, khiến sự tích anh linh của họ đời đời lưu truyền, ý của mọi người như thế nào?Hắc Thổ, mấy vị tộc lão nghe ngẩn ngơ, hai mặt nhìn nhau, tất cả mọi người ngạc nhiên, lần đầu tiên nghe thấy cách này.
Nhìn thấy mọi người không nói chuyện, ngẩn ngơ suy tư, hiển nhiên còn chưa hiểu điều này có ý gì.
Cổ Trần nhẹ giọng mở miệng giải thích:- Từ xưa đến nay, bộ lạc của chúng ta chỉ tế tổ tiên, không kính thần linh, hễ người nào có công với bộ lạc, sau khi chết đều được mai táng trong tổ lăng, cùng hưởng hậu nhân kính ngưỡng, khiến anh linh của họ theo bộ lạc chúng ta lưu truyền từng đời, bộ lạc bất diệt, anh linh bất hủ.
- Bộ lạc bất diệt, anh linh bất hủ!Mọi người tinh thần rung lên, lộ vẻ mặt rung động, hiển nhiên suy nghĩ rõ ràng cái gì, cả đám đôi mắt tỏa sáng.
Ý của Cổ Trần là về sau bộ lạc sẽ không tiếp tục cúng tế cái gọi là thần linh, chỉ tôn thờ tổ tiên, hễ người nào có công với bộ lạc, sau khi chết đều được chôn trong tổ lăng.
Tương đương với khiến con cháu đời sau của bộ lạc từng đời cúng tế, ghi khắc bọn họ.
Tưởng tượng được vô số hậu nhân ghi khắc, bọn họ không kiềm được sôi trào máu nóng.
Vậy chẳng phải đại biểu sau khi chết bọn họ còn có thể nhận được vô số tộc nhân tế bái, kính ngưỡng sao?- Tộc trưởng anh minh!Tất cả mọi người cuồng nhiệt quỳ lạy, một đám kích động vô cùng, tuy rằng vẫn không hiểu hàm nghĩa trong đó nhưng biết đó là chuyện tốt.
Vừa nghe sau khi chết được vô số hậu nhân kính ngưỡng, tế bái, lưu truyền rộng rãi thì không ai có thể giữ được bình tĩnh, đều sôi trào máu nóng.
Đây là ý đồ của Cổ Trần, hoàn toàn chặt đứt người trong bộ lạc kính sợ thần linh, trực tiếp đưa tổ tiên ra cúng tế, kính ngưỡng, tương đương với tương lai bộ lạc chỉ kính tiên liệt anh linh Nhân tộc, không tiếp tục kính sợ cúng tế thần linh.
Những điều này cứ tiếp tục kéo dài, trở thành một loại bản năng, thậm chí thành tín niệm không thể xóa bỏ, khi đó, dù là đối diện thần linh thật sự thì Cổ Trần tin rằng người trong bộ lạc dám rút kiếm đồ thần.
- Tộc lão, ngươi hãy đi sắp xếp người xây tổ lăng, Anh Linh Điện thì tự tay ta đoán tạo.
Vẻ mặt Cổ Trần nghiêm túc cẩn trọng dặn dò một vị tộc lão đứng trước mặt sắp xếp người xây dựng tổ lăng.
Vị tộc lão kia kích động vẻ mặt đỏ rực, cung kính lĩnh mệnh:- Rõ thưa tộc trưởng!Chợt nghe Cổ Trần nói tiếp:- Còn về thi thể của những tộc nhân chết trận thì lục tục chôn trong tổ lăng, cố gắng nhanh chóng làm xong, khi tổ lăng hoàn thành sẽ là lần đầu tiên tế tổ của bộ lạc chúng ta.
Vô số tộc nhân nghiêm nghị lĩnh mệnh:- Rõ!Tất cả đau lòng, bi thương căm hờn đều hóa thành động lực hừng hực.
Người chết như đèn tắt, nhưng Cổ Trần lôi ra cái gọi là anh linh, khiến người có niệm tưởng.
Nhưng Cổ Trần cảm thấy thế giới Man Hoang này thần bí mênh mông, anh linh có lẽ thật sự tồn tại, bởi vì hắn nhớ đến linh hồn thể cường đại của mình.
Nếu như tu luyện đến trình độ cường đại, không chừng thân thể chết đi, linh hồn có thể tồn tại mãi.
Cổ Trần nhìn sang Hắc Thổ:- Hắc Thổ, mệnh cho ngươi dẫn dắt năm nghìn kỵ binh, lập tức chiếm quặng mỏ, tiếp đó tập hợp người bắt đầu khai thác khoáng thạch, bộ lạc cần có nhiều Thanh Đồng.
Hắn bắt đầu làm ra sắp xếp, quyết định chiếm cứ quặng mỏ lớn của Thú tộc.
Hắc Thổ hét lớn lĩnh mệnh:- Tuân lệnh!Hắn lập tức xoay người leo lên tọa kỵ Tam Giác long, mang theo một nhóm Long kỵ, và một số kỵ binh bình thường chạy nhanh rời đi.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...