Toàn bộ thế gian, hàng tỷ dòng thời không đều trở nên tàn lụi, không còn một thứ gì tồn tại, bao gồm cả Cổ Trần và mấy đại phân thân, thậm chí cả Nhân tộc và các sinh linh khác đều không còn tồn tại.
Tương lai, hoàn toàn tàn lụi.
Tương lai của Cổ Trần, đã chết rồi, hắn chính là một luồng tín niệm bất hủ trong tương lai nghịch chuyển thời không quay trở về, dung hợp với một giọt máu của Cổ Trần, từ đó diễn hóa thành một loại tồn tại khác.
Nói chính xác, hắn chính là tương lai chính mình.
Nhưng bản thân hắn trong tương lai thật ra đã chết rồi, trước khi chết hắn dùng ý chí bất diệt nghịch chuyển thời không, trở lại trong khởi nguyên, muốn thay đổi mọi chuyện.
Đáng tiếc, cuối cùng vẫn thất bại thảm hại, hảng tỷ dòng thời không đều bại vong, không có một ai may mắn thoát khỏi.
Chỉ có một dòng thời không vẫn còn tồn tại, vẫn chưa bị chặt đứt, đó chính là thời không ở chỗ Cổ Trần, nó vẫn chưa bị hủy diệt, vẫn còn sót lại một ngọn lửa hy vọng.
Hiểu rõ tất cả đầu đuôi mọi chuyện, trong lòng Cổ Trần có cảm giác muốn lật cái bàn, mình đúng là bi kịch.
Bi kịch vì chính mình chơi chết chính mình, hơn nữa thậm chỉ còn là cái kiểu tự chơi chết mình hàng trăm vạn tỷ lần vẫn chưa đủ.
Mặt Cổ Trần xanh mét, không nhịn được chửi ầm lên:- Các ngươi tự chơi chết mình rồi, giờ lại đem ta gác ở trên lửa nướng, hơn nữa còn từng bước đổ thêm dầu vào lửa như vậy nữa.
Bại, sẽ vô cùng thảm hại, hảng tỷ dòng thời không đều xong đời.
Giờ khắc này, niềm tin trong lòng Cổ Trần sắp sụp đổ, tự mình chơi chết chính mình, chuyện này là sao?Hắn không biết mình nên khóc hay nên cười nữa, đúng là không tìm đường chết sẽ không phải chết, chưa bao giờ hắn nghĩ rằng lại do hắn tự mình tìm đường chết.
Thế nhưng, Cổ Trần không nghĩ ra, sao bản thân lại tự đi tìm đường chết làm gì?Hơn nữa còn chơi chết cả tỷ dòng thời không, ngay cả bản thân cũng bị chơi chết, còn là kiểu chết rất thảm nữa, chuyện này khiến hắn dở khóc dở cười, hận không thể lật cái bàn.
Nhưng hiện giờ không phải là lúc lật cái bàn, bởi vì Cổ Trần nhất định phải chùi đít cho những hành động của mình trước kia.
- Khởi động lại đại đạo? Các ngươi điên rồi, hay là ta điên rồi?Cổ Trần buồn bực khó chịu, mở mồm chửi thề.
Từ những tin tức thu được, Cổ Trần biết tương lai của mình, còn có Bàn, Đại Vu Chúc và cả nhóm cường giả khác đã được định trước, bọn họ phải khởi động lại đại đạo.
Vì kế hoạch này, thậm chí không tiếc khiến ba nghìn Nhân tộc khởi nguyên đều vẫn lạc, hàng tỷ dòng thời không cũng bị vạ lây, đều vì chuyện này mà bị hủy diệt.
Tất cả, chỉ vì khởi động lại đại đạo!- Ai nghĩ ra được kế hoạch này vậy? Đúng là muốn đánh chết hắn!Cổ Trần nghiến răng nghiến lợi, hận không thể đánh chết người nghĩ ra kế hoạch này.
Hồng Hoang, Thiên giới!Trong Thiên Đế cung, Ma Chủ, Thâm Uyên, Thiên Đế, thậm chí còn có cả Tổ Long vừa rồi chạy tới, đều mang vẻ mặt quái dị nhìn bản tôn Cổ Trần.
Bởi vì Cổ Trần vừa triệu tập bọn họ tới đây, nói ra một số bí mật mà hắn biết, sau khi nghe xong, mấy đại phân thân đều trợn tròn mắt.
Bản tôn Cổ Trần, tự mình chơi chết chính mình?- Chuyện này! Ma Chủ choáng váng, há to miệng cười khổ nói:- Bản tôn, ngươi xác định, là do chính ngươi tự chơi chết bản thân?- Không thể nào?Tổ Long mang vẻ mặt quái dị nói:- Bản tôn bây giờ không phải ngươi vẫn đang sống tốt sao, tương lai không còn nữa, có lẽ chỉ là một trong số hàng tỷ khả năng có thể xuất hiện trong tương lai mà thôi.
Thâm Uyên yên lặng một lúc lâu, sau đó mới nói:- Căn cứ theo lời bản tôn nói i, ta cho rằng, tồn tại thần bí kia, có khả năng không phải bản tôn tương lai, mà là bản tôn trước đây.
- Đừng quên, nơi này là khởi nguyên, tất cả đều là căn nguyên.
Hắn nhắc nhở một câu, khiến Ma Chủ, Tổ Long đều trầm ngâm giống như đang nghĩ đến điều gì.
Thiên Đế ở bên cạnh hờ hững, rất lâu sau mới thản nhiên nói:- Bản tôn đừng nghĩ nhiều, cho dù đó là quá khứ của ngươi, hay là ngươi trong tương lai, đều không thể thay thế ngươi hiện tại.
- Bản tôn tự mình hiểu rõ nhất, trước mắt chúng ta phải làm gì, không quan tâm đó là quá khứ hay tương lai, tất cả đều không quan trọng.
Lời này của Thiên Đế, khiến máy người có mặt ở chỗ này đều nghĩ thông suốt hơn.
Đúng vậy, xoắn xuýt đó là quá khứ hay tương lai của bản thân, thì làm được cái gì?Quá khứ thì đã trôi qua rồi, thậm chí, Cổ Trần căn bản cũng không biết đó có phải quá khứ hay không, còn về tương lai, ai có thể nói chính xác được?Cổ Trần trong tương lai tự mình chơi chết chính mình, nhưng bây giờ bản tôn Cổ Trần vẫn đang ở chỗ, tương lai có chết hay không thật sự có liên quan sao?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...