Thiên Đế trả lời dứt khoát, hai người hợp lực dọn dẹp một phần Hỗn Độn bản nguyên bị ô nhiễm kia đi, sau khi tịnh hóa xong mới phong bế hoàn toàn Hỗn Độn giới.
Làm xong những việc này, Thiên Đế vàCổ Trần mới đứng trong Hỗn Độn giới, nhìn giọt vật chất quỷ dị mà hắn phong ấn trong tay.
- Thứ này, quá quỷ dị.
Cổ Trần có chút kiêng kỵ nói.
Ánh mắt Thiên Đế sáng rực nhìn chằm chằm vào luồng hạch tâm của vật chất quỷ dị kia, nói:Nó là một thứ không có cách nào phân tích ra được, trên đời này không tồn tại loại lực lượng và vật chất như nó.
- Là vật chất bên trong cánh cửa kia.
Hai người Cổ Trần và Thiên Đế liếc nhau một cái, cực kỳ cẩn thận.
Vừa rồi khi ngược dòng tìm hiểu căn nguyên trông thấy được rất nhiều bí mật, nhìn thấy cánh cửa kia, trong lòng bọn họ đã hiểu ra được rất nhiều thứ.
Nhưng lúc này có một vấn đề rất quan trọng là, phải giải quyết luồng hạch tâm của thứ vật chất quỷ dị tràn đầy uy kiếp kia thế nào?- Thâm Uyên, có thể thôn phệ nó hay không?Thiên Đế nói ra một câu khó hiểu.
Cổ Trần ngẩn người, giống như nghĩ đến điều gì đó, phân thân Thâm Uyên, thôn phệ Thâm Uyên bản nguyên, hóa thành Thâm Uyên chân chính, về bản chất mà nói, hắn có thể thôn phệ hấp thu tất cả mọi thứ.
Nhưng thứ này quá quỷ dị, có thể thành công hay không vẫn chưa thể biết trước được.
- Bản tôn, để ta thử một lần đi.
Lúc này, Thâm Uyên cũng đã đi tới biên giới của Hỗn Độn giới, hắn nhìn Cổ Trần và Thiên Đế trực tiếp đưa ra đề nghị này, hắn muốn thử một chút.
Hai người Cổ Trần, Thiên Đế nghe xong thì yên lặng không nói gì, ba người đứng ngoài Hỗn Độn giới, yên lặng nhìn bản nguyên hạch tâm của vật chất quỷ dị kia, trong lòng đều có một tia chần chừ và kiêng kỵ.
- Vậy thì thử một lần!Cân nhắc một lúc lâu, cuối cùng Cổ Trần cũng đồng ý với đề nghị của Thâm Uyên, thử một lần xem có thể thôn phệ nó hay không.
Tại biên giới của Hỗn Độn giới, ba người Cổ Trần, Thiên Đế, Thâm Uyênđứng ở đó, trên người tản ra khí tức vô thượng.
- Bắt đầu đi!Cổ Trần hít sâu một hơi, gật đầu với Thâm Uyên biểu thị có thể bắt đầu được rồi.
- Đại Mộ, mở!Thâm Uyên lạnh lùng quát lên một tiếng, tế Đại Mộ ra, tiếng động ầm ầm chấn động cả Hỗn Độn, thậm chí khiến cường giả khắp nơi trong Hồng Hoang chú ý.
- Thiên Đế, lại đang làm gì vậy?Trong Hồng Hoang, rất nhiều cường giả kinh ngạc, nhìn ba người Cổ Trần đang đứng bên ngoài biên giới Hỗn Độn làm gì đó, tạo ra động tĩnh quá lớn.
- Đại Mộ đáng sợ quá.
- Mộ của Thâm Uyên!- Quá dọa người.
Cường giả khắp nơi đều kinh hãi, hoảng sợ, nhìn tòa Đại Mộ khủng bố kia, đáng sợ đến mức chỉ nhìn vào nó thôi đã khiến bọn họ sinh ra cảm giác muốn được mai tang trong đó, chỉ nhìn một chút thôi linh hồn đã cảm thấy đau nhói.
Chỉ những cường giả đứng đầu như Phật Tổ, Hồng Quân mới thật sự cảm nhận được ba người Cổ Trần, Thiên Đế và Thâm Uyên cường đại và khủng bố đến mức nào.
Sau đó, trên người Thâm Uyên tản ra khí tức cường đại, hóa thành một cỗ lực lượng Thâm Uyên đen nhánh, dung nhập vào trong Đại Mộ, lập tức kích phát ra lực lượng cường đại nhất của Đại Mộ.
Một tiếng ầm ầm vang lên, Đại Mộ phát ra khí tức mãnh liệt.
Chỉ trong nháy mắt, luồng hạch tâm bản nguyên của vật chất quỷ dị trong tay Cổ Trần, đã bị Đại Mộ từ từ hút vào bên trong, bắt đầu ma diệt, thôn phệ.
- Thôn phệ!Một tiếng quát lớn vang lên, Đại Mộ chấn động ầm ầm, trong hạch tâm tuôn ra lực lượng vô cùng vô tận bắt đầu ma diệt giọt vật chất quỷ dị kia, bắt đầu hấp thu thôn phệ.
Dưới lực lượng ma diệt của Thâm Uyên Đại Mộ, vật chất quỷ dị kia có chút dấu hiệu sắp bị luyện hóa.
Có điều bọn họ còn chưa kịp vui mừng, đã trông thấy vật chất quỷ dị kia đột nhiên tan ra, tạo thành một dòng nước lũ màu đen mênh mông bao trùm cả tòa Đại Mộ này.
Ầm ầm!Đại Mộ rung động, rất nhanh đã bị ô nhiễm.
Cảnh tượng này khiến sắc mặt Cổ Trần thay đổi, hắn đang muốn trấn áp, kết quả Thâm Uyên lại truyền đến một đạo ý niệm ngăn cản Cổ Trần và Thiên Đế không cho hai người ra tay.
- Bản tôn đừng ra tay, ta có thể thôn phệ được.
Giọng nói của Thâm Uyên truyền đến, khiến bàn tay đang giơ lên của Cổ Trần nhẹ nhàng để xuống, trong lòng bàn tay đã ngưng tụ một đoàn quang mang u ám.
Hắn đã chuẩn bị sẵn sang rồi, đang muốn phát ra con át chủ bài cường đại nhất của mình, muốn tiêu diệt bản nguyên hạch tâm của vật chất quỷ dị kia.
Nhưng nhìn thấy có vẻ như Thâm Uyên vẫn có thể trụ vững, tất nhiên hắn sẽ không ra tay, chỉ duy trì cảnh giác và phòng bị, có thể ra tay bất cứ lúc nào.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...