- Có lẽ, Hồng Quân biết được điều gì đó.
Thiên Đế đột nhiên mở miệng nói ra một câu, ánh mắt lóe ra một tia sáng khó hiểu.
- Hồng Quân?Cổ Trần, Ma Chủ, Thâm Uyên, Tổ Long đều sửng sốt, lập tức giật mình, trong lòng bỗng nhiên nghĩ đến có lẽ đúng là có khả năng này.
Hồng Quân nhất định sẽ biết được một vài điều gì đó, thậm chí rất có thể hắn từng là một trong ba nghìn nhân tộc thời khởi nguyên.
- Thiên Đế, đưa Hồng Quân tới đây, chúng ta nói chuyện với hắn một chút.
Cổ Trần lập tức đưa ra quyết định, muốn nói chuyện cẩn thận với Hồng Quân, tìm hiểu rõ một phen, thậm chí còn mong chờ sẽ thu được một số bí mật liên quan đến khởi nguyên từ chỗ hắn.
Có một người rất có thể là một trong số ba nghìn Nhân tộc khởi nguyên, tất nhiên chính là cơ hội tốt nhất để tìm hiểu bí mật của khởi nguyên.
- Vâng!Thiên Đế trả lời dứt khoát.
Cổ Trần nhìn mấy đại phân thân, nói:- Lần này đến đây thôi, mỗi người quay về tự mình chuẩn bị, tìm hiểu về bí mật của khởi nguyên, chuẩn bị cho kế hoạch của chúng ta.
- Vâng!Tổ Long, Ma Chủ, Thâm Uyên vội vàng gật đầu, bóng người dần dần mờ đi, biến mất trong khu vực hỗn độn này.
Chỉ để lại hai người Thiên Đế à Cổ Trần liếc mắt nhìn nhau.
- Đi, đi gặp vị Hồng Quân kia một lần.
Trên mặt Cổ Trần mang theo nụ cười mỉm đứng dậy, bóng dáng hắn lóe lên một cái rồi biến mất trong Hỗn Độn, ý thức đã quay về trong thân thể.
Cùng lúc đó, Thiên Đế và Thâm Uyên cũng tỉnh lại.
Ba người gật đầu, quay người rời khỏi sào huyệt dị thú đã sụp đổ này, quả trứng Thao Thiết đã mất, tất nhiên sẽ không còn năng lượng để chèo chống nơi này.
- Nuốt!Vừa ra ngoài, Thâm Uyên đã trực tiếp sử dụng Đại Mộ, nuốt chửng sào huyệt dị thú cực lớn này ngay tại chỗ.
Làm xong những việc này, ba người Cổ Trần mới thản nhiên quay lại, về trên Vĩnh Hằng Chi Chu.
- Hồng Quân!Vừa về đến nơi, ánh mắt ba người Cổ Trần, Thiên Đế, Thâm Uyên đã rơi trên người Hồng Quân, khiến cả người hắn lập tức cứng lại, vô cùng căng thẳng.
Trong cung điện của Thiên Đế, ba bóng người lơ lửng giữa không trung đối diện với nhau, trước mặt mỗi người đều có một cái bàn ngọc.
Thiên Đế mang vẻ mặt lạnh lùng, không có bất kỳ biểu cảm nào, chỉ lẳng lặng nhìn Hồng Quân.
Cổ Trần thì ngược lại, mang vẻ mặt thảnh thơi uống rượu, không rõ trong lòng đang suy nghĩ điều gì.
Chỉ có Hồng Quân, nhìn bề ngoài có vẻ không để ý, nhưng thực ra trong lòng hắn đang vô cùng hoảng loạn, bị hai tồn tại Vô Thượng cảnh nhìn chằm chằm khiến cả người hắn không được thoải mái.
- Hồng Quân đạo hữu, có phải đến từ khởi nguyên Đại Hỗn Độn mênh mông này không?Yên lặng một lúc lâu, Cổ Trần mở miệng phá vỡ bầu không khí nặng nề ở nơi này, hắn vừa mở miệng nói chuyện bầu không khí đã thả lỏng không ít.
Hồng Quân chấn động, tâm trạng căng thẳng cũng được buông lỏng.
- Đạo hữu?Hồng Quân kinh ngạc nhìn Cổ Trần.
Thì trông thấy Cổ Trần cười nói:- Cùng cầu đạo đều là bạn, tất nhiên gọi là đạo hữu, chẳng lẽ không phải sao?- Cầu đạo đều là bạn! Hồng Quân lẩm bẩm như đang suy nghĩ điều gì đó.
Nghe thấy những lời này, trong lòng hắn đột nhiên bừng tỉnh, hiểu được ý của Cổ Trần, ý là coi hắn trở thành bạn bè cùng nhau cầu đạo, để hắn bớt căng thẳng.
- Nhân Hoàng, Thiên Đế, sao lại nói như vậy?Hồng Quân đột nhiên mở miệng hỏi lại một câu.
Hai người Cổ Trần và Thiên Đế đều lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, trên người đột nhiên tuôn ra một cỗ khí tức đặc biệt, đạo vận vô thượng tràn ngập khắp nơi.
- Đạo, chính là ta!- Trẫm, chính là đạo!Hai người đồng thời mở miệng, nói ra lời này khiến Hồng Quân chấn động, trên mặt lộ ra một tia rung động.
Cổ Trần nói, Đạo chính là ta, cầu đạo thuộc về chính ta.
Còn Thiên Đế nói, hắn chính là đạo, nghe có vẻ như cả hai nói giống nhau, nhưng thật ra lại khác biệt như ngày với đêm.
Trong mắt Thiên Đế, bản thân chính là đại đạo vô thượng, là duy nhất, là chí cao.
Còn Cổ Trần, thứ hắn theo đuổi chính là đại đạo chân ngã, cầu một chân ngã.
- Đại đạo, ở dưới chân, cũng ở trong tay.
Cổ Trần chậm rãi mở miệng, lạnh lùng nói:Trong Hỗn Độn khởi nguyên mênh mông này, có đại đạo vô thượng chúng ta truy tìm, nhưng có ai có thể thật sự trông thấy?- Hồng Quân đạo hữu, hai người chúng ta muốn biết một số bí mật liên quan tới khởi nguyên, mong đạo hữu giúp đỡ.
Cổ Trần thay đổi cách nói, vào thẳng chủ đề.
Hồng Quân nghe thấy thế thì trầm mặc không nói gì, trong lòng khẽ thở dài một tiếng, hiểu ra được Cổ Trần và Thiên Đế đã biết thân phận, lai lịch của hắn.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...