Ta Làm Cẩm Lý Ở Trò Chơi Sinh Tồn


Editor: Trâm RừngBị ảnh hưởng bởi trò chơi nên cô ấy đã không thể nhớ tình huống của hai người họ."Mọi người đã cùng nhau chơi vòng chơi nâng cấp của trò chơi." Phù An An ngồi trên ghế mây tre há miệng, ra hiệu Trương Viện Viện đút cho mình một miếng cam.Khoảnh khắc tiếp theo, thứ mà Phù An An nhận được không phải là một miếng cam mà là bị véo tai.

Bà nội đứng ở bên cạnh nhìn cô chằm chằm, “ Chị Viện Viện của con vừa mới xuất viện, con còn có gan để chị Viện Viện của con đứng hả? Còn muốn đút cho con ăn quýt? Nhánh trúc xào thịt có muốn ăn không?”“Không ăn, không ăn.” Phù An An bị kéo lỗ tai đứng lên.

Chỗ ngồi đã trở thành chỗ của Trương Viện Viện, vỏ quýt chưa vứt bỏ đều đến trên tay của Phù An An.“Viện Viện muốn ăn cái gì nói cho bà nội để bà nội kêu ông nội làm cho con nha.” Bà nội Phù nói chuyện nhẹ nhàng với Trương Viện Viện thậm chí còn âu yếm xoa đầu cô ấy.Chờ bà nội Phù rời đi, Trương Viện Viện còn ở đó cười trộm.


Sự đối xử rõ ràng khác biệt này khiến cháu gái Phù An An có chút khó chịu.“Tới đưa đồ xong rồi thì về đi, chị cũng đừng ở lại tới ăn cơm.” Phù An An mở miệng đuổi người."Chậc chậc chậc, chị tới gọi em đi tham dự buổi hợp lớp bạn học cũ.

Là vì Tết Nguyên Đáng nên trường trung học của chúng ta có người tổ chức buổi họp mặt cựu học sinh." Mặc dù Trương Viện Viện lớn hơn Phù An An hai lớp nhưng hai người họ đã học tiểu học, trung học cơ sở và trung học phổ thông cùng nhau."Hội cựu học sinh...!không đi." Cô thậm chí không biết ai là ai, đi làm gì?Không có ý nghĩa.

Phù An An trực tiếp cự tuyệt.

Cô không có dục vọng xã giao kiểu này.“Đi đi.” Trương Viện Viện một phát bắt được tay của Phù An An, dùng lực mà quấn lấy cô, “ Nghe nói có Lưu Hân Tuệ đến nữa.

Chị và cô ta là địch thủ từ nhỏ đến lớn, chị muốn em đến làm chỗ dựa cho chị.”"Em làm chỗ dựa cho chị hả? Em có thể làm gì đâu?" Phù An An bị Trương Viện Viện nửa lôi nửa kéo lên chiếc xe ba bánh nhỏ đậu bên đường.Trên thực tế, cô chỉ muốn Phù An An đi cùng mình.


Dù sao cũng không cần đưa tiền, cô chỉ muốn đi ăn uống chùa mà thôi."Bà nội, cháu dẫn An An đi chơi một lát, chiều cháu về, buổi trưa đừng nấu cơm cho tụi con."Từ Thôn đi đến khách sạn trong thành phố bằng con xe ba bánh nhỏ của Trương Viện Viện mất hơn hai giờ.

Đến lúc sau, cô liên tục nhận được các cuộc điện thoạiLúc này, ở thành phố H, đại sảnh của một khách sạn ba sao nào đó đã được bao trọn.

Một người đàn ông hơi mũm mĩm trong bộ vest và đôi giày da đứng trước cửa, xung quanh là một nhóm người tâng bốc.Đây là nhân vật chính của ngày hôm nay.Vương Đại Đông vừa mới tốt nghiệp trung học đã đi ra ngoài xã hội lăn lộn.

Sau đó, hắn ta đã thành lập một công ty, trong vòng hai năm hắn đã kiếm về hai tỷ nhân dân tệ, được xem như học sinh làm ăn khá nhất trong đám học sinh.Hồi nhỏ hắn cũng từng bị những người lớn cùng với những học sinh giở nói móc.


Lần này tổ chức họp lớp ở quê nhà chỉ vì muốn tát cho những kẻ năm xưa coi thường hắn.Ánh mắt của hắn liếc nhìn một đám người đang vây quanh, cuối cùng tầm mắt dừng ở bên ngoài trên người một người đàn ông đeo mắt kính sau đó nhiệt tình vỗ vỗ vai hắn, “ Ồ! Lão Phong, gần đây đang làm việc gì vậy?”Người đàn ông được gọi tên lộ ra một nụ cười chuyên nghiệp, “ Chỉ là làm quản lý của một cửa hàng trang sức ở địa phương, sao lại hại bằng Vương tổng được.”“Ha ha ha, cửa hàng châu báu cũng rất tốt, về sau muốn mua trang sức sẽ đến tìm anh.” Vương Đại Đông lớn giọng nói, "Cậu là giáo thảo của lớp chúng ta, vừa đẹp trai lại học giỏi, người từng thích cậu có thể xếp hàng từ cửa lớp lên cầu thang.

Nhân vật phong vân nha!”"Vậy trước tiên phải cảm ơn Vương tổng chiếu cố rồi.” Nghe Vương Đại Đông nói, trên khuôn mặt của Phong Khải luôn tươi cười giả tạo, hướng về Vương Đại Đông nâng chén nhưng trong lòng lại nghĩ là: nhà giàu địa phương, nhà giàu mới nổi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui